Trong đám người dũng mãnh tiến vào từ bên ngoài Phương Phi Uyển, thực sự có một nam tử béo trắng đầu đội mũ cao đầu bếp .
Hắn mang theo mười mấy trợ thủ như một đám sao vây quanh mặt trăng đi vào .
Lục Minh quay đầu lại nhìn, kỳ quái hỏi: "Người này là ai ? Làm sao chạy tới chỗ chúng ta ở đây tham gia khiêu chiến? Ủa? Thuỷ Tinh Cung? Trên ngực người này viết là Thuỷ Tinh Cung. Chẳng lẽ hắn là trù sư (đầu bếp) của Thuỷ Tinh Cung?"
"Nói chính xác, hắn là cao cấp đại trù sư của Thuỷ Tinh Cung - tư cách chức nghiệp đầu bếp cấp một quốc gia. Tại trong năm đẳng cấp trù sư là cao nhất! Nói như thế này, đâu bếp có tư cách cao nhất của Phương Phỉ Uyển là Nghiêm sư phụ. Hắn chỉ là cao cấp trù sư- tư cách chức nghiệp quốc gia cấp ba . Hắn cùng với tên kia so sánh, còn cách tư cách chức nghiệp trù sư quốc gia hai cấp nữa. Nhân tài cao xa như loại trù sư này, Phương Phỉ Uyển chúng ta căn bản không mời nổi, cũng mời không được!" Trang tỷ đi ra. Nàng hiển nhiên biết nam tử béo trắng kia, nói cho Lục Minh, rồi lại tiến lên cùng nam tử béo chào hỏi: "Đường đại sư phụ. Hoan nghênh quang lâm. Không nghĩ tới chúng ta ở đây hồ đồ, lại làm kinh động đến Đường đại sư phụ ngài. Xin mời qua bên này !"
"Tôi chính là đến xem náo nhiệt. . ." Nam tử béo kia cười ha ha, giả bộ không phát hiện Trang tỷ vươn tay ra. , theo các trợ thủ vây quanh hướng lôi đài thi đấu bên kia đi đến.
"Dám như thế ?" Lục Minh vừa nhìn, rất căm tức.
"Thấy rõ rồi chứ. Con lợn này là Đường Hoa. Hắn chính là nhân vật cấp đại sư của Lam Hải được gọi là "Tiếu Di Lặc". Cho dù là thị trưởng Lam Hải mời ăn cũng phải hẹn trước mới được. Bình thường liền tự cho mình siêu phàm, hơn nữa tên gia hỏa Ngô Sáp kia lại không đi khiêu chiến hắn, trái lại tới khiêu chiến Phương Phỉ Uyển chúng ta. Hắn ghi hận trong lòng, oán khí đầy mình. Nếu như cùng Trang tỷ nắm tay mới là lạ." Tiểu Hoa mimi khẽ kéo tay Lục Minh một chút, nói: "Nếu như anh muốn cho Trang tỷ xả giận, hãy theo em đi vào nghĩ một biện pháp. Tại buổi tối trên thi đấu khiêu chiến trù nghệ đánh bại hắn!"
"Em không quá xem trọng Đường Hoa, tuy rằng hắn rất kiêu ngạo nhưng thực lực đích thật là đỉnh cao." Hoắc Vấn Dung liều mạng đổ thêm dầu vào lửa.
"Phép khích tướng đối với anh vô dụng!" Tuy rằng miệng Lục Minh nói như vậy, nhưng thấy cái loại này thái độ rắm thối này của đối phương, đích xác có một chút bốc hỏa, có chút thực lực muốn ra vẻ trâu bò không phải là không được nhưng lễ tiết cơ bản nhất cũng không có sao?
Phương Phi Uyển cùng Thuỷ Tinh Cung lại là tử địch đối đầu. Nếu như là bởi vì người khác không đi khiêu chiến mà tâm tình oán hận, vậy cũng quá hẹp hòi đi?
Lúc đầu người ngoài tới khiêu chiến, đầu bếp của Lam Hải lẳn là liên thủ đối kháng mới đúng. Hắn còn giẫm ngang một cước!
