Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 316




4 người Hạng Phỉ Phỉ là hơn 2h chiều tới, trùng hợp những người tổng bộ điều tới cũng tới vào hôm nay, bọn họ đi máy bay từ Dung thành, đến văn phòng chậm hơn 1 tiếng.

Khác với 4 người trước đó, Lộ Nam không quen thuộc với những người tới từ tổng bộ, cô nhìn tư liệu, nhận mặt 5 người này: 3 cô gái, 2 người đàn ông, các cô gái đều rất trẻ, 2 người đàn ông thì tuổi lớn hơn chút.

Nhận mặt và tên của họ, Lộ Nam cũng bảo họ về ký túc xá nghỉ ngơi trước.

Bây giờ đã là cuối tháng 5, BK ngày dài hơn đêm, vì để thuận tiện cho các đồng nghiệp, Lộ Nam bảo Tề Tĩnh đặt nhà hàng không phải nơi gần văn phòng hay tới, mà gần ký túc xá của họ.

Bữa cơm này, Lộ Nam không mời những nghiệp vụ viên ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, cùng nhau ăn cơm chỉ có những nhân viên mới đến, Lạc Tuấn Kiệt, Tề Tĩnh cộng thêm cô, một chiếc bàn tròn ngồi đủ mọi người.

Không phải Lộ Nam hẹp hòi - thêm 6-7 người thì có sao? Cùng lắm thì gọi thêm một bàn, tốn thêm hơn 1 nghìn tệ tiền đồ ăn mà thôi, Lộ Nam đương nhiên sẽ không keo kiệt chút tiền ấy.

Cô không kêu những nhân viên rượu Hài Hòa là vì, không cần thiết.

Cô, Lộ Nam, bây giờ thân kiêm 2 chức, nhưng rượu Hài Hòa BK và ban Thị trường nước ngoài dù sao có cấp bậc, tính chất hoàn toàn bất đồng, nơi làm việc đã tách ra, thì đồng nghiệp trong 2 ban này cũng không cần thiết "thân như một nhà", bởi vì mô hình làm việc không giống nhau, nếu vì cùng chung lãnh đạo mà sinh ra so kè thì lại thêm phiền phức, tốt nhất là giữ lại chút khoảng cách thì mới có thể khiến hai bên đều yên tâm làm việc.

Trước khi món ăn đưa lên, cho dù cô hết sức tin tưởng mọi thủ hạ ở đây hôm nay đều biết rõ lý lịch của cô, nhưng Lộ Nam vẫn giới thiệu qua bản thân, tên, tình hình nhậm chức lúc trước và chức vụ bây giờ: "Ban Thị trường nước ngoài là ban hoàn toàn mới, hiện nay chỉ có các bạn đang ngồi đây, nhưng tôi tin, chỉ cần giành được thành tích tốt, ban ta sẽ muốn tiền có tiền, muốn người có người."

Lạc Tuấn Kiệt dẫn đầu vỗ tay.

Cô mỉm cười: "Hôm nay liên hoan là để đón gió tẩy trần cho mọi người, chuyện công việc tạm không bàn tới. Mọi người thả lỏng nhé, cứ ăn uống tự nhiên, tán gẫu, quen thuộc lẫn nhau."

Lạc Tuấn Kiệt một lần nữa hưởng ứng Lộ Nam: "Vậy tôi cũng giới thiệu qua về bản thân, tôi tên Lạc Tuấn Kiệt, vốn là quản lý kênh phân phối Thương siêu ở Hoa An, rất vinh hạnh có thể tiếp tục đi theo học hỏi Lộ tổng..."

[Đây là hỏi bao nhiêu chiêu từ Hoàng Đạt Phương vậy...]

"Nửa câu sau thì thôi, bỏ qua đi." Lộ Nam nghiêm mặt trêu chọc anh ta: "Phạt một cốc nước ngọt, một hơi uống xong không được nấc."

Mọi người phì cười, không khí trong phòng riêng hoạt bát lên nhiều.

"Tôi tên Hạng Phỉ Phỉ, trước kia quản lý kênh phân phối Đoàn mua rượu Hài Hòa."

"Tôi tên Giang Hiểu Vân, đã làm nhân viên hành chính và nghiệp vụ rượu Hài Hòa ở Hải Lâm."

"Tôi tên Điền Dương, trước kia là quản lý nghiệp vụ ở Cự Giang, thành phố đó khá nhỏ, tôi phải quản lý cả kênh phân phối Danh yên tửu và Thương siêu."

"Tôi tên Hồng Vĩ, tôi cũng chuyển từ tỉnh Kiềm Giang tới, trước đây phụ trách kênh phân phối Danh yên tửu ở Lập Toại."

5 người tới từ Dung thành cũng không muốn lạc hậu, bắt đầu tự giới thiệu.

Một cô gái tóc ngắn dong dỏng cao đứng lên.

Lộ Nam cười nói: "Ngồi xuống nói cũng được, cô xem, bọn họ đều ngồi tự giới thiệu."

