Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 353




Đừng nói Cừu Siêu Quần, ngay cả Hạ tổng kiến thức rộng rãi cũng bị một câu 15 triệu đô của Lâm lão tiên sinh làm cho hoảng hốt một chút.

Hiện tại bên mình chỉ có 2 người còn bình tĩnh, là Lộ Nam và Trần Kiêu.

Trần Kiêu cực kỳ (mù quáng) tín nhiệm Lộ Nam.

Còn Lộ Nam bình tĩnh thì là vì đã định liệu trước.

Cô đã điều tra kỹ càng, phân tích thấu triệt về Lâm lão tiên sinh.

Cô đã từng đánh giá, nếu có thể thuận lợi thuyết phục Lâm lão tiên sinh, vậy ông ấy đại khái sẽ ký hợp đồng giá trị bao nhiêu - bảo thủ phỏng chừng cũng là từ 10 triệu đô trở lên.

Vì sao suy đoán là từ 10 triệu trở lên? Chúng ta cùng phân tích.

Rượu Hài Hòa 6 năm, 9 năm, 12 năm giá xuất xưởng vốn không cao, để cho Nhà tiêu thụ có đủ không gian kiếm lợi nhuận là điểm chung của hàng tiêu dùng nhanh. Hơn nữa xuất khẩu có ưu đãi giảm thuế cùng với chính sách ưu đãi của chính phủ TQ và các nước tham dự Diễn đàn tơ lụa, đủ loại ưu đãi chồng lên, Lộ Nam đã tính ra, thực tế Lâm lão tiên sinh mua hàng với mức giá, cho dù là tính cả chi phí vận chuyển đường biển..., cũng tuyệt đối dưới 40% so với giá bán lẻ, điểm này, nhóm người Nguyên Xuyên ở đây nhanh chóng tính ra đại khái.

Ngoài ra, Nguyên Xuyên tuyệt đối sẽ cho khách hàng lớn thêm ưu đãi, đây lại là một quá trình giằng co, trước khi ký kết hợp đồng, đôi bên sẽ đàm phán rất lâu xoay quanh giảm giá chỉ một phần ngàn, chuyện này không cần nhiều lời.

Cho nên hoàn toàn không cần lo lắng rượu Hài Hòa xuất khẩu, Nhà tiêu thụ liệu có lợi nhuận hay không. Trái ngược, cần đặc biệt chú ý tới việc giá cả đổi chiều giữa trong và ngoài nước, xuất khẩu chuyển ngược về tiêu thụ trong nội địa - điểm này, hệ liệt Bạch sứ của Quốc tửu từng gặp phải, nhưng số lượng hệ liệt Bạch sứ có hạn, xuất khẩu chuyển ngược tiêu thụ trong nước cũng sẽ không ảnh hưởng lớn tới giá cả hệ thống bán lẻ.

Những ảnh hưởng xấu có thể xảy ra kể trên, Lộ Nam không quá lo lắng.

Thứ nhất, kinh doanh không thể chỉ vì cái nhỏ bỏ cái lớn, không thể chỉ vì "có thể sẽ có mạo hiểm", mà từ chối một khách hàng có chất lượng tốt, đơn đặt hàng lớn thế này.

Thứ hai, cô tin tưởng vào năng lực chọn lựa khách hàng của mình, Lâm lão tiên sinh hễ tổ tông và chính bản thân ông ấy không có huyết hải thâm thù gì với Nguyên Xuyên (tất nhiên), sẽ không tới mức bỏ một đống tiền chỉ để trả thù. Nói cách khác, Lâm lão tiên sinh lựa chọn Nguyên Xuyên, 99% có thành ý hợp tác. 1% còn lại chỉ là không nói tuyệt đối thôi.

15 triệu đô đối với Lâm lão tiên sinh quả thật không phải số tiền lớn, nhưng kinh doanh, ai lại muốn lỗ vốn?

Hãy xem Lộ Nam phân tích sản nghiệp của Lâm lão tiên sinh.

