Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 310: Một tiếng làm người trong mộng tỉnh giấc




"Muốn đi ra ngoài?" Cảnh Hàn gõ cửa tiến vào, nàng nhìn Lục Minh một chút, tựa hồ có việc muốn nói.
"Em có cái gì muốn nói với anh sao, có phải sinh nhật sắp đến hay không ?" Lục Minh biết rõ sinh nhật của các nàng Niếp Thanh Lam cùng Chúc Tiểu Diệp, nhưng lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn này dù thế nào cũng không chịu nói, Lục Minh vẫn rất muốn đem giọt tinh thể sau khi hai khỏa hạt châu nổ tung hình thành tiểu không gian trữ vật cho nàng làm quà sinh nhật, có điều là Cảnh Hàn nói sinh nhật chưa đến. Trước đã cùng Trầm Khinh Vũ nói chuyện điện thoại qua, lại từ chỗ Niếp Thanh Lam thăm dò một chút tin tức, Lục Minh suy đoán sinh nhật của Cảnh Hàn sắp tới rồi, nhưng chẳng biết cụ thể là ngày nào, cho nên, hắn vẫn rất muốn biết ngày chính xác, đến lúc đó cho nàng một sự ngạc nhiên vui mừng.
"Đều không phải." Cảnh Hàn lắc đầu, nói: "Em thu được tin tức, có một cổ mộ niên đại rất lâu bị người ta phát hiện, rất nhiều người trộm mộ đều đang điên cuồng khai quật, hiện nay còn chưa tìm được chủ mộ, có điều chỉ là bên trong mộ giả, cũng đã đào ra thứ có thể làm cho người đời điên cuồng, ví dụ như cái này..."
Cảnh Hàn đưa cho Lục Minh một khối kim loại không phải vàng không phải sắt, ảm đạm không ánh sáng, cầm vào tay thấy cực nặng.
Khối kim loại này có hình dạng nửa cung tròn, ở giữa là lõm, mặt trên có khắc hoa văn kỳ dị, Lục Minh nhận lấy, trong đầu có một đống tri thức giống như hoa tươi trán phóng ra, một loại tên cùng tri thức hoàn toàn mới hiện lên, làm cho hắn ngạc nhiên.
Vừa nhìn biểu tình khác thường của Lục Minh, Cảnh Hàn còn tưởng rằng mảnh kim loại nửa cung tròn này có chuyện, trong lòng căng thẳng, bay lên một cước, đem nó từ trong tay của Lục Minh đá bay ra.
Nghe thấy tiếng động, mọi người ở bên ngoài đều vọt tiến đến.
"Không có việc gì, chỉ là anh nghĩ tới một vài thứ, có chút thất thần." Lục Minh thấy Cảnh Hàn hiểu lầm , vội vàng xua tay giải thích.
"Thật sự không có việc gì? Vậy các người chậm rãi trò chuyện đi!" Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn có một cái hiểu ngầm nhỏ, ai cùng Lục Minh nói chuyện cùng một chỗ, như vậy đối phương sẽ cố gắng hết sức không quấy rối. Có điều là bây giờ thấy Lục Minh tựa hồ có chuyện gì đó rất quan trọng muốn nói, trong lòng nàng lại luyến tiếc rời đi, trong miệng nói bảo Cảnh Hàn cùng Lục Minh tiếp tục trò chuyện, dưới chân cũng không di động, vừa mới thấy Giai Giai tiến tới định dọn phòng, vội vàng đem Giai Giai muốn lui ra ngoài kéo lại, tới ngồi bên giường, nghe hắn cùng Cảnh Hàn nói cái gì một chút.