Cô gái ngồi xuống: "Chào Lộ tổng, tôi tên Lý Thanh, trước kia là trợ lý hành chính ở trụ sở, sau này tôi sẽ đảm nhiệm chức vụ thư ký của ngài, mong được chỉ giáo thêm." Nhìn qua là người chững chạc nhất trong số 3 cô gái.

Một cô gái mặt tròn để tóc ngang vai chưa nói trước cười: "Tôi tên Mao Hiểu Như, người Dung thành, tới từ ban Tài vụ." Hiển nhiên cô gái này là kế toán.

Còn cô gái tóc đuôi ngựa lên tiếng cuối cùng nói giọng dứt khoát: "Tôi là hành chính ban Thị trường nước ngoài, tên Khương Viện."

Còn lại 2 nhân viên nam, một tên Hầu Dũng, tới từ Nhất Chi Hoa, chừng 30 tuổi, Lộ Nam đoán anh ta là thủ hạ cũ của Cừu Siêu Quần; một người khác tên Lý Hòe Kỳ, chừng 40 tuổi, tới từ thành phố Nhuế Giang tỉnh Xuyên, trước kia cũng là quản lý nghiệp vụ.

Cuối cùng Tề Tĩnh nhỏ nhẹ giới thiệu bản thân.

[Tốt, coi như thuận lợi "làm quen" với nhau.]

Lộ Nam cuối cùng nói một câu: "À, còn có, con người tôi có thói quen thế này: ban chúng ta liên hoan với nhau, thích uống rượu thì uống, không thích thì uống đồ ngọt, Lạc Tuấn Kiệt trước kia làm việc với tôi 2 năm, anh ta biết tôi nói có thật không."

Lạc Tuấn Kiệt hôm nay hơi chậm hơn chút, nhưng cũng vững vàng chiếm lấy vị trí bên trái của Lộ tổng, anh ta nghiêm túc gật đầu: "Phải, Lộ tổng mới tới Hoa An đã từng nhấn mạnh điểm này với chúng tôi."

Cho nên, trong số 3 cô gái tới từ Dung thành, có 2 người lặng lẽ thở phào một hơi.

Lộ Nam thầm nhủ: sao Lý Thanh lại có vẻ tiếc nuối? Sao, định lần đầu gặp mặt biểu diễn tửu lượng à?

Cô cúi đầu cười, giơ cốc nước lọc, chạm cốc với mọi người.

Nếu Lộ tổng đã nói vậy, mọi người nâng cốc màu sắc đa dạng cũng rất bình thường.

Một bữa cơm ăn 2-3 tiếng, mọi người cũng ghi nhớ những đồng nghiệp tương lai.

Cơm tối gần kết thúc, Lộ Nam bảo bọn họ: "Sáng mai các bạn tới văn phòng muộn nửa tiếng, phòng họp không đủ chỗ, tới sớm cũng chỉ ngồi đợi thôi."

Mọi người ngoan ngoãn đồng ý.

"Như vậy về thôi."

Trên đường về, các cô gái chia làm 2 xe.

Tề Tĩnh và Hạng Phỉ Phỉ, Giang Hiểu Vân ngồi cạnh nhau, cả quá trình đều rất yên tĩnh.

Giang Hiểu Vân còn định hỏi thăm tình hình BK với cô ta, nhưng Hạng Phỉ Phỉ thong dong chọc nhẹ vào người bạn, để cô ấy tạm thời đừng hỏi.

Một chiếc taxi khác thì náo nhiệt hơn nhiều, Mao Hiểu Như nói: "Vị Lộ tổng này, không giống trong tưởng tượng của tôi lắm."

Lý Thanh và Khương Viện thoáng nhìn nhau, phải, quả thật hơi khác với trong tưởng tượng, bọn họ cho rằng Lộ Nam có tính tấn công hơn.

Lạc Tuấn Kiệt tối qua đã chuyển sang ký túc xá nam, lấy cớ muốn hòa đồng với mọi người, bởi vì ít người, bây giờ 3 người họ mỗi người đều ở một phòng riêng, đãi ngộ quả thật quá tốt.

...

"Thế nào, thủ hạ đều tới đông đủ rồi phải không?" Trần Kiêu hỏi: "Ban Tài nguyên nhân lực đã cố gắng chọn người bối cảnh đơn giản, năng lực ổn thỏa cho em rồi đó."

Anh ta không đề cập tới sự nỗ lực của mình trong đó, giúp cô ngăn cản những lãnh đạo cấp cao khác muốn vươn tay sắp đặt thế lực của mình, giúp cô loại bỏ nhiều người muốn chiếm chức vụ, muốn đầu cơ trục lợi, muốn cản trở từ giữa.

Mặc dù bây giờ vẫn không thể đảm bảo đám người này "sạch sẽ" trăm phần trăm, nhưng ít ra về mặt năng lực là không có vấn đề.

