Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 298: Yêu đương vụng trộm rất kích thích




Hạ Linh phát hiện mình quá kích động, xúc động thật sự là ma quỷ!
Nàng rất xấu hổ.
Có điều là chúng nữ sớm biết rằng nàng có ý tứ đối với Lục Minh, không có giễu cợt, nhưng trái lại đều xông tới, mỗi người đều vươn phấn quyền, đám bóp vai cho Lục Minh lấy lòng, giả bộ không phát hiện ra cử động vừa rồi của Hạ Linh. Đặc biệt là Ngu Thanh Y, càng vì Hạ Linh cứu trợ, ôm Lục Minh tỏ vẻ muốn hôn hắn một cái. Về mặt địch nhân tạm thời không lo, bây giờ mọi người đều an tâm nghỉ ngơi.
Đồ ăn vặt của tiểu nha đầu Lâm Vũ Hàm này cực kỳ nhiều, nán lại ở chỗ này lại khá là buồn chán, cho nên mở một bao lại một bao, ăn đến cực kỳ kinh khủng.
Ăn nhiều đồ ăn vặt, khát nước, nên cũng uống nước không ít.
Nửa giờ trôi qua, nàng phát hiện có chút mót tiểu tiện, mới cảm thấy phiền phức.
Vừa rồi tinh thần vẫn còn rất khẩn trương, lo lắng hãi hùng, căn bản không nghĩ nhiều lắm, cũng không cảm thấy quá mót, bây giờ tinh thần thả lỏng, lại ăn uống một hồi, mới phát hiện cần đi WC khẩn cấp, nhưng trong này nào có địa phương cho nàng đi? Bắt đầu còn tưởng rằng có thể nhịn được, nhưng phát hiện càng nhịn càng không chịu không, gấp đến độ khó nhịn được, nếu như Lục Minh không có ở chỗ này, tất cả đều là nữ thì nàng cũng không quan tâm.
Nhưng mà bây giờ hắn lại ở chỗ này, làm sao bây giờ?
Kỳ thực không chỉ có nàng, mỗi người trong chúng nữ ít nhiều đều có chút mót. Từ khi lên núi đến bây giờ, phỏng chừng ít nhất cũng có hai ba tiếng rồi. Tất cả mọi người lại uống không ít nước.
Lục Minh bỗng nhiên đứng lên, dưới sự nhìn chăm chú kỳ quái của chúng nữ, đi tới một chỗ mà nham thạch nhô ra thành một mỏm.
Chỗ đó có một chỗ rẽ nhỏ, nếu đi cẩn thận có thể đi qua được. Thoáng cái hắn thoát được mọi người trực tiếp nhìn kỹ. Tối đa cũng chỉ có thể thấy một chút bóng dáng. Hắn mạnh mẽ kéo quần, ào ào hướng về phía đầm nước mà phóng ra. Chúng nữ nghe thấy đều có chút đỏ mặt. Không dám nhìn tới. Bây giờ, các nàng trong lòng đều rõ ràng. Người này kỳ thực là chỉ lối cho mọi người. Ý bảo mọi người một hồi nữa thuận tiện đi đến bên này. Như vậy mọi người sẽ không cách nào nhìn thấy thẳng,. sẽ không quá xấu hổ. Có điều là bên tai nghe thấy tiếng tên Lục Minh này ào ào phóng nước, chúng nữ đều âm thầm mắng một cái. Tiếng người này phóng nước như là tưới nước cho ruộng... Cũng quá là lớn!
Lâm Vũ Hàm cùng Nhan Mộng Ly vội vàng tránh xa ra. Giai Giai cùng Hoắc Vấn Dung lại giả bộ không nghe thấy, nhỏ giọng nói chuyện.
Trong lòng Ngu mỹ nhân lại rất cao hứng, nàng nhớ kỹ xem qua một cái chương trình thế giới động vật. Nói nước tiểu động vật giống đực cũng có học vấn rất lớn. Thanh âm càng lớn, uy lực càng mạnh.Mùi vị càng hắc, như vậy chứng minh động vật càng cường tráng!
