Trong bóng tối, Tô Đào thở dài một tiếng, nếu như cô liệt vào vị trí thượng thần, như thế nào cũng có thể ngang tài với U Lục, làm sao có thể bị hắn trộm Minh Vương ấn, tạo ra một loạt tai họa này.
Hồi tưởng lại lúc trước, khi đó màn nến đỏ ấm áp, cô một thân hỉ phục che đầu đỏ ngồi ngay ngắn trên giường, chờ Trầm Ngô đến vén khăn trùm đầu, tuy rằng là ang "gả" đến Minh giới, nhưng có chút lễ không thể đảo ngược, ví dụ như chiêu đãi tân khách kính rượu.
Chính là trong quá trình chờ đợi, cô cảm nhận được trong chủ điện có dị động, liền vén khăn trum đầu đi kiểm tra, vừa vặn đụng phải gã sai vặt ngụy trang U Lục cầm Minh Vương ấn lén lút từ trong điện lén lút đi ra.
Vì thế liền đánh nhau, từ chủ điện đánh đến kiếp sông, tất cả mọi người tụ tập cùng một chỗ uống rượu, chờ Trầm Ngô nhận thấy không đúng lúc chạy tới kiếp sông, nhìn thấy chính là một màn cô cùng U Lục song song ngã xuống.
"Cấm thuật." Tô Đào tầm mắt rơi vào trong hư không, nhẹ nhàng niệm ra hai chữ này, làm thần tiên làm được Trầm Ngô phần này đã không có gì có thể đả thương anh, trừ phi anh động cấm thuật, vi phạm thiên đạo.
U Lục mấy lần nhắc tới cấm thuật, mà Lâm Cảnh cũng ánh mắt né tránh, Tô Đào nghĩ nàng đại khái biết là cái gì.
Trong lòng vừa tức vừa đau lòng.
Một đêm trôi qua, Tô Đào cơ hồ không ngủ được, khép mí mắt nghe được động tĩnh Bùi Tiểu Niệm rời giường mới chậm rãi đứng dậy rửa mặt.
Bùi Tiểu Niệm gọi bữa sáng, thoáng có chút phong phú, tối hôm qua cô ngủ thiếp đi trong lòng có chút ngượng ngùng, hai người ở trong phòng ăn chút gì, liền xuống lầu ngồi xe đến trường quay.
Cô tới sớm, chuyên gia trang điểm cũng vừa mới tới, chờ cô trang điểm xong, đang gặp Lâm Cảnh tiến vào, tay anh đều nâng lên, Tô Đào nhìn không chớp mắt lướt qua bên cạnh anh.
Lâm Cảnh giơ tay lên xoay chuyển lên vai tiểu trợ lý.
Tiểu trợ lý vẻ mặt khó hiểu, "Anh?"
"Không có việc gì, tay hơi đau." Lâm Cảnh nói.
Tiểu trợ lý: "......"
Là buổi sáng cầm đũa mệt sao?
Hôm nay thời tiết đặc biệt nóng, nhân viên đoàn làm phim bận đến sứt đầu mẻ trán, mồ hôi trên trán cũng không có thời gian lau, trường quay đặt mấy cái điều hòa cũng không giảm bớt được, những người khác còn tốt, diễn viên tương đối thảm, bên trong ba tầng ngoài ba tầng bao bọc, bên trong khí nóng không tan ra được, khí lạnh bên ngoài lại không vào được, giống như bánh bao hấp vậy.
Tô Đào có tâm ấn trong tay, giống như thân thể vốn có của cô, nhiệt khí đến chỗ cô liền tiêu tán, tựa như một khối băng đi lại.
"Cô không nóng sao?" Tiến lại gần nói chuyện chính là nữ số 2 trong tổ, sinh ra có một khuôn mặt búp bê, giờ phút này hai bên má nóng bỏng của cô ấy đều đổ mồ hôi, tụ tập trên chóp cằm rơi vài giọt, trong tay cô cầm một cái quạt nhỏ thổi.
Thợ trang điểm ở bên cạnh trang điểm cho cô ấy.
Tô Đào: "Không nóng đâu."
Diễn viên trong tổ quạt nhỏ như vậy mỗi người một người, mùa hè quay phim phải có thứ cần thiết, ngược lại Tô Đào thoạt nhìn liền thanh mát sảng khoái, đừng nói mồ hôi, trên mặt cô một chút khuyết điểm cũng không có, sạch sẽ sảng khoái tựa như một con búp bê sứ trắng, thậm chí đứng bên cạnh cô cũng giống như mát mẻ một chút.
"Tôi cảm thấy đứng bên cạnh cô giống như mát mẻ một chút." Dựa vào tâm lý kỳ quái như vậy, nữ số 2 tiến thêm hai bước nữa về phía cô.
Tô Đào: "..."
Hợp lại coi cô như điều hòa.
Hôm nay cô và Lâm Cảnh cơ hồ đều là đối thủ, trong phim cô là nữ số 1 hàm tình mạch mạch với nam chính, thoát cảnh quay cô chính là Tô Đào lạnh như băng.
Đạo diễn còn buồn bực có phải hai người cãi nhau hay không, tuy rằng không ảnh hưởng đến diễn xuất, nhưng nhiều ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, nếu bị truyền ra ngoài giải thích thêm một phen, không chừng ngày mai sẽ phải lên hot search.
Hot search tên hắn đều đã nghĩ kỹ, "Đi xa đến nhân gian kinh hồng yến" là nam nữ chính bất hòa, quay phim mặt đen.
"Chậc," hắn vẫn là đi tìm Tô Đào tán gẫu đi, nhưng còn chưa đợi hắn đi qua, Đông Li liền lấy lý do muốn cùng Tô Đào thảo luận một chút nữ chủ đã thiết lập kéo người đi.