Sói Vương Bất Bại

Chương 426: Hận nước thù nhà, chiến đấu vì Đại




Ha

Em trai!

Em gái!

Kể từ khi Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam chính thức kết hôn, là con gái của hai người họ, Tô An Nhiên vẫn luôn ồn ào đòi bố mẹ sinh cho mình một người em trai hoặc em gái, thậm chí một đàn em luôn!

Nhưng mà!

Phúc đến thì ít, họa đến dồn dập!

Trải qua bao khó khăn sóng gió, Tô Tử Lam thì vẫn hôn mê chưa tính, mạng sống ngàn cân treo sợi tóc, trong thời gian ngắn không thể sinh em trai hay em gái cho Tô An Nhiên được!

Mà bấy giờ!

Bỗng nhiên nghe được có một người phụ nữ khác nói đang mang thai con của bố cô bé, muốn sinh cho cô một đứa em, làm sao mà không khiến cô bé khó chịu, cô bé không chịu nổi mà òa khóc!

Dứt lời, hai hàng lệ ào ào tuôn ra như lũ cuốn vậy, những giọt nước mắt dọc theo cái mũi nhỏ xinh lăn xuống môi, tiếp tục chảy xuống, tập chung ở dưới chiếc cằm trắng trẻo của cô bé, cuối cùng nhỏ tí tách tí tách dưới chân cô bé!

Cảnh tượng này!

Khiến người ta nhìn mà xót xa, đau lòng!

Cho dù là những những bạch ngọc nữ cũng không chịu được mà xúc động, không ai chỉ trích gì Tiêu Nhất Thiên nữa! "Nhiên! "Con tin bố không?"

Tiêu Nhất Thiên ngồi xổm đối mặt với cô bé, nhẹ nhàng lau hai hàng lệ trên mặt cô bé! "Tin!" "Con tin!"

Tô An Nhiên gật đầu, hít hít cái mũi nhó, cố nhịn không khóc nữa, cô bé can môi nói: "Cho dù bố nói gì, con cũng tin, bởi vì con biết, bố nhất định, nhất định sẽ không lừa con đâu.”

Đây!

Chính là tình cha con!

Đây!

Chính là quan hệ máu mủ!

Đối mặt với những lời chỉ trích của bạch ngọc nữ xung quanh, Tiêu Nhất Thiên không còn gì để nói cả, cho dù bây giờ Tiêu Nhất Thiên iải thích kiểu gì đi chăng nữa, thì cũng không thể xóa đi hết nghi ngờ trong lòng họ. Nhưng Tô An Nhiên lại không giống họ, chỉ cần lời mà Tiêu Nhất Thiên nói ra, cô bé đều sẽ tin tưởng, tuyệt đối không hề nghi ngờ!

Đây chính là câu nói!

Người tin tưởng bạn thì không cần bạn phải giải thích nhiều, ngược lại người không tin tưởng bạn, thì dù bạn giải thích kiểu gì, giải thích như thế nào thì cũng chẳng thấm vào đâu! "An Nhiên thật ngoan!”

Tiêu Nhất Thiên ôm cô bé vào trong lòng, nói nhỏ bên tai cô bé: "Trong trái tim bố chỉ có mình mẹ con là vợ của bố, cũng chỉ có mình An Nhiên là con gái của bố, trước kia bố chưa từng làm chuyện gì có lỗi với mẹ con và con, hiện tại và tương lai sau này cũng nhất định sẽ không làm!"

Giọng điệu vô cùng kiên định và trịnh trọng! "Um!" “Vâng.”

Tô An Nhiên ôm chặt lấy cổ của Tiêu Nhất Thiên, gật một cái thật mạnh, vệt nước mắt trên mặt còn chưa khô, cô bé chu đôi môi nhỏ nhắn, ánh mắt đong đầy ánh nước nhìn những bạnh ngọc nữ kia và nói: "Các cô nghe thấy không?" "Hu!" “Bố con không phải là người thay lòng đổi dạ như các cô nói, bố đối xử với mẹ và con rất tốt!”

Thấy vậy!

