Vị nữ giám đốc trẻ tuổi của Nguyên Xuyên này nói ra khiến mọi người chấn động không nhỏ. Kỳ thực trước đó, các xưởng rượu trắng ít nhiều nghe thấy chút tiếng gió, nhưng bọn họ cho rằng hiệp hội Rượu trắng sẽ không dễ dàng xét duyệt thông qua cho rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên, hoặc giả, không thể nhanh như vậy. Dù sao rượu Hài Hòa đã ra thị trường 5 năm, yêu cầu xét duyệt tối thiểu cũng 3 lần rồi, không phải đều không thành công sao?
Không ngờ, trong "thời buổi rối ren" này của Nguyên Xuyên, loại rượu Hài Hòa bán chẳng ra gì này lại bắt được tiêu chuẩn trong ngành? Chẳng lẽ những người đánh giá của hiệp hội rượu trắng này cũng sẽ cộng điểm cảm thông à? Thật khó hiểu.
Kiều tổng giải thích cho Củng Thiệu Huy: "Tiêu chuẩn trong ngành nha! Hệ liệt Bạch sứ của Quốc tửu chính là tiêu chuẩn loại hình tương hương của ngành rượu trắng ta đấy, bất cứ loại rượu trắng tương hương nào của các xưởng rượu khác đều không thể sánh vai với nó. Khụ khụ, đương nhiên, rượu Hài Hòa muốn lên tới vị trí của hệ liệt Bạch sứ, đại khái còn cần không ít thời gian..." Thật không thể khoa trương quá mức.
Người ngoài chỉ nhìn thấy người của Nguyên Xuyên vân đạm phong khinh tuyên bố tin tốt này.
Chỉ có Trần Kiêu mới biết quá trình này gian nan cỡ nào.
Nếu dễ lấy được tiêu chuẩn này, vậy rượu Hài Hòa đã xin tiêu chuẩn này từ lâu rồi, hà tất kéo dài tới giờ? Đâu phải quay phim truyền hình, vì tạo ra cao trào, phải tới lúc cuối cùng mới lấy ra đòn sát thủ.
Lần này trước khi xin xét duyệt, Lộ Nam đề nghị Chủ tịch Thẩm hẹn gặp Hội trưởng, quản lý của hiệp hội Rượu trắng nói chuyện một lần.
Nghe vậy, Trần Kiêu hơi do dự: "Nhưng cha anh bây giờ..." Di chứng trúng gió rõ ràng, gặp lại bạn cũ trong ngành, chỉ e trong lòng sẽ mất mát khó chịu.
[A, dáng vẻ này, quả nhiên vẫn không phải bá đạo tổng tài sau này. Nội tâm, mềm mại hơn.]
Lộ Nam nghĩ: đời trước Trần Kiêu có cố gắng vì rượu Hài Hòa không? Rượu Hài Hòa quả thật là cử chỉ tâm huyết mà Chủ tịch muốn đổi mới "phá vòng vây"; khi đó anh ta không chuyển tới ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, không biết hiện trạng của loại rượu này trên thị trường cả nước kém cỏi tới mức nào; đến khi tổng công ty chuẩn bị từ bỏ loại rượu này, cho dù anh ta muốn cứu vãn, cũng không đủ thời gian; xin trở thành tiêu chuẩn trong ngành không kịp, lại không ai dám gợi ý "khổ nhục kế" với Chủ tịch... Cho nên, đời trước rượu Hài Hòa mai một, là kết quả của nhiều nguyên nhân trong ngoài, bỏ phí một loại rượu với cái tên hay.
Lộ Nam khách quan, lý trí phân trích: "Có lẽ, cuối cùng tạo nên vai trò thúc đẩy, chính là trạng thái thân thể hiện giờ của Chủ tịch." Cô phải thừa nhận đề nghị này của mình không hợp tình lý, thậm chí có thể nói là lạnh băng không từ thủ đoạn.
Nhưng Lộ Nam suy đoán, nếu có người nói với Chủ tịch đang tĩnh dưỡng, rằng rượu Hài Hòa cần cơ hội này, cho dù người nói ra lời này không phải Trần Kiêu, Chủ tịch cũng sẽ dứt khoát đáp ứng. Bởi vì Nguyên Xuyên là tâm huyết của ông ấy, rượu Hài Hòa càng là một bước cờ quan trọng trong đa dạng hóa chủng loại rượu của ông ấy.
