Sói Vương Bất Bại

Chương 419: Sáu gia tộc lớn, quy củ của Điện




Thiên Thần

Đối với vị trí điện chủ của Điện Thiên Thần, Tiêu Nhất Thiên không có hứng thú lớn như vậy, hoàn toàn là bị di Tử Đàn ép buộc!

Hơn nữa!

Bọn người Tiêu Thiên Thành không giống như bọn người Sói Đồng!

Toàn bộ thành viên của đoàn Huyết Lang đều là anh em sinh tử của Tiêu Nhất Thiên, có thể nói là thân như anh em với Tiêu Nhất Thiên, nhưng mà, đám thành viên của Điện Thiên Thần do Tiêu Thiên Thành cầm đầu này không ai không phải là người cầm lái của gia tộc lớn ở Thành Thiên Kiếm, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, chữ lợi đi đầu, dù cho bây giờ đồng loạt quỳ xuống trước mặt Tiêu Nhất Thiên, rất cung kính gọi Tiêu Nhất Thiên là "điện chủ Tiêu", Tiêu Nhất Thiên cũng hết sức rõ ràng, bọn họ chỉ vì bất đắc dĩ, muốn tự vệ mà thôi!

Lòng không muốn!

Không tình nguyện!

Vậy thì sao mà đoàn kết được?

Thế là!

Tiêu Nhất Thiên cúi đầu nhìn xuống bọn họ. Trầm giọng nói: "Có muốn gia nhập Điện Thiên Thần hay không thì do các ông tự nguyện, bây giờ tôi có thể cho các ông một cơ hội, cũng là một cơ hội duy nhất, cơ hội lựa chọn lần nữa!" "Không muốn gia nhập, dẫn theo đệ tử trong gia tộc rời khỏi đây, tôi tuyệt không truy cứu!" "Nếu không!" "Nếu như các ông lựa chọn ở lại, gia nhập Điện Thiên Thần, như vậy, phải nghiêm chỉnh tuân thủ quy củ của Điện Thiên Thần!" "Người ức hiếp dân chúng!" "Giết!" "Người làm trái mệnh lệnh!" "Giết!" "Người gây hấn nội bộ!" "Giết!" "Người ăn cây táo rào cây sung!" "Giết!"

Giết! Giết! Giết! Giết... Tiêu Nhất Thiên một hơi nói ra bốn điều thiết luật, cũng là yêu cầu cơ bản nhất với bọn người Tiêu Thiên Thành, người vi phạm đáng chém, trừng phạt không thể nói là không nặng!

Không có cách nào!

Bọn người Tiêu Thiên Thành không phải là bất đắc dĩ sao? Không phải là muốn tự vệ sao? Nếu bọn họ e sợ thực lực mạnh mẽ của Tiêu Nhất Thiên và Xuân Nhụy nên mới quỳ xuống đất thần phục, vậy Tiêu Nhất Thiên dứt khoát không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, dùng thực lực mạnh mẽ của mình để chấn nhiếp bọn họ!

Thành viên của Huyết Lang đoàn sẽ không có phản loạn, không muốn phản loạn, mà thành viên của Điện Thiên Thần. Tiêu Nhất Thiên muốn khiến cho bọn họ không thể phản, không dám phản! "Chuyện này..."

Nghe Tiêu Nhất Thiên nói như vậy, bọn người Tiêu Thiên Thành sợ mất mật, quỳ sát vào dưới chân Tiêu Nhất Thiên, lặng lẽ quay đầu, hai mắt nhìn nhau một cái, hiển nhiên là hơi do dự!

Một lát sau!

Một lão già ám cảnh viên mãn trong đó đứng ra tỏ thái độ trước: "Tôi nguyện gia nhập Điện Thiên Thần, thề sống chết hiệu trung với điện chủ Tiêu, nếu có hai lòng, chết không có gì đáng tiếc!" "Tôi cũng nguyện gia nhập!" "Còn có tôi!"

Ngay sau đó thì lại có mấy lão già bày tỏ lòng trung thành với Tiêu Nhất Thiên!

Dù sao!

Bây giờ Đế Uyên đã chết, mặc dù Đế Khâm kế thừa để vị nhưng thực lực của Đế Khâm còn yếu, hoàn toàn không đủ để nắm giữ thiên hạ, mà Tiêu Nhất Thiên cũng được, Xuân Nhụy cũng được, trong mắt những lão già này, ít nhất thì đều là cường giả nửa bước minh cảnh, nhìn khắp toàn bộ nước Đại Hạ, chỉ sợ tìm không ra người nào mạnh mẽ hơn hai người bọn họ!

Bây giờ!

