Nghiêm Quan Thành hiện giờ là thuộc hạ đắc dụng nhất của Lộ Nam trong số 2 ban, lại trải qua khảo nghiệm của Lương Hi Minh (Lương Hi Minh: hừ, đen đủi!), Lộ Nam tin tưởng anh ta chỉ thấp hơn Hạng Phỉ Phỉ và Lạc Tuấn Kiệt.
Cô biết, càng lên tới chức vụ cao, sau này không thể nắm giữ hết tất cả tài nguyên trong tay, càng không thể giống như ở Hoa An, đích thân đàm phán hợp tác với từng Nhà tiêu thụ được.
Tục ngữ nói, không sợ chia ít, chỉ sợ chia không đều.
Cho nên, trong số khách hàng tiềm năng, ai có thể giao cho các thuộc hạ, giao cho những người nào, cũng cần chú ý.
Hiện nay xem ra, trong số 3 vị quản lý nghiệp vụ viên ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK ở tầng 6, năng lực tổng hợp của Nghiêm Quan Thành là mạnh nhất, chỉ là ban đầu anh ta còn chưa trung thành với Lộ Nam, bây giờ triệt để chịu phục, liền trở thành người "khai trương" khách hàng mới nhiều nhất trong số các nghiệp vụ viên ở tầng 6. Anh ta đối xử với cấp dưới cũng ân uy đầy đủ, Lưu Tử Hằng rất nghe lời quản lý của mình, phối hợp công việc trên kênh phân phối Danh yên tửu rất tốt.
Còn kênh phân phối Đoàn mua, Lâm Ngữ Ninh còn cần mài giũa thêm kỹ năng giao tiếp - cô ấy làm Đoàn mua thời gian dài, trao đổi với khách hàng không đủ quyết đoán, đây là một thói quen không tốt khi nói chuyện với Nhà tiêu thụ, với đám cáo già trong ngành, vốn am hiểu nhất là được voi đòi tiên. Nhưng khi đối mặt với Đường Thi cô ta lại quá cường thế, hai người họ vẫn luôn chướng mắt nhau, Lộ Nam hi vọng bọn họ đặt trọng điểm tranh đấu ở thành tích công việc, đây mới là cạnh tranh lành mạnh.
Còn Hà Đào kênh phân phối Nhà hàng, thì thôi đi, vị lão huynh này là điển hình người tỉnh Xuyên, nghiệp vụ viên lạc hậu điển hình, ra ngoài chỉ biết đưa thuốc lá, uống rượu, mặt dày mày dạn, bảo anh ta bàn chính sự? Lộ Nam có phần lo lắng anh ta xưng huynh gọi đệ hạ thấp điều khoản hợp đồng hết cỡ, hoặc nghiêm trọng hơn là làm phật lòng khách hàng tiềm năng, đàm phán thất bại. Cho nên cần thiết nâng đỡ Bành Thắng Nguyên kênh phân phối Nhà hàng.
"Nửa đầu năm, ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa chúng ta biểu hiện xuất sắc, lần này tới tổng bộ họp, tổng bộ điểm danh khen ngợi chúng ta. Nửa cuối năm là mùa thịnh vượng tranh đấu của ngành rượu trắng, các vị, tháng 7 tháng 8 nỗ lực chiêu thương, tháng 9 bắt đầu cần chuẩn bị xuất hàng số lượng lớn. Cố lên!" Lộ Nam gật đầu với bọn họ.
Các nghiệp vụ viên nối nhau ra ngoài, Hà Đào có chuyện hay không đều thích nhất tìm Đường Thi tán gẫu, anh ta lặng lẽ gọi lại Đường Thi, hai người họ ra ngoài muộn hơn người khác vài bước, đến khi thang máy chỉ còn 2 người, anh ta mới hỏi Đường Thi: "Tiểu Đường, cô thấy Lộ tổng có ý kiến gì với tôi phải không?"
Đường Thi ngây thơ vô tội hỏi: "Có sao? Tôi không chú ý."
Đây không phải lấy cớ, mà cô ta quả thật không chú ý tới chuyện gì khác ngoài bản thân (vẻ ngoài, ăn mặc, chơi bời).
Hà Đào thở dài một hơi: "Tôi cảm thấy có. Dạo này Lộ tổng bố trí công việc, đều trực tiếp tìm Lão Bành."
Đường Thi khó hiểu hỏi: "Vậy không phải rất tốt sao, quản lý Hà có thể lười biếng chơi mạt chược mà."
