Ngày thi đấu thứ tư, mười đội hấp dẫn nhất giải đều được truyền hình trực tiếp trên màn hình lớn. Một là để mọi người có thể chia sẻ cảm giác vui vẻ khi xem thi đấu, thứ hai là giúp mọi người hiểu thêm về nhược điểm của mười đội này.
Người ta vẫn nói ‘người sợ nổi danh heo sợ mập’, đội Mã Hoàng cảm thấy càng ngày mình càng đấu gian khổ hơn, 11 người bên mình có ưu nhược điểm gì người ta đều đã rõ hết rồi. Nhược điểm lớn nhất chính là Sát Phá Lang, tên này thi đấu 50 trận, có đến 30 trận là bị đuổi ra ngoài vì tội giết người.
Có điều 10 trận gần đây Sát Phá Lang hết sức ổn, đối thủ từ mức ân cần thăm hỏi hắn, đến ân cần thăm hỏi em gái hắn, cuối cùng ân cần thăm hỏi mẹ của hắn lẫn cả nhà của hắn, Sát Phá Lang cũng không hề động thủ mà chỉ lạnh lùng chụp một tấm ảnh: Ngươi chết chắc rồi. Quả thật như vậy, sau khi kết thúc các trận của mỗi ngày, việc đầu tiên mà hắn làm chính là truy sát những tên miệng không sạch sẽ này khắp hang cùng ngõ hẻm. Đồng thời trong khi được Song Kiếm Nhật Báo phỏng vấn riêng, Sát Phá Lang đã tuyên bố: sẽ theo đuổi sự nghiệp truy sát này đến cùng, gặp lần nào giết lần nấy, không gặp cũng sẽ tìm tới được giết một lần cho hả. Sau đó, không còn ai dám mở miệng càn rỡ với Sát Phá Lang nữa, dù sao quỷ cũng phải sợ ác nhân mà.
Ngày thi đấu thứ tư bắt đầu, các trận đấu cũng bước vào giai đoạn quyết liệt, tuy hệ thống không công bố còn bao nhiêu đội trụ lại được, nhưng mọi người cũng có thể ước chừng được còn khoảng gần trăm. Mà trận đầu tiên của ngày hôm nay chính là giữa hai đội: đội Mã Hoàng, đội ngũ chói lọi nhất, với đội Lấp Lóe, đội có tiềm năng lội ngược dòng nhất.
Đừng có xem thường đội Lấp Lóe, số lượng fan của đội này gấp mười lần đội Mã Hoàng đấy. Nguyên nhân chắc mọi người cũng đoán được rồi, đội này toàn một màu các em gái cả. Nghịch ngợm, mềm mại, điềm đạm nho nhã, nóng bỏng, lạnh lùng, v.v... Bất kể ngươi thích loại hình nào, cũng đều có thể tìm thấy loại hình đó ở trong đội Lấp Lóe. Kết hợp thêm bản lĩnh bày trận huyền diệu của Tinh Tinh, thật khiến cho người xem nảy sinh ra một cảm giác thần bí khó thể diễn tả nổi về đội này.
Đương nhiên đội Mã Hoàng cũng không kém, nào là đệ nhất mỹ nữ Táng Ái, đệ nhất minh tinh Huyên Huyên, đệ nhất suất ca Phong Vân Nộ, đệ nhất cao thủ Đông Phương Gia Tử, đệ nhất bại hoại Sát Phá Lang, v.v... túm lại là rất nhiều người đệ nhất, cũng bắt mắt vô cùng.
Đây chắc chắn sẽ là một trận đấu kịch liệt đầy máu và lửa... Đội hình thuật pháp trận pháp thần bí đấu với đội hình chói lọi nhất Trái Đất, đứng đầu ngân hà, vô địch vũ trụ, hứa hẹn một trận đấu không tầm thường. Ừm... Ít nhất thì người xem với dư luận đều nghĩ như thế, ít nhất là trước khi trận đấu bắt đầu họ đều nghĩ như thế.