"Thứ này là Hà Xa Tri Bàn, là từ một loại vật chất khó hiểu luyện chế đi ra . Nó hẳn là có hai cái nửa cung tròn tạo thành. Đây là một nhất bộ trong đó. Bên trong ghi chép rất nhiều thứ cổ quái lại đặc biệt. Hiện nay anh có thể giải thích, có hai loại. Một là về kinh mạch nội phủ cơ thể người; một loại khác là công pháp tu luyện rất đặc biệt lại rất kỳ quái, là Hà Xa Tiểu Chu Thiên. Vị trí nó tu luyện không phải đan điền, mà là thận. Kỳ quái thật. . ." Lục Minh mình nếu không phải từ trong đầu phản ứng biết được tri thức này, cũng không dám tin rằng trên thế gian còn có loại đồ vật này.
Hà Xa Tri Bàn trong tay, tuyệt đối là thứ kỳ quái mà trên thế giới chưa có ai nói qua. Hơn nữa vật chất làm nên thứ này cũng là vật chất mới không có trên bảng tuần hoàn các nguyên tố.
Lục Minh lấy ra đao điêu khắc mà Vương đổng dùng kim cương chế tạo, dùng sức vẽ một cái tại trên Hà Xa Tri Bàn.
Hoàn toàn không có bất cứ cái vết tích gì. . .
Độ cứng của cái Hà Xa Tri Bàn này lại không kém hơn kim cương chút nào. Cảnh Hàn, Niếp Thanh Lam cùng Giai Giai thấy vậy cực kỳ kinh ngạc.
Ai cũng biết thứ có độ cứng cao nhất thế gian chính là kim cương. Nó vượt xa so với ngọc thạch bảo thạch hoặc là kim loại cứng nhất gì đó. Độ cứng đều phải vượt gấp mười lần. Dùng sức đem kim cương khắc vào bề mặt phía ngoài của bất cứ một loại vật chất gì, đều sẽ vẽ ra được vết tích.
Ai cũng chưa có nghe nói qua Hà Xa Tri Bàn, cũng không có nghe nói qua loại vật chất kỳ lạ này, nếu không phải nó xảy ra trước mắt mọi người, như vậy còn không thể tin được là nó có tồn tại thật sự. Lục Minh lại lấy ra cái bật lửa bật lên, đốt mặt ngoài của nó, sau một phút đồng hồ, thò tay ra sờ chỗ bị đốt, trên mặt chỗ đó vẫn lạnh lẽo như lúc ban đầu, một chút nóng cũng không có.
Tam nữ đều thò tay ra thử, mặt đều lộ vẻ dị sắc.
"Cái này có phải hay không đĩa bay của người ngoài hành tinh hay không ?" Giai Giai mang chút sợ hãi trốn tới hướng phía sau của Lục Minh, tựa hồ lo lắng Hà Xa Tri Bàn sẽ đột nhiên phóng ra laser không biết chừng.
"Lục Minh đồng học, nói một chút thử xem, thứ này rốt cuộc là cái gì?" Trong lòng Niếp Thanh Lam cũng không rõ, nhưng nàng biết căn bản không cần đoán, trực tiếp hỏi hắn là tốt nhất.
"Anh cũng không rõ lắm, anh nghĩ, nó không phải đĩa bay của người ngoài hành tinh. . . Tin tức cất giữ ở bên trong, anh có thể hiểu được một ít, các em nghĩ, anh là Ảo Đức Mạn sao, làm sao có thể sẽ biết rõ casc thứ về người ngoài hành tinh." Lục Minh còn có tâm tình pha trò cười, Giai Giai biết là hắn cười mình nhát gan, duỗi tay ra cấu cánh tay của hắn, đứng ra giả bọ to gan cầm lấy Hà Xa Tri Bàn trong tay của Lục Minh, nhìn một lần, nói: "Hoa văn trên mặt này, tựa hồ có chút giống chữ Hán".
"Hay là, đây là văn minh tiền sử gì đó!" Cảnh Hàn hơi trầm ngâm một chút, dè dặt mở miệng nói.
