So sánh với vết thương trên người mình, khiến Hoa Tuần Vũ càng không thể tin được là thực lực của Tiêu Nhất Thiên. Nhận một chiêu này, ông đương nhiên cảm nhận được rõ ràng hoàn toàn Tiêu Nhất Thiên giải heo ăn thịt hồ, căn bản không phải Nhất Cảnh Minh Khí, không cùng đẳng cấp với quốc sư Đại Hoa, căn bản không có khả năng chiến thành thế hòa với quốc sư Đại Hoạt
Nhưng mà
Không phải quốc sư Đại Hoa nương tay, phải nói là Tiêu Nhất Thiên nương tay mới đúng!
Dù sao
Thời gian Tiêu Nhất Thiên tiến vào Minh Cảnh cũng không dài, Hoa Tuấn Vũ bất luận ra sao cũng không thể tin được, Tiêu Nhất Thiên ở trận chiến quốc gia vẫn là Nhất Cảnh Minh Khí, hiện tại me no dot nhiên biến thành Nhị Cảnh Minh Tâm “Không trách được
Miếng Hoa Tuấn vũ phun máu, chịu đựng đau, nhìn chằm chăm Tiêu Nhất Thiên ở phía xã, nghiên răng nghiến lợi nói: "Không trách được cậu dám lẻ loi một mình lên vào kinh đô Đại Hoa: Không trách được cậu dám ở lại chờ chết! Không trách được cho dù nhìn thấy tôn chủ đại nhân cậu còn dám cuồng vọng như the!" "Hóa ra!" “Cậu vẫn luôn chú ý che giấu thực lực của chính mình" “Cậu!" "Thật ra là cao thủ siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm"
Nói xong lời cuối cùng, thanh âm của Hoa Tuấn Vũ đã không nhịn được run rẩy. Ông ta thật sự hối hận, hối hận muốn chết. Nếu sớm biết như thế, ông ta đứng ra để đánh chiến làm cái gì!
Con mẹ nói
Từng bước đi sai, thất bại toàn tập, tổn thất một tay, suýt nữa chết
Nghe vậy!
Đám người Thương Thịnh và Thương Triết cũng được, quốc sư Đại Hoa và Tông Nam cũng thể tất cả đều quá sợ hãi. Một củ đắm vừa rồi bọn họ cũng nhận ra có chỗ không đúng, cũng không dám xác định, mà lời nói của Hoa Tuấn Vũ không thể nghi ngờ đã xác nhận suy đoán của bọn họ l
Nhị Cảnh Minh Tâm
Tiêu Nhất Thiên vậy mà giống với tôn chủ Ngưu Sát, là cao thủ siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm!
Trời ạ!
Đám người Thương Thịnh và Thương Triệt kích động muốn khóc, trái tim đã muốn nhảy vọt ra khỏi cổ họng. Đối với bọn họ mà nói, đây tuyệt đối là tin tức tốt, là tin tức tốt trời cho! Bởi vì điều này có ý rằng cho dù đối mặt với tôn chủ Ngưu Sắt, Tiêu Nhất Thiên cũng có thể chiến một trận, cũng có hy vọng thắng. Chỉ cần Tiêu Nhất Thiên thắng, như vậy bọn họ có thể bảo vệ mạng sống "Tot lám!"
Trong lòng tôn chủ Ngưu Sát cũng giống vậy, khiếp sợ không thôi. Nhưng mà trang sức đầu trâu đủ để cho mặt ông ta, không thể nhìn thấy được về mặt của ông ta. Cặp mắt giống như một vực sâu đen ngòn, xuyên qua không trung nhìn chăm chăm Tiêu Nhất Thiên, thanh âm lạnh như băng nói: "Cậu không tối Cậu rất không tối Hai mươi bảy tuổi tiến vào Nhà Cảnh Minh Tâm, trong lịch sử của trăm quốc gia, cầu là người thứ nhất, cũng là người duy nhất “Xem ra!" “Huyết mạch của cậu còn mạnh hơ so với bốn tọa dự đoán, cường đại đến mức có thể khắc chế được khí lạnh chết người trong đan điền Lý Trâm Anh. Nếu bồn tọa không nhìn lầm thì khí lạnh chết người kia đã bị cậu cắn nuốt luyện hóa rồi?" "A!" "Nhưng mà không sao cả. So với khí lạnh chết người kia, hiện tại bồn tọa càng thêm hứng thú với huyết mạch của cậu. Nếu luyện hóa huyết mạch của cậu, nhất định sẽ vốn lãi tương đương, vô cùng có lợi!”
Tôn chủ Ngưu Sát ngạc nhiên nhưng không giận!