Tiêu Nhất Thiên và Xuân Nhụy, hai người mạnh liên thủ với nhau, một cái đùi lớn như vậy trước mặt bọn họ, có ngu mới không ôm!

Tuy nhiên!

Cũng có ngoại lệ!

Ngay sau khi năm lão già trong đó tuyên thệ hiệu trung với Tiêu Nhất Thiên, hai người khác đồng thời đứng dậy, cùng nói: "Tôi rời khỏi!" "Tôi rời khỏi!"

Nói xong!

Quay người đi thẳng!

Tiêu Nhất Thiên nói lời giữ lời, đã nói sẽ không truy cứu thì đương nhiên là sẽ không khó xử bọn họ!

Đưa mắt nhìn hai người kia gọi đệ tử trong tộc mình nhanh chóng rời khỏi Kiếm Sơn, hai anh em Tiêu Thiên Thành và Tiêu Quốc Thiên là hai người duy nhất không có tỏ thái độ nhìn nhau, trong lòng rất là xoắn xuýt! "Hai người thì sao?"

Tiêu Nhất Thiên hơi không kiên nhẫn nhìn về phía hai anh em ông "Điện chủ Tiêu." ta

Tiêu Thiên Thành ngẩng đầu lên, kiên trì hỏi: "Không biết sau khi gia nhập Điện Thiên Thần, có lợi ích gì đối với các gia tộc lớn chúng tôi và Thành Thiên Kiếm?"

Tiêu Thiên Thành là con hồ ly già, ông ta biết rõ, hôm nay không gia nhập Điện Thiên Thần của Tiêu Nhất Thiên thì rất có thể sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến vận mệnh sau này của các gia tộc lớn bọn họ, thậm chí ảnh hưởng đến vận mệnh của toàn bộ Thành Thiên Kiếm! Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net

Cho nên!

Ông ta không có xúc động như mấy lão già khác. Trước khi làm ra quyết định thì nhất định phải cân nhắc lợi hại, làm rõ ràng gia nhập thì có chỗ tốt gì, không gia nhập thì có chỗ xấu gì!

Tiêu Nhất Thiên và ông ta bốn mắt nhìn nhau, trầm giọng nói: "Đồng cam khổ, chung phú quý! Ông có thể hy sinh và cống hiến cho Điện Thiên Thần bao nhiêu thì tôi có thể trả lại cho ông bấy nhiêu!” "Nếu như!" "Ông muốn đứng núi này trông núi khác, giả vờ lá mặt lá trái, tôi khuyên ông vẫn nên làm giống như hai người bọn họ, rời khỏi đây sớm đi.."

Nói thật!

Loại người như Tiêu Thiên Thành dã tâm bừng bừng, rất giỏi tính toán, cũng không phải là kiểu người mà Tiêu Nhất Thiên thích!

Sau đó!

Tiêu Nhất Thiên không tiếp tục để ý tới Tiêu Thiên Thành mà xoay người đỡ Xuân Nhụy lên, nói: "Mặc dù tôi nhận lấy vị trí điện chủ của Điện Thiên Thần, nhưng các viện liên quan tới Điện Thiên Thần thì vẫn sẽ do Thánh nữ phụ trách bàn bạc với các ông, truyền mệnh lệnh của tôi tới các ông!"

Nửa năm sau đó, Tiêu Nhất Thiên phải bế quan trong không gian trong lòng Kiếm Sơn, mượn nhờ Thiên Thần Chi Kiếm tu hành, mau chóng tăng cảnh giới và thực lực của mình lên, đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian và tinh lực vào Điện Thiên Thần mới xây dựng này!

Mà nửa năm sau, Tiêu Nhất Thiên còn phải rời khỏi Kiếm Sơn, thử cướp đoạt mật Phượng Hoàng trong từ trong tay Điện Huyền Vương!

Nói trắng ra là!

Chủ nhân của Điện Thiên Thần, anh có thể làm, nhưng cũng chỉ là trên danh nghĩa, làm người đứng sau màn thôi, chuyện xây dựng Điện Thiên Thần trước đó chính là do Xuân Nhụy phụ trách, vậy thì để cho cô ta tiếp tục làm cũng không có gì không thích hợp! Mới nãy Xuân Nhụy dập đầu một cái, lúc này trên trán còn để lại một vết sưng đổ, thậm chí thấm ra chút máu, đối với sắp xếp của Tiêu "Xin chủ nhân yên tâm!"

Nhất Thiên, cô ta không có bất kỳ ý kiến gì, lập tức khom người nhận lệnh, nói: "Tôi nhất định sẽ dùng hết khả năng, khiến cho Điện Thiên

Thần nhanh chóng lớn mạnh. Trở thành phụ tá đắc lực của chủ nhân, thay chủ nhân san sẻ!"



