Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 416




Hà Đào mới chừng 30 tuổi, nhưng có tuổi nghề ở Nguyên Xuyên 12 năm, bao gồm cả những năm đầu làm việc ở xưởng rượu.

Cho nên trong số những nghiệp vụ viên trong 5 ban Nhãn hiệu ở BK, anh ta có thể nói là người có thâm niên làm việc lâu nhất.

Hà Đào không có dã tâm lớn, luôn kiên trì sống qua ngày, so với Hoàng Đạt Phương ở Hoa An năm đó chỉ hơn chứ không kém.

Nhưng anh ta cũng không phải không có ưu điểm gì.

Người này hết sức am hiểu xã giao nhân tế.

Chẳng hạn như trước kia, giám đốc Lý Hạo Bạch ban Nhãn hiệu Nan Đắc Hồ Đồ có mờ ám trong thu nhập, Hà Đào là người phát hiện đầu tiên, cũng ung dung dùng tin tức này để lấy lòng Cừu Siêu Quần.

Anh ta rất biết quan sát sắc mặt, trước kia bằng mặt không bằng lòng với việc Lộ Nam bố trí công việc, cũng là phạm phải sai lầm chủ nghĩa kinh nghiệm.

Dù sao trước Lộ Nam, giám đốc thành phố rượu Hài Hòa BK chưa có ai làm nổi 1 năm, hoặc chết tâm vì thành tích ở đây, nhờ quan hệ chuyển đi sớm; hoặc bởi vì không đạt tiêu chuẩn nhiệm vụ hoặc bán tháo hàng mà bị phạt chuyển đi.

Hà Đào không coi trọng Lộ Nam, ngược lại muốn lấy lòng Cừu Siêu Quần giới tính nam, quê quán Dung thành, có bối cảnh, kỳ thực mới là tư duy của người bình thường.

Trình độ nhạy bén của anh ta không bằng Nghiêm Quan Thành, nhưng cũng không gian nan như Lâm Ngữ Ninh muốn nhanh chóng mượn lực từ chỗ lãnh đạo, Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng cuối tháng 4 không đủ để anh ta nhận ra lãnh đạo hiện tại có năng lực mạnh thế nào.

Cho nên qua 2 tháng, Hà Đào mới nhận ra "Phật thật" trong văn phòng hiện tại là vị nào, Lộ Nam lại ra nước ngoài hơn 20 ngày, hoàn toàn không cho anh ta có cơ hội đền bù vỗ mông ngựa.

20 ngày qua, Lộ Nam bay khắp nơi, Hà Đào thì khao khát đuổi theo đằng sau!

Nếu không phải Đường Thi giúp anh ta hỏi thăm được Lộ tổng còn dự định dùng anh ta, Hà Đào thật có thể phải vắt hết óc suy tư muốn làm thế nào nịnh bợ nữ lãnh đạo trẻ tuổi.

Bây giờ nghe nói ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa muốn tài trợ chương trình chiếu trên đài truyền hình, Hà Đào nghe thông tin ở buổi họp sáng, trong lòng bồn chồn, lo lắng bị bỏ qua một bên.

May mà Lộ tổng hình như không muốn tính toán chuyện cũ.

Hà Đào nghe phân phối công việc, vỗ ngực kêu nhất định hoàn thành nhiệm vụ, thái độ tích cực khiến những người không biết lịch trình tâm trạng anh ta nhìn mà ngưỡng mộ.

Đường Thi, cô gái mơ hồ trong ban thì lại có cảm giác hơn người "mọi người đều say chỉ ta tỉnh" - A ha ha, đây chính là nhiệm vụ quan trọng muốn giao cho quản lý Hà mà Lộ tổng nói lúc trước đấy sao!

Lộ Nam nhìn phản ứng của mọi người, lại liếc Đường Thi: cô gái này, nhãn lực khá hơn rồi, lúc trước ta nói cho cô ta nghe, bất luận nghe lọt bao nhiêu, có thể giữ kín, đã chứng tỏ có thể dần giao cho cô ta một ít công việc khó khăn rồi.