"Văn minh tiền sử?" Giai Giai nghe nói qua nngười ngoài hành tinh, nghe nói qua đĩa bay, cũng nghe nói qua người là do khỉ biến thành, nghe nói qua thuyết tiến hoá của Đác-uyn, nhưng chưa nghe nói qua cái gì là văn minh tiền sử.
"A, cái này. . ." Lục Minh cảm thấy cái thứ này, xã hội bây giờ là không thừa nhận, sách giáo khoa không đề cập tới, nếu là không biết, cũng không kỳ quái.
Trong sự giáo dục của đất Hán, bởi vì bỏ qua rất nhiều tri thức Trung Hoa cổ đại, hầu như hoàn toàn rập khuôn phương Tây, cho nên bây giờ người Hán căn bản không học các thứ Nhân,Nghĩa, Lễ, Trí, Tín gì đó của tổ tiên. Rất nhiều người đều cảm thấy văn minh của Hoa Hạ truyền thừa xuống là cực kỳ lạc hậu của, cảm thấy bản thân tri thức của Phật gia hay là Đạo gia, Nho Gia bám rễ tại đất Hán đều là triết học, cũng không phải khoa học.
Thậm chí có chút người dùng khoa học hiện đại phương Tây đi chứng minh văn minh Hoa Hạ cổ gì đó, cảm thấy thứ gì mà không nhìn thấy không sờ thấy chính là giả.
Nói cách khác, giáo dục đất Hán bây giờ, là khoa học chứng minh thực tế chứng minh thực tế tinh khiết tinh khiết Tây hóa, ít chứa đựng bất cứ tinh hoa học thuật gì của Hoa Hạ cổ đại, các chuyên gia nghiên cứu nhiều nhất, chính là làm sao dùng lý luận của khoa học hiện đại, đi chứng minh sai lầm của cổ nhân!
Chẳng qua, tại các quốc gia phương Tây, rất nhiều nhà khoa học tư tưởng mở cùng tiên tiến, lại bắt đầu dần dần bỏ qua lý luận khoa học hình thành hai trăm năm trước của bọn họ, nguyên nhân rất đơn giản, theo sự phát triển của khoa học kỹ thuật, càng ngày càng có nhiều thứ bị phát hiện, càng ngày càng nhiều thứ sinh ra mâu thuẫn, làm cho các nhà khoa học rất muốn điên. Ví dụ như, khoa học gia nước Mỹ phát hiện ra trong hoá thạch của sâu ba lá đã tuyệt chủng sáu nghìn vạn năm trước, có vết chân của người đi giầy giẫm đi tới. . . Người này nếu như không phải nhân sĩ xuyên việt, vậy thì làm sao có thể chứng minh tại thời kì sâu ba lá hoạt động, đã có người, nhưng lại biết đi giầy rồi!
Lại ví dụ như, tại một nước cộng hoà rất lạc hậu của Châu Phi, phát hiện một cái mô hình của lò phản ứng hạt nhân vô cùng to lớn, thời gian là vài tỷ năm trước, khoa học gia của nhiều nước còn liên thủ kiểm tra nghiêm ngặt
Thời gian lò phản ứng hạt nhân vận hành vượt qua năm mươi vạn năm trước, khoa học kỹ thuật hiện đại căn bản không thể giải thích.
Xem đủ loại di vật tiền sử vượt quá tưởng tượng bị người ta tìm ra, khoa học gia mới phát hiện ra, nhận thức trước đây, chưa chắc là đúng hoàn toàn.
Càng là sau khi biết cái gì đó, mới càng tiếp cận bộ mặt thật.
Hơn hai trăm năm trước, Đác-uyn đưa ra thuyết tiến hoá, cái lý luận này ngay cả chính Đác-uyn cũng đều có chút không quá khẳng định, sở dĩ được người điên cuồng tán tụng, chủ yếu là ngay lúc đó các nhà khoa học cần khẩn cấp một loại lý luận để đả kích địa vị thón trị trăm nghìn năm qua của tôn giáo phương Tây. Bọn họ tình nguyện nói người là khỉ tiến hóa, cũng không muốn tiếp tục bị tôn giáo phương Tây gò bó tư tưởng, bọn họ vội vàng dùng thuyết tiến hoá tạo nên một cái tôn giáo khoa học kiểu mới này, dùng thuyết tiến hoá xác định địa vị quyền uy của bọn họ.
