*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ôn Minh Dịch nằm ở trong thùng xe tải, tràn ngập đầu óc chỉ có hai chữ to đùng: Sỉ nhục!
Đây tuyệt đối là thời khắc sỉ nhục nhất cuộc đời này của cậu, thân là một con người! Cậu lại bị đám buôn chó dùng cách thức trùm bao tải bắt đi! Chuyện này quả thực vô cùng sỉ nhục chỉ số thông minh của cậu! Ôn Minh Dịch cảm thấy bản thân cho dù chết đi, bị đóng ở trong quan tài, cũng phải ngậm chặt miệng, giữ kín một đoạn lịch sử này, nếu không cậu nhất định sẽ bị anh cậu cười nhạo không thôi!
Ai, nghĩ tới bản thân vừa rồi còn nhắn tin báo Tư Quân Đạc là mình sắp về đến nhà rồi, kêu Tư Quân Đạc về sớm một chút. Hiện tại xem chừng Tư Quân Đạc có về nhà cũng chỉ thấy được một căn nhà lộng lẫy nguy nga, còn chó thì không thấy đâu, cũng không biết anh cậu sẽ nghĩ thế nào, hi vọng anh cậu có thể giữ được bình tĩnh, đừng quá sốt ruột.
Ôn Minh Dịch thở dài, bên tai không ngừng truyền tới tiếng khóc, xen lẫn trong tiếng khóc là tiếng kêu cứu mạng rất nhỏ cùng tiếng rên rỉ yếu ớt đau đớn, trong lòng vô cùng phức tạp.
Thấy được, hàng hóa trên chiếc xe tải này toàn bộ đều là chó; thấy được, đám buôn chó tâm tình sung sướng, đang chờ những con chó này biến thành miếng thịt trong nồi lẩu để bọn chúng kiếm được tiền. Xin đấy, cái đứa hiện tại đang khóc oa oa là đứa nào vậy?
Ôn Minh Dịch đến tận lúc này, rốt cuộc không thể không chấp nhận sự thật, tiếng kêu cứu mạng vừa rồi cậu nghe thấy không phải phát ra từ người, mà là từ chó! Con mẹ nó cái thế giới gì vậy, biến thành mèo với chó đã đủ khó tin rồi, cậu hiện tại lại còn có thể nghe hiểu tiếng chó! Biết tiếng Anh, tiếng Nhật, tiếng Hàn, tiếng Đức thì có gì tài giỏi hơn người, biết tiếng chó như cậu mới là đặc biệt!
Bạn cho là kêu “gâu gâu gâu” chỉ đơn thuần là kêu “gâu gâu gâu” sao? Đương nhiên không phải, còn có thể dịch ra là ‘con mẹ nhà nó’!
Ôn Minh Dịch cảm thấy thế giới này quá huyền ảo, cậu thậm chí có thể phiên dịch cho chó.
Một bên thầm chửi một bên cào xé bao tải, lúc cần thiết thậm chí còn dùng miệng để cắn, cũng may cậu là Husky, móng vuốt sắc bén, răng cũng đủ sắc nhọn, tập trung công kích vào một vị trí, không bao lâu sau, bao tải liền bị cậu xé rách một lỗ hổng. Ôn Minh Dịch nương theo lỗ hổng kia đem chỗ rách xé to hơn, sau đó chui ra khỏi bao tải.
Lọt vào trong tầm mắt là rất nhiều bao tải màu xám, còn có vài lồng sắt loang lổ gỉ sét giống hệt lồng sắt đang nhốt cậu, bên trong lồng sắt cũng là bao tải phồng lên vì chứa thứ gì đó, ước chừng là những con chó cỡ lớn khác.
Ôn Minh Dịch đánh giá vị trí lồng sắt này của mình, đại khái là bởi vì dùng để nhốt chó, còn muốn tiết kiệm tiền, cho nên lồng sắt cũng không khóa lại mà chỉ dùng một thanh sắt chặn ngang, phòng ngừa mấy con chó bị nhốt bên trong chạy thoát.
