Lộ Nam cảm thấy, trò chuyện với người như tiểu Chương tổng còn khá thú vị, dù sao thoải mái hơn nhiều so với đám cáo già như Hồng tổng.
Anh ta hơi làm ra vẻ - được rồi, nói thẳng ra thì quá ra vẻ.
Kiểu làm ra vẻ này lại không giống với kiểu của cháu trai Tống tổng.
Tiểu Tống sẽ nói chuyện ra vành ra vẻ với người không có địa vị ngang mình, đây là dựa vào địa vị xã hội của chú anh ta, không phải dựa vào bản lĩnh của chính anh ta. Thoạt đầu anh ta hơi xem thường công việc tiêu thụ rượu của Lộ Nam, sau này biết Lộ Nam vững vàng thăng chức thậm chí còn trở thành giám đốc thành phố, lúc gặp lại cô, anh ta khách sáo hơn nhiều.
Còn cảm giác hơn người của tiểu Chương tổng, lại từ trong lòng mà ra, đại khái vì trong nhà giàu có, bản thân anh ta cũng có tiền. Mặc dù không thể giống anh trai ruột hễ một tí là điều động tài chính tầm trăm triệu, nhưng trong thẻ luôn có thể tùy tiện tiêu mấy trăm nghìn tệ, chỉ bằng này, cũng đủ được xưng "con nhà giàu hạng nhất" ở thành phố Hoa An.
Nếu như là người mới đi làm, có lẽ sẽ bị xe sang, đồng hồ xịn và kiêu ngạo lộ ra ngoài của tiểu Chương tổng kinh sợ.
Nhưng Lộ Nam không phải, tạm không bàn tới sau này cô cũng coi như có chút tích lũy, chính là bây giờ, cô phụ trách tiền bạc xuất nhập của cả một thành phố, đàm phán kinh doanh cũng từ 500.000 tệ trở lên đấy nhé?
Mặc dù chỉ thấy đôi ba lần, nhưng Lộ Nam đã gần như sờ thấu tính cách tiểu Chương tổng.
Có thể là bởi vì anh ruột của anh ta, Chương tổng là người quá mạnh mẽ và giỏi giang, vị đối diện này đã 27-28 tuổi kỳ thực không quá khôn khéo, trong phương diện sự nghiệp cũng không có hùng tâm tráng chí gì. Thậm chí chính anh ta cũng biết, anh trai anh ta để anh ta quản lý chuyện mua bán rượu là để tìm việc cho anh ta làm, có thể bán ra ngoài thì tốt, không được thì tự dùng.
Ôm tâm thái này, tiểu Chương tổng bất cần đời, nói: "Nhưng tôi nghe Lưu Dương nói, chi phí hỗ trợ mà văn phòng Hoa An có thể cho Tứ Phương Kiến Trúc nửa đầu năm nay là hữu hạn. Hoạt động lớn như vậy, e rằng không thể để mình chúng tôi trả tiền đi?"
Lộ Nam bây giờ không xác định được, liệu anh ta có biết trò mèo tiêu sạch chi phí của Lưu Dương hay không, nhưng hiển nhiên nói thẳng rằng chị ta tham ô với tiểu Chương tổng cũng không phải ý kiến hay.
"Sao lại bắt phía anh trả hết được? Về chuyện tài trợ thi đấu golf, Nguyên Xuyên chúng tôi từng có tiền lệ, hoặc tôi có thể nói sơ qua cho tiểu Chương tổng nghe một chút." Lộ Nam đã tìm hiểu: "Bất đồng với những hoạt động như buổi Phẩm rượu nhỏ, chuyện tài trợ thi đấu golf ngoại trừ phí đồ ăn và phí dùng rượu, có ngạch độ tặng rượu thêm vào, cùng với khoản chi phí quan trọng nhất: kinh phí hoạt động cỡ lớn." Ví dụ như, buổi Phẩm rượu lớn của Phi Tường lần trước, đi theo phương án chi phí này.
