Về lý thuyết, bọn họ đại biểu cho xưởng rượu Nguyên Xuyên, không thể bình luận loại rượu khác trong trường hợp công khai.
Nhưng tình hình này lại không giống.
Lâm lão tiên sinh bảo nhân viên phục đẩy xe mang lên những loại cocktail rực rỡ, lấy rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên làm cốt rượu, có chữ rượu Hài Hòa làm trung tâm, cũng không coi như là loại rượu "khác".
Lần trước Lộ Nam chỉ nhớ vài loại "coctail nổi tiếng trên mạng" thịnh hành về sau, cùng với đời trước lúc rảnh rỗi tự mình pha chế vài loại, chúng ở hiện tại đương nhiên là tương đối mới mẻ, cho nên đề nghị của cô đủ khiến nhân viên pha chế được dẫn dắt.
Nhân viên pha chế ở khách sạn Kells BK nảy ra linh cảm, trong vòng 1 tháng qua thử điều chế vài trăm loại, từ giữa lấy ra loại cocktail dễ uống, nhìn rất đẹp, liệt kê thành danh sách, bên trên ghi đơn giản tên, ảnh, mùi vị từng loại.
Nhân viên pha chế là người thông minh, qua việc tối hôm đó suy đoán Lâm lão tiên sinh, một trong những cổ đông của khách sạn hiện nay đang chú ý tới nghiệp vụ này, cho nên tìm cơ hội đưa danh sách chứa đựng tâm huyết cả tháng của mình cho người phụ trách quán bar David; đồng thời, "vô tình" gửi tin nhắn cho Lộ Nam lúc đó đã lưu phương thức liên lạc, mời cô tới nếm thử - Lộ Nam lúc đó rất bận, không có thời gian ghé qua. Nhưng Lộ Nam hiểu ngụ ý của anh ta, lúc gọi điện thoại trao đổi công việc với Lâm lão tiên sinh, cũng thuận miệng đề qua.
Tới đây, mục đích của nhân viên pha chế coi như đạt thành, thành quả lao động của anh ta hết sức thuận lợi đưa tới tay Lâm lão tiên sinh, Thái Lan bên này làm theo, tăng giảm một ít, hình thành menu rượu cocktail càng phù hợp với bản địa, nhân viên pha chế cũng tự nhiên giành được khen thưởng vật chất xa xỉ.
Bây giờ trên xe đẩy, có hơn 10 ly cocktail, Lâm lão tiên sinh vỗ tay, nhân viên phục vụ đưa tới chỗ ngồi của từng vị khách.
Lộ Nam lúc tiếp nhận nói khẽ cảm ơn.
Đây là ly cocktail 2 màu, quản gia A Vĩ giới thiệu, ly này có tên Lạc Nhật (mặt trời lặn).
Chỉ thấy ly tulip tạo hình khác biệt, từ trên xuống dưới là màu cam vàng tới màu đỏ thẫm, tuy 2 loại chất lỏng mật độ bất đồng, nhưng ranh giới màu sắc lại rất hòa hợp.
Mọi người đều cầm ly rượu, Lâm lão tiên sinh nói: "Trần tổng, Lộ tổng, hai người đoán ly này dùng nước trái cây gì pha với rượu Hài Hòa?"
Màu vàng phía trên sáng trong, màu đỏ phía dưới thì nồng đậm.
[Phía trên là nước cam vàng pha với rượu Hài Hòa, mùi cam chua ngọt, cho dù pha lẫn rượu Hài Hòa, vẫn dễ phân biệt. Cho nên Lâm lão tiên sinh muốn hỏi, không chỉ là màu vàng phía trên.]
Lộ Nam còn chưa nếm, chỉ ngửi, nhẹ nhàng nghiêng ly quan sát tốc độ rượu chảy, liền cười nói: "Ý tưởng hay lắm, lớp đế dùng si rô lựu phải không?" Thái Lan có nhiều loại trái cây, lựu cũng rất nhiều.
