Sống Lại Làm Vợ Yêu Vô Địch

Chương 121: Khảo nghiệm người thừa kế




(Ai chưa đọc xong chương trước thì nhớ đọc nha mn, mình mới bổ sung xong)

Sau một tháng là thử thách thể lực, đeo vật nặng chạy, chạy việt dã, nhảy xa, vượt chướng ngại vật, leo núi, nhảy dù, 70% phương thức huấn luyện đều được tiến hành theo phương thức huấn luyện bộ đội đặc chủng, hơn nữa còn vô cùng nghiêm khắc.

Những bài huấn luyện này đối với những bài tập Lạc U từng làm qua, cường độ gấp 2-3 lần, lúc mới bắt đầu Lạc U không quen, cố sức lắm mới có thể kiên trì được, mà thành viên đội cận vệ lại rất thành thạo, điều này kích thích Lạc U, cô không thích nhận thua người khác, cho nên dù toàn thân mệt lả, Lạc U vẫn kiên trì.

Sau khi đã quen với cường độ huấn luyện, Lạc U còn tăng dần các hạng mục huấn luyện, mục đích của việc huấn luyện, là phải đạt tới hiệu quả cao nhất, cô không muốn lãng phí thời gian của mình, khiến bản thân trở nên mạnh mẽ, chính là thứ mà cô muốn!

Bất kể là về đầu óc nhạy bén hay năng lực, một người thừa kế ưu tú đều phải có đủ, trí lực là quan trọng nhất, nhưng thể lực cũng không thể thiếu, chỉ có điều yêu cầu cũng không cần quá cao, chỉ cần có thể bảo đảm mình không bị kẻ địch tiêu diệt trong lúc hành động, không cần giết người, chỉ cần biết tự vệ.

Một tháng huấn luyện thể năng cực hạn trôi qua lại thêm một tháng huấn luyện kỹ năng chiến đấu, bà ngoại Cổ vì Lạc U chọn ra bốn huấn luyện viên tinh thông kỹ thuật chiến đấu, đặc biệt huấn luyện cho Lạc U, trong đó có hai người, ngoài kỹ thuật đánh nhau, bọn họ còn dạy Lạc U kỹ thuật ám sát vô cùng cao tay!

Ám sát là bài học mỗi một thành viên Cổ Sát đều phải học qua, thủ lĩnh Cổ Sát, đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Lạc U rất có thiên phú trong quá trình học chiến đấu và ám sát, bà ngoại Cổ cùng với ban Trưởng Lão xem qua toàn bộ quá trình huấn luyện của Lạc U, vô cùng hài lòng về biểu hiện của cô.

"Bà chủ, cô chủ biểu hiện rất tốt, bà cũng nên giới thiệu chính thức với chúng tôi đi." Người nói chính là một thành viên ban Trưởng Lão, bọn họ mặc dù đã nhận được rất nhiều tin tức về Lạc U, nhưng còn chưa được chính thức gặp mặt, đây cũng là một trong những quy định bất thành văn của Cổ Sát, chỉ sau khi được ban Trưởng Lão công nhận, người thừa kế mới có thể chính thức gặp mặt tất cả thành viên trong ban Trưởng Lão.

"Thật vui khi có thể nghe mọi người nói như vậy, tôi sẽ sắp xếp cho mọi người gặp mặt."

Lạc U đi đến trước cửa phòng họp, cũng biết mục đích mình tới đây, chẳng qua khi cô nhìn thấy mấy ông già trong ban Trưởng Lão, có chút không nhịn được mà muốn bật cười.

Cứ cảm thấy như chỗ này không giống lễ gặp mặt, mà giống như vào viện dưỡng lão, người già nên an hưởng tuổi già mới phải, cứ nắm quyền lực mãi không buông, khiến con cháu thật nhức đầu.