Khoa học kỹ thuật của loài người không bị gò bó, phát triển cực nhanh, gạt bỏ phần lớn các thứ trước đây, trải qua hơn hai trăm năm nhanh chóng phát triển, tiến vào một loại trạng thái hưng thịnh. Thế nhưng, các nhà khoa học giỏi nhất tiên tiến nhất lại rơi vào trong sâu thẳm vòng luẩn quẩn hoang mang.
Bọn họ phát hiện ra khoa học phát triển như ngày hôm nay, thế mà còn có rất nhiều thứ vẫn không rõ chân tướng.
Thuyết tiến hóa sơ hở chồng chất, bất cứ một loại hình dạng gì tiến hóa ở giữa của sinh vật, cũng không có phát hiện, nói cách khác, bất cứ một loại sinh vật nào đều chỉ có hai loại, một là không có tiến hóa trong lý luận; một là tiến hóa trong lý luận, không có tồn tại bất cứ sinh vật gì đang ở trong tiến hóa, điều này rất không bình thường ! Người tỉnh táo một chút, sẽ ngẫm lại, nếu như người là khỉ tiến hóa từ hơn mười vạn năm trước, như vậy hơn mười vạn năm ở giữa, khẳng định còn có một ít khỉ đang ở trong tiến hóa, đang biến thành nhân loại, nhưng thế giới lại không có loại sinh vật này, không có tồn tại loại tính mạng nửa trí tuệ.
Trên trái đất, một là động vật, một là loài người, không có tồn tại sinh vật nửa người nửa vượn đang ở giữa tiến hành tiến hóa .
Khoa học càng ngày càng phát triển, phạm vi thăm dò rất rộng, mọi người phát hiệnra các kiến trúc rất lớn dưới đáy các đại dương, phát hiện di vật lịch sử như kỳ tích ở khắp nơi trên thế giới.
Khoa học gia Phương Tây trong sư than thở sợ hãi lại đồng thời làm ra suy đoán, tại trước thứ văn minh vốn có này, loài người còn có văn minh tiền sử.
Vốn là thuyết tiến hoá nói, loài người là khỉ từ hơn mười vạn năm trước biến thành, nhưng ở mấy trăm vạn năm trước, mấy nghìn vạn năm trước, vài trăm triệu năm trước, vài tỷ năm trước đều phát hiện có di vật của văn minh loài người . . . Vài trăm triệu năm trước, căn bản không tồn tại loài khỉ, nếu có người, vậy thuyết tiến hoá từ khỉ biến hóa thành kia tất nhiên chính là không tồn tại.
Cho nên, rất nhiều quốc gia phương Tây đều chấp nhận học thuyết văn minh tiền sử rồi.
Đương nhiên, xã hội cua đồng của đất Hán bây giờ, hoàn toàn là thành lập tại trên chủ nghĩa lý luận duy vật biện chứng, phủ định tất cả các thứ vón có của văn minh Hoa Hạ .
Nếu như đem những thứ văn minh tiền sử này nói ra, như vậy sẽ rất đáng sợ, bởi vì xã hội cua đồng là tin tưởng người là do khỉ biến thành, tin tưởng thực tế là tiêu chuẩn kiểm nghiệm duy nhất của chân lý, tư tưởng chủ nghĩa duy vật tin rằng mắt thấy là thật, tai nghe là không, các người cũng tiếp nhận rồi, giáo dục cũng là thực hiện như thế. Nếu đột nhiên nói loài người không phải khỉ biến thành, học thuyết của lão Đác-uyn là không phải quá chính xác. . . Như vậy tư tưởng của mọi người là sẽ không chấp nhận được, có ít chuyên gia nắm giữ lý luận này cũng sẽ biến thành trò cười. . . Cho nên, xã hội cua đồng cấm loại tư tưởng làm xã hội không ổn định này xuất hiện, thà rằng giáo dục con cháu loài người là do khỉ biến thành, đâm lao phải theo lao tiếp tục đi tiếp nữa. . .