Hà Đào suýt thì không nghẹn chết vì câu nói của Đường Thi. Anh ta hít sâu một hơi, nói: "Thỉnh thoảng chây lười là niềm vui, nhưng chúng ta lấy lương làm việc, dù sao cũng phải có việc làm chứ. Giống như cô, nếu bây giờ Lộ tổng bảo Lâm Ngữ Ninh tiếp nhận Dạ Yến Tửu Nghiệp từ trong tay cô, vậy cô sẽ nghĩ thế nào..."
Đường Thi đặt mình vào hoàn cảnh người khác, cô ta bây giờ quả thật rất thích Nhà tiêu thụ của mình, còn thoải mái hơn so với phụ trách Vạn tổng trước kia, nếu bị chuyển cho Lâm Ngữ Ninh, cô ta chắc sẽ khóc mất: "Vậy anh nói với Lộ tổng đi, nói anh bây giờ muốn làm việc tử tế, bảo cô ấy phân chia công việc cho anh."
"Chẳng phải tôi cảm thấy lỡ như là tôi đa tâm thì sao? Các cô đều là con gái, nói chuyện thuận tiện hơn. Tới lúc đó, cô cũng nói với Lộ tổng như vậy, giả vờ tán gẫu... hiểu chưa?"
"Được nha." Đường Thi cảm thấy không phải chỉ là tán gẫu thôi sao, không có gì khó khăn.
Hà Đào biết Đường Thi hơi ngốc, nói đáp ứng nhất định sẽ không giở trò lừa đảo, bèn chắp tay cảm ơn: "Tôi có mấy phiếu giảm giá trong chuỗi nhà hàng Đông Hưng Trí Tuệ, cô cầm đi, hẹn bạn bè ăn cơm, hoặc hẹn bạn trai cùng ăn cũng được."
"Quản lý Hà buồn cười ghê, tôi còn đang độc thân! Độc thân!" Đường Thi cười khì.
Hà Đào đưa phiếu giảm giá: "Cô xinh đẹp thế này mà còn chưa có bạn trai à! Đừng lãng phí tuổi xuân tươi đẹp vào công việc. Cho cô, giúp đỡ tôi nhé."
Anh ta đại để là còn chưa nhận thức sâu sắc toàn diện về tính tình Đường Thi, Đường Thi quả thật có gan đi hỏi, nhưng bao giờ cô ta nhớ ra mà hỏi hộ Hà Đào, thì không biết.
Chiếc thang máy này xuống tầng, Lộ Nam và Lý Thanh vào thang máy khác lên tầng.
Mở xong 2 cuộc họp, Lộ Nam bảo Lý Thanh: "Tôi đã hẹn Lâm lão tiên sinh và Củng tổng, tối nay ở khách sạn lớn BK, tôi mời cơm. Ngoài đặc sản Dung thành tôi nhờ cô mua, cô bảo Khương Viện tới kho dự trữ lấy rượu. Rượu Kinh Điển và rượu Hài Hòa, mỗi loại một rương. Tối nay không nhất định uống nhiều như vậy, nhưng lo trước khỏi họa." Lâm lão tiên sinh thích tương hương, rượu Kinh Điển là chuẩn bị cho ông ấy.
Lý Thanh gật đầu, lật bản ghi chép công việc, nhắc nhở: "Lát nữa Chương tổng của Tứ Phương Tửu Nghiệp mời ngài ăn trưa, Lộ tổng, chúng ta mấy giờ xuất phát?"
"Bây giờ đi, nhà hàng đó khá xa." Lộ Nam suy tư: "Đúng rồi, mang theo 3 phần đặc sản." Anh em họ Chương mỗi người một phần, không biết Lưu Dương có ở đây không, mang cho chị ta một phần.
"Vâng, Lộ tổng."
11h30, nhà hàng nào đó.
Lộ Nam vào phòng riêng, cười tủm tỉm nói: "Tôi mới trở về từ Dung thành, nên không biết Chương tổng tới BK hôm nào."
Cô tới sớm 10p, quen biết với Chương Kỳ nhiều năm như vậy, không nói mấy lời khách sáo như "xin lỗi tới chậm".
"Mời ngồi." Chương Kỳ gật đầu với Lộ Nam: "Hôm kia tới. Tôi còn chưa chúc mừng cô, dạo này sự nghiệp đắc ý."
Nói rồi, anh ta tự tay rót cho Lộ Nam một chén trà.
