Sói Vương Bất Bại

Chương 389: Viện binh tới rồi, tất cả cút cho tôi




Đã xem hết cảnh náo nhiệt, những người dân của Thành Thiên Kiếm đứng vây xem vốn đã tính rời đi, ai về nhà nấy, tìm mẹ của mình, bà tám truyền tin về tình hình bên này ra ngoài!

Nhưng mà!

Lời nói của Tiêu Nhất Thiên lại làm cho bọn họ từ bỏ suy nghĩ như thế, gần như tất cả đều ở lại, bàn luận sôi nổi!

Đợi!

Bọn họ đứng đợi ở đó!

Đợi người của nhà họ Tiêu tới!

Bọn họ muốn nhìn xem!

Lúc nữa!

Sau khi người của nhà họ Tiêu tới, rốt cuộc có dám xông vào nhà lớn của nhà họ Lục không?

Nếu như

Người của nhà họ Tiêu không màng tới cảnh cáo và uy hiếp của Tiêu Nhất Thiên mà xông vào!

Như vậy!

Rốt cuộc Tiêu Nhất Thiên có dám giết người của nhà họ Tiêu, giống như giết đám người Sử Thừa Sóc vừa nãy không?

Những chuyện này!

Tất cả đều là ẩn số, khiến bọn họ đầy tò mò! “Đám người đó là ai chứ!" "Đậu!" “Mẹ nó thật sự to gan lớn mật, không hề sợ hãi, trước đây có nhiều thế lực bên ngoài tới Thành Thiên Kiếm của chúng ta tham gia ngày tế thần, tôi từng thấy kẻ ngông cuồng, cũng từng thấy kẻ kiêu ngạo, nhưng vừa ngông cuồng vừa kiêu ngạo như cậu ta, hôm nay tôi mới gặp lần đầu!" "Chờ xem!" “Nhà họ Tiêu ở Thành Thiên Kiếm không phải người dễ chọc, e rằng đám người bọn họ chết chắc rồi!”

Nhìn đám người Tiêu Nhất Thiên và người nhà họ Lục vào nhà lớn của nhà họ Lục, những người dân của Thành Thiên Kiếm lập tức lớn gan, tiếng bàn luận cũng lớn dần lên!

Mồm năm miệng mười!

Cái gì cũng nói!

Nhưng mà!

Bọn họ đều là người dân của Thành Thiên Kiếm, biết rõ chỗ lợi hại của nhà họ Tiêu ở Thành Thiên Kiếm giống như Lục Băng Hàn, cho nên đa phần mọi người đều không coi trọng đám người Tiêu Nhất Thiên!

Thời gian như cát chảy, chợt lóe rồi biến mất!

Khoảng!

Hơn mười phút! "Tránh ra!" "Tránh ra!"

Ba chiếc siêu xe đột nhiên hối hả chạy đến từ cuối đường, cách đám người còn mấy chục mét thì có người mở miệng quát, những người dân của Thành Thiên Kiếm thấy thế, cả đám sáng mắt, phấn chấn không thôi!

Tới rồi!

Tới rồi!

Người của nhà họ Tiêu tới rồi!

Đám người lập tức nhường đường, chốc lát ba chiếc siêu xe đã tới, ba tiếng “vù vù vù” giống như ba cơn gió lớn xuyên qua đám người, những người dân của Thành Thiên Kiếm thì vội vã đi theo!

Kít!

Kít!

Kít!

Ba chiếc siêu xe đi tới trước cửa nhà lớn của nhà họ Lục, dừng lại cùng lúc, cửa xe được đẩy ra, trong mỗi chiếc xe đều có một ông già tóc bạc hơn sáu mươi tuổi bước xuống!

Ba người!

Không ai không phải là cao thủ ám cảnh viên mãn!

Hơn nữa!

Chỉ có ba người họ tới, không có dẫn thêm ai, hiển nhiên trong lòng bọn họ cũng biết rõ, có thể giết Sử Thừa Sóc, nhất định là cao thủ ám cảnh viên mãn giống như bọn họ!

Cho nên!

Đưa người dưới ám cảnh viên mãn đến đây, vốn dĩ không thể giúp được việc gì!

Ba người họ!

