Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng Cũ

Chương 145




Chương 145

Cố Thừa Duệ vâng lời ngồi xuống cái ghế bên cạnh, nhìn Cố Minh Viễn đang uống trà, hắn cũng không dám mở lời dò hỏi trước.

Cố Minh Viễn uống xong ly trà đã nguội lạnh vì để quá lâu, cảm thấy cổ họng thông thuận, lúc này mới nói với Cố Thừa Duệ: “Tiểu thư Diệp gia về kinh, ngươi đã biết chuyện này chưa?”

Cố Thừa Duệ gật đầu: “Nhi thần đã biết.”

Cố Minh Viễn thấy hắn đã biết, nói thẳng: “Hôm nay có bà mai thay mặt Diệp phủ đến tìm bổn vương nói chuyện, khoảng hơn một tháng nữa thì Diệp tiểu thư sẽ mãn tang.Sau khi thực hiện đầy đủ tam thư lục lễ, hôn sự của ngươi sẽ tổ chức vào tháng mười hai năm nay.”

Cố Thừa Duệ đã biết mình sẽ thành thân với Diệp Vãn Tình, nhưng không ngờ lại gấp gáp như vậy, bây giờ đã là đầu thư tháng chín rồi, chỉ còn ba tháng nữa thôi sao? Nghĩ đến người kia, nắm tay trong ống tay áo của hắn siết chặt lại, đầu hơi cúi xuống.

Cố Minh Viễn quan sát, đột nhiên hỏi: “Ngươi không vừa lòng?”

Cố Thừa Duệ giật mình, ngẩng đầu lên nói: “Dạ không có, chỉ là nhi thân cảm thấy hơi gấp gáp, chỉ sợ không chuẩn bị chu toàn.”

Cố Minh Viễn khoát tay: “Cái này thì ngươi không cân lo lắng.Bổn vương sẽ cho người chuẩn bị, đến lúc đó ngươi chỉ cần nghênh thú Diệp tiểu thư vào cửa nữa thôi.”

Dừng một hồi, Cố Minh Viễn lại nói: “Bổn vương rất hài lòng về tiểu cô nương Diệp gia, là một cô nương tốt.”

Cố Thừa Duệ âm thầm kinh nghỉ, Cố Minh Viễn chẳng bao giờ quan tâm đến chuyện lặt vặt ở kinh thành, nay lại ở trước mặt hẳn khen ngợi Diệp Vãn Tình?! Ngoài ra Cố Minh Viễn đang trực tiếp tỏ thái độ cho hắn biết và nhắc nhở hắn, Cố Minh Viễn vừa lòng người con dâu này, hắn xem đó mà hành sự cho cẩn thận.

Sau đó Cố Minh Viễn hỏi hắn một số vấn đề trong phủ mấy năm gân đây và chuyện của hắn trong quan trường, Cố Thừa Duệ cẩn thận trả lời, lúc trở về tiểu viện của mình thì mặt trăng đã treo cao.

Cố Thừa Duệ đi lại trong phòng mấy vòng, cẩn thận nghiên ngẫm lại những gì Cố Minh Viễn đã nói với hắn hôm nay, mày cau chặt, lát sau hắn gọi: “Mộc Thạch.”

Một gia đinh bước vào, cung kính hành lễ: “Thế tử.”

Cố Thừa Duệ ra hiệu cho Mộc Thạch lại gần, thấp giọng phân phó gì đó, Mộc Thạch gật đầu, hành lễ rồi lui ra ngoài.

Hai ngày sau Lâm bà mai lại đến Diệp phủ, mang đến tin tức tốt lành cho lão phu nhân.

Khi lão phu nhân thấy Chiến Bắc vương phủ quyết định cử hành hôn lễ sớm như vậy thì khỏi phải nói bà ta vui mừng cỡ nào.

Nhìn xem, đây chẳng phải là là dấu hiệu Chiến Bắc vương phủ rất hài lòng về cháu gái của bà ta, nôn nóng muốn cưới cháu gái của bà ta vào cửa ngay lập tức đấy sao? Trong hai năm này Cố Thừa Duệ thi đỗ Thám Hoa, bộc lộ tài năng khiến hoàng đế tán thưởng, lại thêm thân phận thế tử phủ Chiến Bắc vương của hắn, có thể nói là tiên đồ vô lượng, đám quan to quý tộc ở kinh thành càng nhìn Cố Thừa Duệ như một miếng bánh béo bở.

Từ khi Cố Thừa Duệ thi đỗ Thám Hoa, không có ngày nào lão phu nhân ngủ yên giấc, bà ta chỉ lo ngày mai mở mắt sẽ nhận được tin vương phủ hủy hôn.

Dù có không cam lòng cỡ nào thì bà ta cũng không thể không nhìn thẳng vào sự thật, cháu gái của bà ta không xứng với thế tử, mà trong khi đó, khắp kinh thành rộng lớn này lại có rất nhiều tiểu thư quyền quý có điều kiện tốt hơn cháu gái bà ta thích Cố Thừa Duệ.

Nên ngay khi Diệp Vãn Tình trở về, lão phu nhân đã gấp không chờ nổi mà mời bà mai đến vương phủ đặt vấn đề hôn sự.

Phản ứng của vương phủ khiến lão phu nhân vô cùng mừng rỡ, nghe Lâm bà mai nói chuyện này do chính miệng Chiến Bắc vương quyết định thì cũng đồng nghĩa với việc mối hôn sự này chắc như đinh đóng cột rồi! Lão phu nhân lại gọi Diệp Vãn Tình đến một chuyến, hào hứng thông báo cho nàng biết mọi chuyện, đông thời bà ta còn thả tin tức ra ngoài, chẳng mấy chốc khắp kinh thành đều biết chuyện thế tử và đại tiểu thư Diệp phủ sẽ thành thân vào tháng mười hai năm nay.