"Tiểu U, mấy vị này đến từ ban Trưởng Lão Cổ Sát, mau chào mọi người đi." Bà ngoại Cổ giới thiệu với Lạc U, Lạc U nghiêm túc ghi nhớ gương mặt bọn họ. Hiện giờ bọn họ tạm thời còn chưa làm gì cô, nhưng cô nghĩ đến kiếp trước, khi nhà họ Lạc xảy ra chuyện, chính là do bọn họ không chịu hành động, ra lệnh Cổ Sát khoanh tay đứng nhìn, nên về sau mới bị rơi vào thế bị động. Lạc U thật muốn dẹp luôn cái ban Trưởng Lão này!

Ngoan cố không chịu thay đổi, cũ kỹ mục nát, thật là chướng mắt. Lạc U không muốn nói nhiều với bọn họ, vẫn luôn biểu hiện rất lạnh nhạt.

Thái độ của Lạc U không thân thiện, khiến bọn họ cũng cảm thấy không được thoải mái. Chỉ có điều bọn họ cũng không để ý, dù sao tính tình lạnh lùng của Lạc U mọi người đều biết, nhưng vẫn còn một vài chuyện cần phải giải quyết.

"Cô chủ, nếu cô định tiếp nhận Cổ Sát, thân phận người nổi tiếng của cô sẽ phải chấm dứt. Thủ lĩnh của Cổ Sát không nên lộ diện quá nhiều, sẽ rất nguy hiểm." Trưởng ban Trưởng Lão lên tiếng, nói ra băn khoăn của tất cả bọn họ.

Ban Trưởng Lão Cổ Sát có tám người, trưởng ban Trưởng Lão là thành viên có cống hiến lớn nhất của Cổ Sát, đương nhiên là lớn tuổi không thể thi hành nhiệm vụ được nữa, vả lại cũng có năng lực lãnh đạo. Chỉ có điều thời đại bây giờ đã thay đổi, con người cũng thay đổi, những ai không theo kịp thời đại sẽ bị thay thế, Lạc U rất muốn thay thế tất cả bọn họ. Vậy mà chưa gì bọn họ đã thật nôn nóng, lại còn muốn can thiệp vào cuộc sống của cô.

Lạc U híp mắt, lạnh lùng nhìn qua tám người đang chờ đợi cô trả lời.

"Người tôi đã gặp, bài kiểm tra của mọi người tôi cũng sẽ nhận, tôi còn phải huấn luyện, đi trước." Giải thích cũng được, nhưng mà có giải thích cũng chưa chắc có hiệu quả, chọn phương án trì hoãn khá tốt, nếu bất đắc dĩ lắm có thể nói sang chuyện khác. Thật ra Lạc U có rất nhiều phương thức ứng đối, cô có thể nghĩ ra, nhưng không muốn làm như vậy.

Có lẽ là do quá mức kiêu ngạo, cô ghét dùng cách né tránh để giải quyết vấn đề, càng thêm ghét mấy lão già này dùng thái độ tự cho là đúng đối đãi cô, không có ai có thể quyết định cuộc đời của cô, ai cũng không có quyền!

Lạc U lạnh lùng rời đi, để lại mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

"Bà chủ, cô chủ có ý gì?" Trưởng ban Trưởng Lão có chút không vui hỏi bà ngoại Cổ.

"...... Tính tình Tiểu U là như vậy, các vị cũng đừng để ý, về bài kiểm tra cho Tiểu U, mọi người cũng nên quyết định. Tuy tính tình con bé hơi nóng nảy, nhưng sự cố gắng của con bé mọi người cũng đã nhìn thấy, mấy năm nay biểu hiện của con bé cũng rất tốt, nên tiến hành giai đoạn khảo nghiệm được rồi."

Bà ngoại Cổ đương nhiên sẽ nói giúp cho cô, hơn nữa bài kiểm tra của Cổ Sát cũng không có quy định cụ thể, mà là do người thủ lĩnh quyết định. Mấy năm nay, mặc dù Lạc U không có làm gì cho Cổ Sát, nhưng những chuyện Lạc U đã làm mọi người đều biết, tổ chức tình báo của Cổ Sát cũng không phải ăn không ngồi rồi.

