Trên tầng ba đều là đồ ăn vặt, đủ loại đều có, Cố Loan Loan chớp chớp đôi mắt, nhìn về phía Diệp Cửu Chiêu.
Đối phương nhẹ nhàng véo mũi nhỏ của cô một cái, nói: “Không được! Muốn ăn cái gì, trở về anh làm cho em.”
Cô bĩu môi, đôi tay ôm lấy cánh tay anh, làm nũng: “Anh Cửu, muốn ăn ~”
Diệp Cửu Chiêu không chịu nổi cô làm nũng, tâm hóa thành một vũng nước, chỉ biết tùy ý cô. Rất nhiều năm sau, Cố Loan Loan vẫn luôn dùng cách làm nũng để đối phó với Diệp Cửu Chiêu, nhiều lần vẫn hữu dụng, đây đều là do anh cưng chiều mà ra.
Tự mình nuông chiều, khóc lóc cũng phải chịu thôi!
Trên vỉ nướng đang quay một cái cánh gà to, lớp da vàng óng lộ vẻ ngon mềm, người bán đang phết từng lớp gia vị lên trên……
Cố Loan Loan:…… Muốn ăn!
Diệp Cửu Chiêu:……Cánh gà này sạch sẽ sao?!
“Mua!”
Diệp Cửu Chiêu nhìn về phía Cố Loan Loan, cô chớp chớp mắt, vẻ mặt khát vọng.
“Mua…… Một cái.” Diệp Cửu Chiêu rút tiền rồi.
“Ba cái!”
“Một cái!” Lúc này tỏ thái độ kiên quyết, Cố Loan Loan giật giật khóe miệng, được, được, được, một cái thì một cái.
Người bán thu tiền, chọn một cái cánh vàng óng ả bỏ vào trong túi, sau đó nhìn bọn họ, lại bỏ thêm một cái nữa.
“Đây! Đưa hai người một cái nữa.”
Cố Loan Loan: “Woa, cảm ơn!”
Diệp Cửu Chiêu: “……”
Đã lâu rồi người bán chưa được gặp một đôi tình nhân có giá trị nhan sắc cao như vậy, xem đi, trong lúc bọn họ đứng đợi ở đây, đã có rất nhiều người đến mua cánh gà, tuy rằng mục đích thực tế có thể là ngắm bọn họ.
Nhưng buôn bán tốt là thật đó! Cho nên đưa thêm một cái cánh gà nữa cũng là rất vui vẻ!
Cố Loan Loan giơ một cái cánh gà lên cười đến rất đắc ý, mặt mày nồng đậm ý cười.
“Anh xem đi, anh không mua cho em, nhưng vì nhân phẩm em tốt nên chủ quán thêm cho em đấy!”
Phần lớn thời gian là cô rất chững chạc, hiếm khi ngây ngô như thế, Diệp Cửu Chiêu cười cưng chiều, xoa xoa tóc cô.
Ăn xong cánh gà, ánh mắt cô lại đặt trên cổ vịt nướng. Món cổ vịt nướng của thành phố W luôn rất nổi danh,---ll,,ê..quy,,,don,,,,---hai mắt Cố Loan Loan sáng lên, kéo kéo góc áo Diệp Cửu Chiêu.
Mặt anh đen như mực, cổ vịt này còn khó xử lý sạch sẽ hơn cả cánh gà.
“Đi ăn cái kia đi.”
Cố Loan Loan nhìn theo ngón tay anh chỉ, một quán salad hoa quả đứng im ở đằng kia, trên quầy bảy đủ các loại hoa quả sạch sẽ đúng là rất bắt mắt, nhưng mà hai chủ quán lại đứng nói chuyện phiếm, không hề có một người khách nào.
Mặt cô đen lại, nói: “Ăn cái này trước.”
Lôi kéo anh đi lên, người bán cổ vịt nướng là một bà lão, cười tủm tỉm tiếp đón bọn họ.
“Mua hai cái.”
“Một cái!” Diệp Cửu Chiêu kiên định nói, đối với bà chủ có chút lạnh lùng.
“Hai cái đi~”
“Không được, không được.” Em đã ăn hai cái cánh gà rồi!
“Cậu trai, đừng cứng nhắc như vậy chứ! Người như cậu, bà đã thấy nhiều rồi, vợ là để yêu thương, cậu cứng nhắc thế làm gì hả. Tiền bạc thì sống không dùng, chết cũng đâu mang theo được, còn không bằng chăm lo cho người bên mình đi.”
Cố Loan Loan: “……” Nghẹn cười lại!
Diệp Cửu Chiêu: “……”
“Nghe bà ạ.”
Mặt Diệp Cửu Chiêu hơi đen, kiên định mà nói: “Chỉ, muốn, một, cái.”
“Ai da, cậu trai này thật là! Cô bé à, tìm bạn trai phải tìm một người hào phóng ấy!”
Cố Loan Loan dùng sức nghẹn cười, lúc này đã không còn để ý đến ăn một hay hai cái.
Cuối cùng bọn họ chỉ mua một cái mang đi, cô cười liên tục, bà lão này rất biết đùa đấy!