Mở miệng là một tiếng chủ nhân!

Mặc dù tính cách của Xuân Nhụy có chút cao ngạo, nhưng cái chết của Đế Uyên khiến cho cô ta xúc động rất lớn, cô ta có chơi có chịu, giống như trước đó đã nói. Xác nhận được Để Uyên bị Tiêu Nhất Thiên liên thủ với Tô Tử Lam giết, cô ta nhận Tiêu Nhất Thiên làm chủ, cho dù mệnh lệnh của Tiêu Nhất Thiên là đúng hay sai, chỉ cần là Tiêu

Nhất Thiên ra lệnh thì cô ta đều sẽ không do dự mà làm theo! "Ừm!"

Tiêu Nhất Thiên gật đầu một cái, nói: "Đi thôi, theo tôi trở về!"

Nói xong!

Cũng không đợi Tiêu Thiên Thành và Tiêu Quốc Thiên quyết định, cũng mặc kệ trong lòng hai anh em bọn họ có muốn gia nhập Điện Thiên Thần hay không, dẫn theo Xuân Nhụy quay người đi ngay, ý rất rõ ràng, ông không nói gia nhập, vậy tôi coi như ông không gia nhập!

Thấy thế! êu Thiên Thành và Tiêu Qu Thiên lập tức luống cuống!

Gia nhập?

Rời khỏi?

Hai cái lựa chọn quay cuồng trong đầu của bọn họ, rầu rĩ mãi cho đến khi hai người Tiêu Nhất Thiên và Xuân Nhụy leo lên bậc thang Bàn Long thì Tiêu Thiên Thành mới khẽ cắn môi, quyết tâm liều mạng, không thèm đếm xỉa gì nữa, quay nhìn bóng lưng của Tiêu Nhất Thiên và Xuân Nhụy hô lớn: "Tiêu điện chủ! Thánh nữ đại nhân! Tôi, Tiêu Thiên Thành, đại biểu nhà họ Tiêu ở Thành Thiên Kiếm, nguyện gia nhập Điện Thiên Thần!" "Từ nay về sau!" "Chỉ nghe theo lệnh của Tiêu điện chủ, nếu dám có chút lòng phản nghịch, chết không hối hận!"

Giọng to!

Giọng điệu kiên định!

Trong thời gian ngắn như vậy mà có thể đưa ra lựa chọn thì hiển nhiên là cũng không dễ dàng gì với Tiêu Thiên Thành. Dù sao, nhà họ Tiêu ở Thành Thiên Kiếm không giống như những gia tộc lớn khác, trong mười gia tộc lớn nhất thì nhà họ Tiêu vốn chính là số một, dù cho không gia nhập Điện Thiên Thần thì cũng có thể chiếm được một chỗ cắm dùi ở Thành Thiên Kiếm, có được tiền đồ không tệ! "Thật sao?"

Tiêu Nhất Thiên không ngừng bước, thậm chí không quay đầu lại xem Tiêu Thiên Thành, lạnh nhạt nói: "Nếu muốn gia nhập, vậy thì gia nhập đi!" "Nhớ kỹ lời tôi mới nói, người có công, tất trọng thưởng. Người có tội, tất trọng phạt!" "Còn nữa!" "Không phải các ông muốn biết bí mật bên trong Kiếm Sơn sao? Căn cứ cống hiến của các ông cho Điện Thiên Thần, sau đó, tôi sẽ cân nhắc để một vài người trong số các ông đi vào bên trong Kiếm Sơn, để được Thiên Thần ban ơn.." Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net

Dứt lời, Tiêu Nhất Thiên và Xuân Nhụy đã biến mất trên bậc thang Bàn Long, chỉ có câu nói của Tiêu Nhất Thiên như thiên lôi cuồn cuộn, không ngừng quanh quần không dứt ở trên không trung!

Bên trong Kiếm Sơn! Thiên Thần ban ơn!

Lời của Tiêu Nhất Thiên khiến trái tim của bọn người Tiêu Thiên Thành đập mãnh liệt, bởi vì Tiêu Nhất Thiên xác nhận suy đoán trước đó của bọn họ, xem ra, đúng là bên trong Kiếm Sơn có một vùng trời khác!

Hang động Kiếm Sơn chỉ sâu có trăm mét mà linh khí bên trong đã nồng đậm như vậy, rất có ít cho việc tu hành võ đạo, như vậy, bên trong Kiếm Sơn thì linh khí sẽ còn đậm đặc đến mức nào nữa?

