Sống Lại Cải Tạo Vợ Cám Bã

Chương 48: Cậu có Trương Lương kế, tôi có thang trèo tường*




(*Ngươi có Trương Lương kế, ta có thang trèo tường: Trương Lương là quân sư số một của Hán cao tổ Lưu Bang, góp công lớn lập nên triều đại nhà Hán dài 400 năm. Trương Lương từng đưa ra rất nhiều kế sách, lần nào cũng thành công, vì thế "kế Trương Lương" trở thành danh từ để chỉ mưu kế tốt, xuất kỳ chế thắng. Thang trèo thành có khả năng là người đời sau lấy đó để nói mình còn cao minh hơn, so sánh với "kế Trương Lương" còn cao hơn một bậc.)

Tác giả: Mặc Vũ Vũ

Editor: Little Little

"Chú, chờ một chút!" Từ ngoài cửa truyền đến một giọng nói. Ba La ngừng bút nhìn về phía cửa, vẻ mặt chàng trai bên cạnh lạnh lẽo nhìn ra ngoài cửa, là ai?

Một bóng dáng cao lớn đứng ở cạnh cửa che đi ánh sáng, "Xin hỏi đây là?" Ba La cảm thấy kỳ lạ hỏi chàng trai trẻ tuổi đeo mắt kính đen thoạt nhìn rất lạ mặt.

Chàng trai ung dung đi đến trước mặt ba La, tháo mắt kính đen trên mặt xuống mỉm cười nói: "Chú La, đã lâu không gặp, con là Hà Hạo Hiên, không biết chú có còn...nhớ hay không?"

"Hà Hạo Hiên? À! Con là cậu bé mập sao?" Ba La vẫn cúi đầu vắt óc suy nghĩ, mẹ La đã xung phong tiến đến trước mặt Hà Hạo Hiên quan sát từ trên xuống dưới nói. dღđ。l。qღđ "Chỉ mới có vài năm, cậu bé mập, bây giờ con cũng đã lớn đến từng này rồi à! Đều đã trở nên anh tuấn như vậy! Ha ha" Mẹ La hưng phấn vỗ vỗ bả vai Hà Hạo Hiên nói.

"Ôi, chính là cậu bé mập Tiểu Nặc dẫn về nhà sao? Đúng rồi! Thật là nhận không ra nữa rồi!" Ba La cuối cùng nhớ tới, vừa quan sát cậu bé mập vừa thở dài nói. Chẳng qua là lúc này ba La và mẹ La đều không nhìn thấy chàng trai vẫn cung kính lễ độ đứng bên cạnh bọn họ lại đang dùng ánh mắt cực kỳ ác độc nhìn ba người bọn họ. Đúng lúc đó bên ngoài Hà Hạo Hiên giống như lơ đãng nhẹ nhàng đi đến sau lưng ba La mẹ La, chặn đi ánh mắt hung ác đó, thân mật nói chuyện với ba La và mẹ La: "Chào chú! Chào dì! Con chính là cậu bé mập! So với bốn năm trước chú và dì thật sự một chút thay đổi cũng không có! Còn trẻ như vậy!" Mẹ La nghe Hà Hạo Hiên nói như vậy lập tức cười đến không ngậm được miệng, "Lão La, ông xem miệng thằng nhóc này lại ngọt như vậy! Vẫn giống như trước kia làm người khác yêu thích!" Ba La cũng cười gật đầu đồng ý. Hà Hạo Hiên nhìn hai người, trong lòng cũng dâng lên một trận ấm áp, cậu nhạy cảm phát hiện ánh mắt không thiện cảm sau lưng, nhưng lại không có để trong lòng chút nào, trong lòng thầm nghĩ: Đúng là ba mẹ của Tiểu Nặc! Đều có một loại ấm áp mà người khác không có. Về phần lũ côn trùng muốn đi hại người cứ để cho mình xử lý thôi. Suy nghĩ chuyện này, Hà Hạo Hiên cười mở miệng nói: "Chú, vừa rồi con nghe thấy chú đang nói việc ký hợp đồng gì đó phải không? Là hợp đồng gì vậy? Bởi vì lúc ở Anh con học luật, bản hợp đồng thực tế thế này đúng là không tìm được, có thể cho con mượn xem một chút được không?"

