Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành
Dịch: Sâu
_______________
“Này! Đợi đã!” Diệp Anh lập tức đứng dậy, “Không phải nói có thợ trang điểm sao, không có ai giải thích tình hình một chút cho chúng tôi sao? Vì sao một người cũng chưa đến lại muốn bắt đầu ghi hình?”
“Trang điểm? Cũng không phải cuộc thi chọn hoa hậu, làm cho đẹp để làm cái gì?” Tiêu Văn hừ lạnh.
Lời này nghe có vài phần chói tai, Hạ Tiểu Nịnh đang chuẩn bị bác bỏ trở lại, đã có người gọi về.
Hạ Chí Dũng cùng với Cố Lâm Anh chạy đến, vẻ mặt mong chờ mà nhìn con gái nhà mình, vẻ mặt không quá mức tệ, cuối cùng cầm tay Hạ Tiểu Nịnh, “Ba mẹ vẫn luôn ở bên con, không cần phải sợ.”
“……Vâng.” Cô khẽ gật đầu, “Thi xong rồi con muốn về nhà ăn thịt kho tàu ba làm.”
“Được được được,” Hạ Chí Dũng không ngớt lời đồng ý, “Sẽ có đủ!”
Hạ Tiểu Nịnh với Tiêu Văn cùng nhau đi vào, cánh cửa nhanh chóng đóng lại, ngay cả Diệp Anh cũng không vào được.
Vào đến bên trong, Hạ Tiểu Nịnh mới phát hiện đây là sân khấu cực lớn, bố trí thật sự chuyên nghiệp, có điểm giống nhà hàng phương Tây, tất cả mọi thứ đồ vật đều đầy đủ.
Tổ quay phim đã ở dưới sân khấu bắt đầu chuẩn bị.
Nhưng bởi vì là buổi sơ khảo cho nên ngay cả khán giả mời đến cũng không nhiều, chỗ ngồi dưới sân khấu đều là trống không.
Ban giám khảo phỏng chừng còn chưa đến.
Có người lại đây, phát cho mười mấy đầu bếp trên sân khấu một người một bộ quần áo, lại dẫn bọn họ đi đến hướng phòng thay quần áo.
Thay trang phục với đội mũ đầu bếp trở ra, Hạ Tiểu Nịnh lập tức không khẩn trương nữa.
Đây là việc cô làm 5 năm này, sớm đã nhớ kỹ trong lòng, căn bản không cần sợ hãi.
Người dẫn chương trình nhanh chóng xuất hiện, thoạt nhìn không có danh tiếng gì nhưng lại vô cùng trẻ trung, làm cho người ta nhịn không được sinh lòng nghi hoặc ——
Lấy thân phận cùng với địa vị của Bạch Nhu Gia, lại có thể sẽ đem cuộc thi làm cho đơn điệu như vậy?
Nhưng bọn họ không kịp nghĩ nhiều, dẫn chương trình nam trẻ tuổi liền đem nội dung thi đấu thông báo ra.
Làm một Tiramisu.
Tất cả người dự thi đều có chút phát ngốc, nhưng nghĩ vậy là vòng sơ khảo nên không có người nào nghi ngờ gì cả, mọi người từng người cầm lấy tài liệu rồi bắt đầu rút thăm, sau đó dựa theo trình tự mà bắt đầu làm.
Hạ Tiểu Nịnh đồ ngọt chưa học qua bất luận người nào, đều là mình lúc nhàn rỗi suy nghĩ ra, nhưng khách hàng cũng rất thích.
Hơn nữa Tiramisu vốn là không khó, sáu người đầu tiên rất nhanh làm xong, đến phiên số 7 - Hạ Tiểu Nịnh.
Tổ làm phim bỗng nhiên kéo gần màn ảnh, chụp đến đặc biệt nghiêm túc, không buông tha bất luận một chi tiết làm bánh nào.
Chỉ thấy đôi tay trắng nhỏ ở trước màn ảnh như có ma lực tung bay, từ việc chuẩn bị đến cuối cùng là những bông hoa đều làm đến mười phần điêu luyện lại còn rất đẹp, cuối cùng thậm chí còn sáng tạo khác người, dùng màu trắng bơ ở bánh kem một bên trang trí hình giọt nước.
Người dẫn chương trình bị hấp dẫn, “Xin hỏi cái này có ngụ ý gì sao? Hoặc là chú ý gì?”
“Đây là…… Ly biệt nước mắt.” Hạ Tiểu Nịnh nhẹ giọng nói, “Tiramisu có nghĩa là dẫn tôi đi, nhưng điển cố của nó là một câu chuyện xưa hơi bi thương. Cho nên, đây là nước mắt.”
Cô nói được nghiêm túc như vậy, rõ ràng là về chuyện tình yêu, đáy mắt lại lộ ra thuần khiết, rất thuần khiết.
Ở đây có người nhẹ giọng cười, tiếp theo lại không có người phát ra tiếng cười gì nữa.
Rất nhanh tác phẩm của cô đã bị dán nhãn số 7 lên, dùng cái nắp đậy kín, đặt ở một bên.
Các thí sinh còn lại cũng lần lượt lên sân khấu, rất nhanh hoàn thành tác phẩm của riêng mình, người dẫn chương trình yêu cầu trợ lý dán nhãn riêng cho Tiramisu, phía trên chỉ có con số đại diện cho mỗi người, cũng không có bất kì thông tin gì về tên của bọn họ.
Ngay sau đó, các nhân viên công tác đẩy những tác phẩm này ngay ngắn trật tự đi về hướng cửa một bên.
Tất cả những người dự thi đều nghi hoặc nhìn vào cánh cửa kia, không rõ nguyên do cho lắm.
Bỗng nhiên, cửa bên kia liền truyền đến tiếng vỗ tay như sấm dậy cùng với tiếng hoan hô của khán giả!
Người dẫn chương trình hào hứng đi đến trên sân khấu bên kia, “Các khán giả thân mến, tác phẩm của các thí sinh đều đã chuẩn bị sẵn sàng, xin mời ban giám khảo của chúng ta ngày hôm nay!”
_______________