Lộ Nam chậm rãi nói: "Anh Kiêu không cần cảm thấy có gánh nặng, em buột miệng mà thôi. Chuyện này rốt cuộc có nên làm hay không, vẫn phải nghe ý kiến Chủ tịch."
"...Lộ Nam, em nói thế này, không sợ anh kiêng kị em sao?" Trần Kiêu yên lặng giây lát, hỏi.
Kỳ thực anh ta càng muốn hỏi: em rõ ràng có thể không cần nói lời này.
Lúc đó Lộ Nam cười nhẹ như tơ: "Người kém năng lực mới kiêng kị cấp dưới."
Chủ đề này dừng lại ở đó, chỉ có bản thân Trần Kiêu biết, sau khi được cha cho câu trả lời khẳng định, nội tâm anh ta mới dâng lên kính nể và yêu mến nồng đậm hơn.
Không sai, chủ tịch Thẩm hết sức vui mừng với kiến nghị của con trai, lập tức biểu thị đây là biện pháp rất tốt.
Ông ấy nói không quá rõ ràng: "Trên thương trường, tỏ ra yếu thế vào thời điểm thích hợp cũng không phải chuyện xấu."
Phải biết, Chủ tịch Thẩm là quân nhân chuyển ngành, tính cách kiên cường, văn hóa công ty Nguyên Xuyên nồng đậm tinh túy người cầm quyền, lúc mở rộng thị trường đều mau lẹ quyết đoán. Một hán tử kiên cường rắn rỏi bởi vì anh em trong nhà bất ổn, bị zf phạt hơn trăm triệu, còn tức giận công tâm bị thương thân thể, những bạn cũ trong ngành luôn có vài phần thương tiếc.
Cộng thêm Trần Kiêu chuẩn bị tư liệu đặc biệt tường tận, lần này xin xét duyệt cuối cùng là thông qua.
Rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên cũng coi như độ một tầng kim từ hiệp hội Rượu trắng.
...
Lộ Nam đứng trên sân khấu thu hết sắc mặt của các đại biểu xưởng rượu vào mắt.
Bất kể là Quốc tửu sừng sững không động, Lệnh Dương không cam lòng, hay là những xưởng rượu khác hâm mộ, ghen ghét, lộ vẻ suy tư, Lộ Nam đều nhìn thấy rõ ràng.
Cuối cùng, cô đưa mắt chuyển sang người một nhà.
Trần Kiêu mỉm cười nhìn cô, Cừu Siêu Quần thì giơ ngón tay cái.
Lộ Nam nhếch miệng, trong mắt lộ ra dã tâm mà chỉ có cô và Trần Kiêu hiểu: tiền đồ của rượu Hài Hòa không chỉ ở đây, phải đợi tới lúc Diễn đàn tơ lụa tiến triển thuận lợi nữa. Chúng ta phải thúc đẩy rượu Hài Hòa từ tiêu chuẩn trong ngành thăng cấp thành tiêu chuẩn quốc gia. Như vậy, rượu Hài Hòa còn sẽ giống đời trước bị loại bỏ sao?
[Hóa ra, ta có thể làm, vượt xa những gì mình tưởng tượng.]
"Có thể nói, rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên ngay từ đầu là loại rượu đổi mới. Căn cứ vào đây, công ty tôi mời đạo diễn Du nổi tiếng quay phim quảng cáo, dùng phương thức kết hợp động tĩnh, trình bày sự hài hòa trong xu hướng mới, thời đại mới..." Lộ Nam ấn phím điều khiển, cảnh thay đổi, là phim quảng cáo rượu Hài Hòa bản mới dùng cho Hội nghị thượng đỉnh.
Bởi vì có tin "tốt" tiêu chuẩn trong ngành, lại có đạo diễn Du nổi danh năm ngoái đích thân quay chụp, Củng Thiệu Huy nhìn phim quảng cáo vô cùng chăm chú, hơn nữa chính anh ta đều không phát hiện mình đang chờ mong.
Đương nhiên, anh ta tuyệt đối không thừa nhận gõ giầy da theo vũ điệu street dance mấy lần.
Phim quảng cáo đầy đủ dài hơn 6p, vì thời gian phát biểu có hạn, Lộ Nam vẫn chỉ phát phiên bản dài hơn 2p.