Trần Kiêu nghĩ: với sức hấp dẫn từ nhân cách Nam Nam, cho dù trong số họ có kẻ thật sự ôm lòng dạ khác tới, biết đâu sau này lại bị cô ấy thu phục?

"Còn phải vừa dùng vừa làm quen." Lộ Nam nghiêm túc "ừ" một tiếng, sau đó bỗng bật cười: "Nhưng anh đừng đánh giá quá cao hấp dẫn nhân cách của em, ngại lắm."

Dù nói vậy, nhưng vẻ mặt và giọng nói của cô hoàn toàn không thấy ngại ngùng tí nào.

Ngược lại là Trần Kiêu, phát hiện mình buột miệng nói ra suy nghĩ, xấu hổ tới muốn cúp máy nhưng lại không nỡ.

Lộ Nam mau chóng cho anh ấy bậc thềm: "Nhưng mà, PCT Trần của Mỹ Lâm còn không từ bỏ, biết em đã thăng chức, còn hẹn em gặp mặt. Cuối tuần này. Lý do rất đầy đủ, bảo em tự mình mang video quảng cáo vào dịp Đoan Ngọ tới cho bà ấy xem." Đương nhiên không đi không được.

Trần Kiêu cũng biết, mẹ anh ta luôn là tới cuối cùng một khắc cũng không từ bỏ, vì thế, bất cứ lý do gì cũng là cách thức để bà ấy hẹn gặp Lộ Nam.

Nhưng anh ta càng biết, Lộ Nam là tâm ý đã quyết, tuyệt đối không sửa đổi.

"Vậy em đi đi." Anh ta nghiêm túc đề nghị: "PCT Trần đặc biệt am hiểu hưởng thụ cuộc sống, có thể sẽ vì hiệu quả video quảng cáo, mà mời em xem trong rạp riêng."

Biết mẹ ai bằng con.

Lộ Nam wow một tiếng: "Vậy em càng mong chờ gặp mặt cuối tuần."

Trước đó, còn có 2 ngày làm việc mới tới cuối tuần.

Hôm sau 5 ban Nhãn hiệu vừa kết thúc họp sáng, mọi người ra ngoài liền nhìn thấy nhân viên ban Thị trường nước ngoài, đôi bên đối mặt, đánh giá lẫn nhau.

Hà Đào bừng tỉnh: "Tôi bảo mà, sao Tiểu Lạc lúc họp sáng không tới, hóa ra là về đơn vị."

Lạc Tuấn Kiệt (giả vờ) cười đôn hậu.

Lộ Nam ra khỏi văn phòng, nói với nhóm Hạng Phỉ Phỉ: "Vào phòng họp đi." Người khá nhiều, văn phòng quá chen chúc.

Đợi mọi người ngồi xuống phòng họp, Lộ Nam tuyên bố: phòng làm việc ở tầng 12 còn 1-2 ngày nữa mới sử dụng được, trong lúc này, mọi người nhìn tư liệu tôi chuẩn bị, chiều ngày mai tranh thủ tới phòng làm việc dọn vệ sinh. Sau này chấm công, họp sáng, triển khai công việc đều ở tầng 12.

"Bởi vì tôi còn phải mở họp sáng cho ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, cho nên thời gian các bạn đi làm lùi nửa tiếng, được không?"

Lãnh đạo hỏi như vậy, thằng ngốc mới nói không được.

Tư liệu là Tề Tĩnh hôm qua in ra, hành chính Khương Viện đứng lên tiếp nhận: "Làm phiền cô, sau này giao cho tôi đi."

Lộ Nam cũng mặc kệ bọn họ giao phong, nhìn lướt qua mọi người: "Tháng sau có hoạt động rất quan trọng, tôi không biết trước khi tới các bạn đã nghe nói hay chưa, đó chính là Diễn đàn tơ lụa. Bởi vì số người tham gia có hạn, cho nên tôi chỉ có thể chọn hai người đi cùng, như vậy... chọn người ưu tú đi. Mấy hôm nay, hãy xem tư liệu cho cẩn thận. Tan họp."

Lộ tổng rời đi, Hầu Dũng, nam nghiệp vụ tuổi trẻ hơn vội vàng tóm lấy Lạc Tuấn Kiệt: "Anh Kiệt, anh tới sớm hơn chúng tôi, chỉ giáo cho chúng tôi đi."

Giang Hiểu Vân thì nhỏ giọng hỏi Hạng Phỉ Phỉ: "Chỉ có 2 người, Lạc Tuấn Kiệt chắc là một trong số đó nhỉ." Dù sao anh ta tới sớm nhất.

Hạng Phỉ Phỉ hững hờ nói: "Chúng ta làm tốt việc của mình là được, dù sao Lộ tổng rất công bằng."

"Ừ." Giang Hiểu Vân gật đầu.

Tới buổi trưa, văn phòng tất cả đều biết, Lộ tổng bảo nhân viên ban Thị trường nước ngoài đi làm muộn nửa tiếng!

Chứ không phải sớm nửa tiếng!

Hà Đào thật là muốn chảy nước mắt hâm mộ.