Diệp Cửu Chiêu bất đắc dĩ nhìn cô, thấy trong miệng đều là dầu, liền lấy khăn giấy ra, lau sạch sẽ cho cô.
“Thật là, nói nhiều như vậy mà thằng nhóc kia vẫn chẳng mua thêm một cái!” Bà lão kia bĩu môi, rất là mất hứng.
“Thôi đi, người đó là thương vợ, cũng như bà không cho cháu trai bảo bối của bà ăn hai cái kem một lúc mà thôi.” Một thím bán hàng ở bên cạnh quán cổ vịt nói.
“Tôi biết, chẳng phải chỉ muốn bán thêm một cái nữa sao! Thằng nhóc đó lại tỏ thái độ kiên quyết thế!”
Thật ra thái độ của Diệp Cửu Chiêu không hề kiên quyết chút nào, Cố Loan Loan vừa xin anh, cuối cùng anh đều không nề hà đáp ứng.
Cô ăn một vòng quanh tầng lầu này, rồi xoa xoa cái bụng căng tròn. Diệp Cửu Chiêu đau lòng lại kinh sợ nhìn cô, lát thì lo lắng cô có thể bị tiêu chảy hay không, lát lại lo dạ dày cô không thoải mái.
Trên thực tế, dạ dày của Cố Loan Loan rất khỏe, cũng chẳng có bất kỳ sự khác lạ nào, khi còn nhỏ ở thành phố C, đã ăn đủ loại quà vặt.
Nhưng có người đi theo phía sau, biết lạnh hiểu nóng, cũng là một chuyện rất hạnh phúc.
——————
Thời gian thấm thoát, thu đi xuân tới, cây hoa quế dưới lầu điêu tàn rồi lại khai hoa, những cây ngô đồng đứng sừng sững ở hai bên đường cũng giống như càng thêm chắc khỏe.
Đến khi đại học D tràn đầy hương hoa quế đã là một lần nhập học mới, là lúc Cố Loan Loan trở thành đàn chị năm ba.
Một năm này đã xảy ra quá nhiều chuyện, Lý Dịch đã cầu hôn Lý Tố, hai người đều là họ Lý liền muốn trở thành người một nhà.
Có câu nói nữ truy nam cách một tầng sa, Lý Tố khổ sở theo đuổi một năm, Lý Dịch có là núi băng nữa thì cũng hóa thành nước.
Lúc Lý Dịch cầu hôn, Diệp Cửu Chiêu vô cùng tích cực, vị này được xưng là người đàn ông hoàng kim bậc nhất nước Trung lại vì thế mà kích động vài ngày.
Đúng rồi, đã quên nói, Minh Thịnh của Diệp Cửu Chiêu chỉ cần hơn nửa năm đã mở một công ty chuyển phát nhanh khắp cả nước, tên là “Minh Thông”. Ngay sau đó các công ty chuyển phát nhanh tư nhân đã nở rộ,---ll,,ê,quy,,,,d,,.ô....---- một khu vực mọc lên bốn, năm công ty, Diệp Cửu Chiêu cũng không chèn ép. Trăm hoa đua nở, kết quả là trang web mua sắm của Minh Thịnh đã đột phá kỷ lục bán hàng trên mạng.
Gần đây, trang Weibo của anh hợp tác với một công ty khác cũng chính thức khai trương.
Cứ vội vội vàng vàng như thế, lại còn hao tâm trí về chuyện cầu hôn của Lý Dịch, khiến mọi người mở rộng tầm mắt, đặc biệt là Lý Dịch, cảm động đến rối tinh rối mù.
Mà Diệp Cửu Chiêu thì đang khua chiêng gõ trống trong lòng, lại tiễn đi một tình địch rồi!
Đôi mắt lại đảo qua, lập tức trở nên phẫn nộ, kia là ai, đứng gần Loan Loan như vậy làm gì?! Không biết cô đã có bạn trai sao?!
Một năm này đối với Cố Loan Loan mà nói, cũng là một năm rất quan trọng, sau khi cùng nhóm người Lưu Nham Thạch trở về được một năm, cuối cùng hạng mục độc lập của cô đã được duyệt rồi.
Mục tiêu, là sa mạc. Nơi này đã từng khiến cô chịu đựng rất nhiều khổ sở.
Tuy rằng Diệp Cửu Chiêu rất không bằng lòng nhưng anh cũng không có phản đối.
Đời trước Loan Loan tốt nghiệp xong liền kết hôn, dưới sự yêu cầu mãnh liệt của “Nhà giàu nghiệp lớn” là nhà họ Đỗ, liền ở nhà làm “Bà nội trợ toàn phần”.
Anh có thể xuyên thấu qua ánh mắt tang thương của cô nhìn thấy nỗi cô đơn và phiền muộn ở sau đó, cho dù anh cũng muốn là khi về nhà là có thể nhìn thấy cô, mà không phải sống trong sự lo lắng, nhớ nhung trong khi cô đi làm.
Nhưng những điều đó rất bé nhỏ, không đáng kể so với niềm vui của Loan Loan.
