Sói Vương Bất Bại

Chương 417: Vị trí điện chủ, ông không có tư cách đó




Đánh cược sao?

Xuân Nhụy dám!

Kết quả không ở ngoài hai loại!

Hoặc là!

Đế Uyên không chết, Tiêu Nhất Thiên đang khoác lác, đang nói láo, nếu như vậy thì Xuân Nhụy có thể danh chính ngôn thuận tra tấn Tiêu Nhất Thiên, để tiết mối hận trong lòng!

Hoặc là!

Đế Uyên đã chết thật rồi, hơn nữa là bị Tiêu Nhất Thiên giết chết, kể từ đó, thù lớn của gia tộc đã báo, Tiêu Nhất Thiên đúng là ân nhân của Xuân Nhụy, thua thì thua, giống như đã nói trước đó. Xuân Nhụy tình nguyện làm trâu làm ngựa cho ân nhân của mình, dập đầu mà thôi, cô ta không quan tâm!

Cho nên!

Cho dù là thật hay là giả, đối với Xuân Nhụy thì đều là thắng! "An Nhiên ngoan!"

Tiêu Nhất Thiên giao Tô An Nhiên cho Đế Hinh, dặn dò: "Bố có việc đi ra ngoài một chút, dì Hinh và con ở đây trông chừng mẹ được không?" "Da!"

Tô An Nhiên rất hiểu chuyện gật đầu một cái!

Sau đó!

Tiêu Nhất Thiên nháy mắt với bọn người Đế Hinh, sau đó nhún người nhảy lên, đi theo Xuân Nhụy ra ngoài!

Tử Đàn nói: "Tôi đưa hai người ra ngoài!"

Trong mọi người, chỉ có một mình Tử Đàn có thể sơ bộ khống chế Thiên Thần Chi Kiếm, mà muốn ra khỏi núi thì nhất định phải mượn dùng linh khí nồng nặc của Thiên Thần Chi Kiếm mới có thể khởi động

Cự Linh Chi Trận ở trên đỉnh của Kiểm Sơn, khởi động cái tảng đá lớn như thang máy đó!

Để Uyên!

Đã chết thật rồi sao?

Lần này Xuân Nhụy đi! Sẽ nghe được tin tức gì từ trong miệng của đám người Tiêu Thiên

Thành?

Đông Quỳ và mấy chục cô gái mặc áo trắng còn lại lẳng lặng đứng nơi đó, đưa mắt nhìn ba người Tiêu Nhất Thiên, Tử Đàn, Xuân Nhụy xuyên qua thác nước đi vào đường hầm dưới đất, bọn họ nắm chặt tay lại, trái tim của bọn họ như chạy lên cổ họng, nét mặt của bọn họ cũng là vô cùng ngưng trọng!

Để Uyên sống hay chết. Đối với bọn họ mà nói thì cực kỳ quan trọng!

Bọn người Lý Khai Sơn lại bình chân như vại, mắt nhìn những cô gái mặc áo trắng đó, trong lòng tự nhủ: Mấy con nhóc không biết tốt xấu này, lại dám chất vấn năng lực của Ngài Tiêu, chọc giận Ngài Tiêu, vậy thì chờ quỳ xuống dập đầu tạ tội đi.....

Lúc đó!

Bên ngoài Kiếm Sơn!

Bọn người Tiêu Thiên Thành suất lĩnh đệ tử dưới trướng mười gia tộc lớn nhất Thành Thiên Kiếm, thanh tra toàn bộ tám mươi mốt cái huyệt động của Kiếm Sơn hết một lần, bởi vì Kiếm Sơn chấn động, một phần hang động trong đó đã hư hao, may mà linh khí trong huyệt động cũng không có biến mất. Vẫn còn giữ được linh khí nồng đậm!

Chuyện này khiến bọn người Tiêu Thiên Thành không nhịn được mà âm thầm thở ra nhẹ nhõm!

Chỉ cần linh khí còn!

