Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 61: Em phải chuyên tâm theo đuổi chị




Cảnh diễn kế tiếp Dung Tiểu Kỳ diễn đến thuận buồm xuôi gió, nàng gần như đối miêu tả thế giới nội tâm nữ chủ phi thường có cảm xúc. Đại khái mỗi lần nhìn thấy Trạm Hải Lam, nàng đều phải làm rất nhiều kiến thiết tâm lý, lại càng không muốn nói ngày hôm nay nàng vừa mới ở dưới thân Trạm Hải Lam, được nàng ấy dẫn đường làm ra chuyện không thể nhìn người.
Trạm Hải Lam sẽ không sợ bị người phát hiện sao, kia thế nhưng tại phòng thay trang phục, bất luận hoá trang sư, trợ lý, thậm chí đạo diễn tùy thời muốn vào đều vào được, nếu như bị bắt gặp, Trạm Hải Lam còn có thể dường như không có việc gì sao?
Dung Tiểu Kỳ nhưng thật ra có thể làm bộ bị tiềm quy tắc khóc hai cái thì cũng qua, thế nhưng Trạm Hải Lam là nữ hoàng có địa vị nổi danh giới giải trí, nàng nếu như bị truyền thông bắt gặp tại phòng hoá trang cùng nữ diễn viên danh điều chưa biết làm chút thân thể tiếp xúc, chẳng lẽ không phải trở thành đầu đề lớn nhất thế kỷ này sao?
Trạm Hải Lam ra mắt lâu như vậy, chưa từng công khai qua sinh hoạt tình cảm tư nhân của bản thân, cho nên đến bây giờ nàng cũng không có dự định công khai tư ẩn của bản thân. Nói cách khác, nàng thích nữ nhân hay nam nhân, ngoại giới còn không chút nào biết, coi như là đối Trang Uẩn Nhiên, trong mắt Từ Chi Hoán cũng chỉ bất quá là thương tiếc bằng hữu mà thôi.
Dung Tiểu Kỳ thở dài, Trạm Hải Lam cũng không phải người hay làm càn, cho nên nhất định nơi chốn tỉ mỉ thận trọng, như vậy lúc nãy cùng nàng...
Là khó kìm lòng nổi sao?
"Dung Tiểu Kỳ! Cô nhãn thần ở đâu?" Thanh âm Từ Chi Hoán đột nhiên rít gào xuất hiện, mặt đất phim trường lập tức run lên.
Dung Tiểu Kỳ lúc này mới lấy lại tinh thần, bây giờ còn đang phách cảnh cuối cùng, thế nào tâm tư dĩ nhiên bay xa như vậy.
"Xin lỗi xin lỗi, tôi có chút mệt mỏi." Dung Tiểu Kỳ rất nhanh giải thích, nàng hiện tại tâm tình rất tốt, không muốn bị Từ Chi Hoán nổi giận ảnh hưởng.
"Hoá trang, bổ một cái, phải lấp lánh có thần!" Từ Chi Hoán ném một câu nói, cùng phó đạo diễn quay về, Dung Tiểu Kỳ thở phào.
Diễn rất nhanh qua, Dung Tiểu Kỳ đem chai nước suối uống xong ném vào thùng rác, trở lại phòng thay quần áo mới vừa lau sạch hóa trang, di động chợt reo, Dung Tiểu Kỳ nghĩ Trạm Hải Lam, chợt thấy trong lòng một trận khẩn trương, nhìn dãy số nhưng phát hiện cũng không phải nàng ấy. Nàng tiếp lên, nguyên lai là một tổ chức công ích mời nàng đi tham gia khai mạc từ thiện, Dung Tiểu Kỳ cảm thấy kỳ quái, nào có người sẽ trực tiếp tìm diễn viên liên hệ thông cáo, hơn nữa là từ đâu chiếm được số điện thoại của nàng?
