Edit: LenNiNi
beta: mèo lười
“Hừ... A...” Đầu đau nhói, làm cho Tố Y không tự chủ được để khẽ hừ ra tiếng.
Mở mắt ra, nhìn một chút phòng ngủ xa lạ, “Đây là đâu a, ta không phải đã chết rồi sao?” Tố Y không tự chủ được thì thầm nói một mình.
“Cô tỉnh?” Một giọng nói trong đầu truyền ra.
“Cô? Là ai? Đây là địa phương nào?” Tố Y ở trong đầu dùng ý nghỉ hỏi. Ngược lại cũng không cảm thấy sợ, người đã chết còn có cái gì đáng sợ.
“Tôi tên Trình Tố Y, Tố trong mộc mạc, Y trong Y nhân, nơi này là nhà tôi.”
Tố Y sững sốt một chút, “Cô cũng tên là Tố Y? Tôi?????? Tôi cũng gọi Tố Y, Bạch Tố Y! Trước đây còn là một minh tinh, cô biết không” Tố Y thử dò xét hỏi.
“Không biết, tôi không biết trong giới ngôi sao có người nào tên gọi Bạch Tố Y. Còn về sau, trong 12 năm cũng không thấy xuất hiện người nào tên gọi Bạch Tố Y” trong đầu thanh âm trả lời.
“Tôi là từ 12 năm sau trở về, nhảy lầu tự sát. Không biết tại sao liền trở về bây giờ. Nhưng vẫn là không còn kịp nữa rồi, tôi nếu lần nữa có thể sớm trở lại một tuần, là có thể đã thấy ba mẹ Liễu, nhưng vẫn là về trễ. Tôi ngày hôm qua sau khi tỉnh lại, ba mẹ đã xử lý hậu sự xong rồi, vậy tôi quay trở lại còn có ý nghĩa gì? Tôi muốn trở lại thời điểm tự sát lần nữa, phát hiện cô, cho nên mới chờ cùng cô chào hỏi.” Thanh âm kia trầm thấp nói.
“Đầu làm sao lại đau như vậy, cô đã làm gì?” Tố Y theo bản năng hỏi.(,,•﹏•,,)
“Không có gì, tôi chẳng qua là mở ra hơi ga!”=v=
Trong nháy mắt cả người Tố Y liền xuất mồ hôi lạnh, giùng giằng bò dậy, sau đó lảo đảo nghiêng ngã mở cửa sổ ra, cô không nhịn được nói “Tại sao không quý trùng sinh mạng như vậy, lão Thiên cho cô cơ hội sống lại một lần nữa, tại sao không quý trọng? Cô cũng không vì cha mẹ ngươi lo nghĩ sao? Cô chính là sự tiếp nối sinh mạng của bọn họ sao a!”
“Tôi không biết còn sống còn có ý nghĩa gì, không có bạn bè, không có người yêu, ở trong hai năm cuối cùng, trừ mỗi một tháng ngân hàng đúng giờ gởi gửi đến tin nhắn thông báo, điện thoại di động của tôi cũng chưa từng vang lên thêm lần nào nữa. Tôi bị toàn thế giới từ bỏ, còn sống còn có ý nghĩa gì? Trên cái thế giới này chỉ có ba mẹ là yêu thương tôi, nhưng là tôi hay là về trễ, đã chậm rồi!” Trong đầu thanh âm kêu khóc.
(linh: thật ra tui còn khổ hơn chị này, bị cản trở ngôn ngữ đi học thầy cô bảo phát ngôn thì nói, hông thì ôm di động chơi với truyện thôi chứ chả ai hiểu ta nói gì T_T ở đây khổ quá, có ai đang học ở phúc kiến lâu lâu lại tám với ta đi hông mai mốt tui nữa vời trung việt chắc die)
Trong lúc nhất thời Tố Y cũng không biết nói cái gì cho phải, chỉ nhẹ giọng thở dài một cái, nói ra tiếng: Đứa nhỏ ngốc! Đúng vậy, đứa nhỏ ngốc, mình cùng Trình Tố Y đều là đứa nhỏ ngốc.
