Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng Bậy

Chương 390: Đau Dài Còn Hơn Đau Ngắn




Editor: demcodon

Sở Từ nghe được những lời này của Võ Thuận cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Thời buổi này đều yêu cầu môn đăng hộ đối rất nhiều. Nàng lấy Sở Đường làm ví dụ, trước kia nó chỉ là thằng nhóc ăn nhờ ở đậu nhà họ Sở, ăn bữa nay lo bữa mai, rõ ràng ngoại hình đẹp. Nhưng trong thôn này, bình thường có thể ăn được cơm dáng vẻ coi như chắp vá, đều chướng mắt nó. Cho đến sau khi nó dọn ra, cuộc sống của hai chị em mới ngày càng tốt hơn. Lúc này mới có người thay đổi cách nhìn với Sở Đường.

"Nghe ý của anh Thuận chính là gia đình anh vẫn chưa biết chuyện của anh và chị Hương Như của tôi, phải không?" Sở Từ lại nói tiếp.

Võ Thuận gật đầu.

"Vậy thì anh chỉ sợ còn không đủ tư cách theo đuổi chị Hương Như của tôi. Tính tình của chị Hương Như đơn giản. Nếu anh đối xử chân thành với chị ấy, dù cho bây giờ chị ấy không động lòng. Nhưng mọi chuyện nếu cứ tiếp diễn như thế, nhất định chị ấy sẽ mềm lòng. Nhưng nếu khi đó anh lại nói với chị ấy rằng gia đình anh không đồng ý, chị ấy phải làm sao đây? Anh đừng nói với tôi rằng anh có thể cùng chị ấy cố gắng, gia đình của anh vĩnh viễn chỉ có thể dựa vào anh để thuyết phục. Một người ngoài như chị của tôi không thể làm được. Hơn nữa nếu sự kiên nhẫn của anh bị hao mòn, vẫn có thể vẫy tay phóng khoáng bỏ đi và tiếp tục tìm người khác. Nhưng chị Hương Như sẽ bị đả kích không chịu nổi. Không biết anh có hiểu ý của tôi hay không?" Sở Từ không chút khách khí biểu đạt ý của mình, chỉ nhìn thấy sắc mặt của Võ Thuận đều thay đổi.

Nàng cũng biết lúc này Thôi Hương Như nhất định trong lòng cũng thất vọng. Nhưng đau dài còn hơn đau ngắn.

Tất nhiên, ngược lại cũng không phải hoàn toàn loại bỏ khả năng giữa Võ Thuận và chị Hương Như. Mà là để nâng địa vị của chị Hương Như lên, làm cho Võ Thuận giải quyết chuyện gia đình xong hãy đến nói chuyện với chị ấy. Miễn cho nhiệt huyết cuối cùng bị tưới nước lạnh thấu tim.

Võ Thuận thật không ngờ đến lần đầu tiên nhìn thấy Sở Từ lại nghe được những lời này. Gã cho rằng Sở Từ sẽ hỏi gã bây giờ đang làm gì, trước kia từng xem mắt hay không. Nhưng Sở Từ lại trực tiếp hỏi gia cảnh!

Nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, mặc dù đã quen biết Thôi Hương Như một thời gian. Nhưng hai người rất ít nói việc riêng, Thôi Hương Như cũng không quá hiểu biết về tình huống của gã.

"Gia đình anh nhất định có thể giải quyết được... Chủ yếu là Hương Như vẫn chưa đồng ý với anh, vẫn là anh một bên đơn phương..." Võ Thuận căng thẳng đến mức cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

"Tốt nhất là chị ấy không đồng ý." Thái độ của Sở Từ dứt khoát, lại nói tiếp: "Anh đến đây để bàn chuyện làm ăn thay ba mẹ anh. Có thể nói, anh bưng chính là chén cơm ba mẹ cho anh. Nếu bọn họ biết anh thích chị Hương Như, cách đơn giản nhất chính là cho anh trở về làm đứa con ngoan. Không được gia đình ủng hộ thì anh sẽ không làm được."

"Tôi đã nói hết lời, có nghe hay không tùy anh. Nhưng Thôi Hương Như là chị của tôi, mà tôi không hy vọng người không có năng lực như anh lung lay được quyết định của chị ấy." Sở Từ lại nói.

Tuy nói dứt khoát một chút, nhưng khẳng định là chính xác. Nếu người này thật sự quan tâm đến chị Hương Như như vậy. Sau khi trở về có thể cố gắng, tương lai chưa chắc không thể được như mong muốn. Nhưng ít nhất ngay lúc này, gã vẫn chưa đủ tư cách.

Võ Thuận nghe xong lời này gương mặt đen xì. Một lúc sau đã đứng dậy, xấu hổ bỏ chạy.

Võ Thuận vừa đi, Thôi Hương Như mới đi ra, nhìn qua sắc mặt cũng không tốt lắm. Nhưng khi nhìn Sở Từ cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Trong lòng chị cũng nghĩ như vậy. Nhưng cậu ta nhìn thấy chị đã tràn đầy nhiệt tình, làm cho chị không thể thốt lên những lời này."

Cô đã không giống một cô bé còn khao khát tình yêu tự do nữa. Điều mà bây giờ cô muốn chính là một người chồng điềm đạm, an phận và có bảo đảm. Cô có thể vẻ mặt ôn hoà, thậm chí khách sáo khi đối mặt với ba mẹ anh em của chồng. Nhưng tuyệt đối không thể chấp nhận được người đàn ông của mình dễ dàng bị lung lay bởi những người khác, giống như Hoàng Kiến Dân.

Tính tình của Thôi Hương Như vốn là ngoài mềm trong cứng. Lúc trước bị người nhà họ Hoàng khi dễ, mặc dù cô yếu đuối không biết làm sao. Nhưng cuối cùng vẫn có thể quyết định lựa chọn ly hôn. Hơn nữa quyết định cực kỳ thẳng thắn. Mà gần đây quản lý xưởng thay Sở Từ cũng vậy. Trước khi chưa giao cho cô, thái độ của Thôi Hương Như hoàn toàn chính là không làm được. Nhưng khi cô trốn cũng không trốn được chỉ có thể tiếp nhận lại làm rất tốt.

Cô là người cẩn thận, nhân duyên lại tốt, không thể nói cô là người tinh tế.