Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành
Dịch: Sâu
________________
Cả người bộ đồ màu trắng, nhìn không thấy nhãn hiệu nhưng rất tinh tế, hơn nữa cùng với vẻ ngoài xuất chúng cùng trang điểm nổi bật như vậy, làm Bạch Nhu Gia sớm đã trở thành tâm điểm chỗ này.
Hạ Tiểu Nịnh đối với cô khẽ gật đầu, lễ phép nói: “Xin chào, Bạch tiểu thư.”
“Đến mua nhà sao?” Bạch Nhu Gia thân thiết cười, “Văn phòng mua bán bất động sản này vừa đúng lúc là phát triển trên danh nghĩa của công ty nhà tôi, cô thấy ưng ý cái nào? Tôi để cho bọn họ giảm giá cho cô.”
“…… Không cần đâu. Cảm ơn.”
Đối mặt với nụ cười ôn hòa như vậy, Hạ Tiểu Nịnh lại không hiểu sao cảm thấy không thoải mái.
Thật giống như mình đứng trên mặt đất, có người đứng ở trên đám mây, nói với cô: tôi có thể cho bạn mượn sức mạnh của tôi làm một ít chuyện bạn không thể làm được.
Giống như một loại bố thí, thương hại, khoe khoang.
Cô xoay người, định đi tìm ba mẹ, rồi lại bị Bạch Nhu Gia gọi lại: “Hạ tiểu thư, ở đây tôi có một phần thư mời không biết cô có hứng thú hay không?”
Hạ Tiểu Nịnh bước chân có chút dừng lại, vẫn không quay đầu lại, Bạch Nhu Gia dường như là sợ cô từ chối, nhanh chóng nói, "Gần nhất tôi đã lên kế hoạch một chương trình về nấu ăn ngon trên truyền hình, sẽ mời một số đầu bếp có tay nghề tới tham gia thi đấu. Lần trước tôi rất ngạc nhiên khi ăn món cô làm ở nhà Thanh Ngạn.”
Cô ta vừa nói xong, trợ lý bên người liền lập tức từ trong túi lấy ra thư mời đưa cho Hạ Tiểu Nịnh.
Thiếp có hoa văn màu vàng, kết cấu tình tế, thoạt nhìn liền biết hàm lượng vàng khá cao.
“Ta hôm nay đến đây cũng là ở quảng cáo thi đấu lần này, Hạ tiểu thư có thể suy xét một chút đến tham gia. Tôi còn có chuyện khác cần làm, tạm biệt trước.”
Bạch Nhu Gia nói xong liền rời đi, chỉ để lại trong không khí mùi nước hoa mờ nhạt.
Trợ lý cầm thư mời đợi một lúc lâu sau, cũng không thấy Hạ Tiểu Nịnh có động tĩnh gì, lại ngẩng đầu muốn khuyên cô hai câu, cô thực sự đã đi rồi.
Hai vợ chồng Hạ Chí Dũng đã chọn một căn hộ một trăm mét vuông, gồm 3 phòng ngủ, đang muốn tìm con gái trưng cầu ý kiến, liền thấy Hạ Tiểu Nịnh đã đi đến, “Còn có mấy văn phòng bất động sản có thể xem, chúng ta lại chọn tiếp đi.”
“…… Được.”
Con gái đã lên tiếng, bọn họ tự nhiên không có gì ý kiến.
Cả ngày thời gian đều ở mấy chỗ văn phòng bất động sản bôn ba chọn nhà, cuối cùng quyết định chọn một căn nhà, Hạ Tiểu Nịnh cầm quyển sách quảng cáo nhà gửi đến trong bộ đội, từ chỗ chuyển phát nhanh về đến nhà, đã qua 6 giờ tối rồi.
Hạ Chí Dũng xuống bếp xào mấy món ăn, có lẽ là bởi vì con trai về sau cũng có phòng cưới, cho nên hai vợ chồng già hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, lúc ăn cơm còn mở một lọ rượu ủ.
Rót cho mỗi người một chén nhỏ, ông lại vào trong phòng bếp vội vàng lấy đậu phộng rang ông đã chuẩn bị từ lâu tới nhắm rượu.
Hạ Tiểu Nịnh giữ cái chén ngồi ở đó đợi, trong đầu không hiểu sao mà lại nghĩ tới hai chữ 'Thanh Ngạn' trong miệng Bạch Nhu Gia lúc buổi chiều.
Cô ấy là tiểu thư nhà có tiền, giọng nói dễ nghe lại ôn nhu, hai chữ này lúc từ son môi cao cấp trên miệng của cô ấy nói ra, giống như thân mật cùng quen thuộc này người ngoài không cách nào sánh bằng được. Như là một loại bí ẩn triền miên……
“Tiểu Nịnh?” Cố Lâm Anh lay lay con gái mình, cảm thấy gần đây cô như người già hay ngẩn người, “Ba ba con mới vừa nói con cảm thấy như thế nào?”
“A?”
Hạ Tiểu Nịnh hoàn hồn, lúc này mới phát hiện Hạ Chí Dũng không biết khi nào đã trở lại, trong tay không có đậu phộng mà là đang nghe điện thoại, trên mặt mơ hồ có một cổ thần sắc hưng phấn.
“Ba vừa rồi nói cái gì?”
Bị con gái không để ý Hạ Chí Dũng cũng không giận, mà là cười cười, “Vừa rồi có một đồng nghiệp gọi điện thoại tới, nói gần đây có cuộc thi Trù Thần hỏi Hạ gia chúng ta có muốn tham gia hay không, ba nghĩ muốn, cảm thấy đây là một cơ hội tốt!”
________________