Ngược lại
Giống như lời ông ta đã nói, huyết mạch của Tiêu Nhất Thiên quá mạnh mẽ. Có được một kho báu như vậy, khí lạnh chết người trong đan điền Lý Trâm Anh cũng không thể so sánh được về độ trân quý "Vậy sao?"
Tiêu Nhất Thiên ôm Lý Trâm Anh đi ra khỏi mệt thất. Lục Vy Anh trọng thương chưa chết, cả người toàn là máu, thân thể lay động một chút, nhoảng một cái đã đi ra khỏi đồng phế tích, đi tới bên này, Tiêu Nhất Thiên giao Lý Trâm Anh cho Lục Vy Anh, sau đó quay đầu, nhìn xuyên không trung với tên chủ Ngưu Sát, trầm giọng nói: “Người có hứng thú với huyết mạch của tôi thì ông không phải người thứ nhất, và hằn cũng không phải người cuối cùng!" “Người xếp hạng phía trước ông đã chết rồi, ông ta tên là Để Uyên!" “Mà ông!" “Cũng sẽ không ngoại lệ
Dut loi! “vù” một tiếng, Tiêu Nhất Thiên hóa thành một ảo ảnh, biến mất tại chỗ. Một lát sau, anh xuất hiện trong không trung cách mấy chục mét ở bên ngoài. Đây không phải là muốn trốn thoát, mà lực sát thương lẫn lực phá hoại khi cao thủ Minh Cảnh chiến đấu với nhau thật sự quá lớn, huống chi là hai cao thủ siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm. Anh không muốn làm hại Lý Trâm Anh và Lục Vy Anh, đám người Thương Thịnh và Thương Triết
Vů!
Tôn chủ Ngưu Sát hừ lạnh một tiếng, lập tức đuổi theo. Ông ta dựa vào Minh Kinh, lở lửng giữa không trung, cách Tiêu Nhất Thiên không tới trăm mét, đứng đối diện với Tiêu Nhất Thiên
Lúc này!
Ảnh mặt trời đã khuất bóng
Trăng lạnh nhô lên cao
Học viện Đạt Ma to như vậy lại tĩnh mịch toàn bộ, tràn ngập khí tức áp lực
Đánh với Tiêu Nhất Thiên, tôn chủ Ngưu Sát tin tưởng mười phần, nói: "Nếu cậu đã không chịu giơ tay chịu trói, vậy cho bồn tọa thử xem, cậu mới tiến vào Nhị Cảnh Minh Tâm đến tột cùng có lực lượng lớn đến mức nào!"
Mới tiến vào!
Năng lực phân biệt của tôn chủ Ngưu Sát? Người khác nhìn không ra, ông ta lại liếc mắt một cái đã nhìn thấu. Tiêu Nhất Thiên không phải là giả heo ăn thịt hổ, không phải cố ý che dấu thực lực Nhị Cảnh Minh Tâm mà là mới vừa đột phá cảnh giới!
Có lẽ
Cho Tiêu Nhất Thiên thêm một ít thời gian nữa, lấy tốc độ tiến bộ của Tiêu Nhất Thiên quả thật rất có thể vượt qua tân chủ Ngưu Sát. Nhưng hiện tại tôn chủ Ngưu Sắt đã là cao thủ siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm lâu năm, ông ta rõ ràng hơn so với bất kì ai, "mới tiến vào" và "lâu năm" có thực lực chênh lệch lớn đến bao nhiêu
Rám!
Vào khoảnh khắc vừa nói xong, tôn chủ Ngưu Sát vung tay tùy tiện. Ngay sau đó, một cái ảo ảnh hình nắm đấm hư ảo thật lớn xuất hiện từ trong hư vô, ám kinh hùng hồn lạnh thấu xương bọc bên ngoài, gào thét hưởng thẳng đến Tiêu Nhất Thiên để giết chết anh!
Thấy thế:
Mặt Tiêu Nhất Thiên không đổi sắc, cũng vung tay tùy tiện. Ngay sau đó cũng có một cái ảo ảnh năm đấm hư ảo thật lớn xuất hiện trước người anh, đón lấy ảo ảnh nắm đấm hư ảo của tôn chủ Ngưu Sát, hai năm đảm hung hăng đụng phải nhau!
Rám!!!