"Cô chủ mới mười tám tuổi, có phải quá sớm hay không?" Trưởng ban Trưởng Lão rất không yên tâm về số tuổi của Lạc U, hơn nữa trong mắt ông ta, tính tình của Lạc U không tốt, người lớn tuổi luôn thích trẻ nhỏ lễ phép nghe lời, người kiêu ngạo như Lạc U đương nhiên không được bọn họ yêu thích.

"Tuổi cũng không phải nhân tố quyết định mấu chốt của vấn đề, hơn nữa tôi chỉ bảo mọi người đưa ra bài kiểm tra cho Tiểu U, có thể hoàn thành hay không còn phải xem năng lực của Tiểu U, hơn nữa hoàn thành cũng cần thời gian, Tiểu U sẽ trưởng thành càng ngày càng ưu tú." Bà ngoại Cổ nói thật lòng mình, mặc dù tin tưởng cháu ngoại mình rất ưu tú, nhưng cũng không mong đợi Lạc U có thể hoàn thành các bài kiểm tra nhanh hơn dự kiến, vì thật ra trong lòng bà cũng cảm thấy Lạc U còn quá nhỏ, không thích hợp tiếp quản Cổ Sát quá sớm.

Sở dĩ bà ngoại Cổ muốn nhanh chóng đưa ra nội dung kiểm tra cho Lạc U, là để rèn luyện thêm cho cô, giúp cô có thể xuất sắc hoàn thành bài thi, cũng có thể khiến những người trong Cổ Sát càng hiểu thêm về Lạc U!

Bà ngoại Cổ suy nghĩ rất nhiều, bà không cho rằng Lạc U có thể đạt được mục tiêu trước thời hạn, vì tuổi của Lạc U còn quá nhỏ.

Kỳ nghỉ hè vội vàng trôi qua, Lạc U dẫn theo thành viên đội cận vệ rời khỏi đảo Cổ Mộng. Bọn họ là một đoàn nam nữ trẻ tuổi, chỉ khoảng hai mươi tuổi, ngoài sự trẻ trung, bọn họ còn vô cùng mạnh mẽ, sau khi được trải nghiệm, tham gia huấn luyện đặc biệt, vẻ non nớt đã không còn, thay vào đó là sự thành thục, quanh người tản ra ánh sáng đặc biệt chỉ thuộc về bọn họ.

"Cô chủ, đây là tất cả tin tức có liên quan đến tổ chức Mặt Nạ mà em có thể điều tra được, xin cô hãy xem qua." Trên máy bay, Tiêu Tiêu đưa tài liệu đã chuẩn bị xong cho Lạc U, vẻ mặt vô cùng thận trọng.

Trước khi rời khỏi đảo Cổ Mộng, sau khi trải qua một vài nội dung kiểm tra đơn gian, cuối cùng ban Trưởng Lão đưa ra ba nội dung khảo nghiệm, chỉ cần Lạc U hoàn thành, Lạc U liền có thể trở thành người nối nghiệp Cổ Sát. Nguyên tắc của bài kiểm tra là ngoài thành viên đội cận vệ ra, Lạc U không được nhờ vả bất kỳ ai trong Cổ Sát.

Một trong những nhiệm vụ Lạc U cần phải hoàn thành, chính là tiêu diệt tổ chức Mặt Nạ của nước D, sau đó tự mình giết chết sát thủ đứng thứ tư trên bảng xếp sát thủ, chính là Mặt Nạ, để Lạc U có thể chiếm một vị trí cho riêng mình trên bảng xếp hạng sát thủ.

Nhiệm vụ này cần phải hoàn thành ba chuyện, tiêu diệt tổ chức Mặt Nạ, giết chết Mặt Nạ, tiến vào bảng xếp hạng. Động đến thành viên của tổ chức Mặt Nạ ở nước D, tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng, nhưng cũng may ban Trưởng Lão không yêu cầu tiêu diệt tất cả thành viên, chỉ cần khiến tổ chức Mặt Nạ không còn tồn tại nữa là được, nếu không Lạc U sẽ trở thành kẻ cuồng sát nhân mất.