Việc này giải quyết rất đơn giản, Ôn Minh Dịch vươn chân trước trắng như tuyết của mình ra, đem thanh sắt đẩy qua bên cạnh, thời điểm đẩy đến tận cùng bên phải, cậu duỗi chân còn lại, dùng hai cái móng tròn tròn kẹp lấy thanh sắt, thật cẩn thận đem thanh sắt tháo xuống. Cậu thậm chí còn nhớ rõ phải nhẹ tay nhẹ chân, đem thanh sắt thận cẩn thận đặt ở trên bao tải đã bị cắn nát, không phát ra bất kỳ tiếng động nào.
Lấy được thanh sắt ra, bước tiếp theo liền đơn giản hơn nhiều, ngay sau đó, Ôn Minh Dịch chui được ra khỏi lồng sắt. Cậu run run thân thể, da lông bóng loáng mượt mà hơi rung rung, thoạt nhìn chính là một con chó ngoan cực kỳ lanh lợi.
Ôn Minh Dịch đi tới bao tải bên cạnh cách mình gần nhất vẫn đang phát ra tiếng khóc thút thít. Con chó này quả thực khóc quá khỏe, từ lúc cậu lên xe đến giờ vẫn không ngừng khóc, Ôn Minh Dịch không khỏi lo lắng, có khi nào nó chưa kịp biến thành miếng thịt trong nồi lẩu thì đã khóc chết rồi không.
Cậu duỗi chân trước đè lên một góc của bao tải, sau đó nâng lên móng vuốt sắc bén cào cào vài cái, trên bao tải nhanh chóng xuất hiện một vết rách. Ôn Minh Dịch dùng sức xé ra, chỉ thấy nằm trong bao tải là một con Chihuahua màu trắng (23).
Ôn Minh Dịch: … Một con chó nhỏ như mày sao lại có thể khóc khỏe tới vậy! Thân thể nho nhỏ ẩn chứa năng lượng to lớn à! Không sợ khóc đến mất nước sao!
Bé Chihuahua hai chân trước chụm lại, mắt chó mông lung nhìn con chó to lớn anh tuấn trước mặt, chỉ cảm thấy mình gặp được ‘Thần chó’.
Nó “oa” một tiếng, thân thể nho nhỏ lộn một vòng rồi đứng lên, ngay sau đó muốn nhào đến ôm đùi trước của Ôn Minh Dịch, đáng tiếc, ôm… ôm… ôm không được.
Vì thế nó chỉ đành lùi lại để tiến một bước (*) ôm lấy chân sau của cậu, tội nghiệp nói, “Là anh cứu em đúng không? Từ hôm nay trở đi, em chính là chó của anh.”
(*) lùi lại để tiến một bước: mang nghĩa không đạt được lợi ích cao nhất ban đầu, thì cũng phải đạt được lợi ích tương đối.
Ôn Minh Dịch: … Cảm ơn, nhưng mà tao tạm thời không có ý định nuôi chó.
Ôn Minh Dịch vươn móng vuốt sờ sờ đầu chó, ừm, là đầu chó thật, cậu thậm chí cảm thấy cái đầu này quá nhỏ, cho nên lặng lẽ giảm bớt sức lực, “Mày trước hết buông ra, tao đem những con chó khác thả ra.”
Chihuahua vội vàng buông chân cậu ra, ánh mắt nhìn cậu tràn ngập sùng bái.
Ôn Minh Dịch: … Cái loại cảm giác này, có chút kỳ diệu ha ~
Cậu đi về phía bên cạnh, đem từng bao tải xé ra, cũng đem những con chó bên trong thả ra. Lúc đem một con Poodle(24) màu rám nắng thả ra, bé Poodle vừa thấy cậu hai mắt liền phát sáng, hoàn toàn không thèm để ý trở ngại giới tính, chênh lệch thể hình, ôm lấy chân chó của cậu muốn phát ra tín hiệu ‘mời gọi’.
Ôn Minh Dịch ở trước khi nó phát ra tín hiệu vội vàng đem nó đá qua một bên, bé Poodle không tức giận chút nào, một lần nữa đứng lên chạy lại gần cậu, Ôn Minh Dịch một chân giẫm nó nằm bẹp trên mặt đất.
