Ngày hôm sau, Sở Từ mới mở cửa bệnh viện thì Dịch Tình đã đến. Không những thế, cô còn mang theo một số đồ dùng cần thiết hàng ngày đến, như thể muốn đấu với nàng đến cùng.
Thêm một người trợ giúp dù sao cũng không phải chuyện xấu, chỉ cần cô yên ổn đừng giở trò, giữ cô lại cũng được. Bởi vậy, Sở Từ trực tiếp dẫn người đến ký túc xá phía sau bệnh viện.
“Đây là chỗ tôi ở? Nó quá vắng! Hơn nữa bệnh viện của cô hiện tại vẫn chưa khai trương, không có ai cả. Ngay cả cô cũng không ở đây, sao cô có thể để tôi ở đây chứ? Cho dù cô thuê mấy bảo vệ, nhưng có tác dụng sao? Đều là một đám đàn ông, vẫn không an toàn.” Dịch Tình bĩu môi.
Cô muốn biết nơi Sở Từ sống ở đâu. Cô muốn thâm nhập vào cuộc sống của cô ta mới có thể hiểu biết thêm về tình hình của cô ta. Tương lai cô ngay thẳng bắt được sai lầm của Sở Từ, cô sẽ không khách sao mà đổ lỗi.
Mặc dù Sở Từ không thích Dịch Tình, nhưng cô nói quả thực có lý. Bởi vậy không chút do dự nói: “Vậy thì cô có thể về nhà ở với tôi. Nhưng khi cô đến nhà tôi, không có ai hầu hạ cô, đồ ăn tôi có thể bao. Nhưng giặt quần áo và quét dọn nhà, cô phải tự lo những việc này.”
“Khi tôi ở đơn vị chiến đấu, những việc này tôi đều tự làm rất nhiều.” Dịch Tình trợn mắt.
Chuyện đã chắc chắn, Sở Từ cũng không tranh luận với cô, vẫn dẫn người đi khám bệnh bán thuốc. Nhưng lần này vẫn đi tới khu ngày hôm qua, thuận đường kiểm tra tình hình của bệnh nhân. Chỉ là làm cho Dịch Tình không ngờ đến chính là những thuốc mà Sở Từ đổi lại thực sự hiệu quả. Thậm chí thuốc còn có tác dụng cực kỳ nhanh!
Lấy ví dụ như cụ bà có giun trong người, hôm nay tràn đầy sức sống. Những chứng bệnh đó trong một đêm đã được chữa khỏi, tốc độ nhanh làm cho cô cảm thấy không thể tin được.
Nếu không phải cô tận mắt chứng kiến, cô nhất định sẽ không khỏi nghi ngờ Sở Từ đã thông đồng với bà cụ này.
Quả thực thần kỳ!
Sở Từ nhìn phản ứng của Dịch Tình hôm nay ngoan hơn rất nhiều. Mặc dù nhìn người ngoài vẫn là dáng vẻ ngoan ngoãn lấy lòng như cũ, nhưng khi nàng dùng thuốc ngược lại cũng không thấy cô tiếp tục ngăn cản. Chỉ là một khi có thời gian rảnh thì nhìn trái nhìn phải về phía thuốc của nàng. Nhưng Sở Từ nhìn thuốc rất nghiêm túc, bằng không thật sự hoài nghi cô gái này sẽ treo đầu dê bán thịt chó.
Nàng cũng không phải là coi thường Dịch Tình, chỉ là cảm thấy lòng ghen tuông của cô gái này rất mạnh, chuyện gì cũng đều có thể làm được. Mặc dù trước đó Dịch Tình nhiều lần cam đoan cũng không thể đảm bảo cô thật sự không làm một số thủ đoạn nhỏ, vẫn là đề phòng một chút thì tốt hơn.
“Chỗ cô ở sẽ không giống khu ổ chuột mà chúng ta đã đến chứ? Nếu vậy thì tối nay tôi sẽ tìm một chỗ ngủ tạm, ngày mai tính sau...” Buổi tối, Dịch Tình hơi hối hận.
Sau khi lại đến những nơi lộn xộn đó, trong lòng cô càng sợ hãi với cuộc sống nghèo khổ của những gia đình đó.
Nghe ba kể, ngôi nhà của Sở Từ là tự cô ta mua, trước khi nhận người thân đã có. Chính vì điều này trong lòng cô mới băn khoan.
Nhà ở thủ đô đắt hơn nhiều so với nhà ở nông thôn, không phải bỏ mấy nghìn đồng là có thể xây được. Đặc biệt là nhà ở nội thành thủ đô, một ngôn nhà bình thường ít nhất cũng khoảng 100.000 đồng, chỉ sợ bán Sở Từ cũng không mua nổi. Ngoại trừ là ngôi nhà vừa nghiêng vừa cũ, mới có thể rẻ.
Sở Từ không để ý đến cô, nhà nàng cách bệnh viện không xa, đi một lát đã đến rồi. Đến lúc đó Dịch Tình tự nhiên sẽ câm miệng.
Quả nhiên không bao lâu, Dịch Tình đi theo Sở Từ vào nhà. Khi nhìn thấy diện tích và trang trí bên trong lập tức bị sốc.
Đây là nhà của Sở Từ?!
Chỉ ngửi thấy hương hoa trong sân, còn có một hành lang cũng không lớn. Bên cạnh còn có một hồ nước thật dài, cá chéo đỏ bơi lội bên trong. Sân ở giữa thật rộng, có một cô gái mà cô đã từng gặp qua ở bệnh viện, còn hai bé gái một lớn một nhỏ và một ông già. Ông già kia chính là ba của Từ Vân Liệt.
Già trẻ lớn bé cười nói vui vẻ. Đặc biệt khi Sở Từ đi đến, ngoại trừ ba Từ, tất cả đều xông đến vây quanh. Khí thế lạnh lùng của Sở Từ lập tức trở nên dịu xuống, nheo mắt cười, dịu dàng đến mức hơi đáng sợ.