Lục Minh vừa thấy khuôn mặt xấu hổ của Trang tỷ, trong lòng điên tiết. Trang tỷ vì Phương Phỉ Uyển, cũng bị không biết bao nhiêu người trợn mắt. Tên Đường đầu heo này dám trước mặt mọi người làm nàng xấu mặt, nếu mình không đòi lại công đạo cho nàng. Vậy sống uổng phí rồi.
Đại sư? Đại sư thì thế nào?
Khi Trang tỷ trở về, Lục Minh hướng nàng gật đầu nói: "Chị, đừng khổ sở. Em sẽ làm cho Đường đầu heo này khóc trở về!"
"Này có cái gì đâu. Không nắm tay cũng chỉ là thói quen của người khác. Không có việc gì. Chị sớm đã quen rồi." Trang tỷ rất vui mừng lại không thèm để ý cười cười nhưng nàng vừa nói như thế, Lục Minh càng tức khí nổi lên. Nguyên nhân chính là nàng vì Phương Phỉ Uyển chịu đựng hết lạnh nhạt, mình muốn cho nàng uy phong bát diện đứng ở trước mặt người đời, làm cho tất cả mọi người tôn kính nàng, đều sùng bái nàng
"Được. Anh tới làm trợ thủ của các em. Đánh bại bọn họ. Làm cho tất cả người muốn nhìn chúng ta chê cười phải rớt tròng mắt. Làm cho tất cả người muốn giễu cợt chúng ta phải câm miệng. Làm cho tất cả người muốn khi dễ chúng ta phải khóc rời khỏi!" Lục Minh lần đầu tiên chăm chú tại mặt trù nghệ, làm cho chúng nữ ngạc nhiên.
Thật không nghĩ tới, Lục Minh hắn còn rất bao che khuyết điểm .
Trong lúc nhất thời, trong lòng chúng nữ đều nổi lên một loại cảm giác hoà thuận vui vẻ.
Có một nam tử như vậy thay mọi người xuất đầu, che chở mọi người khắp nơi. Cái loại cảm giác này. Thật đúng là không tồi.
Trang tỷ càng cảm động giơ tay ôm lấy Lục Minh. Tại khi quay đi thì còn len lén lau mắt, lập tức khôi phục thái độ bình thường, ohân phó chúng nữ bắt đầu công việc.
Lục Minh được phép nghỉ ngơi một giờ. Chúng nữ mong muốn hắn bảo trì trạng thái điều kiện tốt nhất, Tại trong buổi tối thi đấu trù nghệ, có thể sử dụng năng lực thần kỳ của hắn . Cho mọi người một cái biểu hiện kinh hỉ. Nếu như dựa theo thực lực chân chính, chỉ dựa vào lực lượng của Hoắc Vấn Dung cùng Tiểu Hoa mimi là không có khả năng thắng được Đường đại sư kia. Có điều là Lục Minh lúc trước đã nghiên cứu "Ngũ Hành Ngưng Mặc Thang" cùng "Ngân Long Bạch Ngọc Thang" . Hẳn là có thể làm cho các nàng bảo trì thế bất bại .
Canh!Phương diện này tuyệt đối có thể xuất sắc!
Chỉ cần lại trên mùi vị cùng trang trí có thể cùng đối phương ngang hàng, thậm chí hơi yếu một chút. Tin rằng vẫn có thể lấy được thắng lợi cuối cùng.
Mà một điểm then chốt của việc thu hoạch thắng lợi này ngay ở Lục Minh vì đánh bất ngờ.
Trong lòng Lục Minh lúc đầu không có chiến ý, nhưng xuống bếp gặp phải loại sự tình này. Ở trong lòng hắn, vẫn là nữ hài tử độc quyền. Thế nhưng bây giờ, Trang tỷ bị đối phương khinh thường. Kích lên cơn tức giận trong lòng Lục Minh. Làm cho hắn sinh ra chiến ý mạnh mẽ!
Làm một cường giả, hắn tuyệt đối không cho phép người khác tới cửa khi dễ. Cũng tuyệt đối sẽ không nhìn người khác khi dễ bằng hữu thân nhân của mình mà thờ ơ.
Sáu giờ chiều, khán giả tại hiện trường đã ăn xong bữa cơm của Phương Phi Uyển cung cấp, phó đạo diễn của đài truyền hình tuyên bố năm phút đồng hồ đếm ngược tính theo thời gian.
