Trong phòng họp chỉ còn lại 4 người, căn phòng vốn có mười mấy người với tiếng hít thở và tiếng loẹt xoẹt nhỏ đều biến mất, cả căn phòng lớn có vẻ đặc biệt trống trải.
3 đôi mắt nhìn Hoàng Hạo, mồ hôi anh ta chảy ròng ròng.
Hạ tổng đổi gương mặt nhã nhặn tươi cười với Lộ Nam, lạnh mặt nói với Hoàng Hạo: "Lão Hoàng, cậu cũng là nhân viên lâu năm của công ty. Cậu nói cậu làm vậy, để làm gì? Từ khi cậu bước vào muốn cáo trạng, tôi đã cảm thấy không phù hợp. Lão Hoàng, cậu không phải người thiết diện vô tư. Nói đi, Lão Đồng hứa hẹn cho cậu chỗ tốt gì? Hay là cậu có nhược điểm gì trong tay cậu ta? Để cậu cam tâm tình nguyện làm đầy tớ cho cậu ta."
Hoàng Hạo còn muốn vùng vẫy, liên tục kêu oan: "Không phải như vậy... Hạ tổng, tôi thật sự xuất phát từ bảo vệ quy chế công ty nên mới làm vậy. Ngài xem, tôi và Lộ tổng không thù không oán, nhận được tư liệu mới bắt tay điều tra, vì vậy mới đi tìm Đồng đại khu và một số đồng nghiệp ở Hải Lâm, Hoa An để tìm hiểu tình hình. Tôi cũng không ngờ, tình hình gia đình Lộ tổng phức tạp như vậy." Nói xong câu cuối, anh ta dường như còn tủi thân.
Điệu bộ ngụy biện này của anh ta, khiến thái dương Hạ tổng thình thịch nhảy.
"Cạch" một tiếng, Hạ tổng đặt mạnh bình giữ nhiệt lên bàn, cao giọng quát: "Hoàng Hạo, tình hình chiêu thương hải ngoại của công ty ta đang tốt đẹp, Lộ Nam là người phụ trách ban Thị trường nước ngoài, thời gian này từ quảng cáo, trang trí gian hàng triển lãm, đàm phán tới việc ký hợp đồng, xã giao với khách, một loạt công việc đều là cô ấy mang theo đồng nghiệp nỗ lực hoàn thành. Tôi có mắt, tôi biết nhìn, nếu cô ấy kiêm nhiệm công việc ở ngoài, vậy tôi mong tất cả nhân viên trong công ty đều có thể "kiêm chức" được giống cô ấy."
Hoàng Hạo cắn chết chỉ là làm việc theo chức trách, anh ta có thể xin lỗi Lộ Nam.
Dáng vẻ bất chấp tất thảy, khiến Hạ tổng bực bội tới muốn cười.
Lộ Nam thầm nhủ: được rồi, chắc là lấy không ít tiền, hoặc nhược điểm không nhỏ.
"Hạ tổng, tôi có mấy vấn đề cần Tổng giám đốc Hoàng giải đáp nghi hoặc, ngài để tôi tâm sự với anh ấy đã." Lộ Nam không bỏ lỡ thời cơ, mở miệng nói.
Hạ tổng phun ra một hơi: "Được, Tiểu Lộ, cô hỏi đi."
Ông ta cũng biết, hôm nay Lộ Nam gặp phải tai bay vạ gió. Nguyên nhân căn bản, vẫn bởi vì cô ấy quá ưu tú, có quá nhiều kẻ ghen tị.
Nghĩ tới đây, Hạ tổng còn thông cảm vài phần với Lộ Nam - dù sao để chứng minh sự trong sạch, cô ấy còn phải kể lể tình hình gia đình trước mặt các vị lãnh đạo cấp cao. Người TQ chú ý "chuyện xấu không ngoại dương", Tiểu Lộ vừa rồi đã "dương" hết rồi. Lúc trước cảm thấy năng lực cô ấy mạnh, khéo léo biết làm việc, không ngờ hoàn cảnh gia đình lại phức tạp như vậy, đúng là làm khó cho cô ấy, nào là mẹ nào là em trai, thảo nào vào làm lại cố gắng nỗ lực như vậy.