Sau khi bắt đầu trận đấu thì sao? Lửa giận của quần chúng bắt đầu hừng hực bốc lên, họ phát hiện, thân là cái đuôi cần cẩu của đội Ma Hoàng, Huyên Huyên đồng học, không ngờ lại đang đi nói chuyện phiếm rôm rả với chủ lực tuyệt đối của bên đối phương là Tinh Tinh!
Đầu tiên, dường như Huyên Huyên khẩn cầu việc gì đó, Tinh Tinh tỏ vẻ khó xử vô cùng, sau đó Tinh Tinh thương lượng trong kênh đội ngũ với đội viên toàn đội, rồi Phong Vân Nộ bước ra bàn bạc với họ. Cuối cùng, thân là chủ lực đệ nhất của đội Lấp Lóe, Tinh Tinh lại dắt tay Huyên Huyên đi ra ngoài sân cùng uống trà cắn hạt dưa nói chuyện phiếm mất tiêu!
Tức giận, tức giận bừng bừng, quần chúng đều tức giận bừng bừng.
* * * * * *
Đường Hoa ngậm một cây tăm trên miệng, ngồi ở trên cầu môn nói với Mặc Tinh: “Đúng như người ta vẫn thường bảo, một cái quần lót, một tờ giấy vệ sinh đều có tác dụng của mình.”
Mặc Tinh hỏi: “Làm thế nào mà ngươi biết Tinh Tinh thích Huyên Huyên thế?”
“Chuyện trên trời ta biết một nửa, chuyện dưới đất ta biết một nửa của một nửa, chuyện nữ nhân ta biết một nửa của một nửa của một nửa.” Đường Hoa cười hè hè, nói: “Chỉ cần Huyên Huyên chịu mở miệng giải thích với Tinh Tinh về tính quan trọng của trận đấu này đối với nàng, vậy Tinh Tinh sẽ bị dao động ngay. Sau đó anh chàng siêu xui xẻo Phong Vân Nộ sẽ bước lên sân khấu câu kết với mm nhà người ta, rồi chịu hy sinh hứa hẹn một chút, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta thôi. Cái này gọi là gì ấy nhỉ? Đúng rồi... Gọi là binh pháp ‘không chiến mà khuất người’, chính là cảnh giới cao nhất của binh pháp Đường Tử đấy.”
“Chỉ thế là giỏi.” Tinh Tinh hỏi: “Ngươi có muốn sút một trái không?” Song Kiếm; Tàng Thư Viện
“Thôi vậy, dạng nam tử phong nhã tuyệt thế như ta đây vẫn nên ít xuất đầu lộ diện thì tốt hơn.” Đường Hoa thoáng thấy Mặc Tinh định chạy đi thì vội vàng cản: “Đừng nha! Đã nói rồi, do Phong Vân Nộ sút mà, ngươi đừng có làm xằng mà hư hết kế hoạch đó.”
“À... Ây! Ta hỏi này, chuyện Tinh Tinh sùng bái thần tượng thì còn hiểu được, nhưng Phong Vân Nộ đã hứa điều gì, mà sao toàn bộ các nàng đều không phản đối gì hết vậy?”
Mặc Tinh đưa ra vấn đề này rất là đúng chỗ ngứa, một nữ nhân thôi thì còn có khả năng là do mê trai, nhưng cả mười nữ nhân đều cùng mê trai, đều cùng yêu thầm Phong Vân Nộ thì đúng là quái lắm lắm.
“Ha ha!” Nghe Mặc Tinh hỏi, Đường Hoa lại nhớ tới khuôn mặt nhăn như trái mướp đắng của Phong Vân Nộ khi nghe mình bàn bạc ngày hôm qua.
“Phật Sơn Vô Ảnh Thối.” Mặc Tinh đe dọa.
Đường Hoa không vừa: “Ta là Tô Khất Nhi.”