Lâm lão tiên sinh tán thưởng gật gù: "Lộ tổng tinh mắt lắm, chính là si rô lựu! Ha ha ha!"
Krit cũng sau khi nghe phiên dịch nói, cười với Lộ Nam, nhẹ nhàng nói câu gì đó.
"Lộ tổng, Krit tiên sinh nói, đây là si rô lựu chế tạo từ nông trang của anh ta, hi vọng nhóm Lộ tổng thích." Phiên dịch hết sức kính nghiệp.
"Phải không?" Vậy chúng tôi phải nếm kỹ." Lộ Nam hơi gật đầu với Krit, sau đó cùng nâng chén với Lâm lão tiên sinh.
Hôm nay không thích hợp dùng bàn tay vàng "nhập khẩu biến mất", dù sao Lộ Nam nếm vị, còn phải nhận xét. May mà cô có một cái lưỡi xảo quyệt, nhấp hai ngụm, cũng đã nhận ra nguyên liệu chủ yếu trong đó.
Chẳng hạn như ly Lạc Nhật này, ngoài rượu Hài Hòa, nước cam vàng, si rô lựu thì còn gia tăng lượng rượu Rum nhất định, đại để vì rượu Rum được gọi là rượu đường, có thể hòa tan mùi chua của cam.
Lượng rượu Rum tăng thêm cũng gia tăng khó khăn khi Lộ Nam phán đoán lượng rượu Hài Hòa sử dụng, dù sao hai loại rượu nồng độ bất đồng pha lẫn vào nhau không đơn giản chỉ là 42 độ + 38 độ chia 2.
"Thế nào?" Lâm lão tiên sinh tò mò hỏi, mấy lần trước tiếp xúc, ông ấy biết Lộ Nam là một người thanh niên đặc biệt hiếm thấy biết uống rượu, giỏi nếm rượu - còn là một người phụ nữ trẻ tuổi, Lâm lão tiên sinh đã già rồi, nếu là 20 năm trước, có lẽ còn sẽ nảy sinh vài phần "tiếc hoa", bây giờ ông ấy coi nhẹ rất nhiều chuyện, chỉ thuần tiếc tài với Lộ Nam mà thôi.
Ông ấy tủm tỉm nhìn Lộ Nam: "Lộ tổng cảm thấy loại rượu này phẩm chất thế nào? Điều chế có hài hòa không?"
Vấn đề này, thật là một lời hai ý nghĩa.
"Tôi nói qua về cảm nhận của mình, Lâm tiên sinh đừng cảm thấy tôi múa rìu qua mắt thợ là được." Lộ Nam hồi tưởng dư vị, sau đó khiêm tốn nói: "Ly rượu này, chắc là có 35-40ml rượu Hài Hòa 9 năm 42 độ, đại khái nhân viên pha chế muốn giữ lại mùi vị si rô lựu, nên không thêm nước đường tăng ngọt, mà dùng rượu Rum phụ trợ. Rum bạc (Rum trắng) sau khi lọc, sẽ không ảnh hưởng tới màu vàng cam của ly Lạc Nhật, còn có thể phong phú thêm một lớp mùi cam vàng cho ly rượu này. Nhưng tôi uống rượu ngoại không nhiều, quả thật đoán không ra lượng dùng và số năm ủ, chỉ có thể căn cứ vào lượng rượu Hài Hòa mà đoán ra rượu Rum khả năng cao ở nồng độ dưới 42, trên 38 độ."
Cho dù Lộ Nam dùng mấy từ như "đại để, chắc là, có thể", nhưng vẻ mặt và giọng nói của cô thì lại rất tự tin.
Lâm lão tiên sinh thoáng nhìn A Vĩ, A Vĩ gật đầu: "Lộ tổng nói không sai, rượu phụ dùng Rum bạc 10ml 38 độ."
Mọi người ở đây đều sợ hãi than: sao có thể nếm ra?!