"Ồ, con nói cái này sao! Đương nhiên có thể rồi! Đây là hợp đồng mà Đường Vĩ muốn chuyển nhượng cổ phần lại cho chú, đây, con xem trí nhớ của chú đó, vẫn chưa giới thiệu với con." Một tay ba La cầm bản hợp đồng một tay nắm lấy tay Hà Hạo Hiên quay người đến trước mặt Đường Vĩ nói: "Hạo Hiên, đây chính là Đường Vĩ, các con đều là bạn học của Tiểu Nặc đó! Có lẽ đều biết nhau. Ha ha!"

"Biết ạ, đều là bạn học mà!" Hà Hạo Hiên mỉm cười nói, đưa tay ra.

Đường Vĩ cũng đưa tay ra, hai người bắt tay hữu nghị, ánh mắt giao nhau dày đặc mùi thuốc súng. Đối với những chuyện này ba La không biết chút nào đưa bản hợp đồng cho Hà Hạo Hiên, tò mò hỏi: "Cậu bé mập, sao con bỗng nhiên lại đến nhà chú vậy? Là tới tìm Tiểu Nặc sao?"

"Đúng vậy! Con đã nhận được học vị ở Anh rồi, có lẽ sau này sẽ ở lại trong nước, con và Tiểu Nặc cũng đã lâu không gặp, muốn tới dẫn cô ấy đến trường học xem một chút!" Hà Hạo Hiên lễ phép đáp. Nhân lúc ba La xoay người ngồi xuống mới hơi quay đầu cố ý châm chọc nhìn Đường Vĩ cười cười, Đường Vĩ nắm chặt nắm đấm, ngực cũng vì tức giận mà lúc lên lúc xuống, một lúc sau mới buông nắm đấm ra.

Ba La hơi kinh ngạc nhìn Hà Hạo Hiên nói: "Nhanh như vậy đã lấy được học vị rồi hả?"

"Đúng vậy! Muốn trở về nhanh một chút, cũng chỉ có thể nỗ lực đọc sách! Ha ha!" Hà Hạo Hiên nhún vai nói. Mắt ba La mang theo ý nghĩ sâu xa liếc nhìn Hà Hạo Hiên, đương nhiên biết rõ việc này cũng không nhẹ nhàng như Hà Hạo Hiên nói. Đứa nhỏ này...

Hà Hạo Hiên thẳng lưng ngồi bên cạnh ba La, cầm hợp đồng bắt đầu đọc cẩn thận.

"Chú La, hợp đồng này do con tìm luật sư nổi tiếng xem từng chút, tuyệt đối không có vấn đề gì." Đường Vĩ khiêm tốn ngồi ở một bên nói.

Ba La trấn an nhìn Đường Vĩ cười nói: "Chính là như vậy mới để cho Hạo Hiên xem một chút! Nó học luật ra, chỉ là sinh viên mới ra trường, đối với tài liệu luật pháp thực tế trong cuộc sống có lẽ chưa được tiếp xúc qua, bây giờ có cơ hội thế này nên để cho nó nhìn một chút giúp tăng kiến thức cũng tốt!" Ba La nhìn Hà Hạo Hiên đang nghiêm túc xem hợp đồng, đối với đứa trẻ lanh lợi này, ông luôn có thiện cảm. Bên ngoài Đường Vĩ giống như kính cẩn gật gật đầu.