Lâm lão tiên sinh có bản đồ sự nghiệp rất lớn ở nước ngoài, chủ yếu góp mặt trong ngành dịch vụ, ông ấy chỉ riêng ở Thái Lan đã có hơn 100 quán bar, ngoài ra còn có cổ phần trong chuỗi khách sạn quốc tế Kells và trong sòng bạc Vân Đình lớn thứ hai châu Á ở Malaysia.

3 nơi này, bất kể nơi nào cũng cần tới rượu, mà lượng tiêu thụ hàng ngày còn không ít.

Những người tới quán bar Thái Lan vui chơi, 80% trở lên đều là du khách tới vãn cảnh, người đi du lịch sẽ có đặc điểm gì? Phần lớn cho dù ngày thường tiết kiệm, khi đi chơi cũng sẽ ôm thái độ như "tới cũng tới rồi", hưởng lạc tận tình - càng huống chi, những điểm vui chơi t1nh dục ở đây mặc dù có cái trái pháp luật, nhưng tình hình thực tế lại khụ khụ, không cần nói nhiều. Trong đó quán bar chính là đất lành, rượu, sắc, tài vận là thứ nơi đâu cũng thấy. Rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên làm cốt rượu cocktail, cũng không cần thay thế những loại rượu chưng cất khác, chỉ cần có thể giữ được tấc đất cắm dùi trong số hơn 100 quán bar này là đủ.

Khách sạn Kells thì càng khỏi cần nói, chuỗi khách sạn quốc tế có mặt ở nhiều nước, định vị thương mại cao cấp, cho dù là rượu Hài Hòa 12 năm bày bán với giá gốc ở đây, thì đều được gọi là "giá rẻ hàng ngon". Ở chỗ này, ngoài việc biến rượu Hài Hòa thành cốt rượu cocktail pha trộn, có một vị trí trên menu rượu ở quán bar, thì còn có thể tiến vào sảnh cơm Trung hoặc sảnh cơm Tây, uống theo cách bình thường - ít nhiều cũng là một kiểu tiêu thụ.

Lộ Nam đặt ở cuối cùng chính là sòng bạc Vân Đình.

Nơi này mới là tiêu kim quật danh xứng với thực, ngoại trừ danh hiệu sòng bạc lớn thứ hai châu Á, còn có khách sạn với số phòng lớn nhất hiện nay, cùng với khu vui chơi, trung tâm ăn uống, trung tâm thương mại, nhà hát cỡ lớn, trung tâm hội nghị..., người tới đây bất luận là con bạc hay du khách, ra tay đều hào phóng, thậm chí thường có chuyện sảnh đánh bạc cao cấp, có khách giành được phần thắng lớn, còn mời tất cả mọi người trong sảnh uống rượu.

Nếu nói tiêu thụ trong quán bar Thái Lan là đi theo số lượng, thì sòng bạc chính là đi theo cả lượng cả giá, nơi này mỗi ngày có thể tiêu thụ bao nhiêu rượu không dễ tính, chỉ có thể nói doanh thu hàng ngày không có giới hạn.

Làm phép chia đơn giản nhất, chia 15 triệu đô chia cho 365, thì tất cả sản nghiệp trên danh nghĩa của Lâm lão tiên sinh mỗi năm dùng rượu chừng 40 nghìn đô, rượu Hài Hòa có 3 loại năm ủ, tính giá trị trung bình, với loại 9 năm có giá bán lẻ trên thị trường là 688 đô, thì mỗi ngày tiêu thụ khoảng 1.000 bình.

Quán bar thuộc sở hữu của Lâm lão tiên sinh hơn 100 nơi, cộng thêm khách sạn và sòng bạc. Giả thiết quán bar Thái Lan mỗi ngày dùng rượu khoảng 8 bình/nơi/ngày, đã tiêu thụ hết 80% lượng hợp đồng, còn lại 20% khách sạn và sòng bạc chia nhau còn chẳng bõ.

[Nếu Lâm lão tiên sinh bảo cấp dưới đẩy mạnh rượu Hài Hòa, như vậy mức hợp đồng 15 triệu đô căn bản chưa tới 1 năm là sẽ hoàn thành.]