Trong đầu thanh âm thật giống như ổn định một chút rồi ưu tư, tiếp tục nói “Nói sau, chúng ta bây giờ lại là cái tình huống này! Từ sau khi cô tới, tôi liền không khống chế được thân thể mình. Taôi có thể cảm giác được, ý thức của tôi càng ngày càng yếu, tôi sẽ biến mất. Nếu cô đã đến trước, vậy cô liền còn sống đi, tránh cho lãng phí cái xác này, hơn nữa, tôi không xấu xí, thật! Tôi vừa mới 18 tuổi, cô hẳn là kiếm được món hời lớn rồi. Không biết chờ sau khi tôi biến mất, cô có thể có trí nhớ của tôi hay không, cho nên thừa dịp bây giờ tôi còn có thời gian, nói cho cô biết về tình huống hiện tại của tôi đi. Dù sao cô cũng đãmở ra cửa sổ, hẳn sẽ không sao, đi trước đem hơi ga đóng lại đi.”
Tố Y lại lảo đảo nghiêng ngã đi phòng bếp đóng lại hơi ga. Sau đó trở về phòng ngủ nằm xuống, đầu không có đau như vậy nữa, xem ra mình tỉnh lại vẫn còn tương đối kịp thời, không có gây thành đại họa.
“Tôi năm nay 18 tuổi, mới vừa tham gia thi vào trường cao đẳng xong, thư thông báo hẳn chưa tới một tuần thì sẽ từ trường học gửi tới, cô nhớ một tuần sau đến trường học cầm thư thông báo, tôi thi đậu là đại học Yến Kinh, là tin tức chuyên nghiệp, sau này tốt nghiệp làm một phía sau màn* cũng tốt vô cùng.” Trong đầu thanh âm thấy kia Tố Y không phản ứng, liền hỏi “Cô không hiếu kỳ sao? Đại học Yến Kinh là cái dạng trường học gì, cô không muốn biết sao?”
*sau màn ở đây là hậu trường(?)
Tố Y sững sốt một chút, cười một cái nói: “Xem ra trường học cũng không tệ lắm, nếu không cô sẽ không hỏi như vậy.”
Thanh âm kia qua một hồi lâu mới lên tiếng “Là một hiếu học giáo(1), trường học ở thủ đô —— Yến kinh, đại học đệ nhất cả nước văn khoa(2), ở toàn thế giới cũng là hạng thứ hai trường học.
(1)người hiếu học
(2) môn khoa học và xã hội gọp lại ^^ kinh khủng lắm. ta dở tệ môn này @~@ bởi đó giờ có ở đây đâu mà biết!
Chẳng qua là... Sau khi cô tới trường học không nên có ý muốn nói yêu mến với Trần Chí Lâm, hắn chính là một phượng hoàng nam. Cũng không cần làm bạn với Lữ Bình, tôi chính là bị hai người bọn họ phá huỷ. Còn nữa, tiền bảo hiểm sau khi ba mẹ tôi xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, tôi cảm thấy ít nhất có 100 vạn(*), cô nhất định phải tự mình đi công ty bảo hiểm lãnh. Tôi không muốn cho chú thư viết ủy thác, hắn chính là một tên lường gạt, cô không nên bị lừa, những thứ tiền bảo hiểm kia đủ cho cô ung dung qua biết bao năm.”
(*)tiền trung là nhân dân tệ: chia nguyên (chục), thiên (ngàn),万(vạn),50 nguyên = 174 000 vnd.