"Chú, con xem hợp đồng này một chút thì thấy không có vấn đề gì, nó được luật sư nổi tiếng nhất thành phố X chỉnh sửa từng chút, chắc là không có vấn đề gì, haizz, d∞đ∞l∞q∞đ những điều khoản này đúng là do luật sư lớn làm, trật tự từng câu chữ đều ăn khớp với nhau, tính chất đều mạnh vô cùng, mà từng điều kiện bên trong cũng đều theo khuôn mẫu." Hà Hạo Hiên cảm khái khép lại bản hợp đồng nói.

"Không có vấn đề gì đúng không! Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi! Tuy rằng chú không am hiểu pháp luật, nhưng cũng biết phải lấy thêm chút ít kinh nghiệm thực tế mới có thể biết mình yếu kém ở đâu. Mới có thể tiến bộ! Cậu bé mập, con cũng theo phương hướng này nỗ lực nha!" Ba La vỗ vỗ bả vai cậu bé mập khích lệ nói.

"Con biết rồi. Thưa chú." Hà Hạo Hiên cười đáp.

"Đúng rồi...! Hợp đồng này con muốn đọc thêm một chút, dù gì con cũng học đại học khoa luật từ nước ngoài trở về, nếu ngay cả việc làm thế nào để khởi thảo một bản thảo cũng có vấn đề, chỉ sợ sẽ dễ dàng để người khác nắm cán!" Trên mặt Đường Vĩ khinh thường nói. "Ồ, Hà Hạo Hiên cậu tốt nghiệp đại học  gì đó ở Anh quốc sao? Nghe nói bây giờ có rất nhiều phụ huynh đều dùng rất nhiều tiền để đưa con mình ra nước ngoài du học đó. Chẳng qua bởi vì không hiểu biết về hệ thống giáo dục nước ngoài, rất dễ dàng bị công ty môi giới lừa gạt đi học đại học gà rừng* gì đó, kết quả là đứa trẻ đáng thương kia ở nước ngoài chưa kịp làm quen cuộc sống đã phải lăn lộn vài năm mà không được thừa nhận bằng cấp và năng lực, phải cẩn thận nha!" Đường Vĩ ở bên cạnh ôn hoà đâm hai câu.

(*Đại học gà rừng: là những trường không được nhà nước cấp giấy phép vẫn tiến hành chiêu sinh, giảng dạy rồi cấp những văn bằng không có giá trị pháp lý cho sinh viên.)

"Thật sự rất cám ơn bạn học Đường đã nhắc nhở! Chỉ là tôi tin tưởng giấy chứng nhận đại học của mình hẳn là không có vấn đề gì! Chẳng qua là ngược lại có một chút chuyện khiến tôi rất tò mò đó! Có câu này tôi muốn nói tuy rằng bốn năm trước tôi và cậu không quá quen thuộc nhưng dù sao cũng coi như là bạn học sáu năm từ cấp 2 đến cấp 3, tôi còn không biết thời gian có thể thay đổi hoàn toàn một người như vậy, một người luôn kiệm lời như bạn học Đường bây giờ miệng lưỡi lại trở nên lanh lợi thao thao bất tuyệt như vậy! Thật sự là thần kỳ! Giống như hai người ở trong cùng một cơ thể vậy!" Ánh mắt Hà Hạo Hiên sáng ngời nhìn chằm chằm vào Đường Vĩ nói.

"Ha ha ha." Đường Vĩ nghe xong lời này sắc mặt trắng bệch, sau đó cười to nói: "Chuyện này sao, là người ai cũng sẽ thay đổi, không thể nào đã học lên đại học mà còn không biết cách giao tiếp với người khác được. Tôi còn cảm thấy tôi có tiến bộ đó!"

"Ồ ra là vậy, đứa nhỏ này cũng không quá thích nói chuyện với người khác, lúc đầu có thể nói chuyện vài câu cùng mọi người cũng không tệ!" Mẹ La đang bận rộn ở phòng bếp cũng xen vào nói.