Nạp Thấm đã gầy khoảng hai mươi cân, đó đã là cực hạn của cô, đã đẹp lên khá nhiều so với trước. Tuy rằng không thể xưng là mỹ nữ nhưng cũng không thể nói là xấu.
Đường Tĩnh đang yêu đương lần thứ ba, đối tượng là đàn em năm hai, tình chị em, ngày tháng trôi qua khá là vui vẻ, lãng mạn.
Không biết vì sao, trước sau Diêu Lâm đều không chịu yêu đương, có khá nhiều người theo đuổi cô ấy đều từ chối hết. Như cô ấy nói là còn thiếu chút cảm giác.
Nhưng cảm giác ấy à, ai có thể nói được rõ ràng chứ?
‘Em gái’ của Diệp Cửu Chiêu vẫn siêng năng đi theo Đỗ Quân Khôn, có mẹ Đỗ làm hậu thuẫn, vẫn luôn lấy thân phận là “bạn gái của Đỗ Quân Khôn” xuất hiện.Vẫn luôn ầm ỹ với thực tập sinh Tùy Thiến của Đỗ thị.---llee,,,qu,....yy,,,,don----Tùy Thiến vì muốn làm tốt thân phận thực tập sinh ở Đỗ thị nên thường xuyên trốn học, nghe nói đã nợ vài môn.
Từ sau khi Weibo được đưa ra thị trường, tuy Diệp Cửu Chiêu không phải là chủ tịch, nhưng rốt cuộc là bên đầu tư vốn kếch xù nên vẫn rất để ý đến trang web này.
Anh đã sớm tạo cho mình một tài khoản Weibo, tên chính là Diệp Cửu Chiêu, hình đại diện là bóng lưng Cố Loan Loan. Đừng có chê, đã có khá nhiều ‘fan’ rồi.
“Em cũng lập một cái đi.” Diệp Cửu Chiêu ngồi ở bên cạnh cô, vươn tay ôm cô.
Cố Loan Loan đang đọc sách, hơi dừng tay, nghĩ nghĩ liền nói: “Được ạ.” Xem như ủng hộ sự nghiệp của anh một chút. Weibo của cô là “Cố Loan Loan” vì lười nghĩ đến những tên gì đó.
Diệp Cửu Chiêu chớp chớp mắt, nói: “Thay ảnh đại diện của em đi.”
Cố Loan Loan nhìn về phía anh, sau đó di động kêu một tiếng, một bức ảnh từ máy anh gửi qua. Quả nhiên là bóng lưng của anh.
Trừng anh một cái, tay lại thay đổi ảnh, sau đó có một fan, một theo dõi.
Cố Loan Loan nghĩ nghĩ, lại kết bạn với vài tài khoản Weibo thú vị, như vậy cũng không có vẻ đột ngột. Để di động xuống, lại không biết trên trang web đột nhiên nổ tung.
Một bài đăng trên web nào đó là theo phong cách này:
Lâu chủ: Hoa khôi địa chất mở Weibo rồi!
Lầu 1: Mợ nó, đây là bức tôi chiến đấu liên tục ở các chiến trường weibo sao?
Lâu chủ: Xin đường dẫn weibo của Cố Loan Loan.
Lầu 2: Ai thế?
Lầu 3: Không quen biết.
Lầu 4: Không quen biết +1.
Lầu 5: Tôi quen! Là đại mỹ nhân!
……
Lầu 112: Tắm rửa ngủ đi, đó là ai thế? Cứ nháo ở một tang web nào đi, mở weibo cái quỷ gì.
……
Hiện tại, vòng bạn bè quen biết Cố Loan Loan còn quá ít, nhưng vẫn có một hai người trong đó luôn nhớ rõ khuôn mặt kia.
Mà trên Tieba của đại học D còn điên cuồng hơn.
Lâu chủ: Mợ nó! Nữ thần mở Weibo, người hâm mộ duy nhất là nam thần Diệp, về sau lại có ai nói hai người đó không có quan hệ gì thì tự sát đi.
Lầu 1: Luôn có những kẻ không biết tự lượng sức mình như vậy, ai mà chẳng biết chuyện của Cố Loan Loan và Diệp Cửu Chiêu? Chính là chết không thừa nhận mà thôi.
Lầu 2: Weibo? Tôi đi tra soát.
Lầu 3: Đã theo dõi hai người.
Lầu 4: Nam thần Diệp chỉ quan tâm đến một mình nữ thần Loan Loan (hình mặt cười).
Lầu 5: Giống như sau này chỉ biết sống trong đám chó săn…..
……
Lầu 352: Nữ thần và nam thần của tôi ở bên nhau! Đi con mẹ nó chúc phúc thôi, đây là nỗi đau nhân đôi mà!
Lầu 353: Như lầu trên + 1
……
Chuyện trên diễn đàn, Cố Loan Loan không biết, Diệp Cửu Chiêu cũng không biết.
Thấy Loan Loan đặt di động xuống, anh khẩn trương xoa xoa lòng bàn tay đầy mồ hôi. Ngồi thẳng người, ho khan một tiếng, nói: “Loan Loan, còn ba ngày nữa là đến sinh nhật 20 tuổi của em, anh mời em đi đăng ký kết hôn đi.”