“Ta nói chính là Âm Thối, là chiêu tự nghĩ ra, ‘âm’ là ‘âm’ trong âm u.”
“Ta nói, ngươi đấy, lòng tò mò nặng quá. Thôi được... Ta sợ ngươi rồi, đưa lỗ tai qua đây.” Đường Hoa cười hè hè nói: “Ta bảo Phong Vân Nộ cử hành cuộc thi hoa hậu đầu tiên trong Song Kiếm, những bà má chấp nhận bỏ cuộc trong đội Lấp Lóe sẽ không cần phải thi vòng loại, hơn nữa sẽ được cam đoan nằm trong top 100 luôn.”
“Thi sắc đẹp?” Song Kiếm; Tàng Thư Viện
“Tương tự vậy. Chắc ngươi không thể nào không biết cuộc thi hoa hậu Hương Cảng có bao nhiêu người báo danh chứ? Rồi vì một vai không phải là vai chính trên phim truyền hình, có bao nhiêu người đăng ký chứ? Còn những cuộc thi The Voice xx nữa? Phong Vân Nộ hiện đang giới thiệu kế hoạch, chi tiết cuộc thi cộng với phần thưởng top 100 cho họ đó.”
“Thường gi thế?”
“Người thứ nhất, Vô Biên đặc san sẽ đưa tin riêng một bản, bao gồm màu sắc ưa thích, tên vật nuôi, là người nơi nào, có những sở thích gì, rồi châm ngôn sống, lịch sử yêu đương, v.v... Top 10 sẽ đưa tin chung trong một bản, nội dung không khác bao nhiêu... Cho dù chỉ nằm trong top 100 cũng sẽ được xuất hiện trong mục giới thiệu vắn tắt của đặc san, đồng thời còn được trở thành đại sứ thân thiện với đại sứ ngoại giao của bang Tam Thương nữa. Ngoài ra vòng thăng cấp, vòng hồi sinh đều sẽ được truyền hình trực tiếp đấy.”
“Có thật không?” Đường Hoa còn chưa nói xong, trong mắt Mặc Tinh đã lấp lánh ánh sao rồi. Song Kiếm; Tàng Thư Viện
“Ừm... Thật hay giả ta cũng không biết nữa.” Đường Hoa tỏ vẻ khinh bỉ Mặc Tinh, rồi nói tiếp: “Ta chỉ quản phần ra ý kiến, còn phương pháp thực hành cụ thể thì không có liên can chi tới ta cả.”
“Là ý gì?”
“Ý là chiếc bánh ngọt đó ta đã miêu tả xong rồi, nhưng phần làm ra nó lại là chuyện của Phong Vân Nộ, còn muốn đưa tin về cuộc thi hoa hậu hay không là chuyện của Phật Pháp Vô Biên, có truyền hình trực tiếp hay không lại là chuyện của Ốc Vít. Bởi vậy sau khi đã miêu tả xong cái bánh rồi thì... Những chuyện sau này không còn liên can gì đến ta nữa cả.”
Cũng tức là nói... Kẻ bày ra trò là ngươi cũng không chắc chắn nó có thành hiện thực hay không nữa chứ gì?”
“Cũng có thể hiểu như thế đấy.”
“Vậy thế này chẳng phải ngươi đang gạt các nàng sao?”
“Nói bậy, ta chỉ có lừa Phong Vân Nộ thôi. Còn phần Phong Vân Nộ có lừa các nàng hay không thì... không có can hệ gì đến ta cả. Lại nói, ta cũng có lừa Phong Vân Nộ đâu, ta chưa từng nói sẽ chịu trách nhiệm thực hiện cuộc thi này mà, ta chỉ là người đề ra ý kiến thôi, bởi vậy có lừa đảo thì Phong Vân Nộ là kẻ lừa đảo, chớ tuyệt đối không phải ta.”
“Ngươi... Ngươi thật đúng là có gan đấy.” Mặc Tinh rất là đồng tình với Phong Vân Nộ.