Thi đấu khiêu chiến trù nghệ sắp bắt đầu. Lục Minh làm trợ thủ của phe Phương Phỉ Uyển. Bị chúng nữ bắt thay một bộ đồ trắng của đầu bếp. Đội mũ. Lại thêm một cái kính râm. Đương nhiên trợ thủ không chỉ có mình Lục Minh, còn có Lạc Vân, Tàn Dương, Tiểu Mễ , Lạt Bá . Về phần Phách Đao. Hắn lúc đầu nói bảo trì trung lập, sau lại biểu thị mình cũng muốn dự thi.
Đối với kẻ phản bội này, bọn Lạc Vân ngoại trừ ra sức đánh điên cuồng, chính là tập thể khinh bỉ.
"Ta là đang ở Tào doanh nhưng tâm Hán. Có ta dự thi, Phương Phỉ Uyển cho dù là thua, cũng sẽ không phải là không còn một tên cuối cùng. Bởi vì có ta nhặt xác!" Lời này của Phách Đao còn chưa có nói hết. Đã bị mọi người nhất tề chỉ ra một ngón giữa(phác=)) ). Bao gồm cả các mimi của Phương Phỉ Uyển cũng không ngoại lệ.
Lục Minh không giống bọn Lạc Vân . Bọn họ lúc trước đã tiếp thu đặc huấn. Hai người một tổ làm trợ thủ cho Hoắc Vấn Dung cùng Tiểu Hoa mimi. Lục Minh chủ yếu phụ trách không phải nâu ăn, mà là quan sát đối thủ. Tại đến khi có tình báo chuẩn xác, lại ra quyết đinh món ăn cụ thể, nhằm vào nhu cầu thân thể của khách quý bình phẩm mà mà làm ra món ăn.
Sợ là khi Lục Minh quan sát, con ngươi sẽ có cái dị tượng gì nên đặc biệt cho mang kính râm, đương nhiên bọn Lạc Vân cũng đeo theo, hình thành phong cảnh đặc sắc của trợ thủ chỉ có ở Phương Phỉ Uyển.
Tất cả đại biểu đều đứng ở một bên, đợi lên sân khấu.
Người chủ trì của đài truyền hình là một nam một nữ, lên đài tuyên bố thi đấu "Khiêu Chiến Mỹ Vị Cực Điểm" chính thức bắt đầu.
Phó đạo diễn kia đứng ra khoa tay, ý bảo khán giả hoan hô cùng vỗ tay mạnh mẽ. Tại khi đôi nam nữ chủ trì giới thiệu các tổ chức thì nhân mã mỗi tổ chức lại có trình độ vỗ tay nhiệt liệt qua lại, làm cho bầu không khí trái lại có chút giống hình thức.
Cho tới bây giờ, Lục Minh mới phát hiện hoá ra khán giả vỗ tay ở đài truyền hình, cũng không phải tự nguyện,cũng không phải mục đích bản thân mà là có chỉ huy!
Đúng là...!
Lục Minh nghe qua thật giả dối. Không ngờ còn có tiếng vỗ tay cùng hoan hô giả!
Đầu năm nay ngay cả tiếng vỗ tay cùng hoan hô cũng đều là giả. Còn có cái gì là thật chứ? Thực sự là bi ai!
"Tại trước khi bốn tổ trù sư tiến lên thi đấu, chúng tôi xin mời khách quý bình phẩm lên sân khấu. Mọi người xin hãy vỗ tay nhiệt liệt để hoan nghênh. . ." Nữ chủ trì chính là cô gái từng phỏng vấn Lục Minh kia. Bây giờ nàng thay đổi một thân lễ phục dạ hội lễ phục dạ hội đẹp đẽ quý giá . Nhìn qua vẻ mặt rực rỡ, chói lọi. Tại trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của khán giả, người phụ trách ánh sáng đem ngọn đèn đánh hướng tới một góc lễ đài. Các tiểu thư lễ tân của đài truyền hình, dẫn dắt các vị khách quý đi lên sân khấu.