Ngay lập tức, dưới ánh mắt chăm chú và rung động của mọi người, cùng với một tiếng nổ vang chơi tai, hai cái ảo ảnh năm đẫm thật lớn lấy cứng chọi cứng, ngang nhiên chạm vào nhau
Minh Kinh và chạm Cường phong điện cuống tàn phát
Lấy vị trí hai do anh nằm đảm hử áo đấm vào nhau, cuồng phong theo Minh Kình lạnh thấu xương cuồn cuộn thổi, bắn mạnh ra khắp nơi chúng quanh. Khi nó đập vào trên mặt đất, cuốn từng mảnh ngói đã vỡ nát bay lên không trung! No bay đến phía trên một tòa nhà, mà tòa nhà đó chỉ xây dựng bình thường, hoàn toàn không thể chịu nổi lực công kích, nổ ẩm một tiếng vang dội, lập tức sụp đổ hoàn toàn, biến thành một cái phế tích
Uy lực của nắm đấm này có thể thấy được mạnh như thế nào1
Đừng nói là đám người Thương Triết Thương Thịnh, cho dù là Nhất Cảnh Minh Khí Tông Nam cũng nhịn không được hơi hết hồn! Mạnh Quá mạnh mẽ Lực sát thương và lực phá hoại của Nhị Crahr Minh Tâm quả thực quá lớn so với Nhất Cảnh Minh Khi
Khoảng cách giữa mỗi cảnh tựa như khoảng cách rãnh trời, căn bản không thể so sánh được “Được đó, cũng không tệ lắm!”
Quyền thứ nhất bị Tiêu Nhất Thiên ngăn cản, tồn chủ Ngưu Sát không biết là kinh ngạc hay ngoài ý muốn, ngược lại cười lạnh nói: “Bồn tọa hiếu kỳ làm, để xem cầu tiếp được mấy chiều của bồn toal Ram!
Dứt lời, ông ta lại vung tay lên, lập tức có một áo ảnh thành kiểm xuất hiện trong không trung, hơn nữa nhanh chóng mở rộng ral Mở rộng! Mở rộng nữa! Trong nháy mắt, vậy mà nó đã mở rộng tới mức cao máy chục mét, vô cùng kinh người, giống như một thanh đao mở trời, xuyên qua bầu trời đêm, lập tức hung hăng chém xuống Tiêu Nhất Thiên ở đối diện
Hơn nữa!
Ảo ảnh thanh kiếm lớn lần này nhìn chân thật hơn so với ảo ảnh nắm đấm lớn trước đó, uy lực cũng lớn hơn nữa l không thể ngờ được!
Tôn chủ Ngưu Sát muốn luyện hóa huyết mạch của Tiêu Nhất Thiên, vậy phải bắt sống anh, không thể giết chết Tiêu Nhất Thiên tại chỗ được. Vậy nên, thật ra ông ta đã dùng hơn năm phần công lực cho năm đấm thứ nhất ban nãy, xem như thử. Mà một đao cũng là sáu phần công lực, từng bước ép sát, tầng tầng lớp lớp chống chồng. Ông ta muốn kiểm tra xem Tiêu Nhất Thiên có thể tiếp được mấy chiêu của ông ta, có thể làm cho ông ta dùng được mấy phần công lực
Tiếp chiêu đi!"
Tiêu Nhất Thiên cũng đối chọi gay gắt. Anh bảng quả nhẹ nhàng đáp lại một câu, ngắng đầu nhìn thanh đạo mở trời đang hướng về phía mình. Thần sắc anh không thay đổi, Minh Kình bùng nổ, nâng tay phải lên, giương mạnh ra. Lập tức, một ảo ảnh thành đạo thật lớn xuất hiện ở trên đỉnh đầu anh, đón thanh đao mở trời đang phải gió mà đến của tồn chủ Ngưu Sát
Lấy đạo đầu đao, cứng rắn đối đầu!
Hơn nữa!
Những người ở đây thì cũng bỏ qua đi, nhưng những người quen cũ của Tiêu Nhất Thiên ở Đại Hà nhất định liếc mắt một cái là có thể nhận ra được, lúc nãy Tiêu Nhất Thiên bổ ra ảo ảnh thành đạo thật lớn kia rõ ràng là bảo đạo Lang Đổ mà Tiêu Nhất Thiên đã dùng trong hoàng thành Đại Hạ, trong trận chiến với Để Uyên, là thứ mà đáng ra đã bị hủy diệt cùng thân thể tự bạo của Để Uyên!
Bảo đạo Long Đồ đã bị hủy, mà hiện tại, Tiêu Nhất Thiên tiến vào Nhị Cảnh Minh Tâm có thể tùy theo suy nghĩ biến ảo ra vạn vật. Cho nên trong trận chiến đình cao giữa anh và tôn chủ Ngưu Sát, anh trực tiếp dùng phương thức này để bảo đao Long Đổ xuất hiện lần nữa trên nhân gian, tựa như khoảng thời gian năm năm ở Bắc Cảnh Đại Hạ cùng đi theo anh giết địch