Lộ Nam trong lòng nghĩ như vậy, lựa chọn từ ngữ, cũng phân tích như vậy cho Lâm lão tiên sinh nghe, đây đều là những sản nghiệp mà vị Hoa kiều này công khai, chỉ cần tốn chút công sức đã tìm hiểu được thông tin, Lộ Nam nói thẳng cũng không sao.

Là đại biểu cho xưởng, cô muốn khách hàng đặt thêm nhiều thì đã sao? Đây là đàm phán thương nghiệp rất bình thường, không phải lừa đảo bịp bợm.

Hạ tổng và Cừu Siêu Quần, cầm chén trà xem Lộ Nam và Lâm lão tiên sinh anh tới tôi đi thảo luận về thị trường nước ngoài có thể tiếp nhận rượu Hài Hòa tới mức nào và mức hợp đồng liệu có cần tăng thêm không, hai người họ vuốt mồ hôi: Tiểu Lộ / Lộ Nam tâm "hắc" như vậy sao? 15 triệu đô còn chưa đủ?

Nhưng nghe kỹ, lại cảm thấy có lý! Không phải chỉ là mỗi ngày tiêu thụ 40 nghìn đô thôi sao, chia cho hơn 100 cửa hàng cũng không nhiều.

Hình như để vị Hoa kiều lão tiên sinh này tăng thêm "chút" lượng hợp đồng cũng không phải vấn đề đâu nhỉ?

"Suy xét tới vị và mùi hương, đơn đặt hàng trong hợp đồng đương nhiên lấy rượu Hài Hòa làm chủ, cụ thể loại năm ủ nào tiêu thụ tốt hơn ở thị trường hải ngoại - điểm này căn cứ vào từng thị trường bất đồng, đơn hàng đầu tiên có thể phân phối đều, sau này lại điều chỉnh, không phải vấn đề. Còn ban nãy tôi nói tăng thêm lượng hợp đồng cũng không hoàn toàn vì tạo ra công trạng." Lộ Nam tương đối thẳng thắn nói: "Lâm tiên sinh, ngài chính mình có thói quen uống rượu tương hương, nếu đã muốn mua, không ngại đặt thêm một phần rượu Kinh Điển của Nguyên Xuyên chúng tôi, hợp đồng rượu cao cấp của ngài có giá trị tới mức này, tôi có thể xin công ty xứng Xa hương tửu, bất luận là Kim ngọc mãn đường 30 năm, hay Tử khí đông lai 50 năm tối nay chúng ta uống, hoặc Hồng vận đương đầu 100 năm, thậm chí kể cả là loại Cửu viễn chí tôn truyền thế cất vào hầm, 1 năm chỉ sản xuất không tới 20 bình, giá bán 168.888 tệ, tôi đều có thể xin, hoặc là loại rượu cầm tinh rất có ý nghĩa kỷ niệm... Những thứ này, ngài đều có thể đặt kèm, tự uống, sưu tầm hoặc đưa tặng người khác đều hết sức giá trị."

Hệ liệt Bạch sứ nổi tiếng?

Nhưng loại rượu trắng nghìn tệ sao có thể sánh bằng mấy nghìn tệ, mấy chục nghìn tệ, mấy trăm nghìn tệ đây.

Xa hương tửu của Nguyên Xuyên, hạn chế sản xuất, rất đắt tiền.

Đương nhiên Quốc tửu cũng có sản phẩm Xa hương, nhưng hệ liệt Bạch sứ đã rất khó mua, Xa hương tửu của Quốc tửu càng khó như lên trời, về cơ bản 1-2 năm sản xuất ra đều bị người có quan hệ có nhân mạch lấy đi, thật sự có thể chảy vào thị trường quá ít, tầm ảnh hưởng ngược lại có hạn.

Lâm lão tiên sinh hơi gật đầu: phẩm chất rượu Nguyên Xuyên không tệ, Lộ Nam phân tích quả thật có lý.

"Chỉ có điều, còn có một việc tôi phải nói rõ với ngài trước." Lộ Nam mở miệng, nói ra ý tưởng: "Công ty tôi trước kia đã ký một Nhà tiêu thụ Malaysia, anh ta ký 3 thành phố cảng gần Singapore, căn cứ vào nguyên tắc bảo vệ phạm vi bán hàng của Nhà tiêu thụ, những thành phố mà công ty họ đã ký tôi không thể tính cho ngài." Lộ Nam chỉ tự nhiên là Tứ Phương Tửu Nghiệp.

