Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 272: Giết không được, thì đổi thành cưỡng hiếp đi




"Thiên Ma Giải Thể đại pháp, là võ công rất tốt!"Thạch Trung Kiếm chợt xoay người, đến bên một vách tường, trên tường có một cái cần gạt, hắn giơ tay kéo xuống, thì trên đỉnh của căn phòng, có một đống đá thật lớn ngã xuống, cả một mái nhà bằng đá rơi xuống, rơi ngay chổ Trương Vân, hai người bạn của nàng và hai cô hầu.
Hắn đã sớm tính trước, cho dù võ công của Kungfu Panda có cao cách mấy, cũng không thể cứu một lúc nhiều người như vậy.
Đây là nguyên nhân vì sao không giết chết con tin!
Bởi vì những con tin này, đều là quân cờ cuối cùng!
Kungfu Panda có Thiên Ma Giải Thế, hắn không có khả năng sống qua lâu, mà bây giờ hắn hoặc là cứu người, hoặc là liều mạng với mình. Hắn sẽ lựa chọn cái nào?
Lục Minh hét lên một tiếng kinh khủng, hai tay giơ cao, tiếp theo gơ tay lên cao, đón lấy một đống đá thật lớn trên đầu rơi xuống, tay vừa chạm thì miệng cũng hộc ra một đống máu, cả người đứng vững chống đỡ lấy khối đá, hai chân lún xuống sàn, nhưng vẫn kiên định đứng đó!
Bây giờ, hắn trông như vị thần Atlas trong truyền thuyết vậy.
Thạch Trung Kiếm nhìn Lục Minh, trong lòng giật mình, Titan Atlas trong truyền thuyết Hy Lạp bị phạt phải nâng cả bầu trời phương tây, có lẽ cũng giống Kungfu Panda bây giờ.
Vốn, đám đàn bà con gái kia đã tuyệt vọng rồi, không ngờ Kungfu Panda lại nâng đá lên, nhất thời không khỏi sợ ngây người.
Người nữ hầu có gan kia là phản ứng nhanh nhất, hét lên một tiếng, rồi giãy dụa đứng lên, muốn chạy ra ngoài, nhưng hai tay của nàng vô lực, còn hai chân của nàng do ngồi một thời gian quá dài nên bị tê liệt, vừa đứng dậy đã té xuống đất, nhưng mà, hành động của nàng đã thức tỉnh những người khác, các nàng cũng sợ hãi kêu lên, vọt ra phía trước.
Cô nữ hầu kia cùng người bạn cũng trốn chạy ra ngoài.
Nhưng mà, nàng quay lại thấy Kungfu Panda vẫn còn đang nâng đá không buông, vội vàng chạy trở về, muốn mang Trương Vân đang hôn mê ra.
"Đừng làm chuyện điên rồ, tiểu thư thân ái! Phiền cô đi ra, tôi muốn nói chuyện với Kungfu Panda!"Thạch Trung Kiếm mỉm cười lắc đầu, hắn chậm rãi đi đến, đối mặt với Lục Minh, lịch sự giở mũ xuống, nói : "Tôi thật cao hứng, vì có một đối thủ như cậu! Nhưng mà, thật đáng tiếc, trò chơi tử vong đã kết thúc! Xin yên tâm, tôi sẽ cho cậu và người phụ nữ yêu mến cậu cùng chết một chổ!"
"Chờ một chút... tôi... còn tôi nữa... tôi cũng muốn chết với hắn..."Mila dùng sức bò dậy, lết đến chổ đó.
"Đương nhiên là không thành vấn đề, đối với yêu cầu của quý cô, tôi luôn ưu tiên chiếu cố cả!"Thạch Trung Kiếm rất phong độ gật đầu, hắn nhìn Lục Minh, cười lãnh đạm nói : "Trong thời khắc cuối cùng của cuộc sống, cậu có gì muốn nói với tôi không?"
"Chiết... Dực Thiên Sứ ở đâu?" Lục Minh dùng sức nâng đá, khóe môi tràn ra máu tươi, vất vả nói.
"Hắn đương nhiên cũng tới, nhưng khi không đến thời khắc cần thiết, hắn sẽ không ra tay!"Thạch Trung Kiếm nhún vai, cười nói : "Hắn rất am hiểu cải trang, có lẽ hắn đang ở bên cạnh chúng ta, là một người trong chúng ta! Tất cả mọi người đều có thể là Chiết Dực Thiên Sứ, trừ tôi và cậu mà thôi, ha ha! Giống như hai người phụ nữ cậu thích, có khả năng là do hắn cải trang thành!"
