Như vậy Lộ Nam được Tần Nghiên coi là phúc tinh lúc này đang làm gì?
Cô đang xác nhận sắp xếp hội nghị nửa năm cấp tỉnh đầu tháng 7 với Trịnh Tinh.
Trước đã từng nói, công ty TNHH tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên có quy định như sau:
Cuối tháng 6 hàng năm là hội nghị nửa năm cấp Đại khu, người tham gia là lãnh đạo Đại khu, TGĐ cấp tỉnh, các giám đốc thành phố, địa điểm họp ở nơi đặt văn phòng Đại khu, hàng năm đều thế, đơn cử như 10 ngày sau, Lộ Nam lại phải tới thành phố Hỗ tham dự hội nghị.
Mà hội nghị nửa năm cấp Đại khu kết thúc, ngay sau đó là hội nghị nửa năm cấp tỉnh đầu tháng 7, nhân viên tham dự là lãnh đạo cấp tỉnh, giám đốc thành phố trong tỉnh và tất cả các nhân viên trong các chi nhánh, địa điểm do TGĐ cấp tỉnh quyết định, gần như hàng năm đều lựa chọn các thành phố bất đồng, coi như là biến tướng mang nhân viên đi du lịch.
Đầu tháng 6, cũng chính là lúc Lộ Nam đưa ra kiến nghị với Tần Nghiên, giúp chị ta thông qua Chương Kỳ mà tóm được Nhất Trung Hoa An, Ngô Xuyên đã gọi cho Lộ Nam, nói năm nay hội nghị nửa năm của tỉnh Kiềm Giang cử hành ở Hoa An, hỏi cô thấy được không?
Lãnh đạo hỏi cô được không, kỳ thực không phải là đang thương lượng.
Hễ còn muốn tiếp tục làm việc, phải ngoan ngoãn nói không có vấn đề - đương nhiên, nếu đối phương đưa ra yêu cầu vượt quá khả năng, như vậy cũng phải nhẹ nhàng, dịu dàng, uyển chuyển từ chối.
Mặc dù những việc hành chính ở hội nghị nửa năm như đặt vé tàu xe, đặt phòng, đặt đồ ăn ba bữa đều là trách nhiệm của hành chính cấp tỉnh, nhưng họ ngồi ở văn phòng tỉnh, làm sao lại hiểu tình hình ở thành phố khác? Văn phòng thành phố đương nhiên phải trợ giúp một chút, cung cấp vài phương án để lãnh đạo cấp tỉnh lựa chọn.
Với chi phí có hạn chọn lựa một nơi có thể tổ chức hội nghị cho 140-150 người kèm nơi dừng chân thích hợp là khó khăn với Lộ Nam sao? Đương nhiên là không.
Chi phí có hạn là thứ khảo nghiệm bản lĩnh của giám đốc thành phố, hễ xã giao tốt với khách hàng, là có thể tiến hành với chi phí ít nhất.
Xét thấy rượu Nguyên Xuyên trước kia thường xuyên tiến hành tài trợ cho 81, hai hội nghị nhân dân thường niên, cho nên trước kia địa điểm họp của Nguyên Xuyên thường là ở các nhà khách xxx - đừng nghe tên mang cảm giác niên đại, chỗ đó quả thực không tồi.
Bản địa Hoa An không phải không có nhà khách như thế, nhưng Lộ Nam cảm thấy nơi đây bầu không khí thương nghiệp nồng đậm, như vậy có thể bố trí khác biệt so với trước kia.
Tắt máy của Ngô Xuyên, Lộ Nam đi tìm Trịnh Tinh, bảo cô ấy liên lạc với khách sạn lớn Ôn Tuy và trà trang Đạo Nhất, bảo bọn họ báo giá.
Hai nhà này không phải lần đầu tiên hợp tác với Nguyên Xuyên, hơn nữa Trịnh Tinh là người địa phương, biết trả giá, hỏi thăm giá cả xong, cô ấy kèm theo hình ảnh, gửi mail cho hành chính cấp tỉnh, cuối cùng lãnh đạo cấp tỉnh lựa chọn trà trang Đạo Nhất.
Lộ Nam bụng nhủ: thật biết chọn chỗ.
Sau đó Lộ Nam hoàn toàn giao lại việc này cho Trịnh Tinh, hôm nay bỗng nhớ tới, bèn hỏi han vài câu.
