6 người, 2 bình rượu, trung bình mỗi người 150ml, đối với nhân viên Nguyên Xuyên thì uống quá ít.
Dù sao cũng là rượu trắng 53 độ, lại ngồi phòng riêng có máy sưởi ấm, uống xong, hơi đỏ mặt là chuyện thường.
Nhưng Ngô Sam thấy Lộ Nam uống rượu vào sắc mặt không hề thay đổi chút nào, liền biết anh trai không nói dối - Lộ Nam có tửu lượng rất lớn.
Ngô Sam nghĩ: làm nghề này khó tránh khỏi xã giao, khách quan mà nói, tửu lượng tốt, coi như là điểm cộng trong công việc.
Ăn tối xong, Lương Hi Minh trưng cầu ý kiến mọi người, hỏi có cần đi hát thả lỏng hay không.
Mọi người anh xem tôi, tôi xem anh.
Lúc Lộ Nam dự định lên tiếng từ chối khéo, Dư Trụ cười ha ha: "Được rồi anh Lương, Lộ Nam hôm nay đi máy bay tới, sau này còn có nhiều cơ hội vui đùa mà."
Lộ Nam tức khắc ngầm hiểu, tỏ ra mệt mỏi.
Cộng thêm Lý Hạo Bạch ngại ngùng nói: "Tôi về còn phải kiểm tra bài tập ở nhà của con trai."
Lâm Khải Hàng không lên tiếng, Ngô Sam không tham dự, đề nghị này coi như bỏ qua.
Mới ra nhà hàng, nhìn thấy một chiếc Audi đen đỗ trước cửa, Lương Hi Minh nói với Lý Hạo Bạch: "Nào, tôi cho anh đi nhờ, dù sao hai ta tiện đường." Lại hỏi: "Lộ Nam bây giờ ở đâu, hay là để tôi đưa cô một đoạn?"
Lộ Nam cười nói: "Khách sạn gần đây, không cần phiền giám đốc Lương."
Những người còn lại cũng tới tấp gọi xe về chỗ ở, hiện nay xem ra, cả văn phòng BK chỉ có mình Lương Hi Minh có xe - còn xứng tài xế.
BK hạn chế số lượng xe, hơn nữa mới tới không muốn trương dương, Lộ Nam biết, chính mình lại phải tiếp tục cuộc sống gọi xe mỗi ngày.
[May mà ta còn chịu được taxi, đỡ hơn là ngồi xe bus đường dài.]
Trở lại khách sạn, đương nhiên phải gọi điện thoại cho Hoàng nữ sĩ.
"Lạnh không? Phía Bắc lạnh hơn chỗ chúng ta nhiều phải không?" Hoàng nữ sĩ cố tình hỏi, bà ấy mong con gái kêu khổ, mong con gái lập tức hối hận.
Đáng tiếc bà ấy phải thất vọng rồi, Lộ Nam hết sức vui sướng nói: "Không lạnh tí nào, bên này thời tiết khô ráo, gió thổi không có cảm giác thấu xương. Hơn nữa trong phòng có hệ thống sưởi, con đang mặc áo cộc tay này."
Lộ Nam nói thật, không khí lạnh tấn công mặt ngoài dù sao nhỏ hơn nhiều so với sức sát thương của ma pháp.
Hoàng nữ sĩ đành hậm hực: "Nghe nói hệ thống sưởi rất khô ráo, buổi tối ngủ nhớ để một chậu nước ở đầu giường."
...
8h15 hôm sau, Lộ Nam tới văn phòng BK.
8h30 là thời gian họp sáng của rượu Hài Hòa và Nan Đắc Hồ Đồ, còn ba nhãn hiệu còn lại lùi thời gian sử dụng phòng họp, bọn họ 9h tới văn phòng là được.
Bởi vậy có thể thấy, trong 5 ban Nhãn hiệu ở BK, rượu Hài Hòa có địa vị thế nào.
Lộ Nam chào hỏi với Lý Hạo Bạch, sau đó đi theo Ngô Sam, vào phòng họp.
Trong phòng họp, nhân viên rượu Hài Hòa đều tới đủ.