100nguyên =148 000 vậy nếu không phải ta tính sai hẳn 100 vạn là gấp 100 lần nguyên vậy bằng 10 triệu [?] (_ _ lll) rất rối quá ta xin bỏ qua
“Bất kể như thế nào, tôi tổng hy vọng thân thể của tôi có thể được sống thoải mái. Cô cũng không nên nghĩ báo thù cho tôi làm gì, tôi không cần, cách xa bọn họ, trải qua một cuộc sống ung dung của bản thân là được rồi. Tôi muốn ngươi phải thông minh hơn tôi, tôi năm đó thật là ngu, bị chú lừa đi hết tiền bảo hiểm lẫn nhà cửa ba mẹ để lại, lại bị bạn thân cùng người yêu dùng làm con khỉ đùa bỡn 10 năm. A a, bọn họ bắt đầu tiếp cận tôi là vì cha mẹ tôi lưu lại căn nhà này, sau đó là vì trong trò chơi địa vị, chỉ như vậy diễn kịch với tôi 10 năm. Tôi biết mình rất ngu, nhưng là, là tôi không biết nên làm thế nào, không có ai dạy tôi phải làm thế nào! Tôi cũng không muốn... Tôi... Tôi!”
Trực giác của Tố Y cảm thấy không đúng, vội vàng hỏi “Cô thế nào? Cô không có sao chứ?” Lời còn chư nói hết, chỉ cảm thấy trong đầu một trận đau nhói.”Dựa vào ——” chỉ mắng một chữ, Tố Y liền lâm vào hôn mê.
Trong đầu là nhiều đoạn phim quay chậm đang cùng dung hợp cùng trí nhớ của Tố Y, đây là? Đây là phần trí nhớ thuộc về cô bé cũng tên là Tố Y kia.
Tố Y bình tĩnh lại, nhận lấy trí nhớ của cô bé.
Ngày dần dần tối xuống, Tố Y mở mắt ra, nhìn đồng đeo tay một cái, đã trễ hơn 9 giờ.”Ngủ một ngày a! Khó trách lại đói như vậy.” Một bên gặm bánh bao khô, vừa sửa sang lại trí nhớ cô bé.
Tố Y không khỏi cười khổ một cái, cái này thật đúng là không phải cái thế giới kia của mình a! Nhìn thêm chút nữa người Trình Tố Y này, thật đúng là một đứa nhỏ ngốc, nhưng là cô gái kêu Trình Tố Y này và bản thân mình có cái gì khác nhau đâu, cũng điều ngu ngốc phải không!
Mặc dù chính là minh tinh hát diễn tuyệt vời, cũng không phải là người chẳng hề hay biết gì, thiếu chút nữa đã trở thành công cụ kiếm tiền của người khác sao?
Vòng giải trí cũng thấy rất nhiều chuyện đen tối cùng bẩn thiểu rồi, cảm thấy người kia là nơi quy tụ ấm áp, nhưng không biết đây chẳng qua là mưu đồ của người kia vì tài sản kếch xù của mình, bày bẫy rập.
May mắn, mình lập di chúc, nếu là bản thân có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, toàn bộ tài sản điều quyên góp cho hội từ thiện. Người nọ khi biết ý đồ của mình bất quá là giỏ trúc múc nước, một trận vô ích, nhất định sắc mặt rất đặc sắc đi.
Mà mình ở trên xe sau khi phát hiện thắng xe bị táy máy tay chân, trực tiếp gọi điện thoại báo cảnh sát nói mình bị người mưu sát, xe cần cẩu máy ghi chép(ký lục nghi (?)có thể làm chứng cớ, tố cáo người hiềm nghi. Người nọ nhất định không nghĩ tới, mình len lén mang theo máy ghi chép đi, sẽ trở thành chứng cớ quan trọng để tố cáo hắn đi. Nghĩ đến người nọ sau mình sau khi chết đi, không phải tử hình cũng là ở tù chung thân đâu.
Tố Y thở một cái thật dài, lật xem thời điểm ở trong trí nhớ của nguyên chủ, phát hiện năm nay nguyên chủ sau khi nhập học, cùng nhà trọ nên cùng Lữ Bình làm bạn, bị Lữ Bình lộ ra tất cả tin tức của nguyên chủ, sau khi biết được nguyên chủ ở hàng thành có một hộ 200 bằng phẳng, Lữ Bình liền vô tình hay hữu ý quyết định, để cho nguyên chủ biết Trần Chí Lâm.