"Văn minh tiên sử, nói đúng ra là, ở trước văn minh của loài người chúng ta , còn có văn minh khác. Mấy trăm vạn năm trước, mấy nghìn vạn năm trước thậm chí vài trăm triệu năm trước đã có văn minh của nhân loại, bởi vì chiến tranh hoặc là các loại tình huống gì đó, văn minh bị phá hủy, nhân loại bị hủy diệt phần lớn, còn lại một ít còn sống sót, sau đó trải qua trăm nghìn vạn năm phát triển, lại một lần nữa sinh sôi nảy nở trở lại, xây dựng lại văn minh. . . Giống như văn minh phát triển của chúng ta lúc này đây, chính là xây dựng lại từ giai đoạn trước lưu lại, đánh giá không phải là do khỉ gì biến thành!" Lục Minh mất khí lực thật lớn, cùng Giai Giai nói về văn minh tiền sử .
"Lẽ nào người thực sự là thượng đế làm ra sao?" Giai Giai nghe xong, tư tưởng còn có chút mơ hồ.
"Có đúng là thượng đế làm hay không, ta không biết, nhưng khẳng định không phải khỉ biến thành ." Cảnh Hàn hơi ngừng lại, nói: "Hoa Hạ chúng ta cũng có truyền thuyết của mình."
"Nữ Oa tạo người!" Niếp Thanh Lam nghe xong thản nhiên cười, ôm Giai Giai nói: "Được rồi, chúng ta đều không phải nhà khoa học, không cần phải xen vào người là ai tạo ra, với cả người không phải khỉ biến thành, chỉ cần biết, Hà Xa Tri Bàn trước mặt này, phải làm sao là được. Lục Minh đồng học, anh nói một chút cho mọi người đi!"
"Anh không biết a. . ." Lục Minh nghe xong toát mồ hôi.
Mình chỉ là căn cứ tin tức trong đầu, mới biết được nó gọi Hà Xa Tri Bàn, sao biết dùng nó như thế nào!
Cảnh Hàn vừa thấy Lục Minh cũng không biết, nói chỗ đào ra cổ mộ, liền cùng Lục Minh đi xem.
Nữ phi tặc này ra tay, đâu chỉ có thể nào chỉ là xem, nàng không đem toàn bộ thứ gì đó đáng giá nhất trở về mới là lạ đó!
Có điều là nàng cũng không có biện pháp, bởi vì Lục Minh tuyệt đối sẽ đứng ở bên lãnh mỹ nhân kia!
Lục Minh gật đầu, tỏ ý nhất định bồi tiếp Cảnh Hàn đi.
Từ sau khi xuất thủ lần đầu tiên ở nhà Bá Đức Tra Lễ Sĩ liền thu được kết quả tốt đẹp, Lục Minh đồng học đối với trộm bảo bối tuyệt đối không chống cự, thậm chí còn có chút chờ mong.