Tiểu Chương tổng gật đầu, ra hiệu cho Lộ Nam tiếp tục - anh ta khó mà nói, anh ta chả hiểu tí gì về những chi phí bất đồng này đi? Mặc dù hợp đồng tiêu thụ có ghi lại, nhưng hợp đồng có vài tờ, ai mà xem từng câu từng chữ được.
Lộ Nam nhìn vẻ mặt anh ta liền biết anh ta không hiểu, bèn giải thích rõ ràng: "Bình thường chúng tôi hạch toán chi phí của Nhà tiêu thụ vào mỗi tháng, đi theo con đường chi phí văn phòng, thuộc quy hoạch chi phí văn phòng Hoa An mỗi tháng, mỗi quý, mỗi năm, dùng xong là hết; còn kinh phí hoạt động cỡ lớn thì tùy theo hoạt động tương ứng với ban Nhãn hiệu bất đồng, đi con đường chi phí quy hoạch của ban Nhãn hiệu. Công ty có quy định, tài trợ thi đấu golf nhất định phải dùng rượu Kinh Điển, cho nên chi phí này tới từ ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển."
"Thế ư?" Tiểu Chương tổng cảm thấy đã nghe hiểu.
"Nghĩa là, chuyện tài trợ thi đấu golf, ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển sẽ phát chi phí."
[Đã nói rõ thế rồi, chẳng lẽ muốn ta huỵch toẹt: ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển có tiền!] Lộ Nam thầm lải nhải.
Muốn thuyết phục kiểu người này, thật không khó.
Giải thích rõ sẽ có chi phí hỗ trợ hơn nữa khoản tiền này tới từ đâu, Lộ Nam xoáy vào góc độ không phải một lần tài trợ thi đấu golf có thể bán được bao nhiêu bình rượu Kinh Điển, mà là toàn bộ quá trình tài trợ thi đấu từ khâu chuẩn bị, bắt đầu tới kết thúc trước sau có khả năng kết giao được bao nhiêu mối quan hệ - tính cả văn phòng chính phủ Hoa An, nhân sĩ ưu tú trong thành phố, là quần thể "mê người" thế nào.
Bây giờ cả thành phố Hoa An đều rầm rộ cải tạo, Tứ Phương Kiến Trúc ở nội thành rất có quan hệ có phương pháp, nhận được khá nhiều công trình, nhưng ngoại trừ nội thành, còn có những huyện khác nha. Không nói cái khác, chỉ nói chỗ sân golf này, Ô thành, nơi kinh tế phát triển nhất Hoa An, có bao nhiêu công trường đã dựng lên và đang chờ dựng lên?
Chẳng lẽ anh trai tiểu Chương tổng không muốn mở rộng nghiệp vụ ư?
Lộ Nam tin chắc, đối phương dù có ngu ngốc, cũng khẳng định hứng thú với điều này.
Tiểu Chương tổng nghe liền phấn khởi, nhích lại gần Lộ Nam: "Ý giám đốc Lộ là, chuyện tài trợ thi đấu golf, rõ ràng có lợi hơn cho Tứ Phương Kiến Trúc chúng tôi?"
Lộ Nam gật đầu: "Thành phố Hoa An bầu không khí thương nghiệp nồng hậu, doanh nhân đa phần sĩ diện, đánh golf thay vì gọi là hoạt động thể thao, chi bằng gọi là phương thức xã giao và đàm phán kinh doanh mới nổi thì đúng hơn. Mấy chữ "lần đầu tài trợ" trong thành phố Hoa An tầm quan trọng lớn thế nào, tiểu Chương tổng chắc là hiểu rõ hơn tôi. Không nói quá lên thì, Tứ Phương Kiến Trúc nếu có thể thành công tài trợ một lần thi đấu golf, như vậy cho dù chỉ nâng cao độ nhận biết của công ty lên 10% trong số những tuyển thủ tham dự, cũng hết sức có lời. Kiểu marketing tinh chuẩn này, mang tới hiệu quả ít nhất là 10 lần trở lên so với quảng cáo thông thường."