"Trà trang Đạo Nhất liên lạc xong chưa?" Lộ Nam hỏi Trịnh Tinh.
Trịnh Tinh gật đầu: "Đã đặt tiền cọc, ký xong thỏa thuận, tổng cộng bao 4 ngày 3 đêm, bao gồm phí đồ ăn và phí sử dụng những thiết bị giải trí, giám đốc Lộ cứ yên tâm."
Lộ Nam gật gù: "Được, 2 hôm nữa cô xác nhận lại nhân số của các thành phố tới dự họp với Hà Man Lâm."
Trong lúc nói chuyện, di động của Lộ Nam vang lên, cô nhìn thoáng qua, chuẩn bị nghe máy, nói với Trịnh Tinh: "Cô đi làm việc trước đi."
Trịnh Tinh ra cửa thuận tay đóng cửa văn phòng hộ Lộ Nam.
"Chị Tần. Phải không? Tôi còn chưa kịp xem." Lộ Nam mừng rỡ nói.
Cho dù Lộ Nam đã biết Trạng Nguyên thi ĐH ban Văn của tỉnh ta sẽ tới từ Nhất Trung Hoa An, nhưng một lần nữa được Tần Nghiên xác nhận, cô cũng vẫn thở phào một hơi - may mắn may mắn, cánh bướm của ta vẫy lên có hạn, chỉ ảnh hưởng tới những người liên quan mật thiết tới ta mà thôi.
"Đúng vậy! Lúc tôi nhận được điện thoại cũng kinh ngạc, tìm 3 người xác nhận mới tìm cách liên lạc với cô bé đó, vừa ra khỏi nhà cô ấy. Giám đốc Lộ, tôi không biết nên hình dung cô thế nào nữa - khả năng dự đoán, thật là như thần!" Tần Nghiên khen đi khen lại kế hoạch marketing của Lộ Nam.
Lộ Nam đương nhiên phải giả vờ khiêm tốn chút.
Tần Nghiên hồi lâu mới nới tới trọng điểm, nhưng vẫn xen vào nịnh bợ Lộ Nam: "Cô bé này tên Kiều Nhất Nặc, tôi mang quà đích thân tới nhà cô bé thăm gia đình họ. Giám đốc Lộ, cô quả thật quá thần kỳ, biết không? Kiều Nhất Nặc nghe mục đích tôi tới, trực tiếp lấy ra một quyển vở ôn tập, trên đó viết cảm nhận sau khi xem xong phim, cùng với so sánh thời gian những sự kiện lớn xảy ra trong phim với ngoài đời thực! Thảo nào cô bé là Trạng Nguyên ĐH, phần cảm nhận này còn lợi hại hơn tôi thuê người viết bản thảo. À, cô bé còn có weibo đấy, cô bé bảo những gì viết trong sổ sau khi thi ĐH xong đã chia sẻ lên weibo, tôi dự tính mua quảng cáo bài viết này, cô thấy thế nào..."
Lộ Nam tin chắc, Tần Nghiên đang vui phát rồ, còn hỏi cô nên làm thế nào.
"Tốt lắm, chị Điền là chuyên gia trong mặt này, chị làm thế đương nhiên không sai." Lộ Nam phụ họa vài câu.
Hồi lâu sau, Tần Nghiên tỉnh táo lại, hơi xin lỗi, nói: "Giám đốc Lộ, ban nãy tôi cao hứng quá."
Đó là bởi vì mấy hôm nay, chị ta thừa nhận áp lực rất lớn.
Lão Du và Hướng Bắc đều hài lòng với doanh thu phòng vé hiện tại, nhưng chị ta thì không, chị ta cảm thấy bộ phim "Chu kim sơn" xứng đáng với thành tích tốt hơn nữa!
"Chị Tần là chân tình thực lòng." Lộ Nam nhẹ nhàng nói, khiến Tần Nghiên suýt thì lệ nóng doanh tròng.
Tần Nghiên hắng giọng, tiếp tục: "Đúng rồi, có chuyện tôi phải nói trước với cô. Kỳ thực lúc trước tôi từng nghĩ, có nên thuận tiện nhắc tới rượu Nguyên Xuyên, Ái Trân Tửu Nghiệp... trong bản thảo và quảng cáo trên mạng không, sau đó suy xét, làm vậy sẽ phân tán trọng điểm marketing, cho nên không nhắc tới."