Đường Hoa cười ngượng ngùng: “Đừng có tâng bốc ta, thực ra ta không có làm gì cả.”
* * * * * *
Đội Mã Hoàng thoải mái thắng với tỷ số 3 : 0. Song Kiếm; Tàng Thư Viện
Đội Lấp Lóe vừa ra khỏi bản đồ phụ đã bị đám người chơi đang căm tức bao vây. Các nữ sinh hiển nhiên cũng biết sẽ có hậu quả này, thế là nhao nhao viết một chữ gì đó vào lòng bàn tay, rồi xoay người bỏ chạy. Tiếp theo, dưới ánh mắt sững sờ của chúng nhân, các nàng đồng loạt khởi động chiêu dịch chuyển tức thời mất tích hết. Cái này... Chính là kỳ môn độn giáp đấy.
Sau khi thoải mái xử lý được đội Lấp Lóe, bởi vì không phải đá thêm giờ, nên đội Mã Hoàng có nửa tiếng đồng hồ nghỉ ngơi. Xem lại, rất có khả năng đối thủ tiếp theo của họ sẽ là đội Chói Lóa đang đá thêm giờ trong kia, đội này đang dẫn đầu.
“My god!” Đường Hoa thấy trận tiếp theo rất có thể phải đá với đội Chói Lóa, bèn than một hơi.
Phong Vân Nộ giật thót trong lòng, đừng nói lại là đội mạnh nào đó nữa nhé, mình đã phải bán thân một lần rồi, không muốn phải bán lần nữa đâu. Có điều sau khi cầm danh sách lên xem, hắn mới giật mình, hóa ra Đường Hoa than thở không phải vì đội Chói Lóa là đội mạnh gì, mà bởi vì trong đội đó có một nửa cầu thủ là người quen của Đường Hoa, chính là bốn hiệp trong Thục Sơn Ngũ Hiệp: Nhất Tiếu, Thiếu Gia, Nhu Mễ với Thiên Sứ.
“Trời ạ! Ta cảm thấy như ta đang là Uông Tinh Vệ vậy.” Năm người bọn Thục Sơn cùng có mối thù không đội trời chung với Phong Vân Nộ mà. Đương nhiên, nó thuộc về sự kiện tập thể, chứ không bắt ngươi vừa gặp mặt là phải đấu võ ngay. Nhưng hiện giờ mình lại ở bên phe địch, đối kháng lại liên minh chính nghĩa của Thục Sơn, vậy không phải Hán gian thì là cái gì nữa chứ?
“Uông Tinh Vệ?” Phong Vân Nộ ngẫm nghĩ một lúc, sau đó nổi giận, lửa giận bốc lên phừng phừng... Nghĩ theo hướng ngươi nói, nếu ngươi là Uông Tinh Vệ, vậy chẳng phải ta là Tōjō Hideki đó sao?
“Báo cáo đội trưởng.” Đường Hoa ôm bụng rên: “Ta bị đau dạ dày.”
Phong Vân Nộ tỏ vẻ khinh bỉ: “Lẽ nào dạ dày của ngươi lại nằm ở vị trí đại tràng?”
Câu này vừa thốt ra, đám thành viên quanh đó đều ói tập thể cả: bà nội nó, đang ăn cơm đó. Mà càng đáng ghét hơn chính là không biết ai đã gọi một dĩa đại tràng xào bung đang để ở trên bàn nữa. Bị dính phải câu nói này, mọi người không còn tâm tình nào mà ăn uống nữa cả, đều nhất loạt hằm hằm nhìn Phong Vân Nộ.
“Dù sao trận sau ta cũng sẽ không vào sân đâu, chắc chắn là không vào, nếu không 100% ta lơi tay đó.”
