Sói Vương Bất Bại

Chương 343: Đại lễ tân hôn, thái độ của Đế Uyên




Khai chiến sao?

Yến Đông Dương dõng dạc xin chiến, không chỉ không có kích thích chiến ý trong lòng Đế Uyên, ngược lại là tưới tắt lửa giận vô danh trong lòng Để Uyên, khiến ông ta dần tỉnh táo lại!

Lúc này khai chiến!

Chỉ sợ!

Chắc chắn sẽ thua không thể nghi ngờ!

Vì phòng ngừa Bắc Cảnh sinh biến, Đế Uyên đã sớm đoạt lại binh quyền trong tay những thành viên của đoàn Huyết Lang dưới trướng Tiêu Nhất Thiên, khiến cho quân tâm lưu động, chiến cuộc bất ổn!

Ngược lại!

Căn cứ Đế Uyên đạt được tin tức, vì phối hợp đám người Ngao Tuấn Thần đi vào thủ đô. Nước Đại Hoa đã đóng quân hai trăm ngàn ở chiến trường Bắc Cảnh, dùng đó để đe doạ, tùy thời chuẩn bị chỉ huy xuôi nam, tiến công quy mô!

Thiên thời!

Địa lợi!

Nhân hòa!

Tất cả đều không nằm bên phía nước Đại Hạ!

Đế Uyên cần thời gian!

Chỉ cần kế hoạch nhằm vào Tiêu Nhất Thiên có thể thuận lợi hoàn thành, chỉ cần có thể lợi dụng huyết mạch siêu cường của Tiêu Nhất Thiên, thành công chữa trị đan điền tổn hại của mình, khôi phục chiến lực mạnh nhất, như vậy, Đế Uyên mới có lòng tin đối phó với tình huống tiếp theo!

Nhưng mà!

Đoàn sứ của Đại Hoa vào thủ đô lúc này, hiển nhiên là đoán được dụng ý của ông ta, phát hiện mưu đồ của ông ta. Đưa tới một phong quốc thư như thế nào, đưa ra một loạt điều kiện làm cho không người nào có thể chấp nhận được như thế nào!

Có lẽ!

Nước Đại Hoa vốn không định để cho ông ta chấp nhận! Hôm nay lúc chạng vạng toi!

Ám Dạ Quỷ Vương sẽ dẫn theo Tiêu Nhất Thiên vào thủ đô, nếu như xé bỏ thư của nước Đại Hoa lúc này, trở mặt với đoàn sứ của Đại Hoa, duới tình huống Để Uyên không thể rời khỏi tế đàn dưới mặt đất, chỉ dựa vào Yến Đông Dương suất lĩnh ngự lâm vệ thì rất khó giết sạch cả hai mươi mốt cao thủ ám cảnh viên mãn kể cả Ngao Tuấn Thần trong hoàng thành!

Một khi!

Để cho bọn người Ngao Tuấn Thần chạy ra khỏi hoàng thành, hai trăm ngàn binh tướng đã chuẩn bị sẵn của Đại Hoa ngay lập tức sẽ xuôi nam. Mà lúc đó đám người Ngao Tuấn Thần sẽ chú ý tới Ám Dạ Quỷ Vương và

Tiêu Nhất Thiên!

Lỡ như!

Tiêu Nhất Thiên nửa đường bị chặn giết, toàn bộ mưu đồ của Đế dyên đều thất bại!

Khi đó!

Đại Hạ sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu thật!

Cho nên!

Nói một ngàn, nói một vạn, dù Tiêu Nhất Thiên trọng thương bị bắt, hoàn toàn đánh mất năng lực chiến đấu, nhưng anh vẫn là người có ảnh hưởng tới đại cục, thậm chí đủ để quyết định thành bại! "Đừng xúc động!" "Xúc động là ma quỷ!"

Đế Uyên ngồi ở phía trên trụ ngọc chính giữa tế đàn, suy nghĩ một lát, con ngươi lạnh lùng hơi co lại, khẽ nói: "Lúc này, phải nhịn mới được!" "Chuyện nhỏ không nhịn!" "Chuyện lớn sẽ bị loạn!"

Nghe vậy!

Yến Đông Dương giật mình, nghi ngờ nói: "Nhưng mà..." "Cậu đi ra ngoài trước đi!"

Đế Uyên hoàn toàn không cho Yến Đông Dương có cơ hội nói chuyện, khoát tay áo, ra hiệu: "Nghe mệnh lệnh bản hoàng làm việc!" "Vâng!"

Mặc dù Yến Đông Dương không hiểu nhưng không có hỏi nhiều. Khom người lui ra khỏi tế đàn dưới mặt đất!

Bên ngoài Điện Hùng Loan!

Đợi gần hai mươi phút, mới thấy Yến Đông Dương trở về, Ngao Tuấn Thần cười lạnh, nói lớn: "Hoàng chủ bệ hạ nước Đại Hạ, không biết có ý như thế nào với nội dung bên trong quốc thư?" "Nếu như!" "Ngài không có điều gì dị nghị, thì phiên ngài đóng quốc tỷ lên đó, bản tướng quân cũng trở về phục mệnh!"

Trong lời nói!

Mang theo ý khiêu khích không hề giấu giếm!

