Sống Lại Làm Em Gái Quốc Dân - Tiêu Nhất Thất

Chương 104: MỘT CÁI LIẾC MẮT MÀ KÉO DÀI VẠN NĂM




Lúc Tô Đào đến thì gần như chật kín, một cái sân vận động to đùng đã kín hết chỗ ngồi.

Địa điểm quay của lần này chính là sân vận động

Thời tiết hôm nay rất nóng, mặt trời nắng gắt khiến người ta chỉ muốn ở trong nhà.

Tô Đào quả thật không biết 《Khiêu chiến trăm hạng》sẽ quay ở đây, bình thường cô cũng không chú ý đến các show thực tế lắm.

Bạn cùng phòng của Nhan Thanh Thanh đã đến trước chiếm chỗ, cô ấy lôi kéo Tô Đào xuyên qua đám đông ngồi xuống vị trí gần chỗ quay, xung quanh cũng có người nhận ra Tô Đào, họ phát ra tiếng kinh hô.

Tô Đào vội vàng đeo khẩu trang lên.

Nhưng đa số mọi người vẫn đem lực chú ý lên chỗ sân bóng rổ.

Vừa rồi Tô Đào bị Nhan Thanh Thanh kéo đi nên không nhìn kỹ mấy vị minh tinh đứng ở sân bóng rổ, mãi đến khi cô ngồi xuống rồi mới thấy rõ.

Lâm Cảnh

Thời Hàn

Còn có giám khảo show tuyển tú trước mà cô tham gia Hàn Thần.

Ngoài ra có mấy vị minh tinh khác đều là khách mời cố định của chương trình, cô đều có thể gọi ra tên của họ.

Tiết mục vừa mới bắt đầu quay, vì để tạo không khí nên đạo diễn tổ chức một cái trò chơi nho nhỏ.

Trò chơi ném bóng vào rổ, mỗi tổ ba người, rút thăm để chia đội, ai bốc được màu nào thì về chung một đội.

Mỗi người có thời gian một phút để thực hiện, tổ nào ném trúng nhiều nhất thì có thể xuất phát trước mười phút.

Tổ thứ 2 và tổ thứ 3 lần lượt tiến lên thực hiện.

Lâm Cảnh bốc được cùng Thời Hàn một tổ, còn thiếu một người nữa, những người khác đều bốc thăm xong hết rồi nên tổ đạo diễn cho họ lựa chọn một sinh viên ở hiện trường để gia nhập vào đội của mình.

Lâm Cảnh đang muốn thương lượng cùng Thời Hàn tùy tiện tìm một người để vào đội, lúc đó hiện trường vang lên tiếng kinh hô, anh theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía đó, lại thấy một tiểu cô nương luống cuống lấy khẩu trang từ trong túi áo ra đeo lên.

Anh cúi đầu cười nhạt, ánh mắt dừng ở trên người cô mấy giây sau đó rất nhanh đã thu hổi tầm mắt của mình, quay người nói chuyện với Thời Hàn.

Lâm Cảnh đem ý tưởng của mình nói với Thời Hàn.

Bởi vì cái nhìn vừa rồi của anh ấy, cả sân vận động đột nhiên xôn xao cả lên.

Các fan kích động hô to.

"Lão công, ông xã mau nhìn em này"

"Lâm Cảnh tất thắng!"

"Aaaaa, ông xã ơi em ở đây này"

"Ca ca! Cố lên"

Tô Đào kinh ngạc nhìn mấy fan điên cuồng la hét đó, cô biết trên weibo có rất nhiều fan gọi idol của mình là lão công, nhưng rất ít người dám gọi như vậy ở ngoài đời, thật sự can đảm quá đi.

Tô Đào âm thầm líu lưỡi.

Bên này, Thời Hàn cũng nhìn về phía khán đài, ánh mắt liếc về chỗ đó một vòng, cuối cùng dừng lại trước thân ảnh của Tô Đào.

"Không thành vấn đề, cậu ấy đến thật đúng lúc, để em đi gọi", nói xong anh đã vội chạy về phía khán đài.

Lâm Cảnh duỗi tay ngăn cản anh ấy, "Để anh"

Tô Đào còn chưa biết mình sắp đối mặt với cái gì, cô không có hứng thú với bóng rổ lắm nên cúi đầu lướt điện thoại xem mấy tin bát quái gần đây, có một nick V đại tung ra tin nóng rằng Triệu Nhất Manh muốn tham gia một bộ phim cổ trang, mà nam chủ dự định có thể là Tô Lê.

Tài khoản này nói ra hình ra dáng, giống như kiểu Tô Lê đã đồng ý nhận bộ phim này vậy.

Bỗng nhiên người trên khán đài phát ra tiếng kêu sợ hãi to nhất từ nãy đến giờ.

Tô Đào tò mò ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Lâm Cảnh đang đi trên cầu thang, xuyên qua đám đông hướng về chỗ cô ngồi.

Ánh mắt chăm chú đầy kiên định.

Lúc bốn mắt nhìn nhau tự nhiên lại sinh ra cảm giác chỉ một cái liếc mắt mà kéo dài đến vạn năm.

"Có thể giúp anh một chuyện được không?"

Chỗ Tô Đào ngồi vị trí lối đi rất nhỏ nên anh chỉ có thể cúi người ngồi xuống, hơi giống tư thế cầu hơn, nhưng đầu gối không chạm đất.

"Đội của anh còn thiếu một người"

Ánh mắt của anh đầy lưu luyến nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, liền thấy được chút biến hóa trên mặt cô.

Tất cả mọi người đều đang nhìn cô, PD đi theo phía sau anh vừa thấy anh hỏi như vậy liền lia máy về phía cô.