"Tao... trước khi chết, nhất định... nhất định phải giết bọn mày... hai bọn mày... nhất định phải chết!"Lục Minh hét lớn, hai tay nâng đống đá lên.
"Đúng vậy, tôi rất hiểu tâm tình của cậu... nhưng, cậu làm điều này thế nào?"Thạch Trung Kiếm cười nói.
Đá lớn đã đè nặng Kungfu Panda rồi, cho dù hắn có khả năng thông thiên, thì cũng không có biện pháp.
Cô hầu can đảm kia đột nhiên chuồn đến chổ vách tường, khẽ cắn môi, dùng sức nâng tảng đá lên.
Nhưng mà, đống đá không được nâng lên giống như tưởng tượng của nàng, mà một ít đá vụn còn rớt ầm ầm xuống, làm cho nơi này rung lên.
"Hahaha!"Thạch Trung Kiếm vỗ tay cười to.
"..."Cô hầu thiếu chút nữa đã khóc ngất rồi, cô nàng này vốn có hảo tâm muốn giúp Kungfu Panda, nhưng không ngờ rằng lại gây ra gánh nặng thêm cho hắn.
"Cái này chỉ là chuyện nhỏ!"Lục Minh nói ra câu này xong, lại ói ra một đống máu nữa, trên người càng lúc càng nhiều máu.
Mila cũng không để ý đến Thạch Trung Kiếm, nàng trực tiếp bò đến chổ Lục Minh.
Lại dùng sức mà lay Trương Vân dậy, còn hai cô bạn của Trương Vân thì sợ hãi nhìn nhau, trên mặt đầy sự khiếp sợ, nhưng chỉ có hai cô hầu dù thân thể run rẩy, vẫn bò qua bên người của Thạch Trung Kiếm, dùng sức kéo Trương Vân ra.
Rồi một tiếng ầm ầm thật lớn vang lên, chúng nữ còn tưởng rằng Lục Minh bị đống đá đè nát thịt rồi, thì phát hiện ra thân hình hắn đã vụt ra cửa, ánh sáng trên người dần mờ nhạt, rồi cuối cùng ngã xuống đất, gây ra một tiếng động thật lớn, còn hơn cả đống đá kia nữa, tảng đá lớn cũng bị đầu hắn đập nát. Thạch Trung Kiếm mỉm cười gật đầu, cảm thấy thời khắc ra tay đã đến, hắn chậm rãi rút thanh kiếm màu đen ở bên hông ra, bước từng bước lại.
Lục Minh đột nhiên nhảy dựng lên, đánh úp về phía Thạch Trung Kiếm.
Hắn hoàn toàn không phòng ngự!
Thạch Trung Kiếm dễ dàng lắc mình tránh né, thanh kiếm đen trong tay, như tia điện xoạt qua ngực hắn, đây là "thánh kiếm"của Thạch Trung Kiếm, trên mặt còn có chất độc của một loài cá biển, chỉ cần vào cơ thể, lập tức làm cho cơ thể bị tê liệt.
Hắn vốn không muốn sử dụng thanh thánh kiếm này, vì hắn còn có một thanh "Thach Trung Kiếm"uy lực hơn, nhưng lúc này, tấn công Kungfu Panda, không phai chỉ có một mình hắn, mà còn có Chiết Dực Thiên Sứ ẩn hình nữa, chỉ cần làm cho Kungfu Panda tê liệt một giây, như vậy cũng đủ để cho Chiết Dực Thiên Sứ ra tay.
Mình chỉ là phụ thôi, còn chính thức kết thúc mạng sống của Kungfu Panda, chính là "nàng ta"!
Một người bạn của Trương Vân chợt như tia chớp lao về phía sau Lục Minh, còn nhanh hơn cả Thạch Trung Kiếm.
Trong tay của nàng, là một thanh dao bằng bạc, con dao như một con rắn lướt qua không gian, đâm một cái thật sâu vào ót của Lục Minh. Chưa người nào bị đâm vào ót thật sâu mà có thể còn sống cả. Càng huống chi, con dao này chính là "Thánh Quang Ngân Chủy"trong truyền thuyết chuyên môn ám sát cương thi, quỷ hút máu, là một con dao đã dính qua rất nhiều thần huyết trong truyền thuyết, sắc bén vô cùng, không biết bao nhiêu võ giả ngạnh công đã chết thảm dưới nó...