Bên trong ngồi 1 hành chính, 6 nghiệp vụ viên, kế toán và nhân sự dùng chung với ban Nhãn hiệu khác thì không cần xuất hiện ở họp sáng.
Lộ Nam thầm nhủ: hừm, tổng cộng mới 7 thuộc hạ, so với Hoa An, còn ít hơn 3 người.
Nhưng cô cũng biết rõ, không thể tính toán như vậy. Ở đây có 6 nghiệp vụ viên, mỗi kênh phân phối 2 người, năm ngoái kênh phân phối Danh yên tửu mang về 65.6 triệu tệ, kênh phân phối Đoàn mua chừng 20 triệu tệ, kênh phân phối Nhà hàng cũng tầm 15 triệu.
Đây chính là BK, thành phố thông thường hoàn toàn không thể so với nó.
7 người này nhìn thấy giám đốc cũ và giám đốc mới bước vào, lập tức yên tĩnh lại.
Ngô Sam cười tủm tỉm giới thiệu Lộ Nam với mọi người, dường như lo lắng các thuộc hạ thoạt đầu sẽ không phục giám đốc thành phố mới tới, bèn kể sơ qua thành tích công việc trong 2 năm nay của Lộ Nam, cố ý nhấn mạnh năm ngoái giành giải nhân viên ưu tú của tập đoàn, năm nay chủ động chuyển tới đây, nhất định có thể mang mọi người bước sang trang mới!
Lộ Nam không lộ thanh sắc, nói: "Các vị đồng nghiệp đừng nghe giám đốc Ngô nói lung tung. Lượng tiêu thụ ở Hoa An và Hải Lâm chỉ có từng đó, khởi điểm thấp mới có không gian tăng trưởng. BK thì bất đồng, năm ngoái rượu Hài Hòa đạt được hơn 100 triệu phải không? Tôi không dám nói tăng tới gấp 3 hay gấp 4 lần đâu."
Ngô Sam cười mỉa: "Tôi nói sai rồi." Kế tiếp, anh ta chuẩn bị giới thiệu các vị cấp dưới với Lộ Nam.
Lộ Nam cười nói: "Giám đốc Ngô, tôi cảm thấy không cần phiền tới anh, để họ tự giới thiệu đi, thuận tiện nói sơ qua tình hình phục vụ Nhà tiêu thụ trên kênh phân phối của từng người, như vậy tôi sẽ ghi nhớ tương đối nhanh. Bắt đầu từ... quản lý Nghiêm đi."
Dứt lời, Lộ Nam tự tin quay sang nói với một người đàn ông trung niên chừng 35-36 tuổi: "Kênh phân phối Danh yên tửu mấy năm nay là con đường xuất hàng rượu Hài Hòa cao nhất, quản lý Nghiêm vất vả, chi bằng bắt đầu từ anh đi."
Quản lý nghiệp vụ kênh phân phối Danh yên tửu tên Nghiêm Quan Thành, anh ta không ngờ giám đốc mới tới lại điểm danh anh ta đầu tiên.
Nhưng có thành tích trong người, anh ta không có gì phải sợ, ngồi tự giới thiệu bản thân.
Nghiêm Quan Thành là người BK, vào làm ở Nguyên Xuyên 3 năm rồi, luôn phụ trách Vinh Bảo Tửu Nghiệp. Lộ Nam cho rằng, làm kênh phân phối Danh yên tửu, thân phận bản địa thật sự rất có ưu thế, đưa một điếu thuốc, nói vài câu phương ngôn, những chủ quán phần lớn cũng là người bản địa tự nhiên tin tưởng anh ta nhiều hơn so với người ngoài.
Nghiêm Quan Thành nói qua về tình hình của Vinh Bảo Tửu Nghiệp, không kém với những gì Ngô Sam nói hôm qua: nhiều chuỗi cửa hàng, Mạc tổng cường thế, quản lý giá cả trên kênh phân phối rất vất vả.
Tóm lại, từ mặt bên, nhiều phương diện nhấn mạnh công việc khó khăn.
Anh ta hiện có thủ hạ tên Lưu Tử Hằng, nhìn rất trẻ tuổi, vào làm 2 năm, hiển nhiên bị anh ta quản dễ bảo.