Lại nói, cho dù về mặt công việc Hà Đào luôn "bóc lột" thủ hạ, nhưng trong chức trường, kỳ thực không phải tình hình hiếm thấy.

Chính là đối tượng bị bóc lột, bây giờ đã thành công phụ trách riêng Nhà tiêu thụ hơn nữa có thể tính thành tích cho mình, Bành Thắng Nguyên, bản thân anh ta kỳ thực cũng không có ý trả thù Hà Đào.

Lộ Nam không hẳn coi hành vi của Hà Đào là đúng, nhưng không đại biểu sau này cô sẽ trọng dụng Hà Đào.

Kiểu người lọc lõi này, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, dạy dỗ khó hơn nhiều so với sửa lại thói xấu của Đường Thi, Lộ Nam bây giờ không có đủ thời gian như 2 năm trước mới tới Hoa An - cho nên, Hà Đào vừa coi như may mắn vừa coi như bất hạnh, anh ta vĩnh viễn đều sẽ không cảm nhận được sự đau khổ của cao thủ lười biếng Hoàng Đạt Phương khi lần lượt làm bảng biểu, lần lượt bị trả về làm lại.

Nếu có thể dùng công việc rườm rà mài giũa Hà Đào, để anh ta phát huy lĩnh vực am hiểu, cũng coi như là lợi dụng phế vật.

Lộ Nam nhìn Hà Đào, hỏi: "Mặc dù anh trợ giúp tổ chương trình và công ty sản xuất, nhưng nội dung công việc này bao gồm ăn, ở, đi lại, phải lo liệu nhiều người, kiểm tra chi phí thực hiện phải tinh tế tỉ mỉ, còn nữa, người nhiều thì sẽ có nhiều chuyện, có khả năng xảy ra mấy chuyện tranh cãi... Trong lúc quay chương trình Hạ tổng, Trần tổng cũng sẽ tới đây, liệu có vấn đề gì không? Nếu có, nói luôn."

"Không vấn đề." Hà Đào kích động tới nỗi nói giọng địa phương.

Lộ Nam nhìn anh ta, gật đầu: "Lát nữa tới chỗ Giang Hiểu Vân lấy phương thức liên hệ với người phụ trách của công ty sản xuất và tổ chương trình, sau này 1 tháng, anh phối hợp làm việc với họ."

"Vâng Lộ tổng." Hà Đào đồng ý.

Đồng thời, Giang Hiểu Vân dự thính cũng gật đầu biểu thị đã biết.

"Còn nữa, tôi nhắc nhở các bạn một câu, mục đích chiếu chương trình trên TV cuối cùng vẫn xoay quanh việc chiêu thương và mở rộng độ nhận diện nhãn hiệu, tôi hi vọng các bạn trong giai đoạn này đừng quên bản chức công việc của mình, tận dụng tốt tài nguyên có trong tay, giới thiệu chương trình cho khách hàng chất lượng tốt, gửi vé vào xem cho khách hàng tiềm năng, kết hợp với tiếng tăm lúc chương trình chuẩn bị lên sóng, sau khi lên sóng, thuyết phục khách hàng tiềm năng ký kết hợp đồng tiêu thụ."

Thuộc hạ tới tấp hưởng ứng: "Biết rồi, Lộ tổng."

Lộ Nam nhìn lướt mọi người: "Tốt, hôm nay họp tới đây, tan đi."

Không thể không nói, cô nói những lời này phù hợp sửa sang lại tâm tính cho thuộc hạ, miễn cho họ "đắc chí liền càn rỡ".

Họp sáng ở tầng 6 kết thúc, còn có nhân viên tầng 12 chờ cô.

Hôm nay ban Thị trường nước ngoài không có gì đặc biệt.

Chỉ là, sau khi họp xong, văn phòng Lộ Nam bị gõ vang lên.

