Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 207: Hắn vì sao phải rửa tay?




Trương Vân trong lòng cực kỳ kích động, sau khi buông Lục Minh ra, còn thiếu chút nữa là ngã sấp xuống.
Nàng sờ soạng hồi lâu, phát hiện tay mình giống như là ngu ngốc, cởi mãi mà không xong, trong lòng gấp đến độ muốn chết, lại sợ hắn đợi không được, bên tai nghe không thấy thanh âm của hắn, trong lòng sợ hắn đi mất, run giọng hỏi: "Anh còn đó không? Còn đó không?"
"Nói nhảm, đừng nói chuyện, tôi phải tập trung tinh thần, trong bóng đêm xuất châm, nếu tôi sai lệch, thì cái mạng nhỏ của cô liền xong đời".
Lục Minh dọa Trương Vân một chút, nếu muốn khống chế loại phụ nữ này, cùng nàng ta lên giường cũng không phải là phương án tốt nhất, phải để cho nàng ta bảo trị trạng thái oán phụ bấn mãn, mới là biện pháp khống chế tốt nhất. Loại quả phụ này, thiếu tình cảm, lại bảo trì thân phận, một khi thỏa mãn dục vọng của nàng, như vậy khẳng định quấn quít không ngớt. Cho nên, mình cho nàng ta thấy một chút hy vọng, có thể ngửi được mùi thịt, lại ăn không được thịt, như vậy nàng ta mới có thể giống như hổ mẹ phát tình, phát ra lực lượng vô cùng, hoàn thành nhiệm vụ mà mình giao cho nàng ta.
Ví dụ như ngày mai, mình lại đến, tin tưởng rằng tất cả sẽ được an bài thỏa đáng.
Nguyên nhân chính là vì bản thân biểu hiện càng cao ngạo, càng có tri thức, càng thần bí, càng nói đến hình tượng, như vậy càng hấp dẫn tâm hồn của nàng, càng làm nàng ta sùng bái, nếu dễ dàng đem nàng ta đạp đổ, ngược lại sẽ mất đi cảm giác thần bí…
"Em, em chuẩn bị xong rồi" Trương Vân kích động đến cả người run rẩy, nàng cảm thấy cả người như đang phát sốt, tâm hồn vô cùng khát vọng hắn đến.
"Phía dưới cũng cởi ra, châm cứu sẽ phải châm rất nhiều huyệt vị ở cấm khu. Tận lực thả lỏng, trong quá trình châm cứu, có lẽ sẽ có một chút cảm giác, nhưng cô phải nhẫn nại" Lục Minh bỗng nhiên đưa tay tới, tại tuyết nhũ cùng bụng của nàng dò xét một chút, ý bảo quần lót cũng cởi ra. Trương Vân trong lòng mắng to mình thật sự là ngu ngốc, mình vì sao còn phải mặc cái này, nếu vừa rồi không có mặc, như vậy hắn sẽ đụng đến mình.
Tay hắn thật nóng, nóng đến tâm hồn của mình đều bay bổng.
Chỉ là quá nhanh, chưa kịp cảm ứng rõ ràng. Bất quá, còn có cơ hội. Mình nhất định phải trấn tĩnh, nắm chắc cơ hội, cảm giác cho tốt.
Khi nàng ta cởi quần lót ra, thì nàng phát hiện nó đã hoàn toàn ướt đẫm, tản mát ra một loại mùi mê người.
Loại hương vị nồng đậm như thế, đã lâu không có ngửi thấy.
Bản thân chỉ có khi động tình nhất, khát vọng nhất, thân thể mới có thể tản mát ra loại mùi hương kỳ dị này, không biết hắn có ngửi được không. Trương Vân rất muốn ôm chặt lấy hắn, bắt lấy long căn của hắn, để hắn hung hăng tiến vào trong cơ thể của mình, để cho hắn công kích trên cơ thể mình, để cho hắn tận tình cày xới trên hoa viên của mình, chinh phục mình ngàn lần vạn lần, làm cho thân thể mình bùng nổ. Chẳng qua nàng biết, tất cả chỉ có thể là tưởng tượng. Giống như hắn nói, hiện tại còn chưa phải lúc, hắn thích quả chín, thích tình cảm cùng lãng mạn. Nếu mình làm như vậy, chỉ tổ làm cho hắn khinh bỉ mình, không thèm nhìn đến mình.