Là đủ rồi! “Tất cả đều đã chết, không một ai còn sống!"

Sau khi xuống xe, nhìn thấy tình cảnh đẫm máu phơi thấy trước cửa nhà họ Lục, ba ông già tóc bạc nhìn nhau một cái, ánh mắt đều hiện lên sự tức giận và vẻ mặt nghiêm trọng, một người trong đó hừ lạnh nói: “Mà cách giết người vô cùng tàn nhẫn, có hơi giống báo thù!"

Nếu không có thù hận!

Giết là được!

Cần gì nổ đầu người ta, chặt xác người ta?

Lúc này!

Những người dân của Thành Thiên Kiếm cũng đi theo, nhìn gương mặt của ba ông già tóc bạc, lập tức nhận ra thân phận của họ. Tiếng hô kinh ngạc nổi lên xung quanh! “Mau nhìn!” “Là Tiêu Quốc Thiên của nhà họ Tiêu, Mao Trường Sinh của nhà họ Mao, Bàng Thái Hằng của nhà họ Bàng!" “Mẹ nó!” "Ba dòng họ lớn của Thành Thiên Kiếm chia nhau phái một cao thủ ám cảnh viên mãn tới, có kịch hay xem rồi!”

Vốn dĩ!

Trừ Lý Khai Sơn ra, tất cả mọi người lầm tưởng trong xe của Tiêu Nhất Thiên còn có một cao thủ ám cảnh viên mãn khác, cho nên lo lắng nhà họ Tiêu ở Thành Thiên Kiếm không biết rõ tình hình, nếu chỉ phái một cao thủ ám cảnh viên mãn tới, sau khi nghe nói tình hình đã xảy ra ở đây, sẽ bị dọa không dám xông vào nhà lớn của nhà họ Lục! Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Bây giờ hay rồi!

Đến thì đến tận ba người!

Tiêu Quốc Thiên!

Chính là anh trai của chủ nhà họ Tiêu ở Thành Thiên Kiếm, Tiêu Thiên Thành, cũng là cao thủ ám cảnh viên mãn như Tiêu Thiên Thành, hơn nữa thời gian bước vào ám cảnh viên mãn sớm hơn Tiêu Thiên Thành mấy năm, sức mạnh sâu không lường được!

Người ta truyền!

Mao Trường Sinh!

Không thua kém Tiêu Thiên Thành!

Cao thủ ám cảnh viên mãn duy nhất của nhà họ Mao ở Thành Thiên Kiếm, khoảng bảy năm trước bước vào ám cảnh viên mãn!

Bàng Thái Hằng!

Giống Mao Trường Sinh, cũng là cao thủ ám cảnh viên mãn duy nhất của nhà họ Bàng ở Thành Thiên Kiếm!

Hai nhà họ Bàng và nhà họ Mao luôn rất thân thiết với nhà họ Tiêu, chuyện này ở Thành Thiên Kiếm gần như ai cũng biết, cho nên, nhìn thấy Bàng Thái Hằng và Mao Trường Sinh cũng đi tới đây, mặc dù những người dân của Thành Thiên Kiếm rất kinh ngạc, nhưng không cảm thấy bất ngờ! “Các người!” "Thấy cả quá trình sự việc!" “Đúng không?"

Nghe thấy những tiếng bàn luận lộn xộn trong đám người, Bàng Thái Hằng lạnh lùng liếc mắt nhìn sang!

Lập tức!

Đám người ầm ĩ lại yên lặng! “Đúng vậy!”

Đối mặt với câu hỏi của Bàng Thái Hằng, có người trong đám người lấy hết can đảm, bất chấp đáp lại: "Ông Sử dẫn người đến đây, bảo ông chủ Lục giao ra bí lệnh của hang động Kiếm Sơn, ông chủ Lục không chịu, hai bên ra tay.." “Nói trọng điểm!"

Vốn dĩ đám người Sử Thừa Sóc bị nhà họ Tiêu xúi giục, mới đến cướp bí lệnh của hang động Kiểm Sơn ở nhà họ Lục, ba người Bàng Thái Hằng biết rõ chuyện này, tất nhiên không muốn nghe nhiều, vì thế mất kiên nhẫn cắt ngang người kia, trực tiếp hỏi: “Là ai giết Sử Thừa Sóc?" “Đối phương!” “Có thân phận gì?" "Có bao nhiêu người?"