"Không sao, phía Malaysia, sản nghiệp của tôi chủ yếu là Vân Đình thôi, thành phố khác không quan tâm." Lâm lão tiên sinh gật đầu: kinh doanh không đơn giản chỉ chú ý tới tiền nong bao nhiêu, còn có thứ tự trước sau. Lộ Nam tuổi còn trẻ, đối mặt với khách hàng lớn còn có thể nhớ bảo vệ quyền lợi khách hàng đã ký trước đó, cô bạn nhỏ này, đúng là trong bụng có khâu hác.

Trải qua 2-3 ngày tiếp xúc, tác phong làm việc của Lộ Nam kỳ thực rất hợp khẩu vị của Lâm lão tiên sinh.

Tán thưởng Lộ Nam là một chuyện, muốn nghe theo đề nghị của cô ấy hay không lại là một chuyện khác.

Lâm Gia Tường lúc suy nghĩ vấn đề, thường thích vuốt nhẹ thứ gì đó, bây giờ gậy chống không có trong tay, bèn vuốt nhẹ chén trà.

Tạm thời, phòng trà yên tĩnh.

Krit không hiểu tình hình, quay sang hỏi A Vĩ, A Vĩ bèn nhỏ giọng chậm rãi phiên dịch lời Lộ Nam nói cho cậu ta nghe.

Chàng thanh niên trẻ tuổi Thái Lan vừa nghe vừa gật gù, nghe xong, định nói gì, nhưng bị A Vĩ ấn cánh tay lại.

"Như vậy, thời gian không còn sớm, không bằng chúng ta nghỉ ngơi trước, ngày mai bàn lại?" Lâm lão tiên sinh trầm ngâm giây lát, đề nghị.

Hạ tổng nghe thấy bốn chữ "ngày mai bàn lại", trong lòng hồi hộp: hôm nay ở đây gặp được đám Lệnh Dương, nếu hôm nay không đàm phán xong với Lâm lão tiên sinh, chỉ sợ sẽ giống câu đêm dài lắm mộng.

Lộ Nam liếc nhìn hai vị lãnh đạo, cười nói: "Lâm tiên sinh muốn suy xét đương nhiên không thành vấn đề, chỉ có điều đêm đã khuya, tôi ở rất xa, giờ này không muốn làm phiền thư ký lặn lội đưa về nữa, cho nên tôi mặt dày muốn đặt 2 phòng ở khách sạn."

Kỳ thực Lộ Nam chính là ngồi canh khách hàng mà thôi, nhưng cô nói không khiến người khác thấy ghét chút nào.

Lâm lão tiên sinh hiểu rõ tâm tư cô, cười nói: "Đương nhiên là được. A Vĩ, đi dặn dò lễ tân, 2 phòng Lộ tổng đặt tính cho tôi."

"Này thật ngại quá..."

Lại là một phen khách sáo, cuối cùng, Lộ Nam và Lý Thanh ở một phòng, Cừu Siêu Quần ở một phòng. Hạ tổng và Trần Kiêu ngày mai còn cần có mặt trong ngày cuối cùng Diễn đàn tơ lụa, cho nên Tiểu Lưu và trợ lý Địch đưa họ về khách sạn.

Dọc đường về khách sạn, Hạ tổng nói với Trần Kiêu: "Hôm nay may có Tiểu Lộ."

Mặc kệ là chọn rượu, pha rượu, đàm phán, hay cuối cùng nảy ra ý tưởng ở lại khách sạn Kells, đều là ý tưởng của Lộ Nam.

"Chỉ là ngày mai chúng ta đều tới Diễn đàn tơ lụa, chỉ có 2 người Tiểu Lộ và Siêu Quần, liệu có ổn không?" Hơn 100 triệu tệ, Hạ tổng luôn thấy bất an.

Trần Kiêu nhoẻn cười: "Hạ tổng, Lộ Nam khẳng định sẽ bắt được Lâm lão tiên sinh."