Về sau cô tiếp nhận việc Trần Chí Lâm theo đuổi mình, ở năm được 19 tuổi cùng Trần Chí Lâm năm ấy lãnh giấy hôn thú(tác giả:cái thế giới này mãn 18 tuổi liền có thể kết hôn, học sinh cũng có thể trực tiếp kết hôn). Mà bộ phòng này là ba mẹ nguyên chủ lưu lại, chỉ như vậy thành nhà của Trần Chí Lâm.
Mà ở thời điểm năm thứ ba của đại học, ra một khoản gọi trò chơi của nước ngoài (dị vực đích trò chơi?).
Lúc này Trần Chí Lâm đã cùng nguyên chủ đề cập tới vấn đề ly hôn, chẳng qua là sau đó Trần Chí Lâm phát hiện nguyên chủ có thiên phú chơi trò chơi (...), liền cùng Lữ Bình lừa gạt nàng nhà thám hiểm chuyên nghiệp của công hội bọn họ.
Mười năm, vì Trần Chí Lâm cùng Lữ Bình cung cấp rất nhiều tài nguyên độc nhất cho công hội, để cho công hội của bọn họ từ một cái tên sẽ không thấy tiếng tăm nhân công (kinh truyền công nhân?), phát triển đến nhất lưu công hội.
Giá một lần lừa gạt chính là 10 năm. (edit: tui làm tới đây thấy tác giả lạc đề vì nghiện game (_ _;))
Nếu không phải nguyên chủ trong một lần vô tình, bắt gặp gian tình của Trần chí lân và Lữ Bình, cũng không biết phải bị lừa gạt chẳng hay biết gì đến bao lâu.
Mà nguyên chủ lúc này mới biết, Trần Trí Lâm cùng Lữ Bình là thanh mai trúc mã lớn lên từ nhỏ, cùng đến từ một huyện thành nhỏ xa xôi, đến gần nguyên chủ chính là vì phòng của cô cùng bản lãnh chơi trò chơi kia!
Mà hai người thấy xảy ra chuyện xong, một người chẳng qua là cười lạnh nhìn cô, mà người kia lại trực tiếp động thủ đánh nguyên chủ. 10 năm nói nhiều không nhiều ít không ít, nguyên chủ người yêu không phải người yêu, bạn cũng không phải bạn, mà nguyên chủ đã sớm bị bọn họ cô lập cùng thế giới bên ngoài, không bạn bè, không người thân.
Đây là bẫy rập bọ họ từ lúc vừa mới bắt đầu liền làm cho Trình Tố Y, cũng khó trách cô gái này nghĩ cũng không nghĩ trực tiếp nhảy lầu tự sát.
Ai —— Tố Y thở một cái thật dài, đứng dậy ở trong phòng khắp nơi nhìn nhìn. Nhìn ra điều kiện gia đình của nguyên chủ cũng không tệ, nhà này khoảng chừng 200 m2, ở hàng thành thành phố này cũng thuộc về hộ gia đình giàu nhỏ.
Từ trong trí nhớ biết được, cha mẹ của nguyên chủ điều là nhân viên quản lý cao tầng của công ty xuyên quốc gia, là một tuần trước xảy ra tai nạn giao thông thiệt mạng, chú của nguyên chủ, thừa dịp khoảng thời gian này cô chỉ biết thương tâm, chuyện gì cũng không biết, liền lừa gạt nguyên chủ viết một tấm thư ủy thác, sau khi ở 8 ngày lĩnh tiền bảo hiểm kếch xù, người một nhà sau đó liền biến mất ở trong thế giới của Trình Tố Y.
Trình Tố Y sau khi cha mẹ qua đời cả cuộc sống, sinh hoạt chính là bi kịch a!
Khá tốt, bây giờ còn chưa có ghi tờ thư nào ủy thác, hết thảy cũng vẫn còn kịp. Cái nhà này là mới mua, trả toàn khoản, cũng đồng nghĩa với nguyên chủ thì nhà không có tiền gì hết. Mặc dù để cho Tố Y bây giờ không có phòng vay áp lực, nhưng Tố Y cũng phải tự nghĩ biện pháp kiếm tiền đi học.