Củng Thiệu Huy còn muốn xem tiếp, nhưng nhìn thấy cuối phim quảng cáo, bất ngờ xuất hiện dòng chữ "ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa tập đoàn Nguyên Xuyên cùng với Nhà tiêu thụ ưu tú BK Vinh Bảo Tửu Nghiệp chuyên cung cấp tài trợ rượu cho Hội nghị thượng đỉnh..." Lộ Nam đứng trên sân khấu cười nói: "Nồng hương và tương hương kết hợp cũng là một loại hài hòa, Nguyên Xuyên chúng tôi chân thành mời các vị ở đây cùng nhau thưởng thức."
Kiều tổng không bỏ lỡ thời cơ, nói: "Vinh Bảo Tửu Nghiệp lắm tiền nhiều của, tài trợ 3 ngày rượu trong bữa tiệc và chi phí khác, ít nhất phải tốn 2-3 triệu tệ."
Củng Thiệu Huy lúc này có ý kiến bất đồng: "Tôi thấy, vị giám đốc Lộ này cũng không phải vật trong ao." Có thể khiến Nhà tiêu thụ cam tâm tình nguyện bỏ tiền.
Trì Yến khẽ "suỵt" một chút, bởi vì trên sân khấu còn chưa kết thúc.
Lộ Nam tiếp tục trình bày, đem đề tài từ rượu Hài Hòa mở rộng thành văn hóa công ty Nguyên Xuyên: "Phẩm chất rượu, là ý tưởng tâm huyết của người ủ rượu, trừ 10 năm gần đây sáng tạo rượu Hài Hòa, thì hơn 30 năm nay, Nguyên Xuyên chúng tôi vẫn dốc sức làm 3 việc, một là kiên trì giữ chất lượng rượu trắng, hai là tuyên truyền văn hóa rượu trắng, ba là tạo nên quan niệm uống rượu lý trí."
Khi cô giảng tới đoạn này, Củng Thiệu Huy chuyên chú nghe từ đầu bỗng kêu "tốt" trong lòng.
Vì sao? Bởi vì hơn 1 tiếng trước, lãnh đạo nói trọng tâm cũng ở nội dung này, khi đó vị lãnh đạo kia nói 8 chữ: uống rượu lý trí, cuộc sống khỏe mạnh.
Phải biết, lúc lãnh đạo nói tổng kết 4 chữ thế này, về cơ bản chúng chính là "đề bài".
Củng Thiệu Huy tò mò, vị giám đốc Lộ này được tiết lộ đề bài trước? Hay là Nguyên Xuyên "đoán đề" chuẩn như thế? Lại hoặc là bản thảo diễn thuyết này do chính cô ấy viết? Không không không, không thể nào, cô ấy trẻ như thế, có thể bình tĩnh đã rất không dễ rồi, bản thảo chua cay thế này sao có thể do cô ấy tự viết.
Không thể... đi?
Nghĩ tới Lộ Nam lên sân khấu phát biểu không cần bản thảo, Củng Thiệu Huy trong lòng lại hồi hộp chút: nếu hiện giờ phần diễn thuyết này nội dung chính là mới nghĩ ra, như vậy bản thảo sao không thể do cô ấy tự viết chứ? Cháu trai của ta nha, cháu thầm mến một nhân vật lợi hại thế nào nha! May mà cô ta không so đo chuyện cháu coi thường cô ta, nếu không hợp đồng 10 triệu của hai ta có thể "lỗ vốn" đấy.
Lộ Nam trên sân khấu không biết Củng Thiệu Huy đã coi trọng cô tăng 3 bậc trở lên, cô đứng về phía xu thế phát triển chung của hiệp hội ngành rượu trắng, giảng giải Nguyên Xuyên nỗ lực áp dụng văn hóa tiêu thụ rượu trắng trong nước, cân đối giữa sản xuất và lượng bán ra, cân bằng giữa uống rượu và tiêu dùng lý trí...
Những lời này quả thật là cô tự do phát huy, nhưng sắc mặt lãnh đạo dưới khán đài - [ta phát huy không tệ.]
Kỳ thực nếu muốn hiệu quả tốt hơn, thừa dịp hiện tại mọi người đang nghe mê mẩn tuyên truyền một chút khẩu hiệu cũng được, nhưng Lộ Nam cân nhắc, rượu Hài Hòa đạt tiêu chuẩn dẫn đầu trong ngành là chuyện đã khiến mọi người ghen ghét, kêu khẩu hiệu toàn ngành rượu trắng cùng nhau tuyên truyền uống rượu lý trí, tiêu dùng lý trí, huênh hoang thế này, chỉ đẹp thể diện, không có lợi ích thực tế, không cần thiết.
