Tôi ăn liền tù tì mấy ngụm kem, rồi bước đi trên đường phố nóng bức, trong lòng thầm mắng Ma Thanh Thái, tâm trạng cực kỳ tệ.
Tôi âm thầm tính toán các cách để chỉnh lại hắn, nhưng vừa nghĩ tới cá tính có thù tất báo kia của hắn là tôi lại thấy kinh sợ hèn nhát vô vùng.
Cũng may trường đại học T cách nhà không xa lắm, ăn hết kem là đúng lúc về tới đầu hẻm, bên ngoài cũng chẳng thấy xe của Ma Thanh Thái đậu, không biết hắn chạy đi đâu rồi.
Tôi thấy nghi lắm, lại bắt đầu muốn làm cái gì đó xấu xa để chỉnh hắn.
"Uả? Cô là người thuê nhà mới à!"
Tôi mới bước chân vào huyền quan đã nghe thấy một giọng nói dễ nghe từ phòng khách vang lại.
Một giọng nói vừa rõ ràng vừa không mất đi sự ấm áp, tôi chớp mắt không hiểu gì hết, tôi ngẩng đầu lên vô cùng kinh ngạc.
Đừng hỏi tôi nhìn thấy ai, tôi tự nói còn thấy sợ nữa là!
"Aiya, không phải bị sợ ngu người rồi chứ? Tôi không phải yêu quái mà, cô chắc là biết tôi nhỉ? Vương Từ."
Nói thừa, Tôi đương nhiên biết rồi! Vương Từ đó, nổi tiếng khắp cả đất nước, Vương Từ nữ thần hàng đầu, lấy đại một tấm poster có chữ ký cũng có thể bán được với giá hàng vạn đồng! Tôi suýt nữa là quỳ xuống để tôn kính vẻ đẹp của cô ấy, sao có thể xem cô như yêu quái được? Vả lại được tận mắt chứng kiến người thật, thật sự là vô cũng xinh đẹp, cho dù là khí chất hay là ngũ quan tất cả đều giống như một tiên nữ.
Trong thời đại công nghệ thông tin đang bùng nổ, nghệ sỹ hạng A hạng B chất đầy đống, các loại danh xưng nữ thần lại càng nhiều, chỉ cần có chút nhan sắc, khe ngực khoét sâu tí là trở thành nữ thần gợi cảm, nữ thần của đám trạch nam, nữ thần xoa dịu tâm hồn, nữ thần tràn lan đâu đâu cũng thấy, vô cùng rẻ mạt.
Nhưng Vương Từ không giống thế, năm cô 18t được ra mắt, tuy không phải là quá trẻ nhưng cô có một khuôn mặt hoàn hảo, thế là rơi vào tầm ngắm của các vị đạo diễn lớn, quay như thế nào tạo dáng ra làm sao, đẹp không góc chết, chưa tới hai năm đã nhận được giải nữ diễn viên điện ảnh xuất sắc nhất, bỏ qua cả giải thưởng cho người mới, ngầu chưa!
Sau đó cô nhận rất nhiều phim, ở Đài Loan quay chưa đủ còn sang cả Mỹ quay, vốn tiếng Anh đủ chuẩn giúp cô ấy ở nước ngoài lại càng thuận lợi hơn.
Đến nay, cô đã ra mắt được gần 10 năm, có vô số tác phẩm lớn nổi tiếng, hoàn toàn tạo nên một huyền thoại không dễ phá vỡ.
"Đúng rồi, ở nhà cô đừng gọi tôi là Vương Từ, tôi là em gái anh Thái, kêu tôi Ma Thanh Từ nhé, sau này giúp đỡ nhiều nha." Nghe tới đây, tôi như là đang bay ra ngoài không gian.
Nữ thần vừa nói cô ấy là em gái của Ma Thanh Thái? Cái người chọc điên người không chớp mắt, một người thiếu trái tim, Ma Thanh Thái? Cái đồ khốn kiếp như hắn tại sao lại có cô em gái xinh đẹp như hoa, khí chất nhã nhặn như thế!
Thiên lí bất dung aaaaaaa! Tôi bỗng cảm thấy tổn thương sâu sắc, phải làm sao, nguyên người mông lung trong gió, phải làm sao, càng nghĩ càng không dám tin, phải làm sao! Mau cho người tới nói với tôi đây không phải là sự thật đi!
"Cô chắn ở đây làm gì? Tưởng mình là con gián thật đứng đâu cũng không chiếm diện tích hả?" Trong lúc tôi đang đau khổ tột cùng, Ma Thanh Thái không biết chạy đi đâu lại đập một phát lên đầu tôi từ phía sau, hắn lướt ngang qua tôi bước tới chỗ nữ thần.
"Cơm sườn của em, ngon thì lần sau mua nữa, lần nào cũng bắt anh làm chân sai vặt cho em phiền lắm đó."
"Cũng không phải em cố ý không đi mà, anh cũng biết fan của em rồi, ai ai cũng khoẻ như vâm, thấy em như thấy sao băng, phải gào thét cho cả thế giới biết em là Vương Từ ấy." Nữ thần trề môi trông uất ức lắm, song đến khi cô nhìn thấy phần cơm sườn nổi tiếng nhất gần đây được lấy ra từ trong túi thì trông cô nàng hạnh phúc lắm.
"Anh trai tốt nhất! Vẫn là anh hiểu em, biết em thích ăn nhất cái gì."
"Bớt nói xàm, mau ăn đi, mấy giờ rồi." Ma Thanh Thái trợn mắt, lấy thêm 2 phần cơm nữa nhìn tôi đang đơ ra như khúc gỗ từ nãy giờ.
"Ngẩn ra đó làm gì? Mau lại ăn cơm!"
"Anh có mua cơm cho tôi à, hihi." Nghe có cơm ăn thì mọi tâm trạng buồn bực kinh ngạc đều có thể giải toả ngay tức thì, tôi quên con người vừa nãy đã cho tôi leo cây, cảm giác hơi ngu ngốc.
"Bớt lề mề, cẩn thận tôi đập một phát chết cô giờ." Một Ma Thanh Thái trước giờ rất bạo lực lần này vẫn tiếp tục phong cách bạo lực của mình, thấy tôi lẳng lặng lấy phần cơm ra ăn, sắc mặt của hắn mới dần tốt lên, hắn nhìn sang cô em gái không được chân thật kia của hắn nói: "Lần này chạy qua đây là có chuyện gì? Có phải là đụng phải chuyện gì rồi không, nhất định phải tới đây tránh bão?".