Đây!

Mới là vấn đề mà đám người Bàng Thái Hằng quan tâm.

Biết địch biết ta!

Trăm trận trăm thắng!

Đây!

Cũng là nguyên nhân mà bọn họ không vội vã xông vào nhà lớn của nhà họ Lục! "Chuyện này..."

Người kia bị dọa đến run rẩy, vội vàng lắc đầu nói: “Tổng cộng có hai chiếc siêu xe đến, chỉ một người xuống xe, một đòn đã đánh nổ tay phải của ông Sử!"

Nghe vậy!

Con ngươi của ba người Bàng Thái Hằng đột nhiên co lại! Một đòn sao?

Chẳng trách đối phương to gan lớn mật như thế, hóa ra cũng là lão quái vật bước vào ám cảnh viên mãn đã lâu, sức mạnh vượt xa Sử Thừa Sóc! "Còn có!"

Người kia nói tiếp: “Hai người trẻ tuổi ngồi trong một chiếc siêu xe, một người trong đó quen biết ông chủ Lục, một người khác, chắc là chủ của cao thủ đó, cao thủ đó chỉ nghe lệnh của cậu ta!" “Bên cạnh cậu ta, có vẻ còn có một cao thủ ám cảnh viên mãn.."

Sau đó!

Người kia nói rõ ràng những gì mình nhìn thấy nghe thấy, đặc biệt nói rất tỉ mỉ toàn bộ quá trình chiến đấu! "Người ngồi trong xe không xuất hiện!” "Cách nóc xe!" “Phút chốc đánh bay Sử Thừa Sóc, ngất tại chỗ?”

Sau khi nghe người kia kể lại, sắc mặt của ba người Bàng Thái Hằng càng thêm nghiêm trọng, trong lòng không khỏi có hơi sợ hãi, đồng thời cũng âm thầm vui mừng!

May!

May quá!

May mà ba người bọn họ cùng đến đây. Nếu không, lấy một địch hai, chỉ sợ tối nay cũng sẽ phải bước lên vết xe đổ của Sử Thừa Sóc, thua trong nhà lớn của nhà họ Lục!

Nhưng mà!

Nghe người kia kể lại, đối phương có hai cao thủ ám cảnh viên mãn, hơn nữa mỗi người đều là người xuất sắc trong ám cảnh viên mãn, mặc dù là ba đấu với hai, bọn họ nắm chắc phần thắng, nhưng không có niềm tin đánh chết hết đối phương!

Dù sao!

Ám cảnh viên mãn đối đầu ám cảnh viên mãn, nếu đối phương muốn chạy trốn. Bọn họ rất khó đuổi giết!

Nếu không giết! Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Tất có tai họa về sau!

Vì thế!

Bàng Thái Hằng không dám tự tiện quyết định, quay đầu nhìn Tiêu Quốc Thiên ở bên cạnh, hỏi: “Anh Quốc Thiên, anh thấy thế nào?" "Muố.."

Bàng Thái Hằng nghĩ ngợi, thấp giọng nói: “Muốn gọi thêm mấy người đến đây không?"

Không ra tay!

Hay là ra tay!

Giết trong một đòn! “Ông Tiêu.."

Không đợi Tiêu Quốc Thiên tỏ thái độ. Đột nhiên, người vừa rồi lại cẩn thận nói chen vào: "Trước khi đi vào, hình như người trẻ tuổi kia biết các ông sẽ tới, cho nên để lại mấy câu nói, bảo chúng tôi nói lại với các ông!” "?"

Tiêu Quốc Thiên nhíu mày, hỏi: “Nói gì?" “Cậu ta nói..."

Người kia do dự một lát, mới nhỏ giọng bảo: “Người, do cậu ta bảo giết, nếu các ông muốn báo thù cho ông Sử, có thể vào tìm cậu ta!" "Nhưng mà!" “Các ông sống sót đi vào thì.." "Đừng mong còn sống đi ra!"

Đây!