Dung Tiểu Kỳ thở phào nhẹ nhõm, lễ phép đáp lại xong rất nhanh cúp điện thoại, thông cáo thương nghiệp như vậy đến bây giờ Trạm Hải Lam đều chưa từng an bài qua cho nàng, nói là diễn viên mới ra mắt thì cần chuyên nhất, hiện tại tự nhiên là không thể tùy tiện đáp ứng.
Dung Tiểu Kỳ đổi xong y phục đi ra phim trường, sau khi cùng mấy đồng sự chào tạm biệt, liền nhìn thấy trên đường cái ngoài cửa đại viện cách đó không xa ngừng một chiếc xe biển số quen thuộc. Dung Tiểu Kỳ đi qua, cửa sổ xe đã chậm rãi mở, trước mặt xuất hiện quả nhiên là Trạm Hải Lam.
Nàng mang kính râm, môi đẹp hơi giương: "Lên xe đi."
Để làm chi, muốn mời người khác lên xe, chính mình thì cách xa 500 mét. Dung Tiểu Kỳ trong lòng nói thầm, liền mở cửa sau.
"Ngồi phía trước." Trạm Hải Lam đúng lúc ngăn lại Dung Tiểu Kỳ, "Tại bên cạnh chị."
Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn Trạm Hải Lam, tuy rằng nàng che khuất con mắt, thế nhưng rất rõ ràng nhìn ra được, nàng đang khẽ mỉm cười.
Dung Tiểu Kỳ vì vậy đổi vị trí, ngồi vào ghế trước.
"Ngày hôm nay thuận lợi không?" Trạm Hải Lam một bên hỏi, một bên hết sức chuyên chú nhìn phía trước.
Dung Tiểu Kỳ ừ một tiếng, Trạm Hải Lam tiện tay đưa qua một ly trà sữa: "Uống khi còn ấm."
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người, tiếp nhận trà sữa uống một ngụm, vị đạo vừa vặn, hơn nữa độ ấm thích hợp, Trạm Hải Lam thế nào biết nàng thích vị lựu?
"Từ đạo gọi điện cho chị, nói em diễn xuất rất khổ cực, bảo chị không nên lại an bài thông cáo khác." Trạm Hải Lam chậm rãi nói, ngón tay nhẹ gõ trên tay lái.
"Chị cùng em nói làm gì? Những chuyện này không phải đều do chị quyết định sao?"
Trạm Hải Lam nghiêng đầu nhìn nàng: "Chị đang trưng cầu sự đồng ý của em."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Chị hẳn là muốn an bài cho em thật nhiều thông cáo, để em nắm thêm cơ hội xuất hiện trước truyền thông."
Trạm Hải Lam dừng một chút, nói: "Nếu như em bận quá, còn có thời gian theo đuổi chị sao?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Chị nói...cái gì?"
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Lời em nói đối với chị, chẳng lẽ không phải là thật?"
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, nàng đối Trạm Hải Lam nói một đống thứ, thế nào nàng ấy hết lần này tới lần khác chỉ nhớ kỹ câu này.
"Đều không phải..." Dung Tiểu Kỳ đương nhiên biết nàng đối Trạm Hải Lam nói chính là lời thật, bất quá lúc trước dự đoán truy cầu xác xuất thành công tương đối thấp, cho nên mới do dự cho tới bây giờ...
"Vậy em sẽ làm sao bắt đầu?" Trạm Hải Lam hỏi.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, dáng vẻ nàng ấy thoạt nhìn một chút cũng không giống đang nói giỡn. Dung Tiểu Kỳ âm thầm cắn răng, cho dù Trạm Hải Lam đang nói giỡn, vậy nàng cũng phải thử một lần mới biết được.
"Vậy trước tiên đi dạo phố." Dung Tiểu Kỳ thả lỏng thân thể tựa trên chỗ ngồi, "Chúng ta có thể mua tình lữ trang mặc."
Dung Tiểu Kỳ lặng lẽ quan sát phản ứng Trạm Hải Lam, nghĩ thầm đề nghị ấu trĩ thế này, nàng ấy hẳn là sẽ không thèm để ý.