Từng đợt âm nhạc nổ vang. Nam chủ trì khàn cả giọng giới thiệu nói: "Đầu tiên, xin hoan nghênh Chu phó thị trưởng của chúng ta, xin cảm tạ, dù bận trăm công ngàn việc, vẫn gắng sức hỗ trợ chúng ta." Sau khi hung hăng lau giày nịnh nọt, lại quát: "Hoan nghênh Vị Vương lão tiên sinh quang lâm, Vị Vương lão đầu tiên là Lam Hải Trù Thần. Là kiêu ngạo của người Lam Hải chúng ta ." Lại một phen nhuộm đẫm khoa trương. Lục Minh nhìn vị lãnh đạo Chu phó thị trưởng anh minh thần võ này một chút. Chỉ là một tên đàu hói mập mạp hình thức Về phần Vị Vương lão tiên sinh lại là một lão nhân khô cứng nhỏ gầy, có vẻ mặt lão nhân như sắp xuống lỗ.
Tiếp theo là Bồ chủ tịch của đại tập đoàn Bảo Cường. Hắn là nàh tài trợ chủ yếu của đài truyền hình đêm nay, đương nhiên là ngồi trên vị trí khách quý .
Mặt khác, hắn cũng là phụ thân của Bồ Kỳ. Có điều là hắn hẳn là không biết con gái mình là binh sĩ số 2 của Lục Minh .
Sau Bồ chủ tịch là Tống chủ tịch. Người này là phó chủ tịch của Hội Liên Hiệp Phụ Nữ.
Xã hội hài hòa đã cường điệu bình đẳng nam nữ. Tới một phó thị trưởng, lại có một phó chủ nhiệm hội phụ nữ là rất bình thường.
Tống chủ nhiệm mang kính mắt, phỏng chừng hơn bốn mươi tuổi. Lộ ra một khuôn mặt với bộ dáng"Lão nương đang trong thời kỳ mãn kinh. Ai cũng chớ chọc ta". Lục Minh nghe Hoắc Vấn Dung nhẹ giọng nói: "Xì. Tới một bà "niên sơ tứ" dáng dấp "Giảo Bà Tứ" ( bà Tư đẹp) !" Không khỏi kỳ hỏi: "Có ý tứ? Cái gì là dáng dấp "Giảo bà Tứ"?"
"Hoá ra anh cũng có thứ không hiểu a?" Vấn Dung len lén cầm thắt lưng của Lục Minh. Cười duyên nói: "Anh nghĩ lại hình dạng Chu Tinh Tinh đồng học trong phim "Hành Vân Nhất Diều Long" thì sẽ biết."
"Cái này cũng chưa rõ!" Lục Minh đã xem qua bộ phim này. Nhưng đã quên nội dung.
"Cái này cũng không biết. "Giảo Bà Tứ" Ngô Quân trong phim do Như Sức diễn . Chính là cái bình nước ngoài lạnh trong nóng có dạng " 30 như sói, 40 như hổ".Chính là dáng dấp"Giảo Bà Tứ". Tiểu Hoa mimi luôn luôn là vô địch tồn tại. Nàng trở lại lấy tư thái giáo chủ dạy dỗ cho bọn Lục Minh cùng Lạc Vân: "Về phần dáng dấp "Niên sơ tứ". Liền không chỉ nói có vẻ mặt đẹp. Anh ngẫm lại đầu bốn. Cho "gà" ăn xong hết rồi. Tiền cũng tiêu hết. Muốn bắt đầu đi làm, ngẫm lại, còn có thể có cái vẻ mặt hoà nhã sao?"
"Giáo chủ giáo huấn lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục. Người người tỉnh ngộ. Giáo chủ muôn năm!" Lục Minh vội vàng chắp tay, nghiêm trang tán tụng nói.
". . ." Lạc Vân cùng Tàn Dương vừa nghe, đều âm thầm toát mồ hôi.
"Các ngươi là không phải còn có chỗ không rõ sao? Không việc gì. Lúc rảnh rỗi ta giúp các ngươi mở rộng kiến thức. Bù lại một chút sinh lý mà các ngươi ở trên lớp học không cách nào biết được."
Tiểu Hoa mimi thấy phía động tác lau mồ hôi lạnh của bọn Lạc Vân, khẽ hừ một cái.
