Sau khi ăn bánh bao rau lót dạ, dạ dày không quá trống rỗng là được rồi, Hạ Tiểu Nịnh thuận thế nhìn về phía trên sân khấu.
Những người đó còn đang chơi.
Cận Dịch Phạm cũng là cây bút lớn, nhưng một bữa tiệc cựu sinh viên bình thường tụ hội, hàng năm đều được thực hiện, được anh ta làm ra cách điệu như vậy, còn mời rất nhiều ngôi sao ca nhạc đến hát.
Những người khác đều rất có hứng thú mà nhìn, chỉ có Cận Dịch Phạm hôm nay mang bạn gái đến, đại khái là thật sự không thích ánh mắt anh ta vẫn luôn dán vào những người phụ nữ khác ở trên bàn, cho nên không ngừng mà thò lại gần bên tai Cận Dịch Phạm làm nũng.
Anh ta ngược lại là tính tình tốt, vẫn luôn nhẹ nhàng mà nắm tay cô ta tăng thêm trấn an, nhưng tới cuối cùng, lúc người bạn gái kia cũng phát hiện còn có tiết mục, sắc mặt liền có chút khó coi lên, “A Phạm, em muốn cùng anh làm một ít chuyện gì đó thú vị hơn……”
“Không thích nơi này?” Cận Dịch Phạm nhẹ nhàng mà giúp cô ta gác sợi tóc qua tai, động tác có thể nói tuyệt thế ôn nhu, không hổ là công tử phong nguyệt nổi danh nhất đế đô.
“Ừm……” Bạn gái kia y như là chim nhỏ nép vào người anh ta, nhẹ nhàng mà lắc lư một chút cánh tay Cận Dịch Phạm, “Không bằng chúng ta ——”
“Không bằng cô hiện tại liền cút ngay, không ai ép cô ở lại.” Cận Dịch Phạm vẫn là cười, nhưng lời nói lại lạnh như vậy.
Nói xong còn đẩy cô ta ra, như cũ lười biếng đẹp đẽ quý giá mà bưng ly rượu vang đỏ lên bên môi nhấp nháp.
Cô gái kia sắc mặt lập tức trắng bệch như tờ giấy, ở trong ánh mắt mọi người vừa xấu hổ vừa ủy khuất, vừa cũng nắm chặt tay cúi đầu, không dám nói thêm một chữ nữa.
Ngược lại là Kỳ Tư Diệu giờ phút này có vẻ muốn khéo hiểu lòng người một ít, “Còn có một tiết mục cuối cùng.”
Nói xong, anh còn ngẩng đầu như có như không mà nhìn Phong Thanh Ngạn liếc mắt một cái, sau đó nhanh chóng dời ánh mắt đi, thưởng thức tiết mục.
Người dẫn chương trình ở trên sân khấu cảm ơn những người vừa rồi hát đó, “Tiết mục cuối cùng đêm nay sắp bắt đầu ——”
Tiết mục này khiến cho đặc biệt thần bí, đến nỗi trên danh sách tiết mục đều không có liệt ra. Đối với lời kia của người dẫn chương trình vừa thốt ra, đèn nhà ăn đều tối sầm xuống, chỉ còn một bó đèn tụ quang chiếu vào trung tâm sân khấu, tiện đà, âm nhạc cổ điển liền vang lên……
Tiếng đàn như suối nước nóng, đưa tình chảy qua trong lòng, làm người vô cùng sung sướng.
Phía trên bàn, bỗng nhiên rũ xuống một cây màu lụa.
Ngay sau đó, một người mặc hán phục màu tím, thân ảnh thuận thế hạ xuống, trong tay còn nắm một thanh sáo ngọc màu trắng, biểu diễn một khúc múa cổ điển, tóc dài màu đen bị gió không biết nơi nào thổi bay một cái, tung bay đến đặc biệt xinh đẹp thoát tục……
Dưới sân khấu đại đa số đàn ông đều động tác nhất trí mà Wow một tiếng, “Đây không phải…… vị nhị tiểu thư Bạch gia kia sao?”
“Tôi nhớ rõ cô ấy không phải tốt nghiệp đại học đế đô, như thế nào đến tham gia tụ hội của chúng ta nhỉ?”
“Cô ấy là vị khách đặc biệt tôi mời đến.” Cận Dịch Phạm giáng sắc môi mỏng diễm lệ mà một câu.
Bạn gái bên người anh ta lập tức như gặp địch lớn, mười phần địch ý mà nhìn về phía Bạch Nhu Gia trên sân khấu.
Dáng người uyển chuyển, dung nhan mỹ lệ, lại là tỉ mỉ mà trang điểm qua như vậy, làm cho người ta cảm thấy cô ta chỉ có trên bầu trời, nhân gian khó thấy được mấy lần.
Nhìn đám đàn ông kia từng bước từng bước mà đều bị hấp dẫn ánh mắt, Hạ Tiểu Nịnh trong lòng không cho là đúng, nhưng không biết vì sao, cô cũng theo bản năng mà nhìn Phong Thanh Ngạn liếc mắt một cái.
Ngay lúc Bạch Nhu Gia xuất hiện trên sân khấu kia, anh là có chút kinh ngạc.
Tuy rằng đã từ chỗ tiểu tử Kỳ Tư Diệu kia sớm biết trước cô ta sẽ đến nơi này dự tiệc, nhưng loại phương thức xuất hiện này quả thực làm người ta bất ngờ.
Nhưng anh lại không biết, sự kinh ngạc vừa mới thoáng qua giây lát trong mắt anh, rơi vào trong mắt Hạ Tiểu Nịnh, đã bị hiểu thành anh đối với Bạch Nhu Gia kinh diễm……