Vậy là được!

Về phần Thánh nữ Kiếm Sơn... Bọn họ đứng ở cuối bậc thang Bàn Long, hướng về đỉnh Kiếm Sơn, kêu gọi hồi lâu cũng không nghe được Xuân Nhụy đáp lại, Xuân Nhụy không thấy, Tiêu Nhất Thiên cũng không thấy! "Chuyện này.."

Tiêu Quốc Thiên cau mày nói: "Chẳng lẽ là, hai người bọn họ đồng quy vu tận?"

Nghe vậy!

Trong lòng tất cả mọi người giật thót một cái!

Trước đó!

Là Thánh nữ Kiếm Sơn ra mặt, gọi mười gia tộc lớn nhất Thành Thiên Kiếm tụ lại cùng nhau, đồng thời đề nghị tổ chức Điện Thiên Thần, chiêu binh mãi mã, mở rộng thế lực, mà bây giờ, nếu như Thánh nữ Kiếm Sơn và Tiêu Nhất Thiên đồng quy vu tận thật, vậy...

Móa!

Tiêu Thiên Thành vô thức thầm nghĩ: "Nhà giàu ở thành phố Hồ Chí Minh là nhà họ Cao đã xong đời, không đáng để lo, Thánh nữ Kiếm Sơn lại chết, vị trí điện chủ của Điện Thiên Thần, ngoại trừ tôi thì còn có ai có thể ngồi?"

Vừa nghĩ đến đây!

Tiêu Thiên Thành lập tức cũng có chút kích động, có thể trở thành điện chủ của Điện Thiên Thần thì mang ý nghĩa hoàn toàn nằm trong tay toàn bộ Thành Thiên Kiếm, cũng hoàn toàn nắm ngọn Kiếm Sơn trước mắt này trong tay, quyền thế và lợi ích trong đó, không cần nói cũng biết!

Mà chuyện này!

Chính là kết quả mà Tiêu Thiên Thành muốn nhất!

Được!

Chết được lắm!

Chết quá được!

Sau khi ngạc nhiên mừng rỡ, Tiêu Thiên Thành chỉ hận không thể ngửa mặt lên trời cười to. Nhưng mà, mắt nhìn những lão già ám cảnh viên mãn chung quanh, ông ta dằn vẻ kích động trong lòng xuống, ho nhẹ một tiếng, giả vờ ngưng trọng, trầm giọng nói: "Chuyện này lớn, không chỉ có liên quan đến tiền đồ của mười gia tộc lớn nhất chúng ta, càng có quan hệ đến vận mệnh của toàn bộ Thành Thiên Kiếm, không thể chủ quan!" "Cho nên!" "Làm phiền chư vị kêu đệ tử trong tộc các vị lại tỉ mỉ điều tra hang động trong Kiếm Sơn một lần nữa, nhất là mươi sáu cái hang động phía trên Tứ Trọng Thiên, Sói Vương Tiêu Nhất Thiên và Thánh nữ đại nhân đồng quy vu tận thì cũng thôi đi, nhưng bạn bè của Tiêu Nhất Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Thiên và nhà họ Lục ở Thành Thiên Kiếm, người cầm quyền của nhà họ Phùng ở tỉnh Sơn Hành cũng mất tích, trong đó nhất định có chỗ kỳ hoặc!" "Có lẽ!" "Trong ngọn Kiếm Sơn này còn cất giấu rất nhiều bí mật mà trước kia chúng ta chưa từng biết đến!"

Nếu như!

Thánh nữ Kiếm Sơn và Sói Vương Tiêu Nhất Thiên mất tích là bởi vì đồng quy vu tận, như vậy bọn người Lý Khai Sơn thì sao? Bọn người Lục Băng Hàn thì sao? Bọn người Phùng Diệc Bang đâu?

Lúc ấy!

Đám người Tiêu Thiên Thành đang ở lôi đài màu xám dưới chân Kiếm Sơn, bọn họ có thể khẳng định, sau khi những người đó đi vào hang động thì rốt cuộc cũng không có đi ra!