Nếu như

Có thể tu hành trong Kiếm Sơn, được Thiên Thần ban ơn. Có phải là bọn họ cũng có cơ hội phá vỡ xiềng xích của cảnh giới viên mãn, đạt tới cảnh giới của đế vương giống Tiêu Nhất Thiên, giống như Xuân Nhụy hay không?

Chuyện này!

Chính là chỗ tốt mà Tiêu Nhất Thiên cho bọn họ!

Lấy thực lực cường đại đến trấn áp bọn họ, lấy hấp dẫn cực lớn đến hấp dẫn bọn họ!

Chuyện này!

Chính là thủ đoạn của Tiêu Nhất Thiên!

Nhưng mà!

Hai lão già chọn không gia nhập vào Điện Thiên Thần vừa dẫn đệ tử ra khỏi Kiếm Sơn thì nghe được giọng nói to như thiên lôi của Tiêu Nhất Thiên truyền đến, như muốn đâm thủng màng nhĩ. Bọn họ bỗng nhiên dừng bước lại, liếc nhau một cái, trong nháy mắt sắc mặt đen như đáy nồi!

Mẹ nó!

Còn có loại chuyện tốt này? Mẹ nó, sao không chịu nói sớm......

Lúc đó!

Thời gian trôi qua nhanh như cát trong kẽ tay, thoáng một cái, Tiêu Nhất Thiên và Xuân Nhụy đã rời đi gần nửa giờ nhưng vẫn chưa trở về, chuyện này khiến cho những cô gái mặc áo trắng chờ ở trong Bồng lai tiên cảnh đứng ngồi không yên!

Cuối cùng!

Ngay khi bọn họ không nhịn được mà muốn đi ra xem một chút thì kèm theo một tiếng tiếng nước chảy, ba bóng người xuyên qua thác nước, đột nhiên xuất hiện ở trước mắt bọn họ, chính là ba người Tiêu Nhất Thiên và Tử Đàn, Xuân Nhụy! "Về rồi kìa!" "Mau nhìn!" "Mấy người đại sư tỷ trở về!"

Trong nháy mắt!

Tất cả mọi người đều kích động, không kịp chờ đợi đi lên đón, bọn người Lý Khai Sơn thì ngồi im tại chỗ, dáng vẻ như đã tính trước tất cả, trong lòng tự nhủ: Xem đi, mấy con nhóc các cô gấp gáp như vậy, dập đầu tạ tội mà cũng tích cực như vậy, đúng là không ai sánh bằng! "Đại sư tỷ!" "Tình huống thế nào? Thằng chó chết Đế Uyên đó chết thật rồi sao?" "Có phải anh ta đang nói láo hay không?"

Ba người Tiêu Nhất Thiên và Tử Đàn, Xuân Nhụy vừa mới rơi xuống đất thì mười mấy cô gái mặc áo trắng vây bọn họ vào giữa, giống như sao trời vây quanh trăng, mồm năm miệng mười hỏi thăm! "Đã chết!"

Xuân Nhụy nhìn Tiêu Nhất Thiên một chút, sau đó gật gật đầu, cắn răng nói: "Mấy ngày trước đó, đại chiến trong hoàng thành. Thằng chó chết Đế Uyên đó chết thật rồi, ở bên ngoài chuyện này đã lan truyền tùm lum hết rồi!” "Hơn nữa!" "Đúng như lời của chủ nhân nói, thằng chó chết đó chết bởi chủ nhân và vợ của anh ấy, Tô Tử Lam, vì tru sát thằng chó chết đó mà cô Tô bị thương nặng, hôn mê, đến nay chưa tỉnh.."

Sau đó!

Xuân Nhụy dùng mười mấy phút kể lại những gì mà Tiêu Thiên Thành đã nói cho cô ta biết trước đó cho mười mấy cô gái mặc áo trắng này nghe lại một lần nữa!

Bọn họ lẳng lặng nghe, phản ứng không khác gì Xuân Nhụy trước đó, nghe xong thì nước mắt nóng hổi không khống chế được mà chảy xuống, làm ướt những gương mặt đẹp như hoa như ngọc!

Nước mắt rơi như mưa!

Mà sau khi Xuân Nhụy nói xong. Không cần Tiêu Nhất Thiên nhắc nhở thì bọn họ, không thèm lau nước mắt trên mặt, từng người dứt khoát thực hiện lời hứa lúc nãy, có chơi có chịu, quỳ lạy Tiêu Nhất Thiên!

Ba tầng trong!

Ba tầng ngoài!

Một đám người đẹp quỳ xung quanh Tiêu Nhất Thiên, đồng thời cùng hô lên: "Từ nay về sau, chúng tôi nguyện nhận ngài Tiêu làm chủ! Chỉ nghe lời của chủ nhân, như thiên lôi sai đâu đánh đó!"