Trương Vân nhớ tới hắn tập trung tinh thần giống như muốn sờ ngực phụ nữ vậy, mang chút vui mừng mà run run nói: "Muốn sờ sao chứ? Em, em đã chuẩn bị rồi!"
Lục Minh nghe xong cười thầm.
Thật ra tập trung tinh thần cùng sờ ngực phụ nữ hoàn toàn không quan hệ, hắn vừa rồi làm như vậy, là để đánh lạc hướng chú ý mọi người, mà cũng là tạo ra nhược điểm của mình.
Tin tưởng rằng có nhược điểm này, phụ nữ mới trăm phương ngàn kế lợi dụng, mà đàn ông cũng nhằm vào nhược điểm này, mà trăm phương ngàn kế đưa mỹ nữ tới, mà không phải tự hỏi các phương diện khác. Chiêu thức ấy thật ra là đánh lừa sự chú ý của mọi người, hơn nữa, cũng cho bọn hắn một hy vọng. Người mà không có nhược điểm là một người đáng sợ, một người phải có nhược điểm để người khác có thể nắm giữ, thì mọi người mới yên tâm.
Nói đến, làm một người đàn ông xấu vĩnh viễn so với làm đàn ông tốt càng được hoan nghênh.
Tựa như C. Ronaldo trong bóng đá, các paparazzi thích C. Ronaldo, bởi vì hắn có rất nhiều scandal, người thường cũng thích C. Ronaldo, bởi vì hắn có rất nhiều chuyện để chú ý, các tờ báo thể thao cũng có thể có những tin tức hoa lá cành để đăng, chứ không phải chỉ là những con số nhàm chán.
Phụ nữ cũng thích đàn ông xấu, các nàng tuyệt đối sẽ không gả cho một đàn ông xấu, tin tưởng rằng 99% phụ nữ, đều nguyện ý làm ợ một người tốt.
Nhưng hắn một khi đã có thê tử, thì sẽ phi thường trung trinh, là người chồng tiêu chuẩn, hắn làm cho người ta tuyệt vọng. Cho nên, phụ nữ tình nguyện đi theo đàn ông xấu, biết rõ không có kết quả, nhưng chơi đùa cũng không tệ, đó là như vậy. Muốn tìn chồng thì tìm đàn ông tốt; nhưng muốn tìm tình nhân, tốt nhất là tìm đàn ông xấu.
Lục Minh chính là cấp cho người khác hình tượng một đàn ông xấu.
Đàn ông xấu càng làm cho phụ nữ thích, hơn nữa dễ dàng hòa nhập, đổi lại là một chính nhân quân tử ngồi chơi mà lòng không loạn, ai muốn cùng hắn làm bằng hữu chứ?
Đối với Trương Vân mang chút khát vọng thỉnh cầu, Lục Minh sẽ không cự tuyệt, hắn âm thầm cười trộm, đưa tay qua nhẹ nhàng sờ soạng lên tuyết nhũ của nàng một chút, dùng sức cũng không quá lớn, thời gian cũng rất nhanh, trước khi nàng ta rên rỉ liền rút trở về. Chiêu thức ấy hắn tin tưởng rằng nhất định làm cho Trương Vân khó chịu muốn chết, trong miệng thiếu chút nữa cười ra tiếng, chẳng qua lập tức giả như nghiêm trang nói: "Toàn thân thả lỏng, đem tim đập chậm lại, tôi tổng cộng sẽ ở châm ba mươi sáu châm lên trên người, chú ý thả lỏng".
Trương Vân thầm nghĩ, hiện tại nếu có thể làm tim đập chậm lại mới là lạ, chẳng qua cũng phối hợp với hắn, tận lực thả lỏng.
Lần này, thật sự so với lần đầu tiên làm chuyện đó của mình còn muốn kích động, còn muốn khẩn trương hơn…
Nàng cảm giác được Lục Minh mỗi lần hạ châm, trước tiên lấy tay vuốt ve da thịt một chút, xác định huyệt vị một chút, sau đó trong bóng đêm nhanh chóng hạ châm.