Bọn họ đi nơi nào?

Hiển nhiên!

Những người đó mất tích bí ẩn, khơi gợi lên hứng thú to lớn đối với bên trong của Kiếm Sơn của Tiêu Thiên Thành!

Thật tình không biết!

Những cơ quan ngầm bên trong huyệt động bên trong Kiếm Sơn, mặc dù là do tổ tiên của đám người Tiêu Thiên Thành kiến tạo mà thành, nhưng mục đích bọn họ kiến tạo cơ quan ngầm chỉ là vì phòng ngừa người ngoài xông vào, muốn vây chết những người xông vào ở bên trong huyệt động!

Nhưng mà!

Mấy người Tiêu Thiên Thành cũng được, tổ tiên của bọn họ cũng được, chỉ biết là những cơ quan đó tồn tại, lại cũng không biết bọn họ đời đời kiếp kiếp, khổ cực đào ra hang động trong Kiếm Sơn, thật ra là đã bất tri bất giác bị bọn người Tử Đàn lợi dụng, đã thông không gian bên trong lòng Kiếm Sơn, khởi động cơ quan ngầm đồng thời có thể trực tiếp bắt người bị vây bên trong huyệt động vào không gian bên trong lòng núi! "Được!" "Chúng tôi sẽ sắp xếp!" "Đi!"

Mấy lão già ám cảnh viên mãn chung quanh liếc nhìn nhau, hiển nhiên hiểu rõ ý đồ của Tiêu Thiên Thành, thế là, bon họ không có chút do dự nào, gật đầu một cái, sau đó quay người đi ngay!

Lần này tế thần ở Kiếm Sơn. Tất cả mười gia tộc lớn nhất dân theo trên trăm tên đệ tử trong tộc đến đây, nhưng dù cho như thế nào thì kiểm tra mỗi một cái huyệt động, đồng thời chữa trị những hang động bị chan đong hư hao cũng mất hết một buổi chiều mới xong!

Mãi đến...

Mặt trời lặn ngả về tây! "Em hai!"

Tiêu Thiên Thành nghỉ trong phòng chờ dưới chân Kiếm Sơn, kèm theo một trận tiếng bước chân dồn dập. Tiêu Quốc Thiên sải bước đi đến, mới vừa vào cửa thì sắc mặt âm trầm lắc đầu nói: "Mẹ nó, giống như là gặp quỷ vậy!" "Tất cả huyệt động trong Kiếm Sơn đều không tra ra bất kỳ khác thường nào, những người đó tựa như là bốc hơi khỏi nhân gian vậy!"

Ngay sau đó!

Những lão già ám cảnh viên mãn cũng lần lượt trở về, mà kết quả dò xét của bọn họ cũng giống như Tiêu Quốc Thiên!

Không thu hoạch được gì! "Chuyện này!" "Mới là lạ..."

Tiêu Thiên Thành cau mày, căn răng khẽ nói: "Xem ra, đúng là bên trong Kiếm Sơn có quỷ thật!" "Trước kia!" "Chúng ta vẫn luôn ôm lòng kính sợ với Kiếm Sơn, không dám leo lên trên đỉnh của Kiếm Sơn, không dám đào lên trăm mét, là lo lắng lỡ như chọc giận tới thiên thần thì sẽ giáng tội khắp cả Thành Thiên Kiếm!" "Nhưng mà bây giờ!" "Rất có thể Thánh nữ đại nhân đã chết, trong huyệt động ở trong Kiếm Sơn lại xảy ra chuyện lạ như thế nào, là hậu duệ của thiên thần, là người thủ hộ của Thành Thiên Kiếm, chúng ta nhất định phải tra đến cùng!"

Đúng đó!

Tra đến cùng!