Khó trách nguyên chủ yêu cầu mình, tiền bảo hiểm của cha mẹ là nhất định không thể bị người lừa gạt đi, nếu không mình chỉ có thể cùng nguyên chủ vậy, bốn năm đại học dựa vào đi làm kiếm học phí cùng sinh hoạt phí. Mà mình làm minh tinh nhiều năm,cuộc sống sớm phế là được, đánh công không ngã thường tiền là tốt, nơi nào kiếm đến tiền a.
Lật một cái thẻ lương cha mẹ nguyên chủ, phát hiện tiền chỉ đủ cho học phí cùng sinh hoạt phí năm thứ nhất. Mà tiên bảo hiểm của cha mẹ nguyên chủ, Tố Y định sau khi đến Yến kinh đi mua một hộ nhà nhỏ. Bởi vì căn cứ trí nhớ, nhà ở Yến kinh một năm sau sẽ tăng mạnh, bây giờ không bắt tay kiếm lời, sau này sẽ càng khó mua hơn.
Mà mình muốn ở Yến kinh học bốn năm đại học, sau này thì định cư ở Yến kinh vẫn tương đối thực tế, dẫu sao cái thế giới xa lạ này, mình ở đâu đều giống nhau, bốn năm, đủ mình quen thuộc Yến kinh.
Hơn nữa nguyên chủ rất chuyên nghiệp, ở thành phố Yến kinh công ăn việc làm tìm là tương đối dễ dàng. Hàng thành này, người một nhà của chứ nguyên chủ là phiền toái. Mà hàng thành hộ phòng này, Tố Y là chắc chắn sẽ không động, cho dù là chỗ trống này, Tố Y cũng muốn lưu một nơi tưởng niệm, chứng minh cái đó gọi là cô gái Trình Tố Y, đã từng tới cái thế giới này.
Tố Y lê thân thể mệt mỏi, qua loa tắm rửa rồi nằm ở trên giường.
Là thời điểm nên suy nghĩ thật kỹ đường đi sau này của mình, từ trong trí nhớ của Trình Tố Y biết được, cái thế giới này cơ bản tình hình trong nước cùng cái thế giới kia của mình không sai biệt lắm. Chẳng qua là trừ phương diện khoa học kỹ thuật, những thứ khác cũng tệ hơn so với thế giới của mình.
Trung quốc ở cái thế giới này, ở trên thế giới đích địa vị rất cao.
Cho nên hai năm nay thường xuyên có người ngoại quốc nghĩ đủ phương cách đến Trung quốc tới định cư. Cái này cũng đưa đến nơi Yến kinh của thế giới này, giá phòng ở mấy năm sau phồng đến một mức khó có thể tưởng tượng.
Mà cái thế giới này vòng giải trí, đối với nguyên chủ mà nói là một nơi rất xa tồn tại. Nguyên chủ mặc dù từ nhỏ đến lớn cũng học âm nhạc, có thể bởi vì vấn đề tính cách, thi đậu không phải loại trường của nghệ thuật, lại chọn tin tức chuyên nghiệp, sau này là thỏa thỏa phía sau màn a.
Nói sau Tố Y mình cũng không muốn sống thêm ở đèn pha xuống (linh: là chị ấy không muốn lại làm minh tinh ^^), làm phía sau màn cũng tốt vô cùng. Chẳng qua là vẫn là phải tìm cá ky(?) sẽ đem những ca khúc mình đã từng viết qua toàn bộ chế tạo ra được, coi như là cho mình kiếp trước một câu trả lời, thuận tiện cũng kiếm ít tiền, muốn không ở nơi này thật đúng là không sống nổi. Tố Y thở thật dài một cái.
Ở thời điểm Tố Y mới ra nghề, là một ca sĩ mới khởi nghiệp. Chỉ là không có danh tiếng, cho nên tác phẩm của mình thường xuyên cầm đi cho người khác hát. Nhìn tâm huyết của mình, bị những người đó hát bừa bộn, Tố Y liền không nhịn được muốn vội vàng chỉ ra mặt, chỉ là vì tác phẩm của mình bị tao đạp không đúng.
