Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 443: Bí Mật Kinh Thiên




"Máy quạt gió ngừng quay? Một giây?" Lão nhân đeo mắt kính râu tóc bạc phơ căm tức nói:"Một giây đồng hồ không chạy ông cũng đến. Chẳng lẽ ông không biết tôi vội đến cỡ nào sao? Tôi đã sớm đã nói với các ông. Không cần người lo. Người ở phía ngoài căn bản là sẽ không biết ở chỗ mà bọn họ không coi vào đâu này còn có một cái phòng thí nghiệm. Cũng không thể đụng đến nơi này đến! Cái gì mà Tử Thần. Nó chẳng qua là một đứa bé. Biết chút võ công. Căn bản không làm được cái gì!"

"......" Lục Minh nghe xong rất không thích. Chẳng lẽ mình không đủ trâu bò. Lão nhân kia lại không sợ chính mình?

Nếu như lão đầu tử này là một cao thủ. Vậy cũng có thể !

Có điều, người nầy là một người bình thường. Còn dám như thế coi thường mình như thế. Thật không hiểu hắn dựa vào cái gì.

Bất quá làm cho tâm tình của Lục Minh thoáng chuyển biến tốt đẹp là. Cũng không phải là mỗi người đều giống như lão nhân đeo mắt kính tên là Mã lão kia hò hét rắm thối như thế. Một nhân viên nghiên cứu bên cạnh hắn. Nghe thấy tên Tử Thần này. Bị dọa làm tay run rẩy một cái. Ống nghiệm trong tay "Phanh" rơi xuống vỡ tan.

Lục Minh thầm hài lòng. Xem ra chính mình còn có một chút uy danh!

Một vài nhân viên nghiên cứu khác, mắt lộ ra vẻ sợ hãi. Nhưng không lên tiếng. Một đám giả vờ như làm thí nghiệm. Cái lỗ tai dựng thẳng lên để nghe lén.

Mã lão kia nhìn đống mảnh vỡ trên mặt đất. Điên cuồng hét lên một tiếng:"Thuốc thử số 653 của ta! Đáng chết. Ngươi là tên ngu ngốc sao? Ngay cả một cái ống nghiệm cũng đều lấy không xong!"

Nhân viên nghiên cứu kia không kịp trốn. Bị Mã lão một cước đá ngã ở trên mặt đất. Bị dọa đến lăn ra chạy trốn. Mã lão kia vẫn chưa hết giận cầm lấy một cái cốc hóa chất nóng, ném mạnh về hướng nhân viên nghiên cứu áo trắng kia, điên cuồng hét lên nói:"Lập tức phối lại cho ta. Đưa tới. Nếu không ta liền lột da của ngươi. Hủy đi xương của ngươi!"

Đám nhân viên nghiên cứu kia đều lánh đi rất xa. Rất sợ chính mình cũng bị liên lụy.

Nam tử bốn mắt tiến đến báo cáo thật cẩn thận hói:"Mã lão, hay là chúng ta kiểm tra một chút đi?"

"Ngươi nghe đây. Nơi này không có Tử Thần gì!" Mã lão kia nắm lấy cổ áo của nam tử bốn mắt. Phẫn nộ quát:"Phiến hợp kim bên ngoài cửa dày hơn nửa mét. Không có thẻ của ta. Ai cũng không thể tiến vào! về phần cái lối thông gió chết tiệt mà ngươi nói Ngươi có biết cách mặt đất cao bao nhiêu không? Bảy mươi mét. Hơn nữa ở mặt trên cùng ngay cả nắm tay cũng không đút vào được. Trừ phi Tử Thần là một con rắn, một con chuột hoặc là một con muỗi, mới có thể tiến vào! ở trong ống dẫn dài 70 mét, có năm máy quạt gió. ở phía duới cùng còn có mấy chục máy quạt gió liên tiếp, cho dù là con kiến cũng đều không cách nào chui vào.Máy tính của ngươi biểu hiện ngừng lại một giây. Có thể là do số liệu sai lầm. Có thể là virut càng có thể là thằng ngốc ngươi nhìn hoa mắt!"

"Mã lão, tôi không có nhìn nhầm......" Nam tử bốn mắt kinh hoàng thất thố giải thích.

Lục Minh cười thầm. Người nầy đích xác không có hoa mắt nhìn nhầm. Bất quá, ai tin lời của hắn chứ?