Những cô gái Bạch Ngọc Nữ liếc nhìn nhau, vô cùng gượng gạo! Gay go nhất là Lý Khai Sơn, trán ông ta dày đặc mồ hôi, ong ta đã sớm biết, chuyện này không tiện để nói ra ở chỗ đông người, nhưng lại không ngờ tới rằng, nó lại có thể gây ra chuyện lớn như vậy cơ chứ, khiến cho Tiêu Nhất Thiên gặp phiền phức lớn rồi! Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net

Haizzz!

Đàn bà ấy à, thật sự là rất phiền phức, đúng như các cụ xưa có câu, hồng nhan họa thủy! "Cậu Tiêu!"

Vì vậy, Lý Khai Sơn nuốt nước bọt, vội vàng bổ sung: “Bây giờ tin tức triệu quân đại quân Đại Hoa đã ép sát tới thủ đô đã truyền ra, thủ đô vô cùng loạn, lòng người hoang mang vô cùng, đủ thể loại tin đồn nhảm truyền ra, kiểu gì cũng nói được, tôi cũng chỉ là nghe đồn, chưa có chứng thực.”

Chuyện như thế này, làm sao mà chứng thực?

E rằng!

Sự thật của chuyện này, chỉ có Tiêu Nhất Thiên, Lâm Thanh Uyển và vài người trong cuộc mới biết được! "Tiếp tục đi!”

Lý Khai Sơn nói với vẻ mặt đau khổ: “Còn nói, đứa bé trong bụng Lâm Thanh Uyển là con của cậu, được truyền thừa sức mạnh vô song của cậu!” “Vì vậy!” “Để Khâm muốn mượn phệ hồn trận, luyện hóa đứa trẻ chưa ra đời trong bụng Lâm Thanh Uyển, muốn lấy nó làm bàn đạp, bước vào cảnh giới mình kình!"

Bum!

Lý Khai Sơn vừa nói xong, những người xung quanh lại bắt đầu ồn ào!

Vẻ mặt mọi người đều thay đổi! "Súc sinh!” "Cầm thú!" “Đáng chết!"

Những lời mắng chửi như cơn sóng ập tới, đinh tai nhức óc!

Chưa nói đến, đứa bé trong bụng Lâm Thanh Uyển là con của ai, là của Tiêu Nhất Thiên hay của Đế Khâm, nhưng mà dùng một đứa bé chưa ra đời để luyện hóa, loại hành động điên rồ này, cũng đủ nhìn ra tính cách, con người người đó bệnh hoạn, xấu xa cỡ nào!



Đơn giản một câu chính là không bằng cầm thú, súc sinh! Thật sự khiến người người căm hận!

Nhưng mà!

Trong lúc mọi người đang kinh ngạc và tức giận, mắng chửi Đế Khâm, cơ thể Tiêu Nhất Thiên đơ mất một lúc, trái tim như chững lại, trong lòng luôn có cảm giác chẳng lành!

Nếu như

Lời Lý Khai Sơn nghe được là thật!

Nếu như!

Đưa bé trong bụng Lâm Thanh Uyển không phải là con của anh mà là con của Đế Khâm, vậy thì, Để Khâm luyện hóa đứa con của chính mình, có tác dụng gì cơ chứ? Có thể thỏa mãn được nguyện vọng của anh ta, thuận lợi bước vào cảnh giới minh kình sao?

Đáp án chắc chắn là phủ định!

Không thể

Tuyệt đối là không thể được!

Tim Tiêu Nhất Thiên đập thình thịch, ngày đó, trong mật thất hàn thiết nhà họ Lâm ở thành phố Hồ Chí Minh, Đế Khâm không hề ở đó, mà Tiêu Nhất Thiên lại đang trong trạng thái hôn mê, liên quan tới những chuyện xảy ra trong lúc anh hôn mê, thật sự anh không có chút ấn tượng gì cả!

Vì vậy!

Cho dù cha của đứa bé trong bụng Lâm Thanh Uyển là ai, thì cũng chỉ một mình mẹ ruột của đứa bé Lâm Thanh Uyển mới biết được, bố ruột của nó, rốt cuộc là ai!

Tuy nhiên!

Nếu Đế Khâm đã điên cuồng đến mức dùng đứa bé ấy để luyện hóa, vậy thì cũng nói rõ ràng, anh ta chắc chắn một trăm phần trăm đứa bé ấy là của Tiêu Nhất Thiên!

Con mẹ nó!