"Còn nữa, bởi vì công ty có quy định, tài trợ thi đấu golf chỉ có thể dùng rượu Kinh Điển, cho nên tôi mới ưu tiên suy xét tới Nhà tiêu thụ chỉ làm kênh phân phối Đoàn mua." Lộ Nam cười nhẹ, thận trọng nói: "Cho nên tôi mới liên lạc với tiểu Chương tổng đầu tiên, xem Tứ Phương Kiến Trúc có muốn làm hay không."
Ngụ ý là: nếu các anh không muốn làm cũng không sao, thành phố Hoa An còn có mấy Nhà tiêu thụ làm kênh phân phối Đoàn mua đấy.
Đây là lời thật tình của Lộ Nam.
Cô quả thật muốn mượn việc này giải quyết vấn đề tiêu hao chi phí của Tứ Phương Kiến Trúc, nhưng nếu đối phương không muốn nhận bậc thềm này, vậy cũng chẳng sao. Chuyện tài trợ thi đấu golf, Lộ Nam có thể kéo Danh Tửu Thế Gia làm. Chắc hẳn, Hồng Lập Quân đổi nghề nhiều năm, vẫn luôn muốn dựa sát phương hướng nho thương cũng sẽ hứng thú với việc này.
Chuyện gì, một khi có người tranh đoạt, dường như liền trở nên càng hấp dẫn.
Tiểu Chương tổng vốn dựa vào lưng ghế, bất giác thẳng lưng lên, đưa tay gõ lên mặt bàn, cân nhắc hỏi: "Vậy làm hoạt động này, thông thường cần bao tiền?"
[Ổn thỏa.]
"Chi phí bao nhiêu và quy mô hoạt động, những yếu tố liên quan tới bố trí sân bãi, tôi tạm thời cũng không thể báo giá chuẩn xác. Nhưng tiểu Chương tổng, nếu công ty muốn tài trợ, như vậy chúng ta phải tranh thủ thời gian bàn bạc với sân golf." Dù sao loại tài trợ này, không phải anh muốn làm là được, trước sau còn phải liên lạc với rất nhiều nơi liên quan.
Tiểu Chương tổng ngồi trên ghế hơi di chuyển thân thể, hỏi: "Vậy tới cũng tới rồi?" Hôm nay hay là đi tìm người phụ trách nơi này nói chuyện?
Lộ Nam cũng có ý này.
Cô hỏi huấn luyện viên phương thức liên lạc với người phụ trách sân golf, huấn luyện viên nhìn đôi nam nữ trẻ tuổi cũng không giống như đang trêu chọc người khác - chủ yếu là tiểu Chương tổng ăn mặc vừa thấy liền toát lên mùi tiền, lời ăn tiếng nói của Lộ Nam thì có vẻ rất có giáo dưỡng, thế là huấn luyện viên cho Lộ Nam biết số điện thoại, là giám đốc sân golf.
Hôm nay chuyến này không khác gì thăm hỏi xa lạ, có thể lấy được số điện thoại của giám đốc sân golf cũng là khởi đầu tốt, cô đi ra vài bước liền ấn gọi. Điện thoại mau chóng bắt máy, đối phương nghe ý đồ của Lộ Nam, bèn nói có thể hẹn gặp nói chuyện kỹ càng.
Lộ Nam cười bảo: "Trùng hợp quá, tôi cũng đang chơi golf với khách hàng ở đây, chúng tôi trò chuyện tự dưng lại nảy ra ý tưởng này, bây giờ đang ở sân tập. Không biết có tiện tới văn phòng ngài ngồi xuống không?"
Hôm nay là ngày làm việc, đúng lúc giám đốc sân golf cũng đang rảnh, bèn lập tức nói, anh ta tới sân tập tìm họ.
Cúp máy, Lộ Nam cười bảo: "Chờ đi... 10p thôi."
Tiểu Chương tổng kinh ngạc: hiệu suất quá cao rồi.
Lộ Nam nhìn Lâm Yến đang thu dọn đồ để đi cùng mình: "Các cô cứ chơi tiếp đi."
"Đúng vậy, hai cô cứ chơi tiếp đi, tôi và giám đốc Lộ đi bàn chuyện chính sự." Tiểu Chương tổng thuận miệng phụ họa.
Lưu Dương nhìn Lộ Nam, há mồm định nói.