"Trần tổng, quý công ty có nhân tài như Lộ tổng, thật là khiến tôi đỏ mắt gấp đôi." Lâm lão tiên sinh vừa nói, vừa nâng ly, bởi vì hâm mộ ghen ghét, ông ta thề uống cạn ly Lạc Nhật này với Trần Kiêu.
"Có thể sở hữu Lộ Nam, cũng là vinh hạnh của công ty tôi." Trần Kiêu vinh dự cười, nâng ly, đặt ly hơi thấp so với ly của Lâm lão tiên sinh, sau đó một hơi cạn sạch.
"Thú thật, kỳ thực kiểu rượu này không phù hợp với khẩu vị của tôi, cho nên rốt cuộc uống ngon không, còn phải nghe các vị nhận xét." Uống xong, Lâm lão tiên sinh đặt ly xuống.
Đây đương nhiên là lời khách sáo, ông ta muốn biết loại cocktail này thế nào, tổ chức uống thử ở quán bar là được, sẽ có phản hồi trực tiếp nhất.
Lộ Nam biết, Lâm lão tiên sinh không cần nhận xét, cô nghiêm mặt nói: "Trăm loại rượu có trăm dạng người thích. Cho dù ly Lạc Nhật này vị thiên ngọt, nhưng tiêu chuẩn đánh giá cocktail và rượu trắng khác nhau, có người thích ngọt, có người thích cay, còn có người thích vị đắng hồi cam... Lâm lão tiên sinh không cần lo âu, đều là rượu ngon, đều rất hài hòa."
"Tốt, đều là rượu ngon, đều rất hài hòa. Vậy mời Trần tổng, Lộ tổng, còn có các vị, tiếp tục nếm thử." Lâm lão tiên sinh vui mừng nói.
Chốc lát sau, nhân viên phục vụ đẩy xe lên, lần này là màu xanh trong bạc hà, vừa thấy đã mang lại cảm giác tươi mát mùa hè cần có.
Lộ Nam nhấp một ngụm liền biết không ổn, cocktail tối nay, quả thật lấy rượu Hài Hòa làm cốt rượu, nhưng vì bề ngoài hoặc mùi vị, áng chừng đa số đều giống loại Lạc Nhật ban nãy, dùng 2 loại rượu trở lên.
Cô ngước mắt nhìn Trần Kiêu.
Trần Kiêu biết Nam Nam đang lo lắng gì, lẳng lặng mở miệng: không sao.
Sao lại không sao được.
Hơn 10h, bữa cơm này cuối cùng ăn xong.
Lúc ăn cơm Trần Kiêu vẫn nói cười vui vẻ, phát âm rõ ràng, khi nói tạm biệt với Lâm lão tiên sinh và Krit ở cửa khách sạn Kells còn coi như tỉnh táo, đến khi lên xe, anh lập tức tựa đầu vào gối, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Nam Nam, anh ngủ một lát, tới nơi gọi anh."
"Ừ."
Lộ Nam chỉnh nghiêng luồng gió điều hòa, tránh thổi thẳng vào người say.
Chợp mắt vài phút, Trần Kiêu kéo cổ áo sơ mi, lầu bà lầu bầu kêu nóng.
"Nhịn một lát, về khách sạn sẽ mát."
"Anh nhìn thấy rồi." Trần Kiêu đột nhiên vô cùng nghiêm túc cáu kỉnh (?) nói.
"Sao?"
"Anh nhìn thấy em tắt điều hòa của anh!" Trần Kiêu cố gắng lay động: "Để nó thổi đi, anh nóng quá Nam Nam."
Anh lúc thì kéo mạnh áo sơ mi, lúc thì tủi thân muốn hưởng điều hòa.
Mặc dù động tác không nhiều, đều ngoan ngoãn ngồi nói chuyện mà thôi, nhưng cũng rất phạm quy nha!
Lộ Nam bất đắc dĩ cười: Đại ca, anh uống cocktail chứ không phải xuân dược.
Chiếc xe này lúc tới chỉ có 2 người họ, lúc về cũng thế, tài xế lái xe không nhìn ngang ngó dọc, hết sức kính nghiệp.