Sau đó nàng thành công, thành nổi danh ca sĩ mới khởi nghiệp, thậm chí còn vào điện ảnh và truyền hình thử sức. Chẳng qua là vào cái vòng kia, thì cũng đồng nghĩa với không thể tùy tính tình mình tới. Đứng càng cao, thấy người người thì càng nhiều, lại càng phải cẩn thận không thể bước sai một bước nào, bởi vì không cẩn thận thì sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng vạn kiếp bất phục.
Mình cũng dưới tình huống bất đắc dĩ, sẽ viết một ít ca khúc cho ca sĩ khác làm nhân tình, cái này cũng đổi lấy nhân duyên tốt trong làng giải trí của Tố Y, không phải vạn bất đắc dĩ. Người bình thường cũng không nguyện ý đắc tội tới Tố Y, bởi vì bọn họ còn muốn hỏi Tố Y mời ca đâu!
Điều này cũng làm cho Tố Y ở về sau mấy năm có mạng giao thiệp cùng sức, chẳng qua là hết thảy các thủ đoạn này cũng ở đó trong tay tống một người đàn ông. Bất quá mình mặc dù nạp mạng, nhưng từ 29 tuổi biến thành 18 tuổi, mà kia người đàn ông bây giờ không phải là chết chính là ở trong ngục giam, dù sao cũng đòi không tốt. Mình như vậy là kiếm lớn!
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Tố Y liền mở mắt ra. Thức dậy ăn qua loa điểm tâm, liền bắt đầu thu thập phòng. Đem đồ của cha mẹ nguyên chủ, toàn bộ thu thập xong, đặt ở phòng ngủ chính.
Sau đó đậy lại cái lòng chống bụi, khóa lại cửa phòng. Nếu như không có ngoài ý muốn, gian phòng này sẽ không lại đem mở ra nữa.
Nhìn phòng rộng rãi sáng ngời, tâm tình của Tố Y cũng không khỏi khá hơn. Đi vào phòng vệ sinh, cẩn thận quan sát gương mặt trong kiếng này. Cùng mình mặt có 7 phần tương tự!
Người gọi Trình Tố Y này là cô gái có một gương mặt trái xoan rất đẹp, nếu như diễn trò lời sẽ rất thượng kính(?), so với mình gương mặt đó ngũ quan đẹp đẽ hơn, càng lập thể, cũng càng trắng nõn.
Mắt hạnh to tròn hết sức linh động, để cho người đầu tiên nhìn là có thể bị đôi mắt này hấp dẫn. Chẳng qua là đôi mắt này bị bị nguyên chủ lại dầy lại dáng dấp lưu hải(?) ngăn che, để cho người ta không thấy rõ linh động hai tròng mắt.
Cô gái Trình Tố Y này quá hướng nội, cha mẹ đi làm bận bịu, mà nàng lại vì nguyên nhân tính cách nên cũng không thể có bạn bè gì, trong thế giới nàng ở chỉ có học tập. Cả người vô cũng đơn thuần, cũng khó trách sau này bị hai người kia lừa gạt thảm như vậy!
Cầm ví tiền, Tố Y quyết định đi ra ngoài đổi một kiểu tóc. Chờ mấy ngày nữa thư thông báo tới, lĩnh tiền bảo hiểm, mình sẽ lên đường đi Yến kinh, trước thời hạn qua đi coi nhà một chút, nhìn thêm chút nữa có con đường kiếm tiền gì không. Không có thu vào, cũng không thể ngồi không ăn đi, bốn năm đại học nhưng là một khoản tiêu phí không nhỏ.
Chờ đến lúc Tố Y về nhà vào buổi tối, đã đổi một kiểu tóc gợn sóng ngang vai, hết sức khả ái đáng yêu, lưu hải* cũng không có, lộ ra vầng trán sáng bóng đầy đặn, cả người nhìn lên lên tinh thần rất nhiều.
*là quần thăm dưới mắt hay vết thâm?
Mới vừa mở tủ lạnh ra đem đồ hôm nay ở siêu thị mua nhét vào, điện thoại vang lên.
“A lô!” Tố Y tiếp điện thoại.