Về phần sát thủ Mặt Nạ đứng thứ tư trên bảng xếp hạng sát thủ, Lạc U rất lo ngại, mặc dù bây giờ bản lĩnh của cô không tệ, nhưng nếu so sánh với những cao thủ hàng đầu kia, cô còn cách bọn họ một khoảng cách rất lớn, dù cô cho rằng sức mạnh không phải yếu tố quyết định thắng bại, nhưng về mặt chủ quan, cô hết sức thận trọng.

Ngoài nội dung kiểm tra liên quan đến tổ chức Mặt Nạ, còn lại hai nội dung kia cũng không hề dễ dàng, hơn nữa có một cái không chỉ không dễ dàng, mà còn khiến Lạc U vô cùng bất đắc dĩ, nếu như không phải bà ngoại thuyết phục, Lạc U tuyệt đối sẽ không đồng ý, bởi vì cô cảm thấy chuyện này thật vô lý.

Hai nhiệm vụ này, cái thứ nhât, là cô phải gặp mặt tất cả các thủ lĩnh hắc đạo trên thế giới, không bắt buộc là toàn bộ các quốc gia, mà chỉ cần những nhân vật quan trọng là được, đại khái khoảng hai mươi, ba mươi người là đủ, đó cũng là để công bố thân phận của Lạc U với toàn thế giới, coi như là một nghi thức cần thiết, cũng là một phương thức rèn của Cổ Sát từ xưa tới nay, mặc dù Lạc U cảm thấy phiền toái, nhưng cũng không từ chối.

Nội dung cuối cùng khiến Lạc U không biết nói gì, bao gồm cả bà ngoại cô, cùng tất cả các thành viên trong ban Trưởng Lão, đều yêu cầu Lạc U nhất định phải sinh ra một người thừa kế, mới có thể chính thức tiếp quản Cổ Sát, bất kể là nam hay nữ, nhưng phải là con ruột của Lạc U, hơn nữa còn phải mang họ Cổ, nếu không bọn họ tuyệt đối sẽ không đồng ý cho Lạc U trở thành thủ lĩnh Cổ Sát!

Đối với yêu cầu này, Lạc U không biết phải làm sao bây giờ, thật muốn mổ bụng bọn họ ra xem trong đó có cái gì, yêu cầu như vậy mà cũng có thể nói ra!

Chỉ có điều không đợi Lạc U kháng nghị, bà ngoại Cổ liền lấy cam kết mà Lạc U đã từng hứa với bà ra, ban đầu Lạc U muốn Diệp Vẫn Thần tiến vào Cổ Sát, nên mới đồng ý yêu cầu đó của bà ngoại, bây giờ nghe bà nhắc lại, Lạc U có muốn từ chối cũng không nói được.

Ba nội dung kiểm tra đều riêng biệt, hai nội dung đầu khiến Lạc U cảm thấy vừa phiền toái phí vừa thời gian, đến nội dung cuối cùng thì không còn dùng từ phiền toái để hình dung nữa, càng không phải có thời gian là có thể giải quyết vấn đề!

"Cô chủ, có một vấn đề mặc dù có chút mạo muội, nhưng em vẫn rất muốn hỏi cô, có thể không?" Tiêu Tiêu là người thân cận nhất với Lạc U trong số các thành viên đội cận vệ, cũng coi như khá thân thiết với cô, nói chuyện với nhau rất bình thường.

"Nói đi." Lạc U đang suy nghĩ miên man, nên cũng không quá để ý đến lời của Tiêu Tiêu.

"Cái đó, cô định bao lâu nữa mới chính thức tiếp quản Cổ Sát? Với lại, thời gian cũng đã xác định được rồi, em nghĩ, tiêu diệt tổ chức Mặt Nạ cần hai năm hẳn là đủ, đi gặp các thủ lĩnh ở các quốc gia cũng rất dễ dàng, hoàn toàn có thể xem như đi du lịch vòng quanh thế giới, chỉ có cái thứ ba, là cần cô phải nắm chắc thời gian, chuyện này đương nhiên bọn em không thể nào can thiệp được, chỉ là muốn hỏi cô, cũng là để xác định xem thời gian bọn làm thêm giờ là bao lâu, cô biết đó, nếu muốn trở thành thủ lĩnh đội cận vệ, còn phải cố gắng nhiều."