Lộ Nam liên tục nói: "Chị Tần ngàn vạn lần đừng làm vậy." Làm thế là tốt quá hóa lốp.
Bộ phim "Chu kim sơn" này bây giờ liên hệ chặt chẽ với câu hỏi trong đề thi ĐH, theo sau chuẩn bị có "hiệu quả trói chặt" với Trạng Nguyên ban Văn của tỉnh, đến đây, mục tiêu của bộ phim này tinh chuẩn ở học sinh cấp 3 và phụ huynh, trường học sau lưng họ. Nhóm người này vì việc học của con cái đương nhiên là sẵn sàng tiêu tiền, hàng nghìn hàng triệu tệ tiền học thêm đều không tiếc, huống hồ tiền vé xem một bộ phim?
Những thí sinh ban Văn năm nay, những thí sinh ban Văn năm tới, còn có những người hùa theo phong trào... những mục tiêu đại chúng này trong thời gian kế tiếp sẽ tràn vào rạp chiếu phim, chỉ cần bước vào rạp phim, Lộ Nam nghĩ: luôn có một nửa sẽ chăm chú xem phim, mà trong số một nửa số người này, sẽ có người cảm động vì bộ phim đi? Không cần nhiều, chỉ cần một nửa của một nửa là được, kiểu người này tục xưng "nước máy", họ sẽ hứng thú chia sẻ cảm nhận sau khi xem xong, về mọi góc độ.
Cho nên không cần dẫn dắt khán giả chú trọng vào rượu, dẫn dắt miễn cưỡng sẽ chỉ tác dụng ngược mà thôi.
Còn trong phim xuất hiện quán rượu Ái Trân và rượu Nguyên Xuyên, coi như easter eggs, để khán giả tự phát hiện, không phải thú vị hơn sao?
Tần Nghiên còn tưởng phải tốn nhiều thời gian giải thích cho Lộ Nam, nào ngờ cô ấy còn suy nghĩ thấu triệt hơn mình, chị ta bật cười: "Giám đốc Lộ chắc là đã dự tính tới điều này, tôi làm chuyện thừa rồi." Dù sao cô ấy là một người rất tinh thông marketing, không thể phạm sai lầm chỉ vì cái trước mắt.
...
"Chu kim sơn" bắt đầu khởi chiếu từ 2/6, suất chiếu thấp, doanh thu thường thường.
1 tuần sau đó, có vài rạp chiếu phim đang định gỡ phim - nhưng, đúng lúc này, người tới mua vé lại dần đông lên, phần lớn là học sinh 18-19 tuổi, vừa cầm di động vừa thì thầm nói gì mà không tin tà, vừa mua vé.
Tình hình này không chỉ xảy ra ở một rạp chiếu, như vậy 3-4 ngày sau, chuỗi rạp chiếu phim thống kê, ối chà, đạo diễn Du thường flop lần này doanh thu lại phá 10 triệu tệ? Xem ra bộ phim này sẽ không flop quá mức.
Doanh thu phòng vé có xu thế ổn định và tăng, mà tháng 6 cũng không có phim gì nổi bật, cho nên "Chu kim sơn" vẫn tiếp tục chiếu.
Doanh thu duy trì ổn định có tăng trong 10 ngày, từ sau chiều hôm công bố thành tích thi ĐH, lượng người xem "Chu kim sơn" bỗng tăng lên rõ rệt, thậm chí còn bán được vé hôm sau.
Tình hình này không phải ngẫu nhiên, cũng không phải người xem mua nhầm phiếu. Nhân viên rạp chiếu phim trong nhà có thí sinh thi ĐH, hoặc bạn bè họ hàng có người thi ĐH, gặp gỡ trò chuyện vài câu với nhau - mới dần cởi bỏ "mê hoặc khó giải" này.
5 hôm sau, báo giấy nhà nước và truyền thông chính thống chủ động bình luận "Chu kim sơn" cống hiến rất lớn cho việc phát huy mạnh mẽ di sản văn hóa phi vật thể, còn khen ngợi phim hoàn nguyên bối cảnh ở mức cao, rất chân thực..., mấy website lớn cũng bám sát hướng gió, mục tin tức chỉ có vài hàng chữ ngắn ngủi, nhưng mục giải trí thì bình luận về bộ phim mọc lên như nấm, từ lúc này bắt đầu, khán giả xem phim không chỉ giới hạn ở thí sinh dự thi ĐH và cha mẹ họ nữa.
