Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng Cũ

Chương 213




Chương 213

Nhưng sau khi nghe tả tướng phu nhân giải thích, lại liên tưởng đến tấm lụa che mặt của Diệp Vãn Tình thì Diệp phu nhân đã đoán được.

Tả tướng phu nhân vịn tay hạ nhân, chậm rãi bước về phía trước, bà ta hơi nheo mắt, giọng hạ thấp: “Đúng là nàng, xem ra quan hệ giữa nàng và nương nương không cạn.”

Diệp phu nhân giật mình: “Sao tỷ lại nghĩ thế?”

Tả tướng phu nhân nhìn thẳng về phía trước, nhàn nhạt nói: “Hoàng hậu nương nương…cố ý để chúng ta chạm mặt nàng.

Diệp phu nhân không phải người ngu ngốc, nghe tả tướng phu nhân nói xong, nàng ta cũng hiểu được chân lý trong đó.

Hoàng hậu nương nương nói người và Diệp Vãn Tình có duyên gặp nhau một lần ở chùa Thiên Tự, mà nghe nói Diệp Vãn Tình cũng vừa mới từ chùa Thiên Tự trở về.

Chuyện diễn ra trong ngày đưa sính lễ đó Diệp phu nhân cũng biết.

Theo như lời hoàng hậu nói thì bọn họ mới gặp nhau không lâu, hoàng hậu nương nương lại là người có thân phận tôn quý cỡ nào? Loại thân phận như Diệp Vãn Tình há có thể trèo cao? Chưa nói đến chuyện hợp tâm ý của hoàng hậu, với thân phận của Diệp Vãn Tình, gặp được hoàng hậu nương nương một lần đã là phúc ba đời của nàng rồi.

Thế mà, đêm hôm qua Diệp Vãn Tình vừa mới bị thế tử Chiến Bắc vương phủ từ hôn, hôm nay hoàng hậu lại nói cho bọn họ biết người nhận Diệp Vãn Tình làm nghĩa muội! Ý che chở rõ mười mươi! Chỉ cần tin tức này lộ ra, bên vương phủ có muốn làm gì thì cũng phải nhìn mặt mũi của hoàng hậu cái đã.

E là quan hệ của hoàng hậu và Diệp Vãn Tình không chỉ là “có duyên gặp một lần”

như hoàng hậu đã nói, nếu không thì sao hoàng hậu phải làm đến bước này? Diệp phu nhân khe khẽ lắc đầu, cảm thán: “Diệp tiểu thư này…vận may không cạn.

Tả tướng phu nhân im lặng đồng tình, ra đến cửa hoàng cung, Diệp phu nhân nói với tả tướng phu nhân: “Đại biểu tỷ, tỷ vê nghỉ ngơi trước đi, muội ghé qua phủ hộ bộ thượng thư một lát”

Tả tướng phu nhân gật đầu: “Vậy ta về trước đây, vất vả cho muội.”

Diệp phu nhân cười cười: “Chuyện nương nương ngầm giao phó, không vất vả”

Đợi xe ngựa của tả tướng phu nhân rời đi, Diệp phu nhân ra lệnh: “Đến phủ hộ bộ thượng thư”

Đến buổi chiều, tin tức Diệp Vãn Tình được hoàng hậu nhận làm nghĩa muội đã được truyền đến tai các vị phu nhân quan lại trong kinh thành.

Trong Phượng Ninh cung.

Sau khi hai vị phu nhân đi khỏi, hoàng hậu cho lui bớt cung nhân, chỉ còn mình Thanh Mai hầu hạ.

Lúc này Diệp Vãn Tình mới tháo khăn che mặt của mình xuống, nàng đứng dậy hành lễ: “Tạ ơn sự che chở của người, hoàng hậu nương nương.

Lần trước hoàng hậu đến chùa Thiên Tự chỉ dẫn theo Thanh Mai và Thanh Thu, còn Thanh Diệp và Thanh Chúc ở lại trông coi Phượng Ninh cung.

Vậy nên đây không phải là lần đầu tiên Thanh Mai nhìn thấy khuôn mặt tuyệt sắc vô song của Diệp Vãn Tình, nhưng khi Diệp Vãn Tình tháo khăn che mặt xuống, Thanh Mai đang đứng cạnh hoàng hậu cũng phải giật mình kinh diễm.

Hoàng hậu lắc đầu cười: “Muội đã cứu mạng Lam nhi, hơn nữa con người muội lại hợp ý bổn cung, bổn cung thật sự muốn nhận muội làm nghĩa muội đấy”

Giọng hoàng hậu ôn nhu êm ái, từng câu từng chữ đều mang ý thật lòng.

Nghe vậy, Diệp Vãn Tình mới nhìn hoàng hậu, nàng dịu dàng mỉm cười: “Được làm nghĩa muội của nương nương, là phúc phận của Vãn Tình”

Hoàng hậu vui vẻ: “Được rồi, muội mau lại đây ngồi”

Đợi Diệp Vãn Tình ngồi xuống, hoàng hậu mới hỏi: “Chuyện của muội ta đã biết hết rồi, muội…không muốn thành thân với thế tử phủ Chiến Bắc vương?”