"Không dám. Giáo chủ anh minh thần võ. Tuy rằng tôi đã từng thân là một thành viên của Trạch Hồn Đảng . Nhưng đối với Tiểu Hoa giáo chủ, đã sùng bái ngũ thể từ lâu." Lạc Vân vội vàng mở miệng. Bằng không Tiểu Hoa mimi tìm mình gây phiền phức. Bọn Tàn Dương vội vàng xác nhận. Không nói tới hai người bọn họ biết rõ lợi hại, cho dù là Tiểu Mễ cùng Lạt Bá, cũng từng thấy tình hìnhTiểu Hoa mimi thu thập Phách Đao.
Phách Đao tử thủ đảng thuân khiết biểu thị đảng này là tiểu đệ đệ ngay thẳng, tuyệt đối không lay được. Tuyệt không phản bội.
Tuy rằng thái độ của hắn rất kiên quyết. Nhưng Tiểu Hoa mimi liền đem hắn xử lý cực kỳ đơn giản! Nàng đem một cái quần lót vứt tới trước cửa sổ. Nói đó là thần khí của Nhan Mộng Ly mimi . Phách Đao phi thân chém giết. Không nghĩ tới Tiểu Hoa buông lỏng ngón tay. Quấn lót theo gió bay ra ngoài cửa sổ. Phách Đao bay ra mau chóng đuổi. Tại khi bắt được cái quần lót kia, một xe tải bên ngoài đường kia lao tới. . .
Hài kịch. Còn xa xa không chỉ như vậy. Khi Phách Đao cả người đẫm máu cho rằng mình đã có được thần khí tối cao trong lòng thì, Tiểu Hoa mimi lại nói cho hắn. Cái quần lót kia không phải của Nhan Mộng Ly, mà là của một bác gái hàng xóm .( haha=)) )
Phách Đao lập tức ói ra. Khóc. Tại trong lệ rơi đầy mặt lăn ra ngất xỉu.
Tại Phương Phỉ Uyển. Tiểu Hoa mimi tuyệt đối là tồn tại so với Lục Minh càng mạnh hơn. Liền ngay cả Lục Minh khi nói với nàng nói, cũng đều phi thường cung kính.
Trong lúc bọn Lục Minh đang nói chuyện với nhau, tổng cộng có mười lăm tên khách quý bình phẩm lên sân khấu. Phân chia chỗ ngồi xuống. Ngoại trừ bốn người trước. Còn có Tạ tổng giám đốc của Thủy Tinh Cung. Hai vị trù sư danh tiếng của Lam Hải. Một vị Thực Thần Đào Ca đến từ Hồng Kông . Một người là Hà Văn Điền fan của người khiêu chiến Ngô Sáp. Một vị Lôi tổng thanh tra của đài truyền hình Lam Hải .
Mười vị này phân biệt là khách quý bình phẩm mà bọn Đường Hoa đại sư cùng Ngô Sáp khiêu chiến mời tới . Bên Phương Phỉ Uyển, đi tới năm vị, tất cả đều là nữ .
Tuyết Di- vợ của Vương Đổng, vợ của Diệp Nhất Phi, Hoa tỷ, Trang tỷ, cùng Niếp Thanh Lam mặc cảnh phục, còn có một mỹ nhân Lục Minh không nhận ra, ngồi ở bên người Hoa tỷ. Hẳn là bạn nàng mang đến.
Làm cho Lục Minh hơi tiếc nuối chính là lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn không tới.
"Nói cho các ngươi biết. Đợi lát nữa lên sân khấu. Nhất định phải hảo hảo biểu hiện. Nếu như thua. Tất cả cởi quần đi tiểu cho ta!" Tiểu Hoa mimi tại khi người chủ trì giới thiệu chủ nhà Phương Phỉ Uyển lên sân khấu thì nàng quay đầu trở về cảnh cáo đám Lục Minh cùng Lạc Vân . . . Trog lòng bọn Lục Minh phát lạnh, cảm thấy chỗ đũng quần có loại cảm giác lạnh vù vù!
Bất luận làm sao, trận này tuyệt không thể thua!
Có Tiểu Hoa mimi cường hãn không gì sánh được ở đây. Một trận này chỉ cho phép thắng. Không được thua!