Bé Poodle yên lặng duỗi ra móng vuốt, ôm lấy cái chân đang giẫm trên người mình, muốn liếm lông cho cậu. Dọa Ôn Minh Dịch sợ tới mức vội vàng rụt chân trở lại, “Mày tỉnh táo một chút! Đây là chỗ để mày phát tình hả?”
“Vậy chúng ta ra ngoài…” Bé Poodle thẹn thùng nói.
Ôn Minh Dịch: “… Mày từ bỏ suy nghĩ này đi!”
“Đúng vậy!” Lấy Chihuahua cầm đầu, những con chó khác lập tức vây quanh bé Poodle, mỗi con mắng một câu, “Cậu không xứng!”
“Cậu là chó đực!”
“Nam thần không thích cậu đâu!”
“Phì phì phì.”
Bé Poodle tủi thân ôm đầu, chó đực cũng có quyền lợi yêu mến chó đực anh tuấn mà, chó đực đẹp trai ngời ngời như vậy, ai mà không muốn ‘mời gọi’ chứ?
Ôn Minh Dịch nhìn đội hộ vệ chó của mình vây quanh bé Poodle, nhắc nhở bọn nó nhỏ giọng một chút, bản thân thì tiếp tục đi xé những bao tải còn lại. Trong bao tải đều là chó con, Ôn Minh Dịch xé rách được vài cái, quyết định tìm kiếm sự trợ giúp, vì thế cậu lại đi về phía chiếc lồng sắt cách đó không xa.
Đội hội vệ chó vội vàng theo sau, Ôn Minh Dịch quay đầu nhìn bọn nó, “Đừng đi theo tao, bọn mày thử xem có mở được những bao tải khác không.”
Đám chó vội vàng gật đầu, bắt đầu cắn xé bao tải nhỏ, sau đó Ôn Minh Dịch chợt nghe thấy từ trong bao tải cách đó không xa truyền tới tiếng khóc hoảng sợ, “Đừng cắn em, thịt em không ngon đâu.”
Ôn Minh Dịch vừa quay đầu lại, chỉ thấy đám chó kia sau khi nghe lời cậu nói liền đồng lòng vây quanh một bao tải để cắn xé, tư thế kia, không giống muốn thả chó, mà giống như muốn ăn thịt chó.
Ôn Minh Dịch: …
Ôn Minh Dịch đành phải ngăn cản đội hộ vệ lâm thời, “Được rồi, bọn mày vẫn nên đứng yên một chỗ đi.”
Ôn Minh Dịch đi tới trước một lồng sắt, nâng chân trước lên, thận trọng lấy xuống thanh sắt, mở cửa. Bao tải màu xám không hề có động tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng thở dốc nặng nề. Ôn Minh Dịch dùng một chân đè lên bao tải, một chân khác lộ ra móng vuốt sắc bén, thế nhưng cậu còn chưa kịp làm gì, con chó bên trong bao tải đã kêu lên, “Cút đi! Đừng đụng vào ông đây!”
Ôn Minh Dịch một bên tiếp tục xé bao tải, một bên bình tĩnh nói, “Đang cứu mày, đừng kích động.”
Con chó bên trong bao tải thoáng sửng sốt, “Cậu là chó à?”
Ôn Minh Dịch: … Lời này nghe vào tai sao cứ có cảm giác đang bị chửi vậy?
Ôn Minh Dịch ho một tiếng, không trả lời vấn đề này, “Tao đã cào rách một lỗ hổng trên bao tải, mày xé thêm một chút là có thể chui ra.” Nói xong, cậu định thu móng vuốt lại.
Nhưng con chó bên trong bao tải lại nói, “Tôi không xé được. Tôi đã không còn sức lực, đám người kia dùng thuốc gây mê với tôi.”
Ôn Minh Dịch trong chớp mắt liền nghĩ tới ở trước khi mình bị bắt, đám buôn chó có nói “Hay là dùng thuốc gây mê đi”, không ngờ tới, trên xe tải thật sự có chó bị trúng thuốc gây mê.
Hai móng vuốt của cậu dùng lực, đem bao tải xé toác ra, lập tức thấy nằm bên trong là một con chó chăn cừu Đức với bộ lông hai màu vàng đen đan xen, hay còn được gọi với cái tên khác là chó Berger (25). Con Berger này rõ ràng đã cùng đám buôn chó trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt, trên người còn dính vết máu, lúc này nhìn thấy Ôn Minh Dịch đứng trước mặt mình không chút vết tích hơn nữa tinh thần còn rất dồi dào, mắt chó nheo lại, thập phần cảnh giác hỏi, “Bọn chúng không đánh cậu?”