“Tố Y à! Là chú đây, hôm nay con đi nơi nào, tại sao một ngày cũng không có người nghe điện thoại a?” Là chú của nguyên chủ, Tố Y theo bản năng thẳng tắp bối.
“Chú khỏe, hôm nay cùng bạn học đi dạo phố.”
Không muốn để cho đối phương biết nguyên chủ đã thay đổi, Tố Y theo bản năng nói láo.
“Vậy ngày mai con chớ đi ra ngoài, ngươi viết cho chú tấm thư ủy thác, chú đi công ty bảo hiểm đem tiền bảo hiểm của ba mẹ con để cho con mang về. Con cái đứa nhỏ này, sau này không có thu vào, còn phải thêm bốn năm học đây, tiêu tiền phải tiết kiệm điểm. Chớ luôn là chạy đi dạo phố!”
Trong lòng Tố Y cười lạnh một tiếng, biết cháu gái muốn lên bốn năm đại học, ông còn lừa tiền bảo hiểm của anh chị dâu chạy? Khi đó làm sao liền không suy nghĩ một chút con gái của anh trai còn phải thêm bốn năm học đây!
“Chú, lớp chúng con ngày mai du lịch tốt nghiệp, thầy giáo chúng con đã đem tiền ghi danh nộp cho con, nói để ngày mai con cùng các bạn học đi ra ngoài giải sầu một chút, nếu không một người ở nhà sẽ suy nghĩ lung tung. Con đã đáp ứng thầy, sáng sớm ngày mai liền lên đường.” Ở trong trí nhở của nguyên chủ thật có chuyện như vậy xảy ra, chẳng qua là đến cuối cùng nguyên chủ cũng không có đi.
“Như vậy à, để cho thầy các con bỏ tiền cho con, như vậy không tốt đâu. Nếu không cùng các ngươi lão sư nói một tiếng nói con không đi. Cũng không thể để cho lão sư cho con bỏ tiền ra a.” Thanh âm bên đầu điện thoại kia chi chi ngô ngô nói đến.
“Ngày mai con sẽ đem tiền trả lại cho lão sư, hơn nữa trung học ba năm cấp hai (đệ nhị cấp ba năm?), lần này lại là du lịch tốt nghiệp, con không muốn bỏ qua, cũng chỉ thời gian một tuần. Sau khi con trở lại viết nữa thư ủy thác cũng giống như nhau, dù sao tiền bảo hiểm không nhanh như vậy có thể lấy được.” Tố Y nói.
“Vậy cũng tốt, con đi ra ngoài chú ý an toàn a, trở lại nhớ trước tiên phải gọi điện thoại cho chú nha, chú sẽ giúp con đi công ty bảo hiểm làm thủ tục, tránh cho con tuổi còn nhỏ, bị người lừa.” Chú của nguyên chủ không tình nguyện lắm vừa nói.
“ Được, chú, con đã biết “
Tố Y cúp điện thoại, suy nghĩ một chút, hay là đứng dậy mở ra máy vi tính của cha mẹ nguyên chủ. Tổng phải hiểu tin tức trong giới gải trí trong thế giới này một chút.
Mình là một cuộc sống phế, muốn kiếm tiền lời, cũng chỉ có một con đường sáng tác, bán ca này. Nhìn một chút cái thế giới này khúc phong, cũng phải nhìn một chút có những công ty đào tạo ca sĩ, tránh cho đến lúc đó đầu óc mơ hồ, làm xảy ra điều gì khác tác phẩm của người ta, bị người cảm thấy là dị loại sẽ không tốt.
Tố Y không khỏi vui mừng cha mẹ của nguyên chủ một mực giữ vững để cho nguyên chủ học âm nhạc, mà nguyên chủ cũng rất có thiên phú. Bất quá bởi vì do tính cách, nguyên chủ cho tới bây giờ không có nghĩ qua thi trường nghệ thuật. Nói chuyện cũng tốt, sau này bị người phát hiện bán lời của ca khúc, mình cũng có thể tròn quá khứ, dẫu sao nguyên chủ từ nhỏ đến lớn một mực giữ vững học âm nhạc.