Một lát sau!

Giọng trầm thấp mà hùng hậu của Đế Uyên lại vang lên lần nữa: "Quốc thư, bản hoàng đã xem!" "Nội dung!" "Bản hoàng không thể gật bừa!" "Tuy nhiên!" "Nếu là thương nghị, hiển nhiên cần hai bên bàn bạc với nhau, chậm rãi nghiên cứu, tranh thủ tìm ra một cách để điều hoà!" "Theo bản hoàng thấy!" "Ngao tướng quân lặn lội đường xa, chắc chắn là có chút mệt mỏi, không ngại thì tạm thời ngủ lại trong hoàng thành, chuyện hiệp nghị đình chiến, bản hoàng còn phải suy nghĩ một chút..."

Đế Uyên không có đồng ý!

Cũng không từ chối!

Mà là!

Dùng cách kéo dài thời gian!

Chỉ cần kéo tới khi Ám Dạ Quỷ Vương dẫn theo Tiêu Nhất Thiên vào thủ đô, chỉ cần kéo dài tới ông ta thuận lợi chữa trị đan điền, đến lúc đó, tất cả vấn đề đều dùng lưỡi đao giải quyết!

Chiến sao?

Chỉ cần có thể khôi phục thực lực, chỉ cần có thể đi ra khỏi tế đàn dưới mặt đất. Đế Uyên không sợ một trận chiến! "Ö?"

Ngao Tuấn Thần không ngốc, hiển nhiên cũng biết dụng ý của Để Uyên, cười lạnh nói: "Hoàng chủ bệ hạ muốn kéo dài thời gian sao?" "Chẳng lẽ là!" "Là muốn chờ Sói vương Tiêu Nhất Thiên vào thủ đô, lại dùng nghịch tặc của Đại Hạ đó nữa. Dùng anh ta để đối phó với bản tướng quân?"

Ngao Tuần Thần thắng thắn! "Trên đường tới!" "Bản tướng quân nghe nói, Tiêu Nhất Thiên tự tay tru sát thái tử đương triều của nước Đại Hạ ở Nam Cương!" "Ha ha!" "Nói thật, đánh mấy chục trận có lớn có nhỏ với anh ta ở Bắc Cảnh. Trước đó bản tướng quân hận anh ta thấu xương, bây giờ lại thấy bội phục sự can đảm của anh ta.."

Ngao Tuấn Thần nói lời như vậy trước mặt mọi người, ý mỉa mai rất đậm!

Nhưng mà!

Thân ở hoàng thành Đại Hạ, đối mặt với hoàng chủ Đại Hạ, gã ta lại không có sợ hãi, có vẻ như còn ước gì Đế Uyên trở mặt với gã ta! "Ngao tướng quân!"

Yến Đông Dương nghe không nổi nữa, mở miệng nhắc nhở: "Xin chú ý lời nói của ngài!"

Dứt lời!

Ngự lâm vệ chung quanh không hẹn mà cùng tiến lên trước một bước, tràn đầy ý chí chiến đấu! "Sao nào?"

Ngao Tuấn Thần nhìn về phía Yến Đông Dương, hỏi: "Yến thống lĩnh muốn khai chiến?"

Yến Đông Dương không có trả lời!

Vểnh tai lắng nghe!

Chờ đợi mệnh lệnh của Đế Uyên! "Ngao tướng quân ở xa tới là khách, mục đích là ngưng chiến, mà không phải khai chiến!"

Một lát sau. Chỉ nghe Để Uyên nói: "Ở đây là hoàng thành Đại Hạ, bản hoàng dùng lễ để tiếp đón, cố gắng tận tình chủ nhà, đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ!"

Nói đến một nửa!

Đế Uyên lại nói: "Nếu như Ngao tướng quân hùng hổ dọa người, bề ngoài thì mượn danh ngưng chiến nhưng trong lòng thì muốn chiến, khiêu khích, có ý đồ khiến cho hai nước chiến loạn!” "Như vậy!" "Bản hoàng sẽ phụng bồi tới cùng!"

Lời vừa dứt, trong nháy mắt, một luồng cương phong từ bên trong điện Hùng Loan thổi ra, đám người Ngao Tuấn Thần đứng ở cửa đại điện. Lập tức cảm nhận được một đợt áp lực cực lớn ập lên người mình!

Đương nhiên!

Bởi vì khoảng cách quá xa nên loại áp lực này không thể so nổi với áp lực mà Yến Đông Dương cảm nhận được ở tế đàn dưới mặt đất, còn chưa đủ tạo thành uy hiếp với bọn người Ngao Tuấn Thần!

Xem như cảnh cáo!

Cũng là một loại thái độ!

Lúc này Để Uyên không muốn khai chiến. Nhưng, nếu như nước Đại Hoa nhất định phải khai chiến, như vậy, ông ta cũng chỉ có thể lựa chọn buông tay đánh cược một lần, cá chết lưới rách!

Sắc mặt Ngao Tuấn Thần thay đổi, lui về phía sau mấy bước! "Thôi!"

Sau đó cười nói: "Hiệp nghị đình chiến chính là chuyện lớn của quốc gia, chờ thêm mấy ngày cũng không thể không được!" "Tuy nhiên!"