Ôn Minh Dịch: …
“Cũng không dùng thuốc mê với cậu?”
Ôn Minh Dịch: …
“Thật kỳ lạ.” Berger nghi ngờ nói, “Dáng người của cậu lớn như thế, cũng không phải giống chó cỡ nhỏ, không đánh cậu cũng không dùng thuốc mê với cậu, vậy bọn chúng bắt cậu bằng cách nào?”
Ôn Minh Dịch: …
Ôn Minh Dịch trầm mặc, chuyện này cậu phải trả lời thế nào? Nói cậu nhất thời chủ quan, ở sau khi phát hiện tiếng kêu cứu mà mình nghe thấy là phát ra từ chó chứ không phải từ người thì hết sức kinh sợ, không chú ý tới có người tiếp cận mình từ phía sau, sau đó liền bị người kia nhét vào trong bao tải. Không, Ôn Minh Dịch không có cách nào mở miệng, cho dù Ôn Minh Dịch cậu từ trên xe này nhảy xuống chết đi, cũng tuyệt đối không thể để những con chó khác biết được mình bị bắt thế nào!
Cực kỳ mất mặt! Cho dù cậu hiện tại là một con chó, cũng cần phải giữ mặt mũi! Huống chi nhóm fan hâm mộ còn đang đứng phía sau cậu, đánh chết cũng không thể nói ra!
Vì thế Ôn Minh Dịch thoải mái nở một nụ cười, hỏi ngược lại, “Mày có biết ‘giả bộ đầu hàng’ là gì không?”
•••
[Hậu trường nho nhỏ]
Minh Minh: May mà não ông đây nhảy số nhanh ~
…
(23) Chihuahua: đây là giống chó lâu đời nhất ở châu Mỹ và là giống chó có thân hình nhỏ nhất trong mọi loài chó trên thế giới. Có nguồn gốc từ Mexico nhưng dường như chúng lại được thế giới biết đến nhờ công của những người Trung Quốc. Chúng chỉ được mang đến châu Âu vào những năm cuối của thế kỷ 19. Tên của giống chó này được lấy từ tên của bang Chihuahua của Mexico, nơi mà các nhà thám hiểm đã tìm ra chúng.
(24) Poodle (chó săn vịt): là một giống chó săn dùng để săn các loại thủy cầm trong đó chủ yếu là vịt. Ngày nay giống chó này được lai tạo để trở thành dòng chó cảnh. Tên “Poodle” của chúng xuất phát từ chữ “Pudel” trong tiếng Đức, nghĩa là “thợ lặn” hay là “chó lội nước” và bộ lông của chúng có thể đè bẹp cơ thể khi ở trong nước. Phần lông còn lại che phủ các khớp và các bộ phận quan trọng để giữ cho chúng không bị lạnh và bị thương. Poodle nổi tiếng với khả năng bơi lội tuyệt vời, sự nhanh nhẹn và sự vâng lời của chúng. Chúng cũng có trí thông minh và vẻ ngoài ưa nhìn. Với bộ lông vừa dài, vừa xoăn với đủ màu sắc điệu đà, Poodle được coi là loài chó điệu đà nhất thế giới.
(25) Berger (Alsace/chó chăn cừu Đức): là một giống chó kích cỡ lớn, xuất xứ từ Đức. Tại Việt Nam, giống chó này được gọi là chó Berger, phiên âm từ tiếng Pháp “berger” cũng có nghĩa là chó chăn cừu. Berger là một giống chó tương đối mới, phát sinh từ năm 1899. Chúng thuộc nhóm chó chăn gia súc, ban đầu được gây giống để chăn cừu. Do có sức lực, thông minh và có khả năng tuân thủ mệnh lệnh trong huấn luyện, chúng thường được dùng trong lực lượng cảnh sát và quân đội. Vì rất trung thành và có bản năng bảo vệ chủ, Berger là một trong các nòi chó được đăng ký nhiều nhất.
.