Tiêu Tiêu nói rất uyển chuyển, còn bổ sung nhiều giải thích, nhưng giải thích chính là che giấu, Tiêu Tiêu nói xong, sắc mặt Lạc U tái mét!

Cô mới mười tám tuổi, thậm chí ngay cả sinh nhật mười tám tuổi còn chưa tới, sao mọi người đã bắt đầu quan tâm đến chuyện đó rồi! Lễ mừng năm mới mẹ dự định cho cô đính hôn cùng Diệp Vẫn Thần, vậy mà mấy người ở Cổ Sát đã nghĩ đến chuyện cô có con, thật là quá hoang đường!

Muốn cô sinh con cùng ai đây? Chẳng lẽ là Diệp Vẫn Thần sao? Trong đầu Lạc U chợt hiện lên bóng dáng của Diệp Vẫn Thần, không phải Lạc U cố ý nghĩ đến, mà là chỉ cần nghĩ đến chuyện này, là anh lại tự nhiên hiện ra.

"Tiêu Tiêu, cậu cứ cố gắng đi, sau này tăng cường nội dung huấn luyện lên, tôi tin cậu sẽ trở thành một thành viên hết sức ưu tú của đội cận vệ." Bọn họ dám suy tưởng chuyện của cô, trong lòng cô không thoải mái, những người khác cũng đừng mong được thoải mái!

Tiêu Tiêu nhất thời lộ ra vẻ mặt đau khổ, giả bộ đáng thương nhìn Lạc U nói: "Cô chủ, thật xin lỗi, em hứa, về sau em sẽ không đề cập tới điểm yếu của cô nữa, cô đừng bắt em huấn luyện thêm có được không."

Trong lúc Tiêu Tiêu nói, những người còn lại không nhịn được mà che hai mắt mình, không muốn nhìn thấy Tiêu Tiêu bị trừng trị!

Quả nhiên một giây sau, Lạc U liền ra tay, cô giơ nắm đấm hung hăng gõ lên đầu Tiêu Tiêu một cái, Tiêu Tiêu không dám tránh cũng không dám la, chỉ có thể trách mình cái miệng ăn mắm ăn muối.

"Gấp ba, không hoàn thành huấn luyện không được phép ăn cơm!" Biết cô đang đau đầu vì chuyện này còn dám nói ra, thật là quá đáng ghét.

Mấy thành viên đội cận vệ còn lại bật cười, còn chưa kịp ngậm miệng, cũng không cười nổi nữa, bởi vì Lạc U liền nói: "Còn các cậu huấn luyện gấp hai, Tiêu Tiêu đã cố gắng như vậy, các cậu tuột lại ở phía sau cũng không hay, sẽ ảnh hưởng thăng bằng."

Bọn họ sôi nổi bày tỏ, ảnh hưởng thăng bằng cũng không sao, bọn họ sẽ không để ý Tiêu Tiêu ngốc hơn bọn họ, thật đó!

Kỳ thi tốt nghiệp trung học đã trôi qua rất lâu, các thí sinh đậu đại học cũng sắp đi học rồi, thí sinh đạt điểm số cao nhất của thành phố Bắc Kinh là Lạc U, sau mấy tháng biến mất cuối cùng cũng trở về.

Đảo Cổ Mộng có vẻ như ngăn cách với thế giới bên ngoài, nhưng thật ra rất dễ dàng kết nối với mạng lưới internet. Mặc dù Lạc U đã biến mất hơn hai tháng, nhưng cũng không khiến mọi người giảm đi sự chú ý về cô. Thỉnh thoảng trên báo lại nhắc tới những chuyện có liên quan tới cô, còn rất mong chờ cô tái xuất, đặc biệt là những người hâm mộ.