Trong ngàn năm qua, số cường giả và vương giả chết dưới thánh chủy, tin tưởng rằng vượt hơn ngàn người!
Chiết Dực Thiên Sứ thật sự, không ngờ lại là bạn của Trương Vân, đã giả dạng bên cạnh mọi người.
Cho đến khi nhìn thấy Kungfu Panda đã đến thời khắc cuối cùng, "hắn"ta mới xuất hiện đánh lén, lợi dụng thánh chủy đâm vào ót của Kungfu Panda. Bây giờ, trên mặt "hắn", cũng đã có nụ cười giống như là của Thạch Trung Kiếm, là sự vui mừng khi kế hoạch thành công...
Khi thánh chủy đâm vào ót trong tích tắc đó, thì cũng có một nụ cười khác hiện lên.
Đó là nụ cười của thắng lợi!
"Phụt!"
Đột nhiên có một âm thanh kỳ quái vang lên, có một thứ gì đó với tốc độ cực cao xé gió lao đến, tạo thành một cái lỗ trên mi tâm của Chiết Dực Thiên Sứ thật sự, mà sau đầu của "hắn", vô số não, máu cùng với mảnh xương sọ nổ bay ra, bắn tung tóe đầy đất.
"hắn"ngã xuống, trên mặt vẫn còn đọng lại nụ cười thắng lợi!
Thạch Trung Kiếm lui nhanh lại, nhưng Lục Minh đột nhiên giơ tay ra, chụp lấy hai tay của hắn, một chân như bạch long xuất động, đạp lên bụng của Thạch Trung Kiếm.
Đây chưa phải là một kích trí mạng của Thạch Trung Kiếm, vì trong bóng đem, một cái bóng lặng lẽ lao ra.
Cái bóng vươn cánh tay trắng ra, đâm vào lớp áo chống đạn sau lưng của Thạch Trung Kiếm, xuyên thẳng thật sâu vào trong tim hắn, sau đó rút ra, một dòng máu phun trào.
Thạch Trung Kiếm hét lớn một tiếng, hai tay đẩy tay của Lục Minh ra, nghiêng người xuống đất.
Rồi lập tức rút ra một thanh kiếm bạc khác, đâm về hướng cái bóng kia, nhưng mà, kiếm quang của hắn vừa hiện, thì hai chân của hắn, đã bị Lục Minh nắm lấy, kéo mạnh về, cả người mất đà ngã nhào xuống đất, Thạch Trung Kiếm vô cùng phẫn nộ gào thét lên, thân thể chấn động mãnh liệt, cuối cùng đánh bay cả Lục Minh.
Hắn chật vật nhảy dựng lên, che lấy trái tim mình, vẻ mặt không dám tin, tại sao, tại sao tình thế lại thay đổi?
Kungfu Panda sau khi bị thánh chủy đâm vào, không chết mà còn có thể phản kích mình?
Còn cái bóng kia, là ai?
Rõ ràng chỉ có một mình Kungfu Panda thôi, tại sao lại có thêm một cái lại tồn tại một cái bóng kinh khủng như vậy.
Lục Minh tẽ ngã trên mặt đất, đứng dậy, phủ phủ bụi trên người, cười ha hả, không thèm để ý đến vẻ mặt nghi hoặc của Thạch Trung Kiếm, mà lại hỏi cái bóng trong bóng đêm : "Ảnh, em không sao chứ?"
"Không sai, vai của em bị trúng một kiếm, kiếm của hắn rất sắc bén, bảo khố y hộ thân của em cũng bị đâm xuyên qua"Trong bóng tối vang lên giọng nói của "Ảnh".
"Các ngươi có hai người!"Thạch Trung Kiếm bừng tỉnh nói.
"Bọn mày có nhiều người như vậy, tại sao tao không thể có hai người? Nếu Ảnh mà đến sớm, thì tao không cần phải làm ra vẻ chật vật như vậy! Nếu bọn tao không muốn dụ Chiết Dực Thiên Sứ ra tay, thì đã giết sạch bọn mày từ sớm rồi! Thạch Trung Kiếm tiên sinh, nếu giao chiến với nhau, có lẽ mày sẽ có thể chống đỡ một trận, tao thật sự lo lắng rằng mày sẽ chạy trốn, cho nên làm ra vẻ yếu thế, để dụ dỗ mày ở lại... Đương nhiên, cũng là dụ dỗ Chiết Dực Thiên Sứ trồi lên mặt nước!"Lục Minh rút thanh kiếm đen trên ngực ra, đúng là thanh vẫn cắm trên ngực hắn, nhưng chỉ còn cái chuôi kiếm thôi.
