Những hoạt động, hội nghị trong ngành tàu thủy, Củng Thiệu Huy cũng tham gia khá nhiều, nhưng nói tới ngành rượu trắng, anh ta cũng là lần đầu tham dự.
May mà, những hoạt động thương mại này kỳ thực đều có trình tự như nhau, cho dù bất đồng ngành nghề, quy trình kỳ thực không khác mấy.
Chẳng hạn như, đầu tiên là lãnh đạo cơ quan nhà nước lên phát biểu, biểu đạt quốc gia coi trọng ngành nghề này, quan tâm, hỗ trợ, nâng đỡ, khuyến khích... những công ty ưu trú trong ngành.
Hai là, nhìn lại quá khứ, thảo luận hiện tại, triển vọng tương lai.
Những người không đủ kinh nghiệm xã hội thường sẽ cảm thấy đây chỉ là mấy lời khách sáo, nhưng kỳ thực lúc này các lãnh đạo đều phát biểu rất nghiêm túc.
Khác với Trì Yến lơ đãng, Củng Thiệu Huy hào hứng nghe, anh ta nói với cháu trai: "Thú vị thật, quốc gia khuyến khích nghề vận tải hướng tới quốc tế, cố gắng khai thác tuyến đường quốc tế, tới ngành rượu trắng, cũng vẫn khuyến khích đi ra nước ngoài. Có thể thấy hội nhập kinh tế không phải chỉ nói suông mà thôi, cháu bảo, rượu trắng bán ra nước ngoài, liệu có ai mua không?"
Trì Yến không biết, cậu ta hiểu biết còn không nhiều như ông cậu.
Củng Thiệu Huy chán nản lắc đầu: "Cháu ấy à, còn phải xem nhiều, nghe nhiều, học nhiều. Mặc kệ làm nghề gì, đều phải có người dẫn đường mới bớt đi đường vòng."
Nới tới đây, anh ta nghĩ tới "người dẫn đường" cho thằng cháu mình: "Đàn chị của cháu đâu? Sao không thấy cô ấy đâu cả?"
Chuyện này Trì Yến biết, cậu ta giải thích: "Đường Thi nói vị trí đại biểu xưởng rượu không cùng chỗ với chúng ta, cho nên..." Cậu ta không hiểu đang họp gì, nhưng tìm người lại rất nhanh: "Ở phía trước..."
Theo ánh mắt cháu trai, Củng Thiệu Huy nhìn thấy, "a" một tiếng: "Quả thật ở tít phía trước." Hàng thứ hai.
Kỳ thực, Lộ Nam vì lát nữa lên phát biểu và đi cùng Trần Kiêu nên mới được ngồi ở đây. 4 vị giám đốc BK khác thì đều ngồi mấy hàng phía sau.
Cừu Siêu Quần cười tủm tỉm bảo Lộ Nam: "Giám đốc Lộ đừng căng thẳng, lát nữa lên sân khấu cứ từ tốn thôi." Anh ta đoán, tên nhóc trước mặt mọi người sẽ làm bộ làm tịch, cho nên mở miệng nói giùm nó.
Lão Cừu bụng bảo dạ: không cần cảm ơn!
Nào ngờ Trần Kiêu chỉ nhìn anh ta một cái, nói qua anh ta: "Đừng khiêm tốn quá, lấy ra khí thế của em đi."
Lộ Nam gật đầu: "Biết rồi." Lúc này, lên sân khấu phải tỏ ra cường thế chút.
Cừu Siêu Quần thoáng nhìn sang trái, rồi lại nhìn sang phải: được nha, coi như ta nhiều chuyện.
Ba người họ rỉ tai thì thầm, người ngồi hàng sau nhìn thấy rõ ràng.
Củng Thiệu Huy chậc lưỡi hai tiếng: "Lãnh đạo cấp trung và cấp cao của Nguyên Xuyên đều trẻ thế này à?"
Ngồi cạnh anh ta là Kiều tổng của chuỗi nhà hàng Đông Hưng Trí Tuệ, Kiều tổng tháng Giêng từng gặp Trần Kiêu, bèn nói với người bên cạnh về thân phận của Trần Kiêu.
Củng Thiệu Huy gật gù: thì ra là thế.
Giống tất cả các Hội nghị thượng đỉnh khác, quy trình lễ khai mạc vừa trang trọng vừa hơi nặng nề, khi những quan chức quan trọng của hội nghị phát biểu xong, đại biểu các xưởng rượu lên sân khấu phát biểu, với Củng Thiệu Huy, đây mới là giai đoạn thú vị.
Cũng không biết ai sắp xếp, năm nay đại biểu Quốc tửu phát biểu xong, kế đến là Lệnh Dương, phải biết, những năm trước thông thường là Quốc tửu dẫn đầu, Nguyên Xuyên thứ hai.
Đại biểu Lệnh Dương lên sân khấu, phía dưới vang tiếng ong ong, đại khái đang thảo luận việc này.