Lộ Nam coi như không nhìn thấy sắc mặt chị ta, chỉ nói với tiểu Chương tổng: "Trừ việc liên lạc sân bãi, chúng ta còn phải liên lạc với Hiệp hộp golf thành phố Hoa An, nghĩ tới tiểu Chương tổng có người quen biết?" Ánh mắt cô dạo qua túi gậy golf chuyên nghiệp của anh ta.
Tiểu Chương tổng gật đầu: "Có."
"Vậy thì tốt, còn nữa, chuyện thi đấu này còn phải chào hỏi với cục Thể thao của Hoa An. Nếu như Tứ Phương Kiến Trúc có quan hệ với họ là tốt nhất, không có thì cũng không sao, trước đây văn phòng từng tặng rượu cho zf, mặc dù liên lạc có hơi quanh co lòng vòng, nhưng kiểu gì cũng móc nối quan hệ được."
Lộ Nam lơ đãng nói chuyện này chỉ hơi khó khăn, làm tiểu Chương tổng càng khiếp sợ.
Anh ta cho rằng anh ta che giấu được vẻ giật mình của mình, nào ngờ, trong mắt Lộ Nam, tâm tư của vị tiểu Chương tổng này quá dễ đoán.
Cô cảm thấy hàng phục anh ta trong một lần, sau này triển khai công việc mới càng thuận lợi, bèn nói tiếp: "Còn có phương diện truyền thông, ngoại trừ đài truyền hình và tòa soạn, truyền thông mạng cũng không thể xem nhẹ, còn có các phương thức như quảng cáo qua câu chuyện... Đương nhiên, phương án liên quan tới cái này, tôi sẽ bảo Lâm Yến làm bản tường trình cho anh xem. Tiểu Chương tổng, anh cảm thấy thế nào?"
Cảm thấy thế nào?
Tiểu Chương tổng bất giác run rẩy một chút, gật đầu: "Lộ, giám đốc Lộ xem làm đi." Đáng sợ quá, rõ ràng là con gái kém tuổi ta, nhưng vừa rồi ta lại cảm nhận được áp lực chỉ có khi đối diện với anh trai, thật là, quá, đáng sợ, rồi!
...
Được giám đốc sân golf tiến cử, Lộ Nam và tiểu Chương tổng nhìn thấy người phụ trách sân golf.
Thuyết phục đối phương còn dễ dàng hơn, bởi vì sân golf từ cuối năm ngoái hoàn công tới giờ, nơi vận động xa hoa kiêm nghệ thuật này có phần không hợp thủy thổ ở Ô thành.
Trước khi họ tìm tới, người phụ trách cũng đang suy nghĩ nên làm thế nào tăng lên độ nhận thức của sân golf, thậm chí đã bắt đầu nghĩ tới thuê người gửi bài lên diễn đàn (Lộ Nam cười: này không khác gì mấy chiêu xếp hàng chụp ảnh để gây tiếng trên mạng về sau) - bây giờ có cơ hội này, vừa có thể mau chóng nổi tiếng, lại không hạ thấp phong cách.
Người phụ trách sân golf rất hài lòng nói: "Rượu Kinh Điển Nguyên Xuyên, tôi biết, hay thấy quảng cáo trên CCTV, tiếng tăm rất lớn."
Lộ Nam cười bổ sung: "Rượu cũng thật sự rất ngon, lần tới tôi mang hai bình cho ngài thử xem." Cô tính toán kỹ càng, đưa hai bình rượu đánh giá, thuận tiện còn có thể bàn chuyện đặt tủ rượu trong phòng trà sân golf - không vội, trước khó sau dễ, tài trợ thành công, còn sợ chuyện tủ rượu không thể tiến vào?
Cả quá trình đàm phán, tiểu Chương tổng không khác gì người tàng hình, vai trò cơ bản là gật đầu, mỉm cười, nói không sai.
Chính anh ta đều buồn bực: bình thường ta đâu có miệng lưỡi vụng về thế này, sao tới trước mặt cái cô Lộ Nam này lại bị đè ép chặt chẽ thế?