Đồng thời, thánh chủy sau đầu, cũng biết mất.
Thạch Trung Kiếm bây giờ mới hiểu được, gã trẻ tuổi trước mắt không thể giết chết được, dùng đạn hoặc dùng kiếm tấn công hắn, căn bản là không có hiệu quả.
Chờ đến khi Lục Minh chậm rãi cởi mấy miếng băng đầy máu trên người ra, Thạch Trung Kiếm thiếu chút nữa đã hộc máu bỏ mình luôn, trên thân thể của Kungfu Panda, lại không có một vết thương, không một chổ trầy... căn bản là không có bị thương, chỉ giả bộ làm ra vẻ bị thương nghiêm trọng để mê hoặc kẻ địch.
"Vậy, đống đá cả ngàn kg kia, tại sao không làm cậu bị thương?"
Thạch Trung Kiếm cảm thấy máu tươi sau lưng chảy ra càng lúc càng nhiều, tính mạng chỉ còn trong giây lát nữa, hắn vẫn còn nghi vấn rất muốn biết rõ ràng.
Lục Minh không dáp, khóe môi lộ ra nụ cười.
Thạch Trung Kiếm đã hiểu một điều, Kungfu Panda có rất nhiều bí mật, hắn không sợ đạn cũng không sợ kiếm, càng không sợ đá đè, hắn khẳng định có một biện pháp thần bí, vừa rồi hắn gục xuống đất, bị đá rơi xuống người nát vụn... Nếu tất cả chỉ là diễn trò, thì mình và bọn Garstin đều bị hắn lừa rồi!
Thạch Trung Kiếm từ từ suy yếu, máu tươi từ miệng hắn chảy ra, hai tay hắn cũng không còn cầm nổi thanh kiếm kia nữa rồi.
Bóng tối vô tận, đã dần dần kéo tới.
Nhưng trong thời khắc cuối cùng, Thạch Trung Kiếm lại hỏi : "Giết... giết chết Chiết Dực Thiên Sứ, là cái gì?"
"Một viên đạn...Tao muốn để dành tặng cho mày, nhưng mày quá cẩn thận, tao không nắm chắc sẽ bắn trúng mày, cho nên lựa chọn "hắn"! Nhưng hắn thật sự là Chiết Dực Thiên Sứ sao? Thực lực của hắn mặc dù cũng mạnh, cũng biết ẩn nhẫn, nhưng cuối cùng tao vẫn có cảm giác rằng, hắn là giả!"Lục Minh hỏi ngược lại : ""hắn"có thật sự là Chiết Dực Thiên Sứ không?"
"Đáp án... cậu vĩnh viễn sẽ không biết... tôi sẽ đem nó xuống địa ngục! Kungfu Panda... tuy tôi chết, nhưng phương tây còn có nhiều người mạnh hơn tôi, bọn họ sẽ đến giết cậu, tôi sẽ chờ cậu tại địa ngục!"Thạch Trung Kiếm cảm thấy bóng tối đã trà đầy, trong lúc linh hồn sắp tan biến, hắn lại nghe cậu trả lời của Kungfu Panda : "Yên tâm đi, tao sẽ tiễn bọn họ xuống địa ngục hết, để bọn chúng nói cho mày biết, suy nghĩ của mày sai rồi!"
Khi Thạch Trung Kiếm tuyệt khí bỏ mạng, thì có một người phụ nhân tây âu mập mạp đứng bên cạnh thùng rượu, khi Lục Minh móc trái tim và tháo máu trên thi thể xuống, nàng ta cẩn thận quan sát, cuối cùng trong mắt lộ ra sự sợ hãi, lập tức lặng lẽ rời đi.
Mila khóc đầy nước mặt, kích động lết lại chổ Lục Minh : "Tên khốn nạn này, anh đừng tưởng rằng giết được Thạch Trung Kiếm, thì tôi sẽ lên giường với anh, nằm mơ đi, những lời nói trước kia của tôi toàn bộ trở thành phế thải! Tôi sẽ không lên giường với anh, anh là một thằng đàn ông đáng ghét, tôi ghét nhất là loại người như anh, làm hại tôi chảy nước mắt, anh lấy cái gì bồi thường cho tôi, không được, tên khốn nạn, tôi muốn giết anh!"
"Cô em giết anh không được đâu, nếu đổi lại cưỡng hiếp anh, thì tỉ lệ thành công có vẻ cao hơn một chút!"Lục Minh nghe xong, cười ha hả.