Trần Kiêu về chỗ ngồi, Hạ tổng nói với anh ta: "Lúc ăn cơm, nhìn thấy Siêu Quần gửi tin nhắn cho tôi, nói hôm nay CCTV tới khu vực triển lãm của chúng ta phỏng vấn."
"Chuyện tốt, tầm ảnh hưởng của CCTV, không phải đài BK có thể so sánh." Trần Kiêu cười, dường như mới biết tin tốt này.
Hạ tổng cân nhắc: giờ mới biết tin này, vậy vừa rồi không phải gọi cho Siêu Quần. Chắc là gọi cho người yêu, chậc chậc.
Hạ tổng chỉ coi như không biết, một lần nữa nói tới chuyện tốt này.
Phải biết, trước kia sản phẩm công ty cũng lên CCTV, nhưng đó là tiêu tiền để quảng cáo, đốt mấy trăm triệu, mấy tỷ, để giành vị trí trước khi phát sóng tin tức, hoặc là trước lúc đếm giao thừa đêm Xuân Vãn. Có mấy năm cạnh tranh không được với Lệnh Dương, chỉ có thể đấu thầu giờ khác, trước dự báo thời tiết cũng được, sau đó xem đám Lệnh Dương lên mặt đắc ý.
(Lệnh Dương: Nói như thể mấy năm các người cạnh tranh thành công, các người không đắc ý với chúng tôi vậy!)
Bỏ nhiều tiền quảng cáo và phóng viên kênh Tin tức kinh tế chủ động tới phỏng vấn tính chất lại giống nhau ư?
Thân là boss của công ty tiêu thụ, ông ta quá hiểu lên sóng CCTV mang tới tầm ảnh hưởng lớn thế nào.
Tạm không bàn có thể kéo giá cổ phiếu lên một đợt, có thể bắt được Nhà tiêu thụ hải ngoại nào hay không, chỉ cần nhìn vào thứ công ty tiêu thụ chú ý nhất - thành tích.
Chỉ cần thời gian lên kênh Tin tức kinh tế CCTV quá 3p, rồi chào hỏi với truyền thông bản địa, cho chút tiền nhuận bút, bảo bọn họ giúp đỡ tuyên truyền, lại truyền đạt tinh thần và văn hóa của trụ sở với nhân viên khắp các nơi, bảo họ cẩn thận lừa gạt, à không phải, là cẩn thận phổ biến về Diễn đàn tơ lụa với Nhà tiêu thụ và khách hàng tiềm năng, phổ biến tầm quan trọng của Triển lãm tơ lụa, quý sau trong phạm vi cả nước lượng tiêu thụ tăng lên 10-20% hoàn toàn không phải vấn đề!
"Nói khí không phải, cậu xem hôm qua đài BK phát sóng, trên mạng cũng phát quảng cáo kèm, tối qua tôi nhận được mấy cuộc điện thoại, đều là đám lão quái vật ăn không được nho thì nói nho chua." Hạ tổng cười sảng khoái: "Đúng rồi, Siêu Quần còn nói buổi sáng nhìn thấy tên Tây, à Dennis người Nga luôn di chuyển trong triển lãm, còn tới khu triển lãm của Lệnh Dương ngồi hồi lâu, cậu ta lo lắng xưởng rượu khác sẽ đào góc tường của chúng ta."
Trần Kiêu không mấy lo lắng cái này: vị Dennis này không quá thâm trầm, tối qua đã thể hiện khuynh hướng rất rõ ràng.
Hơn nữa không phải Trần Kiêu tự tin mù quáng, Quốc tửu và Lệnh Dương chủ yếu đẩy mạnh Tương tửu, bao bì Di tửu chưa chắc phù hợp thẩm mỹ người Nga, rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên bây giờ là thiên thời địa lợi nhân hòa, 3 xưởng rượu này không đủ sức cạnh tranh với ta.
Hạ tổng đồng tình: "Cậu nói có lý. Ôi, không biết đám Tây cuối cùng sẽ ký hợp đồng bao nhiêu với chúng ta." Nói đến nói đi, vẫn là quen miệng hai chữ "tên Tây".