"Ha ha, có lẽ vậy. Chỉ là, cũng như bạn học Đường đã nói là người sẽ thay đổi, vậy cái gì cũng có thể thay đổi rồi, lấy khách sạn Thế Gia của cậu mà nói đi, mười năm trước còn hưởng thụ tiếng tăm khách sạn năm sao của thành phố X, cho tới bây giờ cũng rơi vào tình trạng thu không đủ chi. Hôm nay hợp đồng này coi như không có một chút vấn đề gì, nói không chừng ngày mai lại gặp chuyện đất bằng dậy sóng, sinh ra nhiều rủi ro. Chú La, chú nói có đúng không?" Hà Hạo Hiên cười nhìn Đường Vĩ nói.

"Cậu..." Sắc mặt Đường Vĩ khó coi trừng mắt nhìn Hà Hạo Hiên.

Mà ba La ở bên cạnh cũng nhíu nhíu mày, hình như cậu bé mập cố ý ám chỉ gì đó, chẳng lẽ còn chuyện gì mờ ám hay sao? Vừa rồi ba La luôn bị tình cảnh bi thảm của Đường Vĩ dẫn dắt tâm trạng mới không tỉnh táo, mà lúc này tỉnh táo lại mở hợp đồng kia ra xem, thật sự phát hiện không ít vấn đề.

"Đường Vĩ à! Đúng rồi, sao trên hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của con không có kèm theo bảng báo cáo tài chính và bảng kiểm kê tài sản của ngân hàng cho khách sạn vậy?" Bỗng nhiên ba La lơ đãng hỏi.

Trong mắt Đường Vĩ hiện lên vẻ bối rối, tiếp theo giật mình nói: "Ồ? Không có kèm ở bên trong hợp đồng sao? Để con xem đã!" Nói xong cuống quít nhận bản hợp đồng từ trong tay ba La bắt đầu tìm kiếm, lật một lúc lâu mới bất đắc dĩ nói: "Ôi, thật xấu hổ! Chú La, vì hôm nay con vừa đi thăm anh họ, có thể đã không cẩn thận làm rơi ở chỗ đó rồi, lần sau con lại mang tới cho chú xem qua được không?"

Ba La nghe xong lời này nhíu nhíu mày, theo lý mà nói thì bảng báo cáo tài chính và bảng kiểm kê tài sản là những văn kiện quan trọng bên trong bản hợp đồng, chắc là sẽ không tách rời. Chỉ là hình như Đường Vĩ cũng không cần phải nói dối như vậy! Mà vào lúc này, người luôn ở bên cạnh xem cuộc vui Hà Hạo Hiên bỗng nhiên lên tiếng: "Chú La! Con chợt nhớ ra lúc học ở Anh giáo sư từng giảng đến luật kinh tế, lúc đó còn kể cho chúng con nghe một vài vụ kiện vô cùng thú vị, cũng là về chuyển nhượng cổ phần đó!"

"À!" Ba La bị khơi gợi lên hứng thú hỏi: "Là chuyện như thế nào?"

