"Đào Tử, đừng để ý tới anh ấy, tớ nhìn vừa rồi, tớ còn đặc biệt thích đây." Nhan Thanh Thanh giống như khiêu khích nhìn Cố Từ, "Có vài người a, chính là lòng dạ trở thành gan lừa phổi."
Biểu tình trên mặt Cố Từ dường như không để ý.
Nhan Thanh Thanh thở phì phì cắn một miếng bánh ngọt, phỏng chừng là đem bánh ngọt trở thành người nào đó, lại dám nói chướng mắt bùa Đào Tử nhà các cô, một ngụm không thể làm cho cô nguôi giận, cho nên cô lại ăn một miếng.
Người này chướng mắt bùa của cô đã không còn là một ngày hai ngày, Tô Đào không có thật sự tức giận, bánh ngọt trước mắt thoạt nhìn mê người như vậy, cô làm sao có thể cùng dạ dày của mình gây khó dễ.
Vừa ăn một miếng, hai cô gái đối diện đi tới, thật cẩn thận mở miệng.
"Xin hỏi cô là Tô Đào sao?"
Tô Đào ngẩng đầu lên, hơi mờ mịt gật đầu.
Hai cô gái bịt miệng hô nhẹ một tiếng, kinh hỉ nhìn nhau, "Chúng tôi là fan của cô, có thể ký tên cho chúng tôi không?"
"Có thể a." Tô Đào vui vẻ, còn hỏi hai người có muốn chụp ảnh chung hay không, hai người lại kích động một phen, điện thoại di động trực tiếp nhét cho Nhan Thanh Thanh ngồi đối diện, nhờ cô hỗ trợ chụp ảnh.
"...."
Cô ấy có thể làm gì, đó là fan hâm mộ của Đào Tửnhà cô ấy.
"Đây là bạn trai của cô à?"
Một người trong đó chú ý tới Cố Từ đồng dạng ngồi đối diện, trong mắt đều là ý tứ bát quái.
Tô Đào vội vàng xua tay, "Không phải không phải, hai người này là bạn thuở nhỏ của tôi."
"À!" Người nọ lộ ra thần sắc tiếc hận.
Một người khác nhìn bức ảnh vừa rồi chụp xong, nghe vậy bất mãn nói: "Đào Tử và Lâm Cảnh mới là một đôi, thật xứng đôi." Nói xong có vẻ khao khát.
Xác nhận, đây là một fan cp, nhưng ở trước mặt chính chủ có sao không?
Bất quá hai người cũng không có quá đáng, chú ý tới biểu tình xấu hổ của Tô Đào, rất nhanh nói xin lỗi sau đó rời đi.
"Ôi! Tớ thật sự là quá vui vẻ, cũng có người bị chướng mắt ngày đầu tiên." Nhan Thanh Thanh sau khi người đi lập tức vui sướng khi người gặp họa.
Cố Từ không để ý tới cô.
"Đào Tử, cậu cùng Lâm Cảnh đi đến bước nào rồi?"
Tô Đào thiếu chút nữa đã quên, bên người có một bát quái tinh.
"Bước nào là bước nào." Tô Đào bắt đầu giả ngu.
"Chính là quan hệ của các cậu bây giờ là gì a? Tớ thấy anh ấy rất có thú vị với cậu, từ nhỏ các cậu đã cùng nhau trải qua chuyện nguy hiểm như vậy, hơn nữa nhiều năm như vậy anh ấy vẫn luôn tìm cậu, còn vào giới giải trí, tớ nghe nói trước đây anh ấy học ở Harvard, sau đó mới chuyển đến học viện điện ảnh trong nước."
"Tìm một người tìm lâu như vậy, không biết tên tuổi, không biết thân phận, không biết bộ dạng, tớ thật sự bội phục anh ấy."
"Đổi lại là tớ khẳng định liền buông tha, quả thực nghĩ cũng không dám nghĩ, mau nói, các cậu đến bước nào rồi, anh ấy thổ lộ với cậu chưa?"
Mặt Tô Đào trở nên ửng đỏ, gật gật đầu. "Mẹ kiếp, thật sao?" Nhan Thanh Thanh kinh ngạc nói.
Cố Từ cũng ngẩng đầu nhìn cô.
Tô Đào lần nữa gật gật đầu, "Thật sự."
Dù sao sớm muộn gì cũng phải nói cho cô ấy biết, cô cũng tín nhiệm hai người sẽ không nói ra.
Nhan Thanh Thanh nhìn vô tâm vô phế, nhưng chuyện liên quan đến Tô Đào nửa chữ cũng không nói.
"Vậy cậu mau nói cho tớ biết các cậu đã làm chuyện gì, cậu có đáp ứng hay không, các cậu có hay không... Hắc hắc ~" Nhan Thanh Thanh nói xong lộ ra một nụ cười gian tà.
"Không có gì xảy ra, trong đầu cậu nghĩ cái gì cũng không xảy ra, chúng tớ còn chưa chính thức ở cùng một chỗ."
Cô cảm thấy quá nhanh, dù sao thời gian ở chung cũng không dài, nhưng cô không phủ nhận chính là cô đích xác có hảo cảm với anh.
Nhan Thanh Thanh: "Aizzz!"
"Em thích anh ta như vậy?" Cố Từ trầm mặc hồi lâu, mới lên tiếng.