Hắn đem Hà Xa Tri Bàn cất vào không gian trữ vật, vừa mới cất vào, liền kêu to lên "oa" một tiếng lên, thiếu chút nữa dọa cho tam nữ sợ đến chết khiếp. . . Vòng tròn Hà Xa vừa vào không gian trữ vật, hóa ra hộp kim loại cùng tiểu cầu thần bí gắt gao dính tại trên Hà Xa Tri Bàn, phát ra tin tức nào đó tới giao lưu nhanh chóng, chúng nó lại có thể tự động xoay tròn trên Hà Xa Tri Bàn, lại phát ra hàng nghìn vạn lần làn sóng gợn giao lưu qua lại. . . Này cũng không phải làm cho Lục Minh khiếp sợ nhất, Hà Xa Tri Bàn trải qua một hồi chuyển đối sóng gợn khác nhau, bỗng nhiên chuyển đổi thành một loại thanh âm mà Lục Minh nghe được rõ ràng, đem thanh âm của hộp kim loại thần bí cùng tiểu cầu thần bí vọng lại truyền lại đến trong sự hiểu biết của Lục Minh, lại miêu tả trong đầu, biến thành thanh âm của một nam một nữ: kêu gào ra liên tiếp các đợt sóng não . . .
Một nam một nữ rốt cuộc kêu hơn mười tiếng ở trong đầu của Lục Minh, phát hiện không có phản ứng, thanh âm mới chậm rãi biến mất, khôi phục trạng thái lặng im vốn có.
Lục Minh điên cuồng toát mồ hôi, mình làm sao hiểu được sóng não gì chứ. . .
Có điều là hắn khẳng định Hà Xa Tri Bàn này có tác dụng phiên dịch truyền tống tin tức, về phần họp kim loại cùng tiểu cầu thần bí kia là vật gì, hắn còn chưa hiểu rõ.
Tam nữ bị phản ứng của Lục Minh dọa cho sợ đến sắc mặt trắng bệch, các nàng chưa từng thấy qua vẻ mặt kinh hãi của Lục Minh như vậy.
Thấy các nàng ôm chặt mình, Lục Minh vội vàng đem hộp kim loại mà Hình gia gia cho cùng tiểu cầu thần bí tìm được ở bí thất mà phát ra tiếng người nói với các nàng, còn dự đoán những lời kêu gào này là Hà Xa Tri Bàn phiên dịch. Tam nữ nghe xong, hai mặt nhìn nhau, các nàng cũng không rõ, về phần cái gì là sóng não liên tiếp, càng không hiểu gì cả.
Lục Minh cũng còn không hiểu cái đó, huống gì là các nàng .
Cuối cùng, Niếp hồ ly vỗ vỗ vai của Lục Minh: "Lục Minh đồng học, cái nhiệm vụ vĩ đại này, anh tới hoàn thành nó, em đi trước tu bổ khuôn mặt một lát!"
Nàng rất không nghĩa khí chuồn mất, Cảnh Hàn cũng không thể nghĩ ra biện pháp tốt, nhưng trái lại đặc biệt an ủi Lục Minh một câu, nói từ từ sẽ tốt lên, có lẽ là thu thập một nửa cái Hà Xa Tri Bàn khác hoặc là mấy đò vật thần bí giống như thế, kết hơp lại, nói không chừng sẽ tìm ra được chân tướng rõ ràng.
Giai Giai chỉ là lo lắng thân thể của Lục Minh, chỉ cần hắn không có việc gì, nàng liền mặc kệ có mấy thứ người ngoài hành tinh nhân hay là văn minh tiền sử hay không.
Tam nữ đi rồi, Lục Minh cầm Hà Xa Tri Bàn nghiên cứu hồi lâu cũng không được nghĩ ra được gì.
"Nếu không, ta trước tiên thử xem Hà Xa Tiểu Chu Thiên này đi!" Lục Minh tu luyện công pháp cổ quái i này vẫn còn có một chút lo lắng, hơi do dự một chút, đi tìm Chúc Tiểu Diệp giúp mình trông chừng, vạn nhất có cái gì sai, dùng châm cứu ngăn cản tu luyện.
"Phương pháp tu luyện như vậy. . ." Chúc Tiểu Diệp nghe xong phương pháp tu luyện thận, cũng lắc đầu không giải thích được.
Có điều là, nàng thuận miệng nói một câu, làm cho Lục Minh kích động rất lớn.