“Thế sao được? Vị trí đã cố định rồi, không sửa lại được nữa đâu. Bọn ta đây 10 người đấu 11 người vẫn không sợ, nhưng không có thủ môn thì làm sao đá được chứ?” Táng Ái là người đầu tiên tỏ ý phản đối. Song Kiếm; Tàng Thư Viện
“Đúng vậy đúng vậy.” Mọi người cùng nhau phụ họa. Có rất nhiều trận bóng kinh điển dùng 10 người mà thắng 11 người, nhưng trong đó tuyệt đối không có trận nào không có thủ môn mà thắng được cả.
Mặc Tinh nói: “Các ngươi cũng phải hiểu cho Gia Tử chứ, các ngươi đều biết Thục Sơn với Phong Vân Nộ từng có khúc mắc mà, nếu phải đụng độ với nhau... Vậy Gia Tử xấu hổ lắm.”
Sát Phá Lang thấy Mặc Tinh nói thay cho Đường Hoa thì rất là khó chịu: “Nếu ngươi không tận tâm thi đấu, vậy ta sẽ không trả lương cho ngươi đâu. Nếu ngươi có thể phát huy toàn lực, ta sẽ tăng thêm phần thưởng 200 kim.” Tên nhãi nhép, xem lần này ngươi xử trí thế nào này.
“Thưởng thêm 200 kim?” Đường Hoa đập mặt bàn: “Làm, nam nhân nói ra là phải giữ lời đấy, vì 200 kim, ta sẽ liều.”
“Đương nhiên.” Sát Phá Lang cười hè hè, ông đây bỏ ra 200 kim để mua chút thoải mái đấy. Hừ! Vì có 200 kim thôi mà đã chịu làm Hán gian, nhân phẩm cũng thật là bỉ ổi quá. Nhưng lại nói, thế thì vì bao nhiêu kim mà chịu làm Hán gian thì mới không bỉ ổi ấy nhỉ?
Mặc Tinh nhắn tin cho Đường Hoa: “Đừng mà! Nếu ngươi thực sự làm vậy, chẳng phải sẽ triệt để trở mặt với bọn Thiếu Gia sao? Người ta hỏi ngươi vì sao lại liên hợp với cừu nhân để đối phó người mình thì ngươi phải trả lời thế nào?”
“Người giang hồ, thân bất do kỷ.”
“Nếu ngươi làm như thế, ta sẽ coi khinh ngươi đó.” Lúc này Mặc Tinh nhớ tới một người, người này là nữ vận động viên bóng bàn của Trung Quốc, sau khi rời đội lại đến đội Nhật Bản, sau đến Trung Quốc thi đấu, đánh bại được đội hữu ngày xưa thì chạy khắp sân la lớn: Có tin mừng, có tin mừng.
“Yên tâm đi, sơn nhân ắt có diệu kế, đến lúc đó ngươi ngàn vạn lần đừng có đồng tình với ai đó nhé.”
“Ai là ai?”
“Sai rồi! Là con sói nào đó.”
“Ngươi đi chết đi.”
*** suất ca: anh đẹp trai
*** Uông Tinh Vệ: là một chính trị gia thời Trung Hoa Dân Quốc, ban đầu theo cánh tả, nhưng về sau lại ngả về phía thân Nhật, do đó vẫn thường bị gọi là Hán gian, và tên ông được dùng để ví với kẻ phản bội.
*** Tōjō Hideki: là một đại tướng của Lục quân Đế quốc Nhật Bản và là thủ tướng thứ 40 của Nhật Bản trong suốt phần lớn thời gian của Chiến tranh thế giới thứ hai, từ 18 tháng 10 năm 1941 đến 22 tháng 7 năm 1944. Ông là một trong những nhà tư tưởng theo chủ nghĩa dân tộc và là người ủng hộ chiến tranh với Trung Quốc và các quốc gia khác, ông bị tuyên án tử hình vì các tội ác chiến tranh sau Chiến tranh thế giới thứ hai và bị xử tử hình bằng hình thức treo cổ sau một cuộc bỏ phiếu của các thẩm phán Tòa án quân sự quốc tế vùng Viễn Đông (International Military Tribunal of the Far East).