Từ cổ tay trái, cánh tay trái, bả vai trái, ngực trái, bụng, rồi quanh lên ngực bên kia, lên bả vai, sau cổ, xương sống, rồi xuống mông. Bỗng nhiên nàng cảm thấy ngón tay hắn, nhẹ nhàng lướt qua khe mông của nàng, mang theo một cổ điện lưu, kích thích toàn thân đến nổi da gà. Loại cảm giác kích thích này, không có cách nào hình dung. Vừa rồi khi nhẹ nhàng đụng vào đầu ngực, còn có một chút loại cảm giác này, nhưng bởi vì thời gian hắn đụng vào quá ngắn, mình không thể cảm ứng rõ ràng, trong lòng vẫn sốt ruột. Hiện tại, rốt cuộc đã cảm giác được, ngón tay hắn quả nhiên như mang điện, thật là muốn lấy cái mạng nhỏ của người ta mà!
"Chân tách ra, chú ý đứng vững, không được ngã sấp xuống, tôi nói rồi, sẽ có một chút cảm giác, cô muốn chữa khỏi, phải nhẫn nại".
Lục Minh lời nói nghiêm trang, giống như là nguyên thủ quốc gia vậy.
Nhưng động tác của hắn, tựa như là sắc lang xấu xa nhất thiên hạ vậy, bởi vì ngón tay của hắn nhẹ nhàng lướt qua tiểu cúc hoa của nàng, không nhanh không chậm, làm cho nàng bị kích thích đến toàn thân như nhũn ra, tâm hồn thoải mái tay chân run rẩy.
[kia] nhiệt nhiệt đích phôi thủ [đứng ở] hoa kính đích [bên ngoài], [nhẹ nhàng] địa [tìm] [tìm] [một chút], [tựa hồ] [không thể] [xác định] [địa phương].
Trương Vân có thể cảm giác được hoa lộ của mình dưới sự kích thích chay xuống, từng giọt ở trên ngón tay hắn, rồi chảy xuống đùi, trời ơi, còn không làm, chỉ mới chạm vào một chút, mình đã như vậy rồi. Người này nếu thực chơi mình, như vậy chẳng phải là bị hắn chơi đến chết đi sống lại sao? Trương Vân tưởng tượng đến đây, tiểu hoa viên lại run rẩy, kích thích đến thiếu chút nữa là co rút lại.
"Thả lỏng một chút, tốt, tôi chuẩn bị hạ châm, có lẽ sẽ có một chút cảm giác. Chú ý đứng vững, ngàn vạn lần đừng ngã!" Lục Minh đặc biệt dặn dò.
Trương Vân đã chuẩn bị tâm lý, nàng cảm thấy có thể sẽ rất đau, nhưng sai lầm, một chút đau cũng không có, chỉ là một cảm giác nóng rực, từ phía dưới thấu vào, cực nhanh hướng tới cấm khu mà đi lên, dạo qua bụng, rồi chạy tới trái tim.
"A…"
Trái tim giống như bị châm trúng, tựa hồ đình chỉ trong một giây, sau đó lại bùng nổ mà đập điên cuồng.
Loại cảm giác này, cả đời khó quên.
Nếu cảm giác nóng rực kia, không phải là rất nhỏ, như vậy nàng tin tưởng rằng mình đã sớm hỏng mất, dục vọng tích tụ trong cơ thể đều muốn bùng nổ ra ngoài. Nhưng cái cảm giác nóng rực rất nhỏ kia, so với châm còn nhỏ hơn, cái loại cảm giác này, tựa như ăn hạt dẻ ngào đường, ngửi được mùi, dùng lưỡi liếm một chút đường vị, lại bởi vì vỏ hạt dẻ quá cứng, phải có công cụ mới đập ra được, trước mắt thấy nói, lại không có cách nào ăn được, cực kỳ khó chịu.
Đây chỉ là một chút cảm giác sao? Đây là cảm giác muốn chết được!
Nàng đang suy nghĩ, mình có phải là đừng nhịn, dứt khoát đem hắn đè xuống.
Lại cảm thấy hắn tại cấm khu liên tục châm vài châm, thì không chỗ nào mà không có loại cảm giác kích thích khó chịu này, nàng cảm thấy mình như muốn phát điên.