"Chắc là mức hợp đồng không quá cao." Trần Kiêu cân nhắc, nói: "Xem ra, vị Dennis tiên sinh này hiển nhiên được gia tộc Usmanov cử đi tăng thêm kiến thức, tôi nghĩ trong tay anh ta nắm giữ tài chính có hạn."
"Được, mặc kệ nhiều hay ít, chỉ cần có thể nổ phát súng đầu tiên đã tốt rồi. Bằng không, ngành rượu trắng ta có vẻ lạc hậu quá nhiều so với các công ty sản xuất đường. Đã để Tiểu Lộ và Siêu Quần xung phong đánh trận ở hội chợ triển lãm, hai chúng ta ở đây cũng phải bảo đảm hậu phương cho họ, tranh thủ vài phúc lợi chính sách." Hạ tổng đặt chén trà xuống: "Vào hội trường thôi."
Gần 4h chiều, mọi người dự hội thảo đa phần chóng mặt hoa mắt, làm việc thời gian dài dễ thiếu oxy, hơn nữa sử dụng não cường độ cao còn nhanh đói!
Bây giờ là giờ nghỉ thứ hai trong buổi chiều, Hạ tổng uống một mạch nửa cốc trà cẩu kỷ hoa cúc, thần bí thì thầm với Trần Kiêu: "Siêu Quần nói, hội chợ triển lãm có thương nhân chủ động tới cửa đàm luận hợp tác, xem ra là Hoa kiều." Ông ta vui mừng nghĩ bụng: Hoa kiều tốt, tốt nhất là Hoa kiều yêu nước, người như vậy trở thành Nhà tiêu thụ hải ngoại của Nguyên Xuyên ta, vừa có thể kiếm tiền, vừa có thể ủng hộ rượu trắng TQ ra khỏi biên giới, nhất cử lưỡng tiện!
Tin tốt này, Trần Kiêu kỳ thực đã biết rồi.
Nhưng người thông minh không nên khiến lãnh đạo mất hứng, anh ta nghiêm mặt gật đầu: "Lát nữa chỗ này kết thúc tôi sẽ gọi điện thoại hỏi Lộ Nam, có cần chúng ta trợ giúp không. Nếu cần, buổi tối có thể mở họp nhanh."
Hạ tổng suy tư: "Cậu nói đúng, luận kinh doanh thị trường trong nước, tôi còn có thể đưa ra vài đề nghị; nhưng nói tới thị trường nước ngoài, mọi người đều là ném đá dò đường, những thứ tôi biết, căn bản không có tác dụng. Tiểu Lộ tự mình ứng đối rất tốt... lát nữa chúng ta bên này kết thúc sớm hơn, cậu gọi điện thoại hỏi cô ấy xem."
Trần Kiêu nghiêm nghị gật đầu.
Còn Lộ Nam, quả thật đang nghĩ, tối nay phải thương lượng với Hạ tổng và Trần Kiêu nghĩ ra biện pháp bắt lấy (rất có khả năng) khách hàng lớn Lâm Gia Tường.
Bây giờ, cô hẹn Lâm lão tiên sinh tối mai ăn cơm, thoáng ngồi thêm vài phút trò chuyện với ông ấy và Từ tổng, tìm cơ hội rời đi trước, tạm biệt hai người họ - cũng là để người phụ trách của Di tửu có thời gian nói chuyện riêng.
[Phải bận tâm tới thứ tự tới trước và sau.]
[Hơn nữa Lâm lão tiên sinh đã đổi vé máy bay, ta cũng phải được lợi thì dừng, phúc hậu chút.]
[Nếu không vị Từ tổng này sẽ ghi hận ta mất.]
Lâm lão tiên sinh cũng không giữ lại: "Được, vậy cô đi làm việc đi, tôi sẽ bảo A Vĩ thông báo địa điểm tổ chức tiệc tối." Giống như ông ấy đã nói, ông ta mời cơm, cô ấy mang rượu.