"Đây là một câu chuyện cũ có thật xảy ra ở Anh, chuyện này nói về người sáng lập của công ty A và công ty B là bạn tốt của nhau, nhưng hai người lại không cùng phát triển trong một lĩnh vực, cả hai đều có thành tích rất tốt. Thế nhưng, vì bị ảnh hưởng của khủng hoảng kinh tế, việc quản lý kinh doanh của công ty A không tốt dẫn đến hiệu quả công ty càng ngày càng giảm gần như thua lỗ hoàn toàn, còn công ty B mặc dù cũng bị ảnh hưởng bởi khủng hoảng kinh tế nhưng toàn bộ nhân viên công ty từ trên xuống dưới đều đoàn kết một lòng, vì vậy công ty B không bị ảnh hưởng bao nhiêu. Nhưng công ty A lại gặp phải nguy cơ đóng cửa, vào lúc này, người sáng lập công ty A cảm thấy công ty của mình sắp không xong rồi, ông ta nghĩ biện pháp tốt nhất chính là bán phần lớn cổ phần của công ty A cho công ty B, chuyện này vốn là việc cả hai cùng có lợi, công ty B sau khi nghe xong lời đề nghị này thì lập tức đồng ý ngay. Nhưng thật không ngờ vào ngày công ty B ký hợp đồng, hôm ấy cảnh sát đã tìm tới cửa, hóa ra công ty A trước khi chuyển nhượng cổ phần của mình cho công y B đã xin ngân hàng được thế chấp công ty, lấy được một số lớn tiền mặt, mà lúc này lại muốn chuyển nhượng toàn bộ cổ phần công ty cho người bạn ở công ty B, mà khoản nợ này cũng biến thành khoản nợ của công ty B, công ty B trở thành công ty A, muốn đổi ý cũng vô dụng! Dù sao cũng đã ký hợp đồng trên giấy trắng mực đen, đã không thể giải quyết tình hình rối rắm trước mắt mà còn phải cõng thêm một khoản nợ lớn. Còn công ty A thoải mái rồi, chẳng những hết sạch nợ, mà còn lấy được một số tiền lớn. Chậc chậc chậc, chú La, chú nói xem chuyện này có phải rất giống tình hình bây giờ của chúng ta hay không?"

Ba La nghe xong chuyện này lập tức cau mày, đúng là rất giống! Chẳng lẽ thật sự là...Đường Vĩ nhìn Hà Hạo Hiên, sắc mặt trở nên xanh mét, trong mắt hiện lên vẻ ác độc, "Chú La, con cũng biết hôm nay con tùy tiện đến đây đưa ra thỉnh cầu như vậy là vô cùng liều lĩnh, nhưng mà xin chú tha thứ cho con, con thật sự có nỗi khổ, cứu người như cứu hỏa! Nếu như chú cảm thấy mua cổ phần khách sạn Thế Gia thật sự không an toàn, vậy cho phép con đi trước, con tin sẽ có người sẵn lòng mua, nếu như có bị ba con ở trên trời có linh thiêng quở trách con cũng không quan tâm tới." Vẻ mặt Đường Vĩ kiên quyết nói, đứng dậy muốn đi ngay.

Ba La nhìn bộ dạng Đường Vĩ nổi giận đùng đùng, trong lòng mềm nhũn, đứa nhỏ này như vậy cũng không giống như gạt người, ông nghi ngờ như vậy có phải không tốt lắm hay không? Hà Hạo Hiên ở bên cạnh cười lạnh nói: "Ha ha, chú La, giữa bạn bè chấp nhận vì tình nghĩa tất nhiên là tốt, nhưng cũng phải có điều kiện, điều kiện chính là tình bạn đó phải thật xứng đáng để chú đối xử chân thành, mà trái lại, nếu như chỉ có mình chú xem người đó là bạn bè, còn người đó chỉ xem chú như là con cá, thì ngàn vạn lần không thể mạo hiểm như vậy! Nếu không họ sẽ là dao thớt, còn chú là thịt cá, như vậy cũng chỉ có thể chịu đựng thôi!"

Hà Hạo Hiên nói những lời nói làm cho ba La vừa muốn đưa tay giữ Đường Vĩ lại thu trở về, mà Đường Vĩ vừa muốn đi ra khỏi cửa chính nhà họ La cũng vì vậy mà ngừng lại, "Đủ rồi đó, tôi biết rõ các người nghi ngờ tôi, nếu đã không tin tưởng tôi, tôi có ở lại đây cũng vô dụng, vậy tôi đi trước, hẹn gặp lại! Chú La." Đường Vĩ oán hận nói.

Ba La hơi mềm lòng muốn nói thêm gì đó, mà lúc này Hà Hạo Hiên lại ở một bên nhéo nhéo tay của ông, ba La nhìn nhìn Hà Hạo Hiên, chẳng lẽ đứa nhỏ này biết cái gì sao? Cậu bé mập này khi còn bé tâm cơ đã nặng nề, xem ra khi trưởng thành lại càng ngày càng thần bí!