[Kéo thù hận, không cần một lần quá nhiều. Ta bây giờ chỉ cần đắp nặn hình tượng Nguyên Xuyên đẹp chút, coi như là cứu vãn một chút, dù sao trước kia công ty bất động sản gây bê bối ảnh hưởng quá lớn.]
Cuối cùng, Lộ Nam đổi giọng: "Đương nhiên, Nguyên Xuyên chúng tôi ngoại trừ rượu Hài Hòa, còn có rượu Kinh Điển truyền thừa cổ kim, rượu Đặc Khúc thơm ngát lòng người, hệ liệt Nan Đắc Hồ Đồ hoài cổ, hệ liệt Lưu Thông Tiểu Tửu giá cả thân dân, 5 loại rượu này như năm cánh hoa mai, tượng trưng cho ngũ phúc..." Dù sao cũng là Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng, trước rượu Hài Hòa còn có hai chữ "Nguyên Xuyên". Không tốt nặng bên này nhẹ bên kia, 4 loại rượu khác cũng phải nhắc tới.
Nói tới ngũ phúc, Lộ Nam bỗng nhớ tới một hoạt động ngũ phúc nào đó, diễn giảng gần kết thúc nhưng không ai hiểu, nụ cười trên mặt cô lớn thêm chút.
Mọi người dưới sân khấu cho rằng cô nữ giám đốc trẻ tuổi này bởi vì buổi diễn thuyết đặc biệt thành công hôm nay mà vui vẻ.
Chỉ có Trần Kiêu cười theo: nhìn dáng vẻ của Lộ Nam, nhất định là lại nghĩ tới chuyện thú vị gì rồi. Theo lời cô từng nói, trí tưởng tượng của cô khá lớn.
Lộ Nam mỉm cười dịu dàng, cuối cùng nói: "Văn hóa rượu trắng TQ truyền thừa theo thời gian, có huyền diệu của sự lên men tự nhiên, cũng có sự điều chế phức tạp của con người, hai bên kết hợp sao lại không phải một loại hài hòa khác chứ? Mọi người ở đây đều làm việc lâu năm trong nghề, có ý tưởng tâm huyết riêng, mới tạo nên cảnh tượng trăm hoa đua nở trong nghề rượu ta, tôi nghĩ, hài hòa cùng tồn tại, cùng phát triển, mới làm cho ngành rượu trắng càng thêm rực rỡ. Cảm ơn các vị lắng tai nghe, tôi là Lộ Nam, rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên đợi các vị đồng hành."
Nói xong ý chính, thuận tiện còn chèn thêm pr chiêu thương, Lộ Nam cúi chào mọi người.
Dưới sân khấu tiếng vỗ tay như sấm dậy, trong số họ đa phần đều bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài của Lộ Nam mới nghe diễn thuyết, nhưng nghe tới cuối cùng lại vỗ tay vì những lời cô nói.
Sự chân thành của người trẻ tuổi luôn đặc biệt dễ khiến mọi người nhiệt huyết sôi trào.
Lộ Nam biết, mọi người ngồi đây đều là cáo già trong nghề, bọn họ vỗ tay là công nhận nội dung diễn thuyết và năng lực bản thân cô. Còn rượu Hài Hòa đến cùng thế nào, đa phần trong số họ đều sẽ quan sát thêm.
[Nhưng không sao, hôm nay đông đảo người dự hội nghị, trong số 10 người có một nửa thấy hứng thú, 5 người muốn tìm hiểu, 1 người muốn ký hợp đồng, buổi diễn thuyết của ta coi như thành công.]
Cũng giống như, Củng Thiệu Huy đang vuốt cằm suy tư: mọi người đều biết thị trường chứng khoán là mua thấp bán cao, tập đoàn Nguyên Xuyên quả thật mới có bê bối, nhưng bọn họ là xưởng rượu lâu đời, chất lượng có bảo đảm; nhìn dáng vẻ của thái tử gia hiện tại và bản lĩnh của Lộ Nam... Ta có nên đánh cược một lần, đầu tư thêm tiền không?
Lộ Nam không biết "người ngồi ở hội trường, tiền rơi trên trời xuống", trở lại chỗ ngồi.
Trần Kiêu mở một chai nước khoáng.
Cừu Siêu Quần ngoan ngoãn đưa hộ.
"Cảm ơn anh Kiêu, cảm ơn anh Cừu." Lộ Nam quay sang cười nói.
Lão Cừu bất đắc dĩ nhún vai: dù sao ta biết, ta chính là được nhân tiện cảm ơn mà thôi.