Chúc Tiểu Diệp trong lúc vô ý nói câu: "Em cảm thấy, Hà Xa Tiểu Chu Thiên này, hình như cùng Thiên Thủ Minh Tâm Độ Kiếp Thuật cùng 108 điểm huyệt thủ có chút gì đó giống nhau!"
Lục Minh nghe xong, có một loại cảm giác tựa như ngộ mà không phải ngộ, giống như đã băt đã sờ được cái gì đó, lại còn giống như thiếu chút gì nữa. Hắn sốt ruột nắm vai mềm mại của Chúc Tiểu Diệp, mang chút kích động hỏi: "Em nói tiếp đi, em có cảm giác gì đối với Hà Xa Tiểu Chu Thiên này. . . Nói nhanh lên, anh muốn biết cái nhìn của em, cái này đối với anh có trợ giúp rất lớn, em nói mau!"
"Cả ngày chỉ nghĩ luyện công, bực muốn chết!"
Tam nữ đều ở ngoài cửa, chờ Chúc Tiểu Diệp mở miệng.
Muốn tiến vào, lại sợ quấy rối nàng cùng Lục Minh giảng bí kỹ luyện công , phải biết rằng hai người này thử châm một lần, liền cởi sạch ra^^. Hai đương sự Lục Minh cùng Chúc Tiểu Diệp không cảm thấy cái gì, nhưng người ngoài đứng nhìn, đó là cực kỳ xấu hổ . Cho nên các nàng bình thường không tùy tiện tiến vào gian phòng của Chúc Tiểu Diệp, đặc biệt khi có Lục Minh ở đó, càng là nửa bước không tiến, ngay cả quả ớt nhỏ Ôn Nhu kia cũng đều thấy qua hai lần hai người này cởi sạch ra lúc châm cứu, sau đó không bao giờ vào phòng của Chúc Tiểu Diệp nữa.
"Em cảm thấy, cái này với anh châm cứu kinh mạch thì phương thức phóng ra tiềm năng của thân thể có sự giống nhau nhất định ở ngoài, cái Hà Xa Tiểu Chu Thiên này đi theo phương thức thôi phát tiềm năng của Thiếu Âm Thận Kinh có chút giống, đương nhiên, Hà Xa Tiểu Chu Thiên kể lại cụ thể hơn, có phương pháp chỉ dẫn; còn châm cứu của Thiếu Âm Thận Kinh, hiệu quả nhỏ bé, hơn nữa là tìm tòi, hai người khác nhau ở tiếng nói. . ."
Chúc Tiểu Diệp cũng không biết mình nói có đúng hay không, nàng chỉ là dựa vào cảm giác của mình mà nói ra.
Có điều là nàng cùng tam nữ ngoài cửa, đều thấy trên mặt Lục Minh từ vẻ mê hoặc chuyển thành biểu tình vui mừng bừng tỉnh đại ngộ, xem ra, người này giác ngộ rồi!
Lục Minh nghe được từ cuối cùng, vui đến nỗi thân thể nhảy dựng lên, huýt sáo dài một tiếng, vang khắp toàn bộ gian phòng, tại dưới sự kinh ngạc nhìn kỹ của chúng nữ, hắn lăng không tiêu sái lật mình bổ nhào một cái, lại nhẹ nhàng rơi xuống, dùng sức ôm Chúc Tiểu Diệp hôn một cái, lại kêu lên vui mừng nói: "Em nói không sai, là như thế này! Hà Xa Tiểu Chu Thiên chính là phương pháp đặc thù tu luyện đề thăng Thiếu Âm Thận Kinh cùng năng lực nội tạng thận ! Cơ thể người có rất nhiều phương pháp tu luyện, nhưng phần lớn đều là đề thăng lực công kích hoặc là lực phòng ngự lực, những thứ này đều là chuyển hóa mặt ngoài, các bộ phận trong cơ thể bộ, đặc biệt là nội tạng, biến hóa không lớn! Nếu như nói tu luyện chân khí đan điền là đề thăng dưỡng sinh cả người mà nói, như vậy thì Hà Xa Tiểu Chu Thiên này chính là công pháp phi thường cường hóa nội tạng hoặc là cường hóa thận . . . Anh hiểu rồi, hóa ra là như vậy, em nói thật quá tốt, thực sự là một tiếng làm người trong mộng giật mình tỉnh giấc!"