Lộ Nam tùy ý gõ lên bàn bày tỏ cảm ơn, bê chén gốm trắng thổi nhẹ, lướt một ngụm, than thở: "Đây là lá trà Chương tổng tự mang hả?"
Chương Lễ ngồi im lặng mãi không lên tiếng, dường như dưới mông có gai lầu bầu: "Phải, anh tôi đi công tác lấy được lá trà ngon, người bình thường không uống được."
[A.]
Lộ Nam cười nhẹ với Chương Lễ: "Vậy Chương tổng nhất định vì để tiểu Chương tổng đãi khách nên mới cố ý mang tới."
[Khen anh trai anh, anh vui vẻ không?]
Hiển nhiên là vui vẻ, Chương Lễ kiêu ngạo nói: "Rượu ngon, thuốc tốt, trà hay, ba thứ mở ra chuyện làm ăn. Tôi kể cho cô nghe, anh trai tôi cực kỳ hiểu trà..."
Chương Lễ muốn thổi phồng, bị anh trai lườm cho, bèn hậm hực câm miệng. Anh ta uống một hớp lớn, nước trà quá nóng, cố nhịn mới không ngao ngao kêu.
Chương Kỳ hôm nay hẹn gặp Lộ Nam, tất nhiên liên quan tới hợp đồng tăng thêm 1 triệu đô của Tứ Phương Tửu Nghiệp.
Mặc dù giao Tứ Phương Tửu Nghiệp cho tên nhãi không nên thân này, nhưng thỉnh thoảng vẫn phải kiểm tra, quan tâm thành tích.
Chẳng hạn như thêm 1 triệu đô, nên đặt hàng, giao hàng thế nào, hồi khoản từng lần ra sao, xưởng và Nhà tiêu thụ phải đạt được nhất trí mới ổn.
Bởi vì nói chính sự, cho nên 4 người ngồi đây không ai uống rượu.
Vốn tưởng rằng hôm nay Lộ tổng kiểu gì cũng phải uống từ trưa tới tối, trong lòng Lý Thanh nảy ra ý nghĩ: nếu tất cả doanh nhân đều giống Lộ tổng, như vậy, tập tục trên bàn rượu thương mại sẽ tốt hơn rất nhiều đi?
"...Phải, Lâm lão tiên sinh cũng ký Malaysia, nhưng Chương tổng yên tâm, tôi đã hẹn trước với ông ấy, vạch rõ phạm vi tiêu thụ của hai bên."
Chương Kỳ quay chén: "Lộ tổng luôn luôn suy nghĩ chu toàn, tôi không có gì để lo lắng."
[Như vậy liền kỳ quái, hôm nay việc này gọi qua điện thoại cũng được, bảo Chương Lễ truyền đạt cũng được.]
Chờ bữa cơm trưa không rõ mục đích này kết thúc, Chương Lễ cuối cùng không nhịn được, khoe khoang kêu: "Lộ Nam, anh trai tôi năm nay quốc khánh đính hôn, tới lúc đó cô tới hay không?"
Lộ Nam nhìn về phía Chương Kỳ: đính hôn? À à, tính tuổi Chương tổng, dường như cũng gần 40 rồi? Chỉ có điều tiểu Chương tổng ngây ngốc vui vẻ gì thế, anh ta chẳng lẽ không biết, anh trai anh ta đính hôn xong, kế tiếp anh ta sẽ bị trưởng bối trong nhà liều mạng giục kết hôn?
Trong lòng nghĩ mấy chuyện lung tung này, Lộ Nam vẫn hết sức chân thành nói câu chúc mừng với Chương Kỳ.
Chương Kỳ nhìn em trai ngốc nghếch một cái, quay sang hơi nhếch khóe miệng với Lộ Nam: "Vốn định sau đó mới gửi thiệp mời, xá đệ lanh mồm lanh miệng. Lộ tổng nếu lúc đó thuận tiện..."
Lộ Nam cười nói: "Quốc khánh phải không? Tôi nhớ rồi, tới lúc đó nhất định đi."
Vị này là thần tài trợ lực công trạng của cô cất cánh ở Hoa An, cô không những phải bỏ thời gian tới, còn phải tặng bao lì xì thật to.
Tầm 2h chiều, Lộ Nam tạm biệt anh em họ Chương. Lên xe, Lý Thanh hỏi: "Lộ tổng, kế tiếp đi đâu?"
"Về văn phòng."
"Vâng."
Bọn họ rời đi, Chương Lễ đổi tư thế kiêu ngạo, có phần không cam lòng hỏi: "Anh, anh định đính hôn thật sao?"