Đặc biệt những loại mãnh thú như sư tử, hổ báo dùng nước tiểu phân chia lại càng là như vậy.
Lúc đó thế giới động vật còn nhắc tới cả người, nói nước tiểu của người tuy rằng khng có sử dụng để phân chia địa bàn, nhưng đạo lý chính là như nhau, lượng nước tiểu của nam tính khỏe mạnh cường tráng so với nam tính không khỏe mạnh phải nhiều hơn, hơn nữa mùi vị càng thêm nồng nặc hơn. Nếu như nước tiểu của một người lại trông như loại nước sôi mà nói, thì phỏng chừng chức năng của thận cũng không sai biệt lắm là báo sắp hỏng. Trừ phi là chức năng của thận suy giảm cực độ như lão nhân hoặc là bệnh nhân, bằng không một nam tử khỏe mạnh, phải là ào ào mới đúng.
Có một ít dân tộc thiểu số, mẹ vợ nương coi trọng con rể thì không nói tới hình dạng, nàng sẽ cho con rể tưới, sau đó ở tại sát vách nghe thanh âm nước tiểu của hắn một chút.
Nếu như phát hiện nước tiểu tên kia không có lực lượng, vậy hạnh phúc của con gái mình sẽ không thể trông cậy vào, nàng tuyệt đối sẽ không đồng ý hôn sự đó!
"Thận của tên này có chức năng không tồi, xem ra có mấy bạn gái đúng là không thành vấn đề!" Ngu Thanh Y nghĩ như vậy, tự nhiên cũng là tìm mượn một cái cớ thêm mình vào, nàng biết rõ Giai Giai các nàng đã là bạn gái của hắn, nếu như sức chiến đấu của hắn không cường đại, vậy làm sao ứng phó được? Đương nhiên nàng tuyệt đối không nghi ngờ năng lực của Lục Minh, chỉ là trong lòng có chút mượn cớ, nàng cảm thấy như thế tựa hồ có thể không thẹn với lương tâm : hắn mạnh mẽ như thế, mình không giúp đỡ Giai Giai, thì nàng sẽ bị hắn khi dễ mất...
Hạ Linh vừa nghe tiếng ào ào này, đã nghĩ tới khi ở Hồng Kông thì đã xem qua cái thứ bạch long xuất thủy đó, tim đập dồn dập loạn lên.
Người này nên là ở bên ngoài đi xong rồi trở về, làm hại mình nghĩ loạn!
Chính là cô ta không có biện pháp nào để không nghĩ tới Lục Minh được, không thể làm gì khác hơn là oán gan Lục Minh quá lớn, nàng đối với hắn hận đến có chút ngứa răng, bỗng nhiên rất muốn cắn hắn một cái.
Chờ Lục Minh trở về, chúng nữ giả vờ không biết, cũng không để ý tới hắn. Giai Giai chu đáo biết tất cả mọi người đang đợi Lục Minh ngủ rồi hảo hảo đi tiểu, nàng ôm Lục Minh nói mình mệt nhọc, muốn hắn bồi tiếp mình ngủ trưa.
Chúng nữ mừng rỡ, nếu tên Lục Minh này có thể bị Giai Giai lừa cho ngủ nhanh, vậy thì là hay nhất.
Tất cả mọi người thầm khen Giai Giai là tri kỷ, không hổ là người vợ nhỏ của hắn!
Lục Minh cho dù là khong buồn ngủ, cũng phải giả bộ ngủ, hắn ôm nhẹ Giai Giai, để cho đầu của nàng lên cánh tay của mình, xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, khẽ vỗ vào lưng nàng, dỗ dành nàng đi vào giấc ngủ. Nhưng mà cuối cùng không chờ được nàng ngủ, hắn đã có chút mơ hồ, không có hoàn toàn ngủ , nhưng đích xác tiến vào cái loại trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Giai Giai bồi tiếp hắn nằm hơn mười phút, cảm thấy Lục Minh đã ngủ thực sự, bàn tay nhỏ bé chạm chạm vào Hoắc Vấn Dung, ý bảo các nàng có thể hành động .