"Tề Tĩnh?" Dạo này cô ta cảm giác tồn tại thấp, Lộ Nam gần như quên khuấy: "Ngồi đi, có chuyện gì?"

Tề Tĩnh có phần e ngại nhìn Lý Thanh.

Lộ Nam khẽ gật đầu với Lý Thanh, Lý Thanh bèn nói: "Lộ tổng, tôi ra ngoài trước."

Đến khi văn phòng chỉ còn lại 2 người, Tề Tĩnh hít sâu một hơi, mở miệng: "Lộ tổng, tôi nghe nói ban ta rất thiếu nghiệp vụ viên, hơn nữa e-mail của tôi nhận được rất nhiều hồ sơ nội bộ phía tổng bộ gửi tới cho cô."

Phải, Tề Tĩnh hiện giờ là nhân sự ban Thị trường nước ngoài, biết cái này cũng không kỳ quái, chuyện này Lộ Nam cũng không che giấu: "Không sai, đống đó còn phải xem xét, cô sàng lọc qua rồi đưa cho Cừu tổng."

"Lúc tôi sắp xếp hồ sơ nội bộ, nhìn thấy một nhóm người là nhân viên không có kinh nghiệm làm tiêu thụ trong các công ty con của tập đoàn." Tề Tĩnh nói quanh co lòng vòng.

Lộ Nam cười hiểu rõ: "Kỳ thực cô có thể hỏi thẳng, cô có thể chuyển làm nghiệp vụ viên hay không."

Tề Tĩnh nhìn Lộ tổng, sắc mặt và ngữ điệu của cô ấy hoàn toàn là thái độ giải quyết công việc, cô ta yên tâm, chần chừ nói: "Vâng, vâng, tôi thực ra muốn hỏi, như tôi, liệu có thể chuyển vị trí không."

"Đương nhiên có thể." Lộ Nam nói xong, Tề Tĩnh thoáng cái mắt sáng ngời.

Lộ Nam tiếp tục: "Nếu cô muốn, thì điền hồ sơ giống hồ sơ nội bộ gửi tới, cụ thể có chuyển vị trí thành công không, tôi bây giờ không thể trả lời ngay. Cô phải biết, chuyển vị trí không phải khảo sát năng lực của một mình cô, mà là đặt cô vào trong nhóm người này so sánh, chọn người ưu tú."

Tề Tĩnh còn định hỏi gì.

Lộ Nam lại đoán trước được: "Chuyện trước kia tôi đã cho qua, nghĩa là cho qua."

Tề Tĩnh đỏ mặt: "Vâng, cảm ơn Lộ tổng."

Lộ Nam gật đầu: "Tôi dự tính cần thêm 20 người, bây giờ nhận được bao nhiêu hồ sơ nội bộ? 55 cái? Được, tôi biết rồi, cô suy nghĩ đi, nếu muốn tham dự, vậy giao lại công việc sắp xếp hồ sơ cho nhân viên hành chính." "Vâng, vâng, Lộ tổng." Tề Tĩnh gật đầu, kiên định ra khỏi văn phòng, sau đó đi tìm nhân viên hành chính.

Đêm đó, trong ký túc xá nữ ban Thị trường nước ngoài.

Kế toán Mao Tiểu Như hỏi hành chính Khương Viện: "Tề Tĩnh muốn chuyển vị trí? Chiều nay giao một phần công việc của nhân sự cho cô?"

Khương Viện gật đầu: "Ừ, dù sao cũng phải tránh hiềm nghi. Nhưng... sao cô ta đột nhiên muốn chuyển vị trí? Mất công tôi đề phòng bao lâu, kết quả cô ta chí không ở đây."

"Chuyển làm nghiệp vụ viên làm việc bên ngoài, chính là vì tiền chứ sao." Tháng trước Mao Tiểu Như nhìn hóa đơn mà nghiệp vụ viên dán đưa lên, mặc dù bọn họ ở ngoài nước ăn cơm, nơi ở tạm thời không thể làm giả, nhưng sau này thế nào, kỳ thực nghiệp vụ viên lõi đời trong lòng đều biết, ngoài ra, chưa nói tới thu nhập màu xám có thể lấy này, chỉ riêng trợ cấp xuất ngoại cũng cao hơn nhiều so với trong nước.