"Sao?" Chương Kỳ ngẩng lên nhìn em trai.
Chương Lễ thở dài: "Chỉ là cảm thấy, kỳ thực anh cũng không cần như vậy. Kết hôn là chuyện hệ trọng cả đời, anh với chị dâu tương lai, là tình yêu sao? Hay chỉ là vì thích hợp thôi? Nhà chúng ta cũng không cần anh phải liên hôn, cha mẹ nói rồi, anh thích lấy ai thì lấy, chỉ cần là phụ nữ là được."
Chương Kỳ không nghĩ tới thằng em lưu luyến bụi hoa còn có suy nghĩ ngây thơ như vậy. Anh ta không trả lời Chương Lễ, chỉ uống xong chén trà đã nguội: "Đi thôi."
...
Buổi tối, Lâm lão tiên sinh và Củng Thiệu Huy trò chuyện với nhau, Lộ Nam không giành nổi bật, chu toàn chăm sóc Trì Yến và Krit.
Sau khi ăn xong, Krit còn muốn mời Lộ Nam tới quán bar.
Trì Yến nghe phiên dịch nói, hơi nhíu mày, nhưng cậu ta biết, đàn chị có thể tự mình ứng đối. Đàn chị, cũng không cần cậu ta làm điều thừa.
Có một số người, bởi vì quá chói mắt, cho nên chỉ có thể ngắm nhìn.
Chỉ có thể trở thành sự tốt đẹp trong trí nhớ.
Lộ Nam không biết dạo này Trì Yến thay đổi tâm lý, cho dù biết, đại khái cũng chỉ sẽ thở phào nhẹ nhõm.
...
Đầu tháng 7, Lộ Nam quyết định nghỉ đông.
Dù sao từ giữa tháng này, cô cũng phải xuất ngoại - các thuộc hạ ban Thị trường nước ngoài ở tầng 12 lần đầu xuất ngoại, cô phải đi theo. Sau này, cô thỉnh thoảng cũng phải thị sát thị trường.
[Coi như là du lịch bằng chi phí công ty đi.]
Lộ Nam tự mình an ủi.
Cô không quá thích đi máy bay, không đại biểu những người khác trong ban Thị trường nước ngoài không thích.
Dựa theo hành chính Khương Viện thống kê, nhóm Hạng Phỉ Phỉ toàn bộ đều chưa từng làm hộ chiếu, cũng chính là chưa từng xuất cảnh. Bọn họ vẫn tương đối chờ mong việc này.
Lộ Nam có hộ chiếu, nhưng làm từ năm 15 tuổi, thời hạn chỉ có 5 năm, đã hết hạn từ lâu.
May mà bây giờ BK cho phép làm tại nơi thường trú, bằng không các thuộc hạ của Lộ Nam còn phải đầu tháng 7 thay phiên nghỉ phép trở về nơi đăng ký hộ khẩu làm hộ chiếu.
Lộ Nam muốn nghỉ đông, vốn là không có bất cứ vấn đề gì, chỉ có điều suy xét tới chuyện Hoàng Hạo trước đó, để Hạ tổng không suy nghĩ nhiều, buổi sáng sau hôm kết thúc hội nghị nửa năm, cô đã nói chuyện này với Hạ tổng.
Bây giờ, nghỉ phép 3 ngày, cộng thêm Chủ Nhật, cô có thể nghỉ ngơi tổng cộng 4 ngày.
Lại chuyển buổi họp thứ 7 sang buổi sáng, ha! Chắp vá sẽ có 4 ngày rưỡi!
Lộ Nam tới sân bay, Hoàng nữ sĩ còn nói sẽ tới đón gọi điện thoại cho con gái, nói tạm thời có khách hàng muốn nghiệm hàng, cho nên không tới được.
"Con gọi taxi, mẹ cứ làm việc đi." Lộ Nam thản nhiên nói.
Nếu 3 năm trước - không, 2 năm trước, Hoàng nữ sĩ đều sẽ phản bác một câu: tiền nhiều thế, từ sân bay đi taxi về nhà tốn bao nhiêu, không thể ngồi xe bus được à?
Nhưng bây giờ, Hoàng nữ sĩ thân là nữ cường nhân trong công việc, chính mình suốt ngày đều kêu không đủ thời gian làm việc, hễ có thể dùng 100-200 tệ tiết kiệm 1 tiếng - thì phải gọi xe! Gọi ngay! Chen lên xe bus làm gì! Thời gian chính là tiền tài!