Bản thân Kiểm Sơn đã là một cái bảo tàng cực lớn, tất cả số linh khí đó đều là từ bên trong Kiếm Sơn phát ra, nếu như có thể tra rõ ràng tình hình bên trong Kiếm Sơn thì tất nhiên sẽ có thu hoạch khổng lồ không tưởng tượng nổi! "Chuyện này.."

Những lão già ám cảnh viên mãn hơi do dự!

Nhưng mà!

Còn không đợi bọn họ đưa ra quyết định, thì nghe Tiêu Thiên Thành nói tiếp: "Liên quan tới chuyện tổ chức Điện Thiên Thần, sáng hôm nay tôi đã công khai, khó mà thu hồi!" "Thánh nữ đại nhân dữ nhiều lành ít, cho dù chết, đó cũng là chết vì Thành Thiên Kiếm chúng ta!" "Những người còn sống như chúng ta phải có trách nhiệm, có "Tôi muốn!" nghĩa vụ hoàn thành nguyện vọng của Thánh nữ đại nhân, chứng thực chuyện Điện Thiên Thần, đồng thời tuyển ra một vị điện chủ, thống lĩnh mười gia tộc lớn nhất Thành Thiên Kiếm, bảo vệ dân chúng trong Thành Thiên Kiếm, dẫn đầu phụ trách dò xét Kiếm Sơn..."

Nói một hơi!

Tiêu Thiên Thành đại nghĩa lẫm liệt, âm vang có lực!

Nghe vậy!

Tất cả mọi người bỗng nhiên khẽ giật mình!

Mấy lão già ám cảnh viên mãn đó không ai mà không phải là hồ ly già thành tinh, nghe Tiêu Thiên Thành nói xong thì hiểu ngay, nguyện vọng Thánh nữ chó má gì đó. Bảo vệ dân chúng của Thành Thiên Kiếm gì đó, nói trắng ra là Tiêu Thiên Thành muốn làm người nắm giữ toàn bộ Thành Thiên Kiếm thôi! Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Đối với dã tâm của Tiêu Thiên Thành, trong lòng bọn họ biết rõ!

Tuy nhiên!

Nếu bàn về thế lực của gia tộc thì mười gia tộc lớn nhất bên trong Thành Thiên Kiếm. Nhà họ Tiêu đúng là hoàn toàn xứng đáng thứ nhất, nếu như kiên quyết muốn xây dựng Điện Thiên Thần, kiên quyết muốn chọn ra một vị điện chủ từ trong mọi người thì đúng là Tiêu Thiên Thành cũng là người chọn lựa thích hợp nhất!

Thể là!

Hơi do dự một lát, lập tức có người nói: "Ngài Tiêu nói rất đúng, bây giờ thủ đô đại loạn, hoàng chủ Đế Uyên đã chết, quốc chiến với

Đại Hoa cũng khó mà tránh khỏi, chính là thế phong vân hội tụ, thiên hạ tranh giành, nếu Thành Thiên Kiếm muốn chiếm được một chỗ cắm dùi trong loạn thể như thế nào thì không thể năm bè bảy mảng, nhất định phải đoàn kết nhất trí!" "Cho nên!" "Xây dựng Điện Thiên Thần là chuyện phải làm!" "Về phần vị trí điện chủ..." "Ha ha!" "Ngài Tiêu đây hùng thao vũ lược. Túc trí đa mưu, có thể nói là nhân tuyển có một không hai, tôi bầu cho ngài một phiếu..."

Móa!

Nghe nói như thế, tất cả mọi người quay qua nhìn người đó, trong lòng Tiêu Thiên Thành và Tiêu Quốc Thiên cũng vui vẻ, mà mấy lão già còn lại thì sắc mặt biến thành màu đen. Gân xanh trên trán nổi lên, xúc động muốn đi lên đánh người!

Đồ khốn kiếp!

Nịnh hót!

Đây là đang giành muốn nhập đội với Tiêu Thiên Thành, giành vỗ mông ngực trước nhất, ngay cả mặt mũi cũng không cần! "Tôi cũng đồng ý tiếp tục xây dựng Điện Thiên Thần, đồng thời chọn ngài Tiêu đảm nhiệm vị trí điện chủ!" "Còn cả tôi!" "Tôi cũng bầu cho anh Tiêu một phiếu!"