Đàm phán được nửa, tới giờ cơm, Lộ Nam gửi tin nhắn cho Lâm Yến, bảo cô ta đưa Lưu Dương đi ăn cơm - quẹt thẻ hội viên của Lộ Nam.
Lộ Nam và tiểu Chương tổng thì vừa ăn vừa trò chuyện với người phụ trách sân golf, bởi vì hai người họ đều phải lái xe, lần này không uống rượu, nhưng Lộ Nam cười đáp ứng, lần sau nhất định mang rượu tới - [Xem, này không phải có lần sau rồi?]
Ăn trưa trong khu ăn uống của sân golf xong, ra khỏi sân golf, tiểu Chương tổng ngược với vẻ hăng hái như lúc mới đến, rõ ràng hơi ủ rũ.
Tạm biệt ở bãi đỗ xe, Lộ Nam nói: "Vậy quyết định thế nhé, sáng mai tôi sẽ mang theo quản lý Lâm tới Tứ Phương Kiến Trúc, chúng ta cẩn thận nghiên cứu lại tính khả thi của phương án."
Tiểu Chương tổng muốn nói "hay là cô xác định xong phương án rồi lại tìm tôi", nhưng tốt xấu nhớ bọn họ mới là phía bỏ tiền tươi thóc thật ra làm hoạt động, bèn gật đầu.
Bốn người họ, hai chiếc xe, đi thế nào về như vậy, anh ta cũng hết ý định mời họ ăn tối.
Dọc đường về, Lâm Yến kính nể nhìn Lộ Nam: "Giám đốc Lộ, cô quá lợi hại rồi!"
Lộ Nam cười: "Còn chưa xác định xong, đợt này e rằng cô sẽ bận rộn. Hôm qua gửi tư liệu cho cô đều xem qua chưa?"
Lâm Yến gật đầu.
Thế là Lộ Nam nói: "Như vậy, phương án lần này cô làm đi." Chính là phương án mà cô bảo ngày mai sẽ mang tới thảo luận với tiểu Chương tổng.
"Tôi ư?" Lâm Yến muốn nói tôi chưa từng làm, tôi không biết làm. Nhưng cô ta quay sang nhìn Lộ Nam đang chăm chú lái xe, cắn răng nói: "Được, giám đốc Lộ. Nhưng có chỗ nào không rõ, tôi có thể cần tới cô trợ giúp." Cô ấy không muốn từ chối, không muốn nói bản thân không làm được, bởi vì cô biết, đây là cơ hội Lộ Nam cho cô.
"Đương nhiên là được. Nhưng tôi đề nghị, cô có thể thỉnh giáo một người, cô ấy còn chuyên nghiệp hơn." Lộ Nam cười nói: "Lý Lị, giám đốc Lý." Giám đốc Đoàn mua rượu Kinh Điển Nguyên Xuyên cấp tỉnh.
Lâm Yến chợt hiểu ra: "Được! Tối nay tôi sẽ gọi cho chị ấy."
"Không vội, trước chờ tôi trở về thông báo tiến triển hôm nay cho Ngô tổng đã."
Lâm Yến tiếp tục gật đầu, đi theo Lộ Nam quả thật có thể học hỏi rất nhiều.
Trong một chiếc xe khác, Lộ Dương thản nhiên hỏi: "Lộ Nam hôm nay đàm phán với anh thế nào? Công ty thật sự muốn tài trợ thi đấu golf sao? Vậy chi phí thì tính thế nào?"
"Tạm được." Lưu Dương hỏi một đống lớn, tiểu Chương tổng chỉ có lệ ba chữ, còn hỏi vặn lại: "Em nói xem, cái cô Lộ Nam này trước kia là hậu bối của em à?"
Lưu Dương gật đầu, âm thầm cắn răng, nhưng vẫn cười bảo: "Là tân nhân mới nhậm chức năm ngoái, không giống em - người ta là nữ sinh viên. Sao, anh cảm thấy hứng thú với cô ấy à?"
Tiểu Chương tổng liếc Lưu Dương, lắc đầu: "Tha cho anh đi, cô ta là một trong số hai kiểu phụ nữ mà anh ghét nhất."