Người Nguyên Xuyên rời đi, Từ tổng của Di tửu thăm dò hỏi: "Lâm tiên sinh, ngài cũng cảm thấy gian hàng của Nguyên Xuyên lần này có sáng tạo mới mẻ phải không? Chủ tịch chúng tôi còn nói, cũng không biết họ thuê công ty quảng cáo nào, chắc là sau này công ty đó sẽ nhận nhiều đơn quảng cáo lắm đây."
Lâm lão tiên sinh nói kín kẽ: "Quảng cáo có hay cũng vô dụng, có thể mở ra thị trường hay không, quảng cáo chỉ là một phần trong đó mà thôi. Từ tổng, đúng không?"
"Phải, ngài nói đúng." Từ tổng đối diện với Lâm lão tiên sinh cường thế khôn khéo, bất giác cảm thấy yếu thế hai phân.
Lâm lão tiên sinh nhạy bén cỡ nào? Đương nhiên phát hiện anh ta suy tính thiệt hơn. Ông ta cũng không phải người thích làm chuyện tốt, người phụ trách của Di tửu thì để Chủ tịch của họ dạy dỗ đi. Đương nhiên, ông ta cũng sẽ không vì vị Từ tổng trẻ tuổi này không gan dạ quyết đoán như Lộ Nam mà loại Di tửu khỏi khả năng hợp tác.
Dù sao một công ty thế nào, chất lượng sản phẩm mới là quan trọng nhất, còn lại kênh phân phối và tố chất nhân viên..., đều là thứ yếu.
Lộ Nam trở lại khu triển lãm, tất cả nhân viên đều thành thật đứng ở vị trí của mình, hôm nay phim quảng cáo đặc biệt đã chiếu xong, dòng người tụ tập ngoài cửa cũng tản ra.
Vốn dĩ Đường Thi còn rất tò mò, muốn hỏi một chút Lộ tổng, ông cụ kia đã ký hợp đồng chính thức chưa, nhưng Hà Đào lắc đầu với cô ta: "Ngoan ngoãn đi, đừng để Lộ tổng ghi nhớ hai ta." Nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Hà Đào, hình như anh ta đụng phải xui xẻo chỗ Lộ tổng? Nhưng liên quan gì tới ta?
Hai người họ chỉ tới một ngày, nhưng 2 nghiệp vụ viên đi theo giám đốc Lương tới đây thì đã là ngày thứ 3, bọn họ bảo Đường Thi: "Lộ tổng bận rộn như vậy, về cơ bản một ngày có mấy chục người đòi tư liệu quảng cáo của công ty, nhưng thật sự có thương nhân có thể khiến Lộ tổng đích thân đàm phán, tới nay chưa tới 5 người, hiển nhiên đều là những người quan trọng, cô đừng gây thêm phiền, cẩn thận hỏi thăm vớ vẩn, lại bị trách mắng!"
Hỏi, hay không hỏi?
Đường Thi suy nghĩ, cũng không hiếu kỳ như vậy nữa: chính mình vẫn nên ngoan ngoãn thì hơn.
Đám lâu la không dám hỏi, nhưng Cừu Siêu Quần thì không sao.
Anh ta vừa hỏi, Lương Hi Minh đã dỏng tai nghe, vị lão huynh này đại khái không biết make-up có một phân đoạn là phải dặm lại phấn.
Lộ Nam khóe mắt nhìn thấy động tác của Lương Hi Minh, thầm lầu bầu trong lòng.
[Nhưng không sao, dù sao phỏng vấn CCTV hôm nay đã kết thúc, mặt mũi anh ta loang lổ thì mặc kệ thôi.]
Cô vừa định lên tiếng, bỗng nhìn thấy người quen bước vào, bèn cho Cừu Siêu Quần ánh mắt "lát nữa nói", tiến lên nghênh đón: "Dennis tiên sinh, buổi chiều tốt lành."
Dennis tiên sinh không suy xét lâu, buổi sáng tỉ mỉ so sánh rượu Nguyên Xuyên với sản phẩm của 3 xưởng rượu khác, phát hiện vẫn là rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên nhìn thuận mắt hơn. Buổi chiều lại thấy Lộ tổng đàm phán kinh doanh với khách hàng khác ở quán trà gần triển lãm, Dennis cảm thấy chính mình có thể xác định đối tượng hợp tác rồi.