Củng Thiệu Huy mới vào nghề không mấy quan tâm nghề phụ này, cũng không biết ân oán cũ giữa Nguyên Xuyên và Lệnh Dương, nhưng Kiều tổng bên cạnh anh ta lại là người nhiệt tình, bèn "phổ cập" cho anh ta về quan hệ cắt không đứt gỡ vẫn rối của hai xưởng rượu trắng này.
Đương nhiên, Kiều tổng mượn cơ hội này cùng Củng Thiệu Huy nhìn qua đã thấy khí độ bất phàm trao đổi danh thiếp, dù sao mặc kệ là doanh nhân làm nghề gì, đều phải ăn cơm, xã giao, phải không, kết giao nhiều bạn, tới tiệc cuối năm công ty, chưa biết chừng lại ưu tiên suy xét tới chuỗi nhà hàng Đông Hưng Trí Tuệ của họ thì sao?
"Thì ra là vậy." Củng Thiệu Huy tỏ ra thụ giáo: "Tôi thấy, cho dù tục ngữ nói cùng nghề là oan gia, nhưng những xưởng rượu khác đâu có bầu không khí giương cung bạt kiếm thế này."
Bầu không khí kém tới tình trạng nào?
Ngay cả người ngoài nghề như Củng Thiệu Huy cũng nghe ra, người đàn ông trung niên của rượu Lệnh Dương đang phát biểu trên sân khấu thông qua những lời "làm nghề nào tinh nghề đó", "kiên định làm việc, kiên định làm rượu, kiên định làm người" là đang ám chỉ ai.
Vốn dĩ còn có việc đập rượu trước cửa đối phương, khó trách Nguyên Xuyên không thuận lợi, Lệnh Dương liền nắm chặt cơ hội bỏ đá xuống giếng.
"Không biết lát nữa Nguyên Xuyên sẽ đáp lễ thế nào." Kiều tổng hơi nhíu mày, mặc dù lượng tiêu thụ bình thường, nhưng ông ta dù sao cũng là Nhà tiêu thụ của Nguyên Xuyên mà.
Mắt thấy Lệnh Dương nêu quan điểm "chăm chú, chuyên chú, chuyên nghiệp" một hồi còn thuận tiện đạp cho Nguyên Xuyên một phát, mọi người dưới sân khấu thậm chí bắt đầu đánh cuộc, người phát ngôn của Nguyên Xuyên bây giờ liệu có đang gấp rút sửa bản thảo chống đỡ lại không.
Người chủ trì thông báo: Lộ Nam, giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa thành phố BK lên sân khấu phát biểu.
Bây giờ dù sao vẫn là buổi sáng đầu tiên của Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng, lại mới là đại biểu của xưởng rượu thứ ba lên sân khấu phát biểu, mọi người (muốn xem diễn) tinh thần vẫn còn rất tỉnh táo.
Lộ Nam lên sân khấu, tiếp nhận micro từ tay người chủ trì, phía dưới liên tục vang lên bàn tán xôn xao.
Trẻ tuổi, xinh đẹp, phụ nữ.
Bất luận điểm nào, đều trái ngược hoàn toàn với hai người trước đó. Nhớ lại 3 năm Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng liên tiếp, dường như đều không có ai tầm tuổi cô ấy đại biểu cho xưởng rượu lên phát biểu.
Trong ngành kỳ thực có không ít người nghe qua tên Lộ Nam, ngay cả Quốc tửu đều biết Nguyên Xuyên có một vị nữ giám đốc thành phố trẻ tuổi, nhưng thật không ngờ, cô giám đốc Lộ này trẻ tuổi đến vậy - hoặc giả, bọn họ lúc trước cho rằng đồn đại có phần khoa trương, trường hợp thành công của rượu Nguyên Xuyên ở Hoa An có lẽ là do Nguyên Xuyên tự tạo một điển hình, cô giám đốc Lộ này chẳng qua là trùng hợp nổi danh thôi.
Nghe nói hôm nay tới đây có cả thái tử gia của Nguyên Xuyên, vị thái tử gia này làm việc thật liều lĩnh. Trong trường hợp nhân sĩ chuyên nghiệp tụ hội, nếu yếu thế trong phương diện chuyên môn hoặc phát biểu sai sót gì, không chỉ ném thể diện của cô ta mà thôi đâu.
Cho nên... đại để, cô gái trẻ tuổi này thật sự có chút bản lĩnh?
Ôm tâm lý tò mò, hoài nghi như vậy, mọi người đều tập trung nhìn vào Lộ Nam.
"Đàn chị của cháu lên sân khấu bây giờ, e rằng áp lực hơi lớn." Củng Thiệu Huy khẽ nói với cháu trai.
Trì Yến lắc đầu: "Sẽ không. Đàn chị là tuyển thủ mạnh về thi đấu."
Lộ Nam lên sân khấu trong sự chú ý của muôn người, cô mỉm cười bình tĩnh tự nhiên, đặt bản thảo sang một bên, cầm lấy điều khiển từ xa chuyển màn hình, lùi xuống một bước nhỏ, dự định phát biểu không cần bản thảo.
Kiều tổng của Đông Hưng không nhịn được, nói: "Chắc không phải tạm thời sửa chữa bản thảo đấy chứ? Vậy chẳng phải trúng kế rồi à?"