Cuối cùng, hắn lại nâng ngực trái của nàng lên, tại đầu ngực đâm một châm, làm cho trái tim của nàng ít nhất là dừng lại ba giây, toàn thân cơ hồ muốn bùng nổ ra, nhưng cuối cùng sau khi khôi phục lại nhịp tim, lại cảm thấy cả người thoải mái, thì ra sự nặng nề mơ hồ của thân thể đã trở thành hư không, cả người có loại sưng sướng phảng phất như là vung hai tay là sẽ bay lên trời vậy.
Lục Minh thu châm, giả dạng nghiêm trang nói: "Ok rồi, bởi vì cô không đủ thả lỏng, tôi đã tốn quá nhiều thời gian, mau mặc quần áo vào thôi!"
Trương Vân lúc này bất chấp ngượng ngùng, đưa tay ôm chặt lấy thân hình của Lục Minh, thấp giọng cầu xin: "Em, em khó chịu, đi không nổi, anh giúp em với? Em biết mình không xứng, nhưng em thật sự là rất khó chịu…"
"Trong cơ thể của cô căn bản là chưa khôi phục, sau khi châm cứu, ít nhất một tháng không được giao hoan, nếu không sẽ tổn hại rất nhiều, bởi vì âm khí của cô tích quá nhiều, trở về tự xử, phát tiết ra là không có việc gì" Lời của Lục Minh quả thực như là sét đánh ngang tai, trong một tháng không được giao hoan, trời ơi, Trương Vân cảm thấy bản thân trong một giây đó như chờ đợi không nổi, còn phải nhịn một tháng? Chẳng qua nàng không có hoài nghi lời của Lục Minh, chỉ là vì mình cảm thấy khổ sở, trở về tự xử? Cái này, người này muốn mình về tự xử sao?
"Anh giúp em, giúp em đi…" Trương Vân cũng bất chấp mọi thứ, chụp lấy tay hắn, vội vàng đưa xuống dưới.
"Fuck, tôi thực đang rất gấp!" Lục Minh âm thầm cười trộm, nhưng hắn cũng không dể dàng đáp ứng, làm cho tiểu quả phụ xuân triều đang tràn ra khổ khổ cầu xin.
"Em rất nhanh, một chút là được, giúp em… A… anh đụng vào, xuống một chút nữa, đúng rồi, chính là nơi đó, ô a…" Trương Vân phát hiện chỉ cần tay của hắn, là có thể làm cho linh hồn của mình bay trên trời, khi nàng đưa tay về phía trước chụp lấy long căn của hắn, kích tình tích tụ trong cơ thể đã bùng nổ, dưới sự vuốt ve của bàn tay nóng như lửa của hắn, nàng cao giọng thét lên, phát ra tiếng kêu hoan lạc bình sinh trước giờ chưa từng có. Nàng cảm giác bản thân, đây là lần bùng nổ cao trào chưa từng có, ngoại trừ tận tình thét lên, nàng tựa hồ quên cả sự tồn tại của trời đất.
Năm phút sau, Lục Minh xuất hiện trong ngõ nhỏ, hắn đang dùng một bình nước suối rửa tay.
Mấy bóng đen đều kinh ngạc khi nhìn thấy hắn.
Hắn sao lại xuất hiện ở đây? Hắn vì sao phải rửa tay?
Đồng bạn ở bên ngoài quan sát ra sao rồi? Hắn nên báo cho mọi người chứ, sau đó mọi người sẽ cùng nhau vây bắt người này mới đúng, sao lại người này đi tới tận đây, mà đồng bạn còn chưa hề phản ứng?
"Các ngươi không phải tìm ta sao chứ? Ta đã đến đây, cùng tiến lên hết đi, ta đang rất gấp!" Lục Minh sau khi rửa tay, lại vẩy vẩy ngón tay, cuối cùng còn cau mày, tựa hồ còn có cái gì chưa tẩy sạch. Mấy bóng đen vừa nghe, lại kinh ngạc, trong đó bóng đen lớn nhất dùng tiếng Pháp quát: "Người nầy giết Biển Bức rồi! Ta gọi cho Biển Bức, hoàn toàn không có đáp lại!"
Lời của hắn, làm cho mấy bóng đen trong lòng phát lạnh, chẳng lẽ, người trẻ tuổi này, hắn rửa tay, là bởi vì vừa rồi trên tay dính máu?