Editor: demcodon
Ngoài Sở Từ ra, còn có 4-5 cô gái đứng trước quầy. Có lẽ bọn họ đến đây là nghe nói kem nơi này giảm giá.
Cô gái nào không thích cái đẹp chứ? Mặc dù số tiền này đủ mua quần áo, nhưng so sánh với quần áo thì gương mặt quan trọng hơn.
Cho nên khi nàng nói ra những lời này, mấy cô gái kia cũng đều sửng sốt: "Kem này của chị không phải nói giống như ở xưởng Thiên Trì sao? Tại sao nó thiếu công thức bí mật quan trọng?"
Người phụ nữ trong quầy chính là con dâu của Hàn thị, vừa nghe những lời này vội vàng giải thích: "Chắc chắn không có gì đâu, các em cũng biết nhà chị trước đây bán chính là kem dưỡng trắng da ở xưởng Thiên Trì, ai cũng đều biết kem nơi đó đều có giá thống nhất, còn không cho phép sửa. Nhưng bác sĩ Hàn nhà chúng tôi phát hiện kem này dùng dược liệu cũng không đắt lắm. Bà chủ của xưởng vì muốn kiếm thêm tiền nên lừa mọi người.... Bác sĩ Hàn thật sự không chịu nổi nên không hợp tác với bọn họ nữa. Bà là bác sĩ nên đã tự nghiên cứu ra công thức, kem làm ra không chỉ có hiệu quả tốt còn rẻ, đảm bảo không có tác dụng phụ."
Bà tự nhiên không dám bán kem giả này như giá kem thật bên Sở Từ. Dù sao thì rất nhiều người đều biết phòng khám của bọn họ đã không còn hợp tác buôn bán với xưởng Thiên Trì. Lỡ như bị người khác biết được bọn họ dùng kem giả giả mạo, đến lúc đó không chừng còn bị kiện. Cho nên mặc dù kem này cũng gọi là kem dưỡng trắng da mặt, nhưng trêи hộp đóng gói còn thêm một chữ 'mới' nho nhỏ. Nói cách khác, chỉ là mượn gió đông của xưởng Thiên Trì kiếm tiền mà thôi. Khi tuyên truyền ra ngoài chỉ nói rằng công thức giống nhau, nhưng không nói là xưởng Thiên Trì làm.
Xưởng của Sở Từ vẫn chưa đặt tên. Khi đăng ký một số giấy chứng nhận dứt khoát dùng tên thôn. Thứ nhất dễ nhớ, thứ hai cũng có thể làm cho thôn trưởng yên tâm và đỡ phiền phức cho xưởng của nàng.
Thậm chí tên của nhà máy mới, nàng cũng quyết định đặt tên là Nhà Máy Dược Phẩm Thiên Trì. Điều này sẽ giúp nàng đỡ nhiều rắc rối.
Hiện tại con dâu của Hàn thị vừa nói như vậy, mấy cô gái ngây thơ gật đầu.
"Thật trùng hợp, trong tay tôi có một hộp kem dưỡng trắng da thật. Nếu bác sĩ Hàn đã nghiên cứu ra công thức giống nhau, vậy không bằng thử so sánh một chút?" Sở Từ duỗi tay ra, trong tay cầm một hộp tinh xảo cười nói.
"Đây là kem dưỡng ở xưởng Thiên Trì à? Thật không?" Một cô gái đứng nên cạnh vội vàng nói.
Nói xong, lại nhìn chằm chằm hộp kem trong tay Sở Từ, lập tức nói: "Quả nhiên hộp đẹp hơn loại chúng ta mua, so sánh như vậy hộp đóng gói của Di Khang có vẻ kém hơn, còn hơi xước tay..."
Con dâu của Hàn thị có ngốc lúc này cũng biết cô bé này không phải đến mua đồ mà là đến kiếm chuyện, lập tức sắc mặt rất khó coi, hơi cáu kỉnh xua đuổi: "Đi đi đi, con bé này từ đâu ra vậy? Nếu cô lại làm càn thì tôi sẽ gọi người đến!"
"Cô gọi đi, tùy tiện gọi." Sở Từ liếc mắt nhìn ả: "Tôi là con bé từ đâu ra, cô kêu mẹ chồng cô đến đây nhìn một cái là biết."
"Kem dưỡng trắng da mặt này chính là một cao nhân thấy tôi đáng thương nên tặng cho tôi công thức cổ truyền. Từ sau khi mở xưởng kia càng không dám có một chút lỗ mãng. Dược liệu bên trong toàn bộ đã được chọn lọc thật tốt để sử dụng. Cô không tin có thể đến thôn Thiên Trì hỏi thăm, nhà tôi khi nào thu thuốc phẩm chất kém chứ? Công thức bí mật của kem này chỉ có một mình tôi biết. Mà khi cô và mẹ chồng cô đến xưởng tôi gây chuyện đã nhìn thấy mấy dược liệu khác trong công thức. Vì vậy tự mình đã mày mò làm ra loại hàng giả này..."
"Cô bán kem tôi không xen vào, nhưng lại cầm kem này so sánh với kem của xưởng tôi là không đúng rồi. Kem của tôi chính là thứ đẹp quý đắt. Cô còn dám dựa vào danh nghĩa của tôi để bán loại hàng rẻ tiền như vậy?" Sở Từ hừ lạnh một tiếng nói.