Chính là nguyên câu mà Tiêu Nhất Thiên vừa nói! Người kia vâng vâng dạ dạ trước mặt ba người Tiêu Quốc

Thiên, mặc dù giọng nói nhỏ như muỗi kêu, bé không nghe rõ, nhưng mà cái sự ngông cuồng giấu trong câu nói này, thì kẻ ngốc cũng có thể nghe ra! “Kiêu ngạo!"

Người kia vừa dứt lời, Mao Trường Sinh vẫn luôn im lặng lập tức nổi giận, ánh mắt vô cùng hung ác, giọng nói lạnh như băng mắng: “Rùa con từ đầu tới, khinh Thành Thiên Kiếm của chúng tôi không có ai sao?”

Âm!

Trong phút chốc!

Ám kình mạnh mẽ trong cơ thể Mao Trường Sinh bắn ra, tạo ra một trận gió mạnh dữ dội, quần áo trên người phấp phới, cả người lượn lờ ý chiến đấu, những người dân của Thành Thiên Kiếm rối rít lui về sau, suýt nữa bị dọa tè ra quần! “Ngài Mao bớt giận!" "Bớt giận!”

Người nói chuyện kia mềm nhũn chân, trực tiếp quỳ xuống trước mặt ba người Tiêu Quốc Thiên, run rẩy nói: “Những gì tôi nói, đều là nguyên lời của người trẻ tuổi đó!” “Còn thân phận của họ..." “Tôi nhìn thấy!" "Biển số xe trên xe của họ, chắc chắn là số bên thủ đô..."

Thủ đô!

Nghe hai chữ này, trong lòng ba người Tiêu Quốc Thiên không khỏi hơi kích động!

Xem ra!

Đối phương dám cả gan kiêu ngạo làm càn như thế, không phải hành động không có mục đích, trừ sức mạnh đáng sợ ra, còn có thân phận và bối cảnh không bình thường, cho nên mới không sợ hãi!

Phải biết!

Nhìn ra cả nước Đại Hạ, nhắc tới nơi có nhiều cao thủ ám cảnh viên mãn nhất, không có bất cứ một tỉnh hay thành phố nào có thể so sánh với thủ đô!

Trong thủ đô!

Ẩn giấu người tài!

Hơn nữa!

Những ngày gần đây trong thủ đô có thay đổi lớn, tin tức đã truyền tới Thành Thiên Kiếm, là nhân vật lớn trong dòng họ lớn ở Thành Thiên Kiếm, tất nhiên ba người Tiêu Quốc Thiên đã nghe nói!

Như vậy!

Rốt cuộc đối phương là ai?

Tiêu Quốc Thiên hít một hơi thật sâu, trước khi biết rõ thân phận và bối cảnh của đối phương. Cho dù là ông ta, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, tùy tiện xông vào nhà lớn của nhà họ Lục để bắt người!

Vì thế!

Tiêu Quốc Thiên nhíu mày, âm thầm suy đoán một lát!

Sau đó!

Đột nhiên xoay người, đối mặt với nhà lớn của nhà họ Lục, nhưng không có ý định đi vào xung phong liều chết, mà đứng ngoài cửa lớn, hô lớn: “Tôi chính là Tiêu Quốc Thiên của nhà họ Tiêu ở Thành Thiên Kiếm!” “Không biết!" “Là đại lão nào trong thủ đô đến Thành Thiên Kiếm của chúng tôi?"

Thăm dò!

Để an toàn, Tiêu Quốc Thiên muốn dùng cách này thăm dò phản ứng của đối phương, sau đó dựa theo phản ứng của đối phương để quyết định hành động tiếp theo!

Trong nhất thời!

Ngoài cửa nhà họ Lục hoàn toàn yên lặng!

Mọi người!

Đều mở to hai mắt, dựng thẳng lỗ tai, yên lặng tập trung, nhìn chằm chằm nhà lớn của nhà họ Lục ở trước mắt, chờ đối phương đáp lại!

Qua khoảng mười mấy giấy!

Một giọng nói bao bọc ám kình mạnh mẽ của đàn ông, truyền ra từ bên trong nhà lớn của nhà họ Lục!

Chỉ có một chữ! "Cút!"

Chính là giọng nói của Lý Khai Sơn!