Sống Cùng Người Yêu Cũ - Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng Lạp

Chương 151




"Vừa nãy em không phải nói là thấy anh buồn nôn sao? Giờ đỡ hơn rồi đúng không? Nói thật lòng thì em thích kiểu này đấy, em không thích kiểu bạn trai dịu dàng đâu, nếu anh đối xử nhẹ nhàng với em, em sẽ bảo anh là ai vậy rồi nổi hết da gà đúng không?"

Trên mặt Tô Vân Hi lộ ra vẻ lúng túng.

Hình như cũng hơi hơi đúng.

Nhưng em tuyệt đối không phải kẻ thích bị ngược đãi đâu.

Tại sao anh lại lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, khiến em cứ tưởng anh có chuyện gì giấu em vậy?

Tô Vân Hi hỏi.

"Vậy rốt cuộc lúc nãy anh bị sao vậy?"

Trương Vũ nói.

"Không bị sao cả, chỉ là đang ngắm em thôi, thấy em xinh xắn, ngoan ngoãn lại đáng yêu, được chưa? Câu trả lời này em hài lòng chưa?"

Tô Vân Hi nhìn Trương Vũ chằm chằm, vốn cô còn muốn cà khịa anh chàng này vừa gặm kẹo hồ lô vừa nói chuyện giống hệt mấy nhân vật hoạt hình, miệng ngậm t.h.u.ố.c lá hay d.a.o nói gì cũng không rơi ra được.

Thế mà không ngờ Trương Vũ lại đột nhiên nói ra những lời này, khiến cô hơi bất ngờ.

Một câu khen cô tới ba lần...

Lạ thật.

Cô không nhịn được mà nói.

"Khen thêm hai câu nữa đi..."

Tay Trương Vũ không véo má Tô Vân Hi nữa, mà phát ra tiếng "A" đầy nghi hoặc.

Tình huống gì đây?

Khen thêm hai câu nữa...

Tay trái Trương Vũ thu về.

"Ừm, rất đáng yêu."

Tô Vân Hi dịch người về phía Trương Vũ, tay trái cô vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y phải anh, ngón tay đặt trên mu bàn tay anh.

"Câu này em nghe rồi, không còn gì khác à? Đáng yêu này nọ nghe sáo rỗng quá, với cả em nghe nhiều rồi, hơi ngán, nói gì đó chưa nghe bao giờ đi."

Trương Vũ liếc xéo Tô Vân Hi một cái.

Còn ngán nữa chứ.

"Ừm, tính cách rất tốt."

Tô Vân Hi lại dịch gần hơn một chút.

"Ừm ừm, em cũng thấy tính em rất tốt!"

"Tuy làm việc không có kế hoạch gì, nhưng không làm mất hứng, điểm này rất tốt."

"Sao nghe không giống khen em, mà giống chê em vậy."

"Vậy anh nói anh rất thích điểm này của em được không?"

"Ừm, vậy thì được."

"Đi chơi với em rất vui."

"Ái chà, em hiểu rồi, dù sao em cũng rạng rỡ động lòng người thế này, ai đi chơi với em cũng thấy vui thôi."

"Tự luyến như vậy cũng rất có sức hút."

Nghe những lời của Trương Vũ, Tô Vân Hi vui vẻ vô cùng, càng dựa sát vào anh hơn.

Cô cảm thấy mình thật dễ dỗ dành, chỉ cần Trương Vũ nói bừa vài câu là cô đã vui rồi.

Cô khẽ đưa tay che miệng, nói.

"Trương Vũ, anh thích em thật mà đúng không!"

Trương Vũ quay sang nhìn cô, không nói gì.

Không còn là "Em nghĩ nhiều rồi", cũng không phải "Không hiểu ý em", mà là không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn cô như vậy.

Tô Vân Hi đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, tim cô đập nhanh hơn, cô không biết tại sao lại trở nên căng thẳng.

Cô nắm lấy tay Trương Vũ, mặt dần đỏ lên, nói nhỏ.

"Anh sao vậy, sao anh không nói gì, anh nói gì đi..."

Tình huống gì đây!!

Dạo này Trương Vũ sao càng ngày càng kỳ lạ vậy!

Chương 91: Ai nhìn ai là chó con

Hai người chơi chán chê, rồi quay về khách sạn.

Màn đêm buông xuống, Tô Vân Hi cũng không hiểu rõ tình hình Trương Vũ hiện giờ là thế nào nữa.

Nhưng cô nhanh chóng gạt chuyện này ra sau đầu, Tô Vân Hi ngồi trên giường, cả người ngả ra sau, thở dài một tiếng.

Du lịch đúng là khá mệt, đi du thuyền cảm giác hơi không đáng, đi một vòng rồi mất 68 tệ tiền vé, cảm giác, hình như không thú vị như tưởng tượng.

Lúc đầu khi thuyền mới khởi hành thì cũng khá thú vị, nhưng đi lâu rồi thì lại thấy chán.

Trương Vũ ngồi trên ghế bên cạnh, trông cũng có vẻ mệt mỏi.

Nhưng thể lực anh tốt hơn Tô Vân Hi nhiều, bế cô đi cả ngày cũng không thành vấn đề, chủ yếu vẫn là mệt mỏi về tinh thần.

Nói chuyện với Tô Vân Hi, cảm giác tốn sức hơn bình thường gấp ba lần.

Giọng Tô Vân Hi vang lên.

"Anh tắm không?"

Trương Vũ cầm chai nước khoáng trên tay, uống một hớp.

"Ừ, tắm."

Tô Vân Hi đang lơ đãng xem điện thoại.

"Vậy anh tắm trước hay em tắm trước?"

Tô Vân Hi không hiểu sao lại nảy ra ý định tắm chung, liền đè nén ý nghĩ đó xuống.

Mình đúng là có vấn đề.

Có lẽ thật sự nên nghe lời Trương Vũ, bớt xem mấy thứ linh tinh đi.

Trương Vũ nói.

"Em tắm trước đi."

Tô Vân Hi đột nhiên ngồi dậy, vẻ mặt cảnh giác.

"Anh định nhìn trộm đúng không!"

Trương Vũ thản nhiên.