Với kiến thức của Hạ tổng: con cái trong những gia đình ly hôn này, thông thường đều không tin vào tình yêu. Giống Hi Nghiêu, về nước 4-5 năm rồi, cả ngày ngoài công việc chính là việc công, đừng nói giống các cậu ấm khác phong lưu tán gái, ngay cả lúc xã giao, các cô gái xinh đẹp trong công ty muốn trao đổi cách thức liên lạc, cậu ta đều từ chối khéo (hoặc lấy ra số dự phòng, thêm cách thức liên lạc, ngày thứ hai là xóa). Quả thực giữ mình trong sạch quá mức. Chỉ có dạo này mới có chút manh mối luyến ái.
Nhưng Hạ tổng thông cảm không tới 1p đã tiêu tan.
Bởi vì Lộ Nam nhìn về phía Hoàng Hạo: "Tổng giám đốc Hoàng, tôi muốn hỏi anh nhận được thông tin của tôi từ đâu? Dựa theo anh vừa nói, là có người gửi tư liệu cho anh, anh mới tự mình điều tra, phải không?"
"Đúng." Hoàng Hạo bây giờ cũng phát hiện, đối mặt Lộ Nam nhiều lời nhiều sai, cho nên trả lời rất ngắn gọn.
Lộ Nam gật đầu biểu thị đã rõ: "Vậy lúc Tổng giám đốc Hoàng điều tra, thì tìm con đường nào lấy được thông tin như trên?"
Cô không cho hắn ta tìm lý do, hỏi tiếp: "Nếu những thông tin công khai về công ty trên website có thể tìm hiểu được, như vậy Tổng giám đốc Hoàng làm thế nào lọc tên trùng, xác nhận cổ đông Lộ Nam của công thương nghiệp Hoa Mậu chính là tôi? À, phải rồi, tôi quên mất, Tổng giám đốc Hoàng chắc không phải đích thân điều tra thông tin này, nếu không sẽ không thể không chú ý tới một vị cổ đông khác cũng họ Lộ. Còn nữa, thông tin cửa hàng ở Ô thành không công khai. Đối với cái này, Tổng giám đốc Hoàng có nên giải thích một chút không nhỉ?"
Hoàng Hạo bụng nghĩ: nếu ta có bản lĩnh vươn tay tới tỉnh Kiềm Giang tìm hiểu được những thứ này, bây giờ cũng sẽ không bị động như vậy! Thật là, ai cũng bình thường, chỉ có cô bất thường, bối cảnh gia đình giống hệt như nhân vật chính phim gián điệp!
Lộ Nam nhìn mắt anh ta, nhỏ giọng nhưng trịnh trọng nói: "Nếu tất cả những thứ này quả thật do Tổng giám đốc Hoàng tự mình điều tra, như vậy anh thân là Tổng giám đốc ban Tài nguyên nhân lực của công ty, lạm dụng chức quyền, trộm xem tư liệu về căn cước và hộ khẩu của tôi, chưa được tôi đồng ý đã điều tra không phù hợp quy định, hành vi này đi ngược lại với quy phạm đạo đức nghề nghiệp. Tôi nghĩ, tôi có quyền truy cứu Tổng giám đốc Hoàng xâm phạm quyền lợi riêng tư. Tổng giám đốc Hoàng, anh nghĩ cho rõ đi."