Tại dưới loại tình huống kia, phỏng chừng ngay cả siêu nhân cùng với người dơi cũng không thể không phá hư quạt mà thông qua. Cho nên. Mã lão căn bản không tin báo cáo của hắn.

Quả nhiên, Mã lão giận dữ hét:"Máy tính biểu hiện máy quạt gió còn đang vận chuyển. Đúng không? Thằng ngốc ngươi thật sự không có nhìn lầm? Ngươi không biết sao? Tử Thần hắn cũng là người. Hắn không có khả năng có bản lãnh cao như vậy. Đem cánh máy quạt gió đang quay tròn vặn tháo ra ngừng lại như vậy. Cho dù là có thể tháo ra. Cũng không thể trong một giây đi qua sau đó lại đem máy quạt gió lập tức lắp trở về! Ta nói cho ngươi biết. Cái máy quạt gió kia là Đức chế tạo. Người thường căn bản sẽ không thể tháo dở. Bao gồm cả đứa ngốc ngươi. Ta chính là cho ngươi một trăm giờ. Ngươi cũng không cách nào đem cánh quạt đang chuyển động tháo ra. Dùng đại não của của ngươi suy nghĩ một chút đi. Loại chuyện này có khả năng sao? Ta dám nói. Cho dù là thẳng ngốc cũng biết đáp án!"

Lục Minh nghe xong thiếu chút nữa cười ra tiếng. Lão đầu này thật sự rất có tự tin.

Nam tử bốn mắt bị Mã lão phun nước miếng đầy mặt, tội nghiệp nói:"Mã lão. Nhưng là cấp trên đã nói qua. Cái chi tiết nào cũng đều phải coi trọng......"

"Coi trọng cái đầu của ngươi ấy! Ta quan tâm tới thí nghiệm của ta. Vừa rồi bởi vì ngươi. Mà vỡ mất một lọ thuốc thử đặc biệt quý giá. Ngươi làm sao lại không coi trọng? Nghe đây. Ta mặc kệ là con mắt của ngươi có vấn đề. Hay là máy tính của ngươi có vấn đề, về sau lỗi trong một giây đừng có nghĩ tìm ta . Ta bận rất nhiều việc. Phi thường vội. Nhất là sau khi bị các ngươi làm vỡ vụn thuốc thử lại càng vội hơn!" Mã lão trực tiếp ném nam tử bốn mắt dời đi khỏi phòng thí nghiệm. "Phanh" đóng cửa. Còn to tiếng chửi bới nói:"Nếu như thuốc thử số 653 chính là kết quả thí nghiệm chân chính. Ta đây liền làm thịt sống hắn! Ta chán ghét nói chuyện cùng với kẻ có chỉ số thông minh thấp. Thực sự chán ghét!"

"Mã lão. Mã lào......" Nam tử bốn mắt đi không đủ hai phút. Lại đưa tới một người nam tử râu rậm cao lớn.

"ở trước khi ta chưa phát hỏa. Các ngươi tốt nhất mau rời đi. Ta không rãnh tiếp đãi các ngươi!" Mã lão bỏ qua sự quấy rầy của người khác.

"Hay là dùng máy tính kiểm tra một chúi đi. Nếu như Tử Thần chưa tới. Như vậy chúng ta có thể an tâm. Mọi người cũng có thể an toàn công tác." Nam tử râu rậm cười cười cúi đầu trước Mã lão:"Thí nghiệm quan trọng như vậy. Không để cho có sơ sót, Xin Mã lão giúp hỗ trợ. Dùng quyền hạn của ngài mở ra toàn bộ thiết bị theo dõi truyenfull.vn. Dùng nhiệt tham khí kiểm tra."

"Kiểm tra. Ngươi có biết làm như vậy. Phải lãng phí bao nhiêu nguồn sinh lực không? Sẽ giết chết bao nhiêu loại vi khuẩn thí nghiệm hay không? Ngươi có biết làm như vậy sẽ làm cho nhóm những người này lãng phí bao nhiêu thời gian không?" Mã lão phẫn nộ rít gào.

"Tử Thần vào đuợc. Nơi này của chúng ta liền nguy hiểm. Nam tử râu rậm cười theo. Kiên trì phải kiểm tra.

Lục Minh nghe xong. Cảm thấy có điểm không ổn.