Lộ Nam hỏi Lưu Tử Hằng nội dung công việc về kênh phân phối và Nhà tiêu thụ, anh ta chỉ nói: "Giống như những gì anh Thành vừa nói."
Lộ Nam nghe, gật đầu, không nói hài lòng hay không, chỉ kêu nhân viên Đoàn mua lên tiếng.
Quản lý nghiệp vụ Đoàn mua tên Lâm Ngữ Ninh, nhậm chức 1 năm.
Cô ta khiến Lộ Nam cảm thấy giống với Lưu Dương, không phải ở mặt lười biếng, nhân phẩm hay đời sống riêng tư, mà là cô ta là kiểu người viết dã tâm vào trong mắt, quá khôn khéo. Lâm Ngữ Ninh là người Tây Bắc, nhưng mở miệng lại ngoài dự đoán mọi người, nũng nịu, cô ta bảo Lộ Nam: "Bác Duyệt Tửu Nghiệp chủ yếu bán rượu thông qua mối quan hệ của Vạn tổng, xuất hàng tập trung vào nửa cuối năm, cho nên thành tích nửa đầu năm không đẹp, giám đốc Lộ ngàn vạn lần đừng lo lắng, kênh phân phối của chúng tôi đều dựa vào nửa cuối năm khắc phục khó khăn."
Kênh phân phối Đoàn mua còn có một nghiệp vụ viên, dù chức vụ là nghiệp vụ viên nhưng đối ngoại xưng là giám đốc Đoàn mua, tên rất dễ nghe - tên Đường Thi, ngoại hình cũng đẹp, ngũ quan rất 3D.
Đường Thi vô cùng hoạt bát, nói: "Tôi là sinh viên nhậm chức, đã làm việc ở Nguyên Xuyên 3 năm rồi, giám đốc Lộ, tôi nghe nói cô vào làm cùng năm với tôi, tôi chỉ là nghiệp vụ viên bình thường, cô đã là giám đốc thành phố, thật lợi hại!"
Đường Thi đánh giá Nhà tiêu thụ mà cô ta phụ trách: "Vạn tổng cũng lợi hại, là nữ cường nhân, là tấm gương tốt cho tôi học tập!"
[Có phải ngốc bạch ngọt thật không thì không biết, nhưng từ ngữ có vẻ thiếu thốn, về sau phải kiểm tra tri thức chuyên nghiệp của cô ta.]
Lộ Nam từ chối trả lời, cười nhẹ, nhìn sang quản lý kênh phân phối Nhà hàng.
Quản lý kênh phân phối Nhà hàng tên Hà Đào, xuất thân tỉnh Xuyên, tuổi không lớn, nhưng thâm niên cao nhất trong số những người ở đây, anh ta làm việc ở Nguyên Xuyên 12 năm, năm ngoái tới BK. Nghiệp vụ viên dưới trướng anh ta tên Bành Thắng Nguyên, da đen, trông giống tận 40 tuổi.
Lộ Nam nghe hai người này giới thiệu, rõ ràng cảm giác Hà Đào không quen thuộc nội dung công việc trong kênh phân phối, phỏng chừng ngày thường mọi việc đều do Bành Thắng Nguyên làm.
Cuối cùng tự giới thiệu là nhân viên hành chính, tên Tề Tĩnh, 28 tuổi, nhậm chức 5 năm.
"...Như vậy, rất vui được biết mọi người. Năm nay chỉ còn 1 tuần làm việc, thời gian này chúng ta làm quen lẫn nhau, giám đốc Ngô sẽ đưa tôi tới thăm hỏi Nhà tiêu thụ, đến phiên kênh phân phối của ai thì người đó đi theo. Tại đây, tôi phải nói với mọi người, sang năm ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa khẳng định sẽ có một ít điều chỉnh và thay đổi, nếu không phải vì thành tích, tôi tới BK làm gì?"
Cô nói câu này, không phải muốn trưng cầu ý kiến thuộc hạ, mà coi như thông báo trước cho họ mà thôi.
Đường Thi nghe thấy câu này hơi bĩu môi, tỏ ra sầu khổ. Đối lập sáng sủa hơn là nhóm Nghiêm Quan Thành, những tên cáo già này tới tấp lộ ra vẻ mặt "quả nhiên tới tiết mục này".