Người lựa chọn xem "Chu kim sơn" càng lúc càng nhiều, mặc dù xem xong cũng có người chê không hiểu phim nói về cái gì, nhưng đa phần đều tán thưởng vẻ đẹp của nghề điêu khắc sơn mài khảm kim, có thể hiểu nỗi đau của thời kỳ đó, những người xem mà rơi nước mắt giống Lâm Yến cũng khá nhiều, còn hỏi vì sao bọn họ rơi lệ? Bọn họ cũng không biết.
Hướng Bắc và đạo diễn Du lần lượt sáng tác kịch bản, quay chụp với tấm lòng chân thành muôn phương, nội dung họ muốn biểu đạt, không xa cầu tất cả khán giả vào rạp đều hiểu rõ, nhưng có người hiểu được dụng ý là được.
"Chính là cảm thấy, bộ phim ngoài việc giảng giải về tay nghề sơn mài, khắc họa tình cảm 4 người 3 đời nhà họ Chu (tính cả Búa) cũng rất ổn thỏa."
"Người TQ ta luôn kín đáo, giữa cha con, ông cháu, cho tới nay đều hiếm người sẽ nói ta yêu con, càng khỏi bàn tới thời kỳ đó. Thời kỳ đó của họ, nhiều nhất cũng chỉ như khi Búa bị bắt lính quay lại gân cổ kêu với Chu Thành Lâm "Chăm sóc sư phụ cho tốt! Chờ anh trở lại!"; hoặc như khi Chu lão mộc đầu trước khi lâm chung cởi bỏ khúc mắc trong lòng con trai bằng một câu "Cha không trách con"; hoặc như thái độ của Chu Thành Lâm với con trai, cũng rất có tính đại biểu, rõ ràng muốn khen con nhưng nói ra lại là "Con không có thiên phú như cha".
"Giây phút họ biểu đạt tình cảm rõ ràng nhất, có lẽ là lúc uống rượu. Chu lão mộc đầu thích uống rượu ngon, chỉ khi uống rượu mới cằn nhằn con trai và đồ đệ, hào hứng lên còn xướng khúc vài câu; Chu Thành Lâm hồi trẻ uống rượu còn xúi giục sư huynh, kết quả hai người đều say bí tỉ, gia cảnh suy sụp, anh ta dốc sức kiếm tiền mua cho cha hai lượng rượu, Chu lão mộc đầu rất vui vẻ, nhưng vẫn tới quán rượu Ái Trân đổi sang rượu rẻ tiền hơn; sau khi Chu Thành Lâm làm chủ gia đình, cũng theo thói quen cũ của cha, tháng Chạp mua rượu, tháng Giêng tế tổ; con trai Chu Thành Lâm phục hồi vạn công kiệu, tế bái bài vị bề trên, rót 3 chén rượu - chỗ này có chi tiết, 3 chiếc bài vị và 3 chén rượu..."
Đây là một nhà bình luận phim không nổi tiếng đăng bài, viết lộn xộn, không có trọng tâm, nhưng phân tích tình cảm khá hay, còn tự nhiên nói tới một yếu tố khác ngoài sơn mài khảm kim, đó là rượu.
Tần Nghiên suy tư, cuối cùng vẫn bỏ tiền mua ít quảng cáo cho bình luận này.
"Chu kim sơn" nghiễm nhiên biến thành ngựa ô của tháng 6.
Từ hôm 25/6 doanh thu phòng vé vượt 10 triệu, tới giờ, doanh thu của bộ phim đã lên tới 61 triệu.
Nghĩa là, Du flop lần này không những không flop, còn xoay người!
Thời gian chiếu phim thông thường đều trong vòng 1 tháng, nghĩa là bộ phim này tối thiểu còn có thể kiếm tiền 1 tuần nữa. Quan trọng hơn, chỉ cần phòng vé tiếp tục duy trì trình độ thế này, như vậy kéo dài thời gian chiếu cũng không phải không thể.
Lộ Nam nửa năm trước từng nói với các Nhà tiêu thụ rằng một bộ phim doanh thu cao cần tới thiên thời địa lợi nhân hòa.