"Được, cửa hàng nào?" Trạm Hải Lam dù bận vẫn ung dung trả lời, quẹo xe.
Dung Tiểu Kỳ cả kinh, Trạm Hải Lam cư nhiên đáp ứng rồi?
Không có việc gì, còn có chiêu kế tiếp.
"Chị thường đi đều là cửa hàng độc quyền, đúng không?" Dung Tiểu Kỳ hỏi.
Trạm Hải Lam tự hỏi một hồi, nói: "Chị không thường đi dạo phố, đều là trợ lý hỗ trợ."
"Chị đi dạo phố đều phải gọi trợ lý?" Dung Tiểu Kỳ thiếu chút nữa đem trà sữa phun ra.
Trạm Hải Lam gật đầu: "Các nàng chỉ là giúp chị lấy một kiểu dáng mới. Chị sau khi quyết định liền để các nàng xách trở về."
Dung Tiểu Kỳ bừng tỉnh đại ngộ: "Nói thẳng ra là chị chưa từng xách theo bao lớn bao nhỏ đi dạo quanh các cửa hàng?"
Trạm Hải Lam thành thực lắc đầu.
"Được rồi, ngày hôm nay chị có thể nếm thử một chút, thích đi dạo phố là thiên tính của nữ nhân." Dung Tiểu Kỳ hăng hái bừng bừng nói, "Em dẫn chị đi nhất định sẽ có thu hoạch không ít."
"Hiện tại đi nơi nào?"
Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, nói: "Trung tâm mua sắm Thu Hi."
Chuyện thứ nhất đương nhiên phải đi mua tình lữ trang, sau đó hống liên tục lừa làm Trạm Hải Lam mặc vào.
Trung tâm mua sắm Thu Hi là khu vực náo nhiệt nhất thành thị, không ít thiếu nữ cùng tình lữ đều thích tới nơi này, Dung Tiểu Kỳ trước giờ vẫn thích một người tới đây shoping, chậm rãi đi chậm rãi nhìn, tiêu phí cả ngày chỉ để chọn một cái kẹp tóc, loại lạc thú này sợ rằng đổi là người khác cũng vô pháp trải nghiệm.
Dung Tiểu Kỳ nhớ kỹ góc đường có một cửa hàng độc quyền về tình lữ trang, trang trí bên ngoài màu phấn hồng vàng nhạt, là cửa hàng nhìn qua đã nghĩ muốn cắn một ngụm. Dung Tiểu Kỳ đương nhiên biết Trạm Hải Lam không thích phong cách này, thế nhưng hiện tại mục đích của nàng là muốn xem Trạm Hải Lam có bao nhiêu thật lòng, cho nên mới dẫn nàng ấy đến đây.
"Mỗi ngày người đến mua sắm sẽ rất đông đúc." Dung Tiểu Kỳ nói, quay đầu lại nhìn Trạm Hải Lam đi theo phía sau, "Có thể đuổi kịp không?"
Trạm Hải Lam trang phục căn bản là cùng đoàn người rộn ràng nhốn nháo này không hòa hợp, bất quá thái độ của nàng nhưng thủy chung rất chăm chú, Dung Tiểu Kỳ bất tri bất giác thì hướng Trạm Hải Lam vươn tay.
Trạm Hải Lam dừng một chút, kéo bàn tay Dung Tiểu Kỳ.
Tay Trạm Hải Lam hảo ấm áp, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác có một khắc như vậy, thời gian phảng phất đình trệ, tiếng động lớn rầm rĩ xung quanh tất cả cũng không tồn tại, chỉ còn lại Trạm Hải Lam cùng nàng, hai người như vậy chân thực, cách như vậy gần.
Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh, trở tay kéo Trạm Hải Lam, dung nhập trong biển người hướng góc đường đi đến.
Đây hình như là, hai người lần đầu tiên nắm tay nhau.
Dung Tiểu Kỳ thở ra một hơi, cái nắm tay này tới thật sự có chút muộn.
---------------------------