Nếu như không phải thấy hình dạng vui mừng của Lục Minh, Chúc Tiểu Diệp khẳng định phải tức giận, hắn dám làm trò hôn mình trước mặt Cảnh Hàn, Niếp Thanh Lam cùng Giai Giai!
Nhưng nhìn lại hắn vui vẻ như một hài tử, có thể xử lý hắn thế nào đây?
Chúc Tiểu Diệp nhìn lén tam nữ Niếp Thanh Lam, Cảnh Hàn, Giai Giai ngoài cửa, phát hiện các nàng đều vì Lục Minh mà vui vẻ thay, không có chú ý, vẻ ngượng ngùng trên mặt giảm đi một chút.
Nàng cũng giả vờ không thèm để ý.
Nhưng mà quả tim đập nhanh kia, rất lâu cũng không thể khôi phục bình thường, thoáng cái thành tâm tình bình thường tỉnh táo không dao động được.
"Nếu như là như thế này, vậy có phải còn có phương pháp tu luyện cường hóa Thủ Thái Âm Phế Kinh, Thủ Thiếu Âm Tâm Kinh, Thái Âm Tỳ Kinh, Túc Thái Dương Bàng Kinh trong nội tạng a?" Niếp Thanh Lam vui vẻ đi vào tới, hỏi: "Nếu như có thể đem nội tạng tu luyện cường hóa, như vậy thân thể sẽ không sợ địch nhân công kích!"
"Em đoán còn có rất phương pháp tu luyện, như là còn có một ít phương pháp tu luyện mắt, lỗ tai, mồm, rất nhiều bí kỹ cũng có chuyên môn tu luyện con mắt, về phần khứu giác cùng lỗ tai cũng có không ít, mồm phát rah âm ba khiến cho chân khí trong cơ thể cộng hưởng phụ trợ công kích, Bạch Hạc Quyền phái chính là như thế . Có lẽ là còn có phương pháp tu luyện đại não, bằng không, thanh âm anh nghe thấy vừa rồi, sao yêu cầu sóng não liên tiếp chứ!" Dự đoán của Cảnh Hàn càng thêm lớn mật.
"Tạm thời còn chưa biết cái khác, có lẽ là thu thập được một nửa Hà Xa Tri Bàn khác, sẽ có càng nhiều tin tức hơn. . ." Lục Minh cũng rất kích động, cái này tuyệt đối là một phát hiện lớn, cường hóa nội tạng, đề thăng lực phòng ngự, thực sự là suy nghĩ một chút cũng thấy hưng phấn.
"Chờ anh học xong, sẽ dạy cho mọi người đi!" Trong lòng Giai Giai vì lĩnh ngộ của Lục Minh mà cảm thấy vui vẻ, nàng bỗng nhiên cũng bắt đầu sinh ra hứng thú tu luyện.
Chỉ cần mình cũng cùng nhau tu luyện, mới có thể cùng hắn có nhiều chủ đề câu chuyện hơn, mới có thể cùng hắn chia xẻ vui sướng càng nhiều.
Nói không chừng, mình còn có thể giống như Chúc Tiểu Diệp có thể trợ giúp cho hắn!
Trong lòng Giai Giai tràn đầy ước muốn đều là vì Lục Minh. . .
Lục Minh đang chuẩn bị cùng tứ nữ hảo hảo ăn mừng một chút, thì Trương Phong gọi điện thoại tới: "Mày không phải nói tới bệnh viện sao? Tao tới rồi, mày đang ở đây?"