Củng Thiệu Huy cũng tò mò, lần trước trò chuyện với Lộ Nam, cô ấy tỏ ra rất ổn định, lần này sẽ kích động sao?
Lộ Nam thầm nhủ: phát biểu không cần nhìn giấy là kỹ năng cơ bản thôi. Huấn luyện giám đốc Khách hàng lớn như thế, chia sẻ kinh nghiệm ở buổi họp nửa năm cũng như thế, lúc này phát biểu cũng là như thế, chỉ cần ghi nhớ nằm lòng, thì phát biểu không cần bản thảo mới lợi hại. Ta đã đề phòng Lệnh Dương làm trò mèo rồi.
Cô click mở trang ppt đầu tiên: "Các vị lãnh đạo, các vị khách hàng, các vị đồng hành, cùng với những người trong ngành rượu và những người yêu thích rượu, chào mọi người, tôi là Lộ Nam..."
Câu đầu tiên cô nói ra đã cực kỳ tự tin, Củng Thiệu Huy hiểu ra - cô ấy nói "tôi là Lộ Nam", mà không phải "tên tôi là Lộ Nam".
Củng tổng hơi nhướn mày, thẳng lưng lên, dựa lưng vào ghế: thú vị đấy.
"Các loại rượu trắng của TQ mỗi loại có tiêu chuẩn đánh giá bất đồng, các vị đều biết "4 loại rượu trắng lớn", "8 loại rượu trắng lớn", "17 loại rượu trắng lớn", đều có tiêu chuẩn xét duyệt và phương thức xếp hạng bất đồng, nhưng bất kể là loại nào, quan trọng nhất vẫn là chất lượng rượu." Lộ Nam mở sang trang tiếp theo: "Chất lượng rượu, chính là kỳ tư diệu tưởng của người ủ rượu. Nhưng rượu trắng TQ truyền thừa tới nay, ý tưởng của thế hệ trước đã gần như hoàn mỹ, lúc này ngành rượu cần phải đã tốt còn tốt hơn, đổi mới liên tục. Đổi mới ý tưởng, Nguyên Xuyên chúng tôi trước sau như một quán triệt tinh thần này và thực hiện nó, 10 năm trước, Chủ tịch đã đưa ra ý tưởng đổi mới chủng loại rượu; trải qua 5 năm chuẩn bị, mời điều tửu sư nổi danh trong nghề điều chế vô số lần, để đại sư phẩm rượu lần lượt đánh giá, mới có rượu Hài Hòa xuất hiện trên thị trường."
"Cái gì là hài hòa?" Lộ Nam tự hỏi tự đáp, về hai chữ "hài hòa", nếu phát tán suy nghĩ có thể làm bài luận dài tới 10 nghìn chữ trở lên, cô không muốn khoe khoang, nhưng cũng biết diễn thuyết ở trường hợp này, không phải lúc đề cao đơn giản, Lộ Nam không tiếc dùng ngôn từ mỹ miều để trình bày một đoạn dài về lý luận hài hòa, cô vốn có tài trong việc diễn thuyết, kết hợp thêm với chính trị, nghe có vẻ ra dáng ra hình.
Như vậy so ra, có vẻ người Lệnh Dương ban nãy âm dương quái khí, hẹp hòi.
"...Hài hòa, là giai điệu chủ lưu của thời đại này, là quan niệm, tinh thần và tín ngưỡng trung hòa. Thuận theo trào lưu này, rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên càng có ý nghĩa thời đại." Đổi sang trang tiếp, hai chữ "hài hòa" viết theo lối nghệ thuật chính là chữ in trên bình rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên.
"Rượu Hài Hòa là loại rượu kết hợp cả nồng hương và tương hương, mùi hương này trước đó không có rượu tiêu chuẩn trong nghề, công ty Nguyên Xuyên chúng tôi vào tháng 2 chính thức yêu cầu xin công nhận với hiệp hội Rượu trắng, hơn nữa thành công thông qua, từ hôm nay trở đi, rượu tiêu chuẩn kết hợp nồng hương và tương hương trong ngành chính là - rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên." Đây mới là đòn sát thủ trong buổi diễn thuyết hôm nay của cô.
Lúc cô tuyên bố tin tức tốt này, ánh mắt tự nhiên hướng về Trần Kiêu, mỉm cười với anh ấy.
Tờ giấy chứng nhận này, do cô đề nghị trước, nhưng lúc cô đưa ra ý kiến, Trần Kiêu cũng đang chuẩn bị tư liệu liên quan, quả là "anh hùng cùng ý chí".
Trong nụ cười rạng rỡ tự tin của Lộ Nam, dưới sân khấu một lần nữa rộn ràng thảo luận.
Tiêu chuẩn trong ngành.
Tiêu chuẩn nghĩa là gì, người trong nghề đều biết.
Cho dù là thường dân như Củng Thiệu Huy, cũng hiểu nghĩa đen.
Kiều tổng ngồi cạnh anh ta tỏ ra có chung vinh dự: "Xem ra, Nguyên Xuyên vẫn dày của cải lắm."
Bằng không cũng không thể xin thành công tiêu chuẩn này.