Nếu như thật sự là có cái nhiệt tham khí gì có thể kiểm tra toàn bộ phòng thí nghiệm mà nói. Chính mình rất có khả năng sẽ bị bọn họ kiểm tra đi ra.

Làm sao bây giờ? Nhanh chóng lui ra ngoài. Hay là liều mạng?

Lục Minh trong lòng có ngàn vạn ý niệm xẹt qua trong đầu. Đi hay lưu lại. Một mặt sợ đối phương phát hiện thì đánh rắn động cỏ, về phương diện khác lại cảm giác bây giờ rời đi thì quá lãng phí.

Rốt cuộc nên đi. Hay là nên ở lại?

Bây giờ làm ra quyết định !

"Các ngươi đừng cho Tử Thần to gan như thế. Hắn không phải thần. Không có khả năng tùy tiện xâm nhập vào nơi này của chúng ta......Bất quá. Ngươi đã muốn kiểm tra. Ta đây cũng không thể phản đối. Bất quá có cái tổn thất gì. Các ngươi phải chịu toàn bộ trách nhiệm!" Mã lão quẹt thẻ. Đi đến một mặt bên vách tường. Đem vách tường ngụy trang dâng cao lên. Lộ ra phòng thật lớn cùng với bàn phím máy tính trước mặt. Mặt trên có đủ các loại dụng cụ nhiều kiểu dáng, chi chít các chốt mở

Hắn dùng thẻ, nhẹ nhàng xẹt qua ở trên một cái rãnh.

Ngón cái của tay phải đặt tại trên một cái nút cảm ứng màu đỏ. Đặt con mắt xuyên hướng tới trên một cái kính hiển vi.

Bên trái đồng thời đưa vào hơn mười mật mã khác nhau. Lại hướng về phía microphone nói:"
Mở cửa. Ta là Mã viện trưởng."

Máy tính lóe lên. Vô số đồ án hình học không gian chớp động. Một thanh âm thông qua loa khuếch đại hợp thành phát ra: "
Mật mã chính xác. Tần số âm thanh chính xác. Dây thần kinh dưới tròng mắt chính xác. Chấp thuận cho quyền hạn cấp A."

Hai tay Mã lão hai tay "
ba ba ba" bay múa ở trên bàn phím. Thỉnh thoảng ấn động các loại chốt mở.

Lục Minh cảm thấy không chỉ có ống dẫn thông gió. Mà ngay cả ở phòng thí nghiệm phía dưới. Nhiệt độ đều nhanh chóng tăng lên đi lên. Cứ cho là không nhiều lắm. Nhưng hắn vẫn là lập tức vận khởi Quy Tức Pháp. Làm cho toàn thân mình biến thành một vật như một tảng đá, chân khí còn lưu động tại bên ngoài cơ thể hình thành một tầng màng bảo hộ. Mã lão hắn đem hình ảnh của tất cả chuyển đi ra cho thấy một cái phòng thí nghiệp cao thấp ba tầng. Tất cả sinh mệnh đều biến thành điểm đỏ.

Khi Mã lão đưa ra toàn bộ hình ảnh của phòng thí nghiệm. Một một phòng đều bị cameras quay chụp, đều tiến hành tra xét hết.

Bất cứ cái điểm đỏ đại biểu sinh mệnh nào, cũng đều không bỏ qua.

Có một ít điểm đỏ hắn thậm chí cố ý dùng cameras đem mặt của nhân vật nhìn rõ, trừ hình ảnh vài phòng bí mật không có điều tra ra. Tất cả điểm đỏ đều được tra xét một lần.

"Cám ơn Mã lão đã hỗ trợ. Tử Thần không có xâm nhập, bây giờ tôi yên tâm rồi." Nam tử râu rậm còn khẽ lau đi mồ hôi lạnh một phen, thở dài nhẹ nhỏm một hơi.

Hắn thà rằng thấy kết quả như thế. Nếu như thật sự Tử Thần xâm nhập vào nơi này. Vậy chính mình liền xong rồi.