Những đêm anh hôn mê trong mật thất hàn thiết nhà họ Lâm ở thành phố Hồ Chí Minh, không lẽ Lâm Thanh Uyển cô ta thật sự lại dám. Truyen88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Tiêu Nhất Thiên không nghĩ nữa!

Thật sự cũng không dám tiếp tục nghĩ nữa!

Không lo hiểm nguy!

Chỉ sợ sơ sấy!

Chẳng may...

Sự tức giận và sát ý khủng khiếp đang trào ra từ người Tiêu Nhất Thiên, Lâm Thanh Uyển và Đế Khâm hai đưa khốn nạn đó, hành động này của bọn họ rõ ràng là đang ép Tiêu Nhất Thiên vào đường cùng!

Trong tình huống vẫn chưa thể xác định rõ bố đứa trẻ trong bụng Lâm Thanh Uyển là ai, Tiêu Nhất Thiên có nên đến thủ đô một chuyến, ngăn cản việc Đến Khâm muốn luyện hóa đứa trẻ? Nếu như không đi, chẳng may đứa trẻ đó thật sự là con của anh thì sao? Nếu như đi? Anh sẽ phải chạm trán với cuộc chiến giữa Đại Hạ và Đại Hoa. Lúc này, anh là một con dân của Đại Hạ, có nên dẫn theo cao thủ điện Thiên Thần dưới quyền của mình, ra tay giúp đỡ quân đội Đại Hạ., cùng họ đánh đuổi quân thù không? Nếu như giúp, có thể hay không sẽ khiến điện Huyền Vương chú ý tới, sau đó quay ngược lại đối phó với điện Thiên Thần? Có thể hay không sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch cướp mật phượng hoàng của anh?

Rút dây động rừng!

Tiến thoái lưỡng nan! "Nhất Thiên!"

Trong lúc Tiêu Nhất Thiên đang rất tức giận, anh đang do dự có nên đi hay không, Tử Đàn bỗng lên tiếng: “Hoàng tộc Đế Thị bội tình bạc nghĩa, coi mạng người như cỏ rác, phụ chết tử thừa, cứ mãi như vậy!” "Vi vậy!" "Cháu đi đi!” “Đại Hạ đang phải đối mặt với nguy cơ sinh tử tồn vong, người trong hoàng tộc Đế thị chết cũng không đáng tiếc, nhưng hơn triệu con dân Đại Hạ họ vô tội, bọn họ không nên chết vì những gì mà đám cẩu tặc Để thị gây nên, trở thành một nô lệ mất nước!” "Cháu và cả những người bạn, anh em, chiến hữu kia của cháu nữa. Năm năm trước, các cháu ở lại Bắc cảnh bảo vệ biên cương, bảo vệ đất nước, bảo vệ lãnh thổ của Đại Hạ chúng ta, chứ không phải bảo vệ giang sơn của Đế thị, bảo vệ con dân của Đại Hạ, chứ không phải bảo vệ đám cẩu tặc Đế Thị!" “Bây giờ!” “Đại Hạ cần cháu, cháu cũng nên vì Đại Hạ mà ra sức chiến đấu!” "Còn về.." "Những tên cẩu tặc Đế Thị, sau khi trận chiến này kết thúc, thù mới hận cũ, chúng ta sẽ cùng họ thanh toán rõ ràng cụ thể!

Lời nói này của Tử Đàn!

Vô cùng hiên ngang lẫm liệt!

Rõ ràng rằng!

Mặc dù Tử Đàn rất hận Hoàng thất Để Thị, nhưng lại biết phân biệt nặng nhẹ hoãn gấp, biết thế nào là thị phi đúng sai, cái sai của Đế Thị, không nên dùng tính mạng của hàng triệu người dân đến để sửa chữa!

Hoàng thất Đế Thị!

Muốn diệt!

Đây là tư tâm của Tử Đàn!

Con dân của Đại Hạ!

Muốn bảo vệ!

Đây là đại nghĩa của Tử Đàn!

Hận nước thù nhà, Tử Đàn phân biệt rất rạch ròi! "Vâng!"

Nghe thấy lời của Tử Đàn, Tiêu Nhất Thiên hít sâu một hơi, sau đó mới chầm chậm đứng lên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn đám người kia, trầm giọng nói: “Thành viên Huyết Lang đoàn nghe lệnh!" "Thành viên Bạch ngọc nữ quân nghe lệnh!"