Xuất phát từ hàm dưỡng nghề nghiệp, Mao Tiểu Như không nói rõ.

Nhưng Khương Viện nghe liền hiểu: "Phải, nghe nói trong nhà Tề Tĩnh hình như rất cần tiền. Vậy cô cảm thấy, cô ta có thể chuyển vị trí thành công không?"

"Không biết." Mao Tiểu Như vừa bôi kem vừa nói: "Cô ta ngày thường kiệm lời, lại không ở cùng chúng ta, tôi cảm thấy cứ là lạ. Nhưng nhận hay không còn phải xem Lộ tổng, tôi nếu có thể biết, đã không phải kế toán, mà là Tổng giám đốc rồi."

Bọn họ muốn hỏi Lý Thanh một câu, dù sao Lý Thanh suốt ngày đi theo Lộ tổng, sẽ hiểu suy nghĩ của Lộ tổng hơn, nhưng miệng Lý Thanh còn kín hơn, không muốn nói chuyện, chỉ giả lả đùa giỡn.

Cuối cùng, Khương Viện chỉ có thể nói: "Dù sao cô ta chuyển vị trí cũng tốt, tôi thật sự không giao tiếp được với cô ta."

"Chứ sao nữa."

...

Lộ Nam gần đây rất bận.

Phải nói, năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nhiều, từ khi thăng chức, cô càng ngày càng phải bận tâm nhiều chuyện hơn.

Mau chóng lấy được kinh phí, xác định hợp đồng với Tần Nghiên, lấy tới bản phương án chi tiết - đương nhiên, làm bên mua, bên bán đưa bản phương án chi tiết đã là bản sửa lần thứ 3, Lộ Nam phỏng đoán, tới lúc thực hiện nhất định còn phải căn cứ tiến độ cụ thể sửa đổi tiếp.

[Khụ khụ, không sao, ta chỉ há mồm đưa ra yêu cầu, người sửa lại không phải ta.]

Đồng thời Tần Nghiên cũng lấy thời gian ngắn nhất đàm phán thành công với đài BK.

Quả nhiên giống Lộ Nam dự đoán, một chương trình có năng lượng tích cực như vậy, đài BK vẫn rất sẵn sàng thử xem.

Trong lúc chuẩn bị chương trình, Trần Kiêu cung cấp cho Lộ Nam vài số điện thoại của khách hàng chất lượng cao, trong đó có mấy ông chủ cũng là người tỉnh Xuyên, nhưng trụ sở công ty ở BK hoặc thành phố Hỗ; cộng thêm trong số những Nhà tiêu thụ trái nghề mà BK hiện có, Lộ Nam cũng thử liên lạc, chẳng hạn như doanh nhân đá quý ký hợp đồng nhỏ trước kia, bọn họ tuyển dụng thiết kế sư đá quý cũng có thể khiến người xem hứng thú.

"Bắt đầu từ tuần đầu tiên tháng 9, cứ 10h mỗi ngày thường, "Dũng hướng chức trường" chính thức phát sóng trên kênh Đời sống đài BK, đồng thời chương trình cũng sẽ phát trên nền tảng Cánh Cụt (chắc là Tencent)." Tần Nghiên báo cáo công việc cho Lộ Nam nghe.

Coi như nhặt của hời, bởi vì bây giờ nền tảng mạng còn không muôn màu muôn vẻ như 5-6 năm sau, nếu là tương lai, nền tảng mạng với quy mô lớn như Cánh Cụt căn bản sẽ không đồng ý phát sóng chương trình mà đài khác chế tạo - bọn họ có thể mua bản quyền hoặc trực tiếp không hỏi tự lấy sửa lại hình thức, tự làm chương trình cùng loại.