Mã lão nhanh chóng đem máy tính đóng lại. Đem vách tường bí mật khôi phục thành vách tường ngụy trang ban đầu. Sau đó vẻ mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm nam tử râu rậm: "
Ngươi nghe đây! Ta hiện tại lo lắng. Bởi vì vừa dùng nhiệt tham khí kiểm tra vừa rồi. Ta hoài nghi đám vi khuẩn mà ta nuôi dưỡng bởi vì độ ấm đột nhiên thay đổi cùng với bị tia hồng ngoại chiếu xạ mà bị chết hơn phân nửa. Còn có một ít thuốc thử hóa học mẩn cảm cũng có thể biến chất! Các ngươi lo buồn vô cớ làm ra hành động như vậy. Làm cho thí nghiệm của ta sinh ra nhầm lẫn không thể biết......Đừng giải thích với ta. Ta không cần sự giải thích ngu xuẩn của các ngươi! Điều duy nhất các ngươi phải làm. Chính là cút ra ngoài tầm mắt của ta. Tốt nhất là vĩnh viễn đừng để cho nhìn thấy. Nếu như ta đây thí nghiệm thất bại. Như vậy các ngươi đều phải chịu toàn bộ trách nhiệm. Ta sẽ đem tất cả đám ngu ngốc các ngươi đưa lên đài thí nghiệm. Cho các ngươi biến thành thí nghiệm thể mà ta muốn. Hay là thành một khối tử thi hư thối!"

Nguy hiểm đã được giãi trừ. Lục Minh chậm rãi mở mắt ra.

May mắn. Chính mình học được Quy Tức Pháp. Nếu không thì không bại lộ thân phận là không thể.

Xem ra lão đầu từ phía dưới này là nhân vật quyền uy về mặt nào đó. Nhìn bộ dáng vênh váo tận trời mắng chửi thủ hạ của hắn. Đã biết hắn là người trâu bò. Lục Minh thầm nhớ kỹ bộ dáng của lão đầu tử này. Chuẩn bị sau khi trở về, lén nói với nhóm Trương lão Lô lão. Xem bọn họ có biết lão gia hỏa này hay không. Hoặc là mượn mạng lưới tình báo của quân đội điều tra một chút. Tra xem lão già này là thần thánh phương nào.

Mã lão mắng nam tử râu rậm cùng nam tử bốn mắt một trận. Lại cầm một cái báo cáo số liệu thí nghiệm nhìn nhìn.

Sau đó hướng về phía thủ hạ quát: "Mở phòng thí nghiệm số 3 ra. Quan sát các loại phản ứng ghi chép lại. Chúng ta đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi......Nhanh lên một chút. Ta chưa từng có thấy qua trợ thủ chậm chạp giống các ngươi!"

Thấy một đoàn nhân viên nghiên cứu áo trắng ở phía dưới theo đuôi Mã lão hướng tới một gian phòng thí nghiệm bên ngoài mà đi đến. Lục Minh cũng lặng lẽ vòng qua ống dẫn hơn trăm mét. Vô thanh vô tức đi đến gần phòng thí nghiệm số 3 kia. Tìm kiếm được một cái cửa thông gió. Nhưng chỗ hở ra phi thường kín mịn. Lục Minh không thể thấy rõ phía dưới có cái đồ vật gì. Chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ.

Trong chốc lát, vài nhân viên nghiên cứu mặc áo trắng cùng khiêng một cái lồng nhựa hình trụ bằng thủy tinh trong suốt đậy kín lại đây.

Cảnh tượng ở trước mắt Lục Minh bị che quá nữa.

Bất quá, Lục Minh vừa nhìn da đầu run lên......Trong lồng thủy tinh trong suốt kia chứa một quái vật có làn da xanh biếc! Nếu như người thường nhìn. Thật đúng là sẽ nghĩ đến đó là yêu quái Bất quá. Lục Minh có thị lực cực kỳ mẫn tuệ, trong nháy mắt thấy rõ ràng. Đó là một người!

Hơn nữa quái vật có làn da màu xanh biếc kia. Hoặc là nói người kia. Còn sống! Chỉ là. Đã hấp hối.

Là cái thí nghiệm gì. Đem một người biến thành bộ dáng quái vật như vậy chứ? Khó trách Mã lão phải nghiên cứu trên cơ thể người như vậy? Không có khả năng, có lẽ là Mã lão ở nghiên cứu cái vi khuẩn gì đó. Giống như thí nghiệm ra chiến sĩ mất sạch tính người của Anh Quốc đi?

Lục Minh trong lòng hơi run rẩy. Chơi vi khuẩn sao? Xem ra lần này mình đến đây là đúng. Bên cạnh đập chứa nước Bạch Dũng này. Thật là có một cái đại bí mật kinh thiên!