"Anh nói, tất cả việc làm của anh đều là vì chức trách yêu cầu, nhưng nguồn tư liệu về tôi trong tay anh hết sức khả nghi. Nếu thật sự phạm pháp, tôi nghĩ nội bộ công ty sẽ không đơn giản chỉ cảnh cáo bằng miệng hoặc trừ điểm thành tích thôi đâu." Lộ Nam từ tốn nói: "Như giám đốc Lý, Lý Hạo Bạch của BK, uống rượu lái xe bị bắt, bây giờ đang ở đâu nhỉ?"
Lộ Nam quay lại hỏi Hạ tổng và Trần Kiêu: "Hạ tổng, Trần tổng, tôi bảo vệ quyền lợi của mình theo luật, công ty sẽ không ngăn cản chứ?"
Hạ tổng - Hạ tổng có thể nói thế nào? Trong mắt ông ta, chẳng những chuyện xấu trong nhà không thể ngoại dương, chuyện xấu trong công ty cũng không thể ngoại dương!
Trần Kiêu lại trực tiếp tỏ rõ lập trường: "Đương nhiên, đây là quyền lợi hợp pháp của em. Nếu Lộ tổng cần, công ty có thể cung cấp bằng chứng liên quan. Nội bộ Nguyên Xuyên tuyệt đối không để kiểu không hợp pháp, không hợp quy này tồn tại."
Trán Hoàng Hạo toát mồ hôi lạnh như mưa.
Đúng lúc này, Hạ tổng ra mặt giảng hòa: "Lão Hoàng, chúng ta cộng sự nhiều năm. Tôi vẫn rất hiểu anh..."
Muốn thuyết phục Hoàng Hảo nói thật cũng không khó, dù sao anh ta chính là đối thủ giống như heo.
...
Chập tối, quán cơm Xuyên nào đó.
"Cho nên, anh nói Hoàng Hạo vào công ty cũng nhờ người quen, em cũng không giật mình tí nào. Ban Tài nguyên nhân lực của chúng ta là nơi tụ tập nhân viên nhờ quen biết sao? Em nhớ trước kia em họ anh cũng ở đó."
Trần Kiêu bất đắc dĩ gật đầu: "Ban Tài nguyên nhân lực, Ban Giám sát thị trường, đều là "khu vực tai họa nặng"."
Lộ Nam kẹp miếng thịt bò, khẽ thổi vài cái, ăn xong mặt mũi nhăn nhó, một lời hai ý nghĩa: "Ái, cay quá cay quá."
"Em không hỏi công ty sẽ xử lý Đồng đại khu thế nào sao?" Trần Kiêu vừa giúp Nam Nam mở bình sữa đậu, vừa hỏi.
Lộ Nam vừa rồi ăn thịt bò nhúng không cẩn thận cắn phải một miếng hạt tiêu, bây giờ tê hết đầu lưỡi, phát âm không rõ ràng: "Đồng đại khu là người khôn khéo cẩn thận. Bất luận là tổng kết cuối năm năm ngoái, hay là lần này, hai lần đều khiến người ngoài nhìn vào, sẽ cảm thấy ông ta vẫn luôn trung lập khách quan, cho người trẻ tuổi có cơ hội rèn luyện. Em phỏng đoán, lúc cung cấp tư liệu cho Hoàng Hạo, nhất định không để lại nhược điểm. Nếu chỉ nhìn bưu phẩm hay nghe ghi âm trò chuyện, cũng không có tác dụng với ông ta."
"Từ từ uống." Trần Kiêu cắm ống hút vào bình sữa đậu đưa qua, lại dùng đũa riêng gắp thịt bò mềm đặt vào đĩa, tỉ mỉ loại bỏ xác ớt và hạt tiêu.
Đặt thịt bò vào bát của Nam Nam, Trần Kiêu tiếp tục đề tài: "Ông ta lần này hành động quá nhanh, tìm được kẻ như Hoàng Hạo, thật khiến anh kinh ngạc. Anh cảm thấy, giữa Đồng đại khu và mẹ anh, có lẽ xảy ra bất đồng."