Cái này có tính là một kiểu "Đút cơm không thơm, đoạt cơm mới thơm?"
Lúc này, nửa tiếng nữa mới kết thúc triển lãm hôm nay, anh ta xuất hiện ở khu triển lãm Nguyên Xuyên: "Lộ, tôi thương lượng với người trong công ty, có thể ký một bản hợp đồng thử xem, giá trị khoảng 5 triệu USD, nhưng chúng tôi muốn đặt hàng nhiều rượu 42 độ, không phải 52 độ, hi vọng quý công ty lúc xứng hàng có thể dựa theo yêu cầu của chúng tôi. Còn về mức giá..." Những việc này đều là chuyện cần bàn thêm, do thời gian và hoàn cảnh không phù hợp, Dennis và Lộ Nam hẹn đợi triển lãm kết thúc, gặp lại ở ban Thị trường nước ngoài BK.
Trước đó - Lộ Nam lấy ra một bản tài liệu, là bản thỏa thuận hợp tác, lấy tiền đề để ký hợp đồng, có hiệu lực pháp luật.
Dennis vui sướng ký tên: "Như vậy, Lộ, rất chờ mong sau này hợp tác với cô."
"Tôi cũng vậy, Dennis tiên sinh, hi vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ." Lộ Nam mỉm cười: hạ được một người, người thứ hai sẽ xa sao?
Chính mắt chứng kiến (chuẩn bị) thành công, Lương Hi Minh ghen tị đỏ mắt - 5 triệu đô la!
...
Cùng lúc đó Trần Diệp Thư vừa rời khỏi phòng hội nghị hội thảo tài chính, lên xe nghe thư ký báo cáo công việc.
"Trần tổng, quảng cáo 3 ngày đã kết thúc, đây là thống kê hot search mới nhất vài ngày qua." Thân là thư ký đắc lực nhất bên cạnh Trần Diệp Thư, Wendy có thể trước khi Trần tổng dặn dò, chuẩn bị tốt thứ bà ấy cần: "Mấy từ như rượu Hài Hòa, võ thuật, Thái cực... xuất hiện nhiều hơn."
Trần Diệp Thư gật đầu: "Ừm. Còn gì nữa?"
"Còn có, Lệnh Dương muốn hỏi thăm chung ta, báo giá chế tạo kỹ xảo đặc biệt của công ty Mỹ..." Muốn báo giá làm gì, ai nấy đều biết.
"Kỹ xảo đặc biệt? Kỹ thuật tốt chỗ nào chẳng có, thiết bị chuyên biệt chỉ cần có tiền là mua được, trong nước không ổn thì mua ở nước ngoài, máy chiếu 3D cũng có thể làm được. Nhưng Nguyên Xuyên lần này tuyệt diệu ở sáng tạo mới mẻ, từng vòng móc nối với nhau, kết hợp phản ứng giữa trong ngoài nước, hợp thời quảng bá trên mạng... không đơn giản chỉ là kỹ xảo đặc biệt." Trần Diệp Thư theo sát trào lưu thời đại, cũng có tài khoản mạng xã hội.
2 ngày này bà ấy luôn chú ý, phát hiện trong ngoài nước đều có phản hồi về quảng cáo rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên trên Quảng trường Thời Đại, khác hẳn với những quảng cáo chỉ có mánh khóe nhưng không có hiệu quả thực tế chiếu ra nước ngoài khác.
Người tính toán marketing lần này, không những quen thuộc nhịp điệu quảng cáo trên mạng trong nước, còn hiểu rõ những điểm mấu chốt mà người nước ngoài sẽ chú ý.
Lần này quảng cáo của Nguyên Xuyên có hiệu quả tới vậy ở Mỹ, nếu nói sau lưng không đứng công ty marketing hỗ trợ, bà ấy không tin.
Nhưng mở rộng tự nhiên như vậy, hơn nữa còn thu được phản hồi hữu hiệu như thế, thật là hiếm thấy.
[Ta thế mà lại thật sự khinh địch một lần. Bất cẩn rồi.]