Ngoài tin tức giải trí, hơn một tháng trước, tên tuổi Lạc U còn được xuất hiện trên bản tin học đường. Cô chính là nữ trạng nguyên của thành phố Bắc Kinh, hơn nữa còn là nữ trạng nguyên vô cùng nổi tiếng. Bộ giáo dục cùng với các hãng truyền thông cơ hồ đã dùng hết sức lực để tuyên truyền sự kiện này, chỉ có điều còn chút khuyết điểm, bởi vì Lạc U vẫn chưa bao giờ xuất hiện. Theo lời người đại diện của Lạc U là Lý Hoành Vũ, Lạc U đang du học ở nước ngoài, sẽ không tiếp nhận bất kỳ bài phỏng vấn nào, chỉ có điều thỉnh thoảng Lạc U vẫn đăng vài tấm hình lên trang cá nhân, cho người hâm mộ đỡ nhớ nhung cô.

Chuyện Lạc U trở thành trạng nguyên, khiến đông đảo người hâm mộ của Lạc U càng thêm mê luyến và sùng bái cô, thần tượng quốc dân lại có thành tích thi khiến mọi người há hốc mồm như vậy, làm sao lại không khiến người ta kính nể!

Mặc dù trên mạng đôi khi vẫn có người nói Lạc U làm giả thành tích, nhưng rất nhanh đều bị mọi người chỉ trích, chuyện làm giả thành tích không phải là hiếm, nhưng chỉ cần nghĩ kỹ lại, không có ai tin thành tích thi tốt nghiệp trung học của Lạc U là giả, bởi vì nếu làm giả, cô sẽ không khiến mọi người chú ý như vậy, trừ phi Lạc U rất tự tin về trình độ giả mạo của mình.

Bộ giáo dục vì muốn làm sáng tỏ chuyện này, cũng công khai tất cả các bài thi của Lạc U, nét bút vừa thanh thoát vừa sắc bén của Lạc U một lần nữa khiến rất nhiều người hâm mộ khen ngợi không dứt, làm các antifan của cô cũng hết đường chối cãi.

Lạc U có vẻ như đã nổi tiếng đến nỗi không cách giảm đi tiếng tăm được, càng chê bai lại càng nổi tiếng, muốn đè ép Lạc U để nổi danh, kết cục đều biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Đầu tháng chín, sinh viên đại học Bắc Kinh chính thức đi học, Lạc U lựa chọn học ngành Siêu hình học ở đại học Bắc Kinh. Khi mọi người biết được chuyện này, tất cả đều rất bất ngờ, rất nhiều người thậm chí khi đọc được tin tức này liền bình luận ngay một câu, xin đừng nói nhảm!

Thật ra là không hề nói nhảm, chuyện này đúng 100%, Lạc U đã phải nghiêm túc suy nghĩ rất lâu mới quyết định. Cô vẫn không hiểu nổi tại sao mình sống lại, hơn nữa dường như cũng không có cách nào giúp cô hiểu được. Thỉnh thoảng cô lại tò mò, cho nên mới có quyết định như vậy!

Lịch sử Trung Hoa 5000 năm, Siêu hình học là một bộ môn rất cổ xưa, đương nhiên nó rất có ý nghĩa, kiếp trước Lạc U không hề tin tưởng, nhưng kiếp này cô không thể không tin, cô đã nghiên cứu rất kỹ rồi, cuối cùng mới đưa ra quyết định này.

Hơn nữa ngành Siêu hình học có yêu cầu rất thấp, Lạc U không quan tâm đến tỉ lệ có việc làm, cũng không muốn việc học bó buộc mình, cho nên ngành học này thật sự rất hợp với cô, vì vậy cô đã không do dự mà chọn nó.

Khu vực đón tân sinh viên của đại học Bắc Kinh vô cùng náo nhiệt, từ các thành phố, các tỉnh vùng sâu tới cả nước ngoài, sinh viên vào trường này đến từ khắp nơi, các thiếu nam thiếu nữ trẻ trung, vẻ mặt đầy hào hứng khiến ai cũng hâm mộ.

Hơn nữa quan trọng nhất là, ngoài tân sinh viên đến ghi danh, còn có rất nhiều gương mặt hưng phấn xen kẽ trong đó, bọn họ đều là những người hâm mộ và các phóng viên ôm cây đợi thỏ, chờ Lạc U đến ghi danh!