Dù sao, Trần Diệp Thư nữ sĩ trước đó còn chủ động nhắc nhở Trần Kiêu, bảo anh ta bảo vệ tốt thủ hạ.
Bà ấy không phải người trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, đã nói vậy, chứng tỏ bà ấy quả thật không muốn ra đòn với Lộ Nam, người vừa cùng làm trong một ngành, vừa là đối thủ cạnh tranh trên thị trường.
"Anh từng nói, Đồng đại khu muốn nắm lấy thị trường hải ngoại. Bằng lịch duyệt và thâm niên trong nghề, nếu em bị chuyển vị trí, Đại khu Hoa Đông trước kia cũng từng có Nhà tiêu thụ nước ngoài, ông ta lại có kinh nghiệm làm việc lâu năm, nỗ lực móc nối quan hệ, khéo lại có thể tiếp nhận vị trí của em."
Đây cũng là một trong số lý do Lộ Nam không hoài nghi Lương Hi Minh nữa, chức vụ của Lương Hi Minh không thể lên tới Tổng giám đốc một ban, Lộ Nam tiếp tục: "Em nghĩ, thoạt đầu ông ta không bận tâm chuyện em thăng chức, chỉ là không ngờ ban Thị trường nước ngoài mới thành lập một tháng, thành tích đã tốt như vậy. Ông ta thấy nếu không động thủ, sẽ càng ngày càng có nhiều người muốn tranh đoạt miếng bánh thơm này; hoặc giả, em lập ra thành tích tốt hơn nữa, ngồi càng ngày càng ổn vị trí Tổng giám đốc này. Cho nên ông ta muốn loại bỏ em ngay lúc này."
Lộ Nam tổng kết: "Hễ động tác ký hợp đồng tiêu thụ của em chậm hơn chút, ông ta cũng sẽ không dùng cách cấp tiến như vậy. Cho nên, anh nói giữa ông ta và Trần tổng xuất hiện vấn đề - em cũng thấy đúng."
[Vấn đề giữa họ, đương nhiên Đồng đại khu cũng phát hiện, Trần tổng của Mỹ Lâm bất kể hợp tác với ai, mục đích chủ yếu đều là mở rộng rượu vang nước ngoài tại thị trường TQ.]
Lộ Nam khẽ nói: "Cho nên, muốn biết xảy ra chuyện gì, có lẽ còn phải hỏi Trần tổng của Mỹ Lâm."
Trần Kiêu gật đầu: "Lát nữa anh gọi điện thoại cho mẹ. Em yên tâm, Hạ tổng buổi chiều mặc dù muốn dàn xếp ổn thỏa nội bộ, nhưng phải căn cứ vào lý do ông ta cho rằng Đồng đại khu ghen ghét với em. Nếu có thể chứng minh Đồng đại khu không những ghen ghét hậu bối công ty, còn liếc ngang liếc dọc hợp tác với công ty đối thủ, Hạ tổng cũng chưa chắc sẽ bảo vệ ông ta. Anh sẽ nghĩ cách sau hội nghị nửa năm, thúc đẩy việc thuyên chuyển Đồng đại khu."
Lộ Nam suy tư: thảo nào, sau đó Đồng đại khu bị chuyển sang ban dưỡng lão, sau đó lặng yên về hưu hay từ chức, thì không ai chú ý, đây cũng là một trong những bằng chứng chứng tỏ Trần Kiêu mới lên cầm quyền đã "bỏ cá quên nơm".
[Có thể thấy một số việc truyền qua truyền lại, còn không thể chính xác tới 50%.]
[Cho nên Trần Kiêu đời trước có nhiều tin đồn sai sự thật như vậy, thật thảm.]
Lộ Nam chủ động kẹp một miếng thịt cho anh: này, an ủi anh.
Trần Kiêu không rõ nguyên do, ăn vui vẻ hạnh phúc.