Có người xung phong, ngay sau đó thì lại có mấy lão già bình thường hay giao du với Tiêu Thiên Thành cũng đứng ra tỏ thái độ, không hẹn mà cùng ủng hộ Tiêu Thiên Thành trở thành điện chủ của

Điện Thiên Thần!

Chuyện này...

Mẹ nó, quá lúng túng!

Lúc đầu!

Trong đó có mấy người giống như Tiêu Thiên Thành, cũng có dã tâm với vị trí điện chủ, nhưng mà, tình huống nghiêng về một phía trước mắt thật sự là khiến cho người ta tuyệt vọng, đại thế không thể nghịch lại, lúc này nếu như có người dám can đảm đứng ra phản đối thì chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu công kích!

Cho nên! "Như vậy sau này, toàn bộ xin dựa vào Tiêu điện chủ!"

Sợ!

Tất cả mọi người sợ, không đợi Tiêu Thiên Thành đồng ý thì đã gọi ông ta là "Tiêu điện chủ" rồi!

Thấy thế!

Trong lòng Tiêu Thiên Thành mừng như nở hoa!

Mẹ nó!

Chuẩn bị suốt mấy năm, giờ này ngày này, giờ này khắc này, chuyện mà ông ta tha thiết ước mơ cuối cùng cũng sắp trở thành sự thật rồi sao? Kiếm Sơn! Thành Thiên Kiếm! Cuối cùng sẽ rơi vào trong tay của Tiêu Thiên Thành tôi đây sao?

Ha ha ha ha ha!

Dựa theo lệ cũ, khi mà những người này đề cử Tiêu Thiên Thành trở thành điện chủ của Điện Thiên Thần thì hẳn là ít nhiều gì thì Tiêu Thiên Thành cũng phải giả bộ khiêm tốn một chút, mà bây giờ, sau khi kích động thì Tiêu Thiên Thành ngay cả giả bộ cũng không thèm, hít một hơi thật sâu, trực tiếp mở miệng nói: "Nhận được chư vị nâng đỡ, là phúc phận của tôi!" "Nếu!" "Chư vị đều hi vọng để tôi tới chú trì đại cục, như vậy, tôi thì cung kính không bằng tuân mệnh. Vị trí điện chủ này." "Tôi làm!" "Xin chư vị yên tâm, tôi, Tiêu mỗ đứng đây, xin hứa, từ nay về sau, làm điện chủ Điện Thiên Thần, tôi nhất định sẽ.."

Đột nhiên!

Ngay khi trong lòng Tiêu Thiên Thành tràn đầy vui vẻ, ngay khi ông ta vừa mới nói đến một nửa. Ngay khi những lão già ám cảnh viên mãn đó, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được thì một giọng nữ từ không trung truyền đến!

Ngắt lời Tiêu Thiên Thành! "Muốn ngồi lên vị trí điện chủ của Điện Thiên Thần? Trở thành chủ nhân của Điện Thiên Thần?" "Hu!" "Ông còn chưa có tư cách đó!" Giọng điệu lạnh giá!

Dưới sự hỗ trợ của minh kình, vang lên như sấm sét đánh vào màng nhĩ của mọi người!

Trong nháy mắt!

Tất cả mọi người ngây ra như phỗng, sắc mặt thay đổi, trái tim hung hăng co rút, lỗ tai của bọn họ khẽ động, đương nhiên là nghe được giọng nói đó, chính là giọng nói của Thánh nữ Kiếm Sơn, người bị bọn họ lầm tưởng là đã đồng quy vu tận với Tiêu Nhất Thiên!

Thánh nữ đại nhân, bà ta...

Cô ta lại còn sống? Vậy mà cô ta chưa có chết? Mẹ của tôi ơi!