Chuyện Lạc U đậu vào đại học Bắc Kinh không phải là bí mật, khi Lạc U biết tin tức này thì mọi chuyện đã được công khai, có muốn giữ bí mật cũng không kịp, điều này cũng khiến cô có chút ảo não, nhưng nghĩ lại, cho dù bây giờ không công khai, về sau cũng không giấu được. Haiz, cũng chỉ có thể trách do cô quá nổi tiếng, cho dù có che kín mít ngồi trong lớp cũng chưa chắc an toàn, không bị người hâm mộ nhận ra, cũng bị coi như bệnh tâm thần mới ra viện.

Rất nhiều người hâm mộ đứng ở chỗ báo danh chờ Lạc U, Lạc U cũng không không biết tình huống như thế. Là một sinh viên thân phận bối cảnh không tầm thường, Lạc U đề phòng sự xuất hiện của cô khiến mọi người làm loạn, cuối cùng quyết định đi cửa sau, trực tiếp lái xe vào trong trường, sau đó vào phòng công tác sinh viên làm các loại thủ tục.

Giáo viên hướng dẫn là một người phụ nữ trung niên, mang mắt kính, mặc trang phục công sở có vẻ vô cùng lão luyện, sau khi nhận được điện thoại của Lạc U một lát thì thấy Lạc U xuất hiện, lúc xử lý thủ tục cho Lạc U, gương mặt luôn nở nụ cười ấm áp, thoạt nhìn rất hòa nhã.

Làm thủ tục rất nhanh, nụ cười của cô giáo dần biến thành có chút xấu hổ, do dự một lúc mới hỏi thăm "Tiểu U, cái này, cho cô xưng hô với em như vậy nha, ha ha, em có thể ký tên cho cô không, con gái cô là người hâm mộ của em, biết em học ở đại học Bắc Kinh, ngày nào nó cũng ầm ĩ đòi cô xin chữ ký của em."

"Dĩ nhiên rồi." Lạc U cười, nhận lấy cuốn sổ cô giáo đã chuẩn bị sẵn, trực tiếp ký tên mình lên, hơn nữa còn hỏi tên, viết kèm theo một câu chúc, khiến cô giáo vui vẻ không thôi, đồng thời cũng thay đổi cái nhìn đối với Lạc U.

Ai nói tính tình Lạc U lạnh nhạt, là công chúa lạnh lùng không dễ ở chung? Đây quả thực là vu oan, xem con gái người ta xinh đẹp lúc cười rộ lên dịu dàng biết bao nhiêu, giọng nói lại thật ngọt ngào, hẳn là người hoàn mỹ nhất trên đời, nếu con cô ấy không phải là con gái mà là con trai, cô ấy nhất định phải giới thiệu cho Lạc U biết, có Lạc U làm con dâu, nhất định các bà mẹ có con trai trên đời này đều sẽ hâm mộ cô ấy muốn chết!

Cũng may Tiểu U không biết cô giáo nghĩ gì trong đầu, nếu không chắc cũng cạn lời, thời đại ngày nay sao các cô dì chú bác nhìn cái gì cũng có thể liên tưởng đến mấy chuyện đó, thật là khiến người ta đau đầu.

Nghĩ vậy, Lạc U lại một lần nữa không khỏi nghĩ tới một người đàn ông, điều này khiến Lạc U càng thêm nhức đầu, tại sao mỗi lần nghĩ đến vấn đề này lại nghĩ đến người đàn ông kia chứ, đính hôn sinh con cái gì, cô mới có mười tám tuổi, sao lại phải tính đến chuyện đó, vì sao chứ!

Cùng lúc đó, một người đàn ông đang thi hành nhiệm vụ bí mật chợt hắt xì, thiếu chút nữa kinh động đến tên tội phạm cách đó không xa, cũng may phản ứng kịp thời, cố gắng nhẫn nhịn, trong lòng thầm nói, có người đang nhớ đến anh, hay là đang chửi anh vậy?