Trong ngực Bạch Nhu Gia như bị nắm một quyền, trong lòng lập tức chua xót không chịu nổi, cũng rất thông minh mà không có lại ngu xuẩn đến hỏi một câu lý do tại sao.
Hỏi, sẽ phá hỏng toàn bộ con đường sau này của mình, thậm chí ngay cả gặp lại anh một lần đều sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Cô ta nhịn xuống nước mắt, mỉm cười, ngẩng đầu lên một lần nữa nhìn anh, “Hôm nay thật ra cũng không phải cố ý đưa đồ ăn cho anh, mà là có chuyện khác tìm anh.”
Từ trong túi của mình lấy ra một cái đĩa CD đặt ở trên bàn anh, “Cuộc thi Trù Thần bản trước biên tập cắt nối đã làm xong, đây là bản cuối cùng sẽ được phát sóng, dựa theo yêu cầu của anh, đem tình huống chấm điểm kỳ ghi hình đầu tiên với phần lo lắng ở cuối cắt bỏ, kế tiếp sau đó sẽ không thay đổi, anh xem qua một chút.”
Phong Thanh Ngạn duỗi tay cầm lấy đĩa CD lại bỏ vào trong ngăn kéo, “Cảm ơn.”
“Không cần khách khí, vậy nếu không có chuyện gì khác em đi trước, nhớ kỹ sau khi xem xong nói cho phía đài truyền hình bên kia thúc giục định ngày, vừa đúng lúc bọn họ có một chương trình sắp kết thúc. Càng nhanh phát sóng càng tốt.”
"Ừ.” Phong Thanh Ngạn đứng dậy, chân dài nhẹ bước đi về hướng phòng nghỉ, “Nhớ rõ mang hộp cơm của cô về.”
“……Được.”
Bạch Nhu Gia nhìn anh đẩy cửa đi vào, nụ cười trên mặt cô ta càng thêm khắc sâu chua xót.
Thông minh như Phong Thanh Ngạn, sẽ không đối với tâm ý của cô ta hoàn toàn không biết gì cả.
Vốn tưởng rằng đợi không được đáp lại cũng không sao cả, bởi vì cô ta có kiên nhẫn cùng sức chịu đựng.
Nhưng không nghĩ tới thứ đợi được, là vô tình cự tuyệt như thế.
Mang theo hộp cơm vội vàng xuống tầng, ra khỏi Phong thị, khóe mắt cô ta đã ẩn ẩn có một tia ửng hồng, kéo cửa xe ra ngồi xuống, ngay cả tài xế gọi cô ta rất nhiều lần, đều không có nghe thấy.
“Tiểu thư?” Tài xế Bạch gia nhịn không được tăng âm lượng gọi cô ta một lần nữa, “Cô có nghe thấy tôi vừa rồi nói gì không?"
"Ông nói cái gì?” Bạch Nhu Gia lộ ra vẻ khó hiểu mờ mịt.
“Lão gia gọi điện thoại tới cho cô nhưng cô không nghe máy, liền gọi tới chỗ này của tôi, lão gia rất quan tâm cô cùng Phong đại thiếu tiến triển đến đâu. Tôi đây cũng không biết, cô phải tự mình nói với lão gia mới được.”
“Ah……” Bạch Nhu Gia lấy khăn giấy ra, nhẹ nhàng ấn ấn nơi khóe mắt, “Tôi trang điểm có điểm nhòe, phải trang điểm lại một chút. Ông thay tôi gọi điện thoại về nhà, liền nói cho ba tôi biết, tôi với Thanh Ngạn rất tốt.”
“Vâng. ”
Tài xế lại nhìn cô ta một cái, xác định tâm trạng của cô ta bình thường, mới gọi về đó.
Trong điện thoại, lão gia Bạch gia biểu hiện đến vô cùng thân thiện lại quan tâm, cuối cùng còn đặc biệt dặn dò một câu bảo Bạch Nhu Gia chú ý thân thể, nói đã chuyển vào trong thẻ cô ta một số tiền cho cô ta thích cái gì thì đi mua.
Xem ra nhị tiểu thư gần đây rất được cưng chiều nha.
Ban đầu vốn là đứa con gái riêng không có chút thu hút nào, lại thực sự cũng có một ngày trở mình lại……
……
Đại khái bởi vì Bạch Nhu Gia là quan hệ người quy hoạch, cho nên đài truyền hình ấn định ngày lên sóng rất nhanh.
Một tuần sau, cuộc thi Trù Thần liền phát sóng ở khung giờ vàng.
Bởi vì đạo diễn mời đến thật sự quá tốt, đem chi tiết nấu ăn của bọn họ đều chụp đến nhịp nhàng ăn khớp, lại có Mộ Đình Tiêu ảnh đế đang nổi thêm vào, cho nên ratings chương trình lại có thể tốt hơn ngoài dự đoán.
Kỳ thứ nhất mới vừa phát xong, cũng đã lên số 1 hot search.
Diệp Anh xem đến nhiệt huyết sôi trào, cầm điện thoại lên trực tiếp vọt tới Hạ gia, “Mau nhìn mau nhìn!”
“……” Hạ Tiểu Nịnh còn chưa ngủ tỉnh đã bị đào từ trên giường lên, không hiểu ra sao mà nhìn vào weibo cuộc thi Trù Thần.
Phía trên có đính ảnh dự thi liên tiếp từng người tuyển thủ bọn họ, trong đó cái của cô là được chuyển tiếp với bình luận nhiều nhất……
“Tiểu Nịnh cậu đang hot lắm đó! Bây giờ tất cả mọi người đều gọi cậu là mỹ nữ Trù Thần!”
(bão.1)