Người thứ nhất gấp không thể chờ nổi chạy tới chính là Lâm Vũ Hàm, Hoắc Vấn Dung ngồi ở bên cạnh của Lục Minh, ngăn cản tầm nhìn của hắn, rất sợ hắn tỉnh lại nhìn thấy.
Hạ Linh lại cẩn thận bảo vệ nàng, không để nàng rơi vào trong nước.
Tiếng nước chảy rất nhỏ nhưng lại thật lâu vang lên, Lâm Vũ Hàm mới đỏ mặt kéo quần, hướng chúng nữ lè lưỡi, tuy rằng Lục Minh đang ngủ, nhưng trong lòng vẫn có chút căng thẳng.
Chúng nữ đều thay phiên nhau đi một lần, người người đều đỏ mặt trở về.
Tuy rằng thanh âm đi tiểu của các nàng đều rất nhỏ, nhưng khi rơi vào trong đầm nước, chính là sẽ phát ra tiếng vang, có lẽ là ở bãi đá bên này nghe không rõ lắm, nhưng mà đương sự nghe thấy lại cảm thấy rất khó xử, luôn lo lắng Lục Minh nghe được.
Nhưng mà nếu như không phải vọt tới trong đầm nước, phỏng chừng tiếp tục một hai ngày như vậy, mùi vị sẽ rất khó ngửi, hơn nữa cũng dễ hấp dẫn sự chú ý của chó săn phía địch nhân, không có cách nào khác, chúng nữ không thể làm gì khác hơn là chú ý khống chế, tận lực đi tiểu tại trong đầm nước.
Bị vây ở trên cái bãi đá này rất buồn chán, chúng nữ không có gì làm, tại dưới ánh đèn pin chơi bài tú-lơ-khơ, nhưng tất cả mọi người đều quý trọng năng lượng điện, lại không thể phát ra âm thanh, hứng thú giảm đi, chơi hai ván, mọi người quyết định đi ngủ!
Hoắc Vấn Dung chuồn đến nhanh nhất, chiếm trước chỗ bên cạnh người Lục Minh.
Nàng tình nguyện ngủ ở phía ngoài cùng, so với Lục Minh còn muốn sát đầm nước hơn, cũng muốn chiếm trước một vị trí.
Ngu mỹ nhân không có cách gì.
Phía bên này của Lục Minh bên này đã có Giai Giai ngủ, nàng không thể làm gì khác hơn là ngủ ở giữa, khi mọi người đang ngủ, có thể duỗi tay tới sờ sờ hắn, có điều là Hạ Linh nhỏ giọng bảo nàng ngủ ở chính giữa, như vậy an toàn nhất. Ngu mỹ nhân không có biện pháp, nàng đương nhiên nghe lời Hạ Linh, hơn nữa cũng biết Hạ Linh là sức chiến đáu thứ hai trong đội ngũ, càng ở phía trước, càng dễ cùng Lục Minh nối liền, mới có thể làm ra điều kiện phối hợp tốt nhất, cùng chống đỡ địch nhân.
Hai người Lâm Vũ Hàm cùng Nhan Mộng Ly ngủ ở tận cùng bên trong, các nàng tương đối là an toàn nhất, nhưng hai nàng đều có chút sợ bóng tối, tình nguyện lại gần Ngu mỹ nhân một chút, cũng không muốn đi tới nằm gần sâu trong bãi đá.
Mọi người ngủ rồi tỉnh, tỉnh lại ngủ, có lúc không ngủ được phải dựa vào cùng một chỗ nhỏ giọng tâm sự một hồi.
Ban ngày liền đi qua rất nhanh .
Lục Minh dành cả buổi chiều ngồi xếp bằng luyện công, chúng nữ cũng không quấy rầy hắn, thậm chí khi chuồn đi tiểu, cũng chỉ phái người đứng ở trước mặt hắn chống đỡ là được, dù sao thính lực của hắn cực kỳ linh mẫn, bên ngoài gió thổi cỏ lay, nếu có đị