Lộ Nam thu sắc mặt mọi người vào trong mắt, ung dung nói: "7 ngày, thời gian quả thật hơi gấp. Vậy tôi nói ngắn gọn, tình hình kênh phân phối và Nhà tiêu thụ của rượu Hài Hòa tôi đã nắm được. Theo những gì các vị vừa nói, tôi liệt kê ra mấy vấn đề nhỏ. Tôi cho các vị xem qua - không cần sốt ruột trả lời, sau đó tôi sẽ bảo Tề Tĩnh gửi đến e-mail của các vị, các vị có 3 ngày suy nghĩ đáp án."
Cô mở máy chiếu đã kết nối từ trước:
Thứ nhất, lượng tiêu thụ theo chiều dọc trong 3 năm của mọi kênh phân phối không tăng thêm được 5%.
Thứ hai, kênh phân phối Danh yên tửu, khống chế giá cả của Nhà tiêu thụ Vinh Bảo Tửu Nghiệp không phù hợp.
Thứ ba, kênh phân phối Đoàn mua, Nhà tiêu thụ xuất hàng, nghiệp vụ viên bên ta gần như không thể giữ được vai trò thúc đẩy bán hàng.
Thứ tư, chuỗi nhà hàng Đông Hưng Trí Tuệ có mâu thuẫn trong định vị và định giá rượu Hài Hòa trong mảng Nhà hàng.
6 nghiệp vụ viên phía dưới đưa mắt nhìn nhau: đây là cái gì? Bài tập về nhà? Nhưng không thể phủ nhận, vị giám đốc Lộ này toàn bộ nói tới mấu chốt. Những vấn đề này, chỉ có đích thân tham gia công việc trên mọi kênh phân phối mới có thể hiểu được.
Ngoại trừ Đường Thi, 5 người còn lại bất giác ngồi thẳng người lên, bắt đầu trầm tư, phải trả lời thế nào? Nói thật? Có tác dụng không?
Lộ Nam tiếp tục nói: "Con người của tôi thích nhìn số liệu, trực quan rõ ràng. Ngoại trừ mấy vấn đề nhỏ này, tôi sẽ gửi biểu mẫu thống kê lượng tiêu thụ trong dịp tết Âm cho Tề Tĩnh, các vị tới chỗ cô ấy lấy, giao cho nhân viên bên phía Nhà tiêu thụ, để bọn họ điền theo sự thật vào, năm sau chúng ta cùng nhau phân tích xu thế tiêu thụ trong tết Âm của rượu Hài Hòa ở BK năm nay."
Trong tay cô có vô số chủng loại bảng biểu, nhưng một lần phát hết sẽ khiến bọn họ chạy mất, cho nên Lộ Nam dự định làm từng bước.
Đường Thi ngây thơ hỏi: "Nếu người bên phía Nhà tiêu thụ không muốn điền vào thì sao? Hay bọn họ điền lung tung thì sao?"
Lộ Nam yên lặng nhìn cô ta, cười đáp lại: "Như vậy chứng tỏ, nghiệp vụ viên phục vụ Nhà tiêu thụ không có mối quan hệ vững chắc với họ, không được họ tín nhiệm."
Quản lý Đoàn mua Lâm Ngữ Ninh quay sang trợn mắt với cô ta, Đường Thi le lưỡi, không nói nữa.
Lộ Nam chỉ coi như không nhìn thấy, quay sang hỏi Ngô Sam: "Giám đốc Ngô, hôm nay chúng ta tiện tới thăm hỏi Nhà tiêu thụ nào?"
Ngô Sam còn đang ngơ ngác vì phong cách làm việc mạnh mẽ của Lộ Nam, bất giác nghiêm túc nói: "Hôm qua tôi đã hẹn, hôm nay tới Bác Duyệt Tửu Nghiệp."
Lời tác giả:
Vở kịch nhỏ:
Lộ Nam: Giám đốc Ngô sắp xếp một chút nơi cần tới kế tiếp đi.
Ngô Sam: Vâng!
***
Không cần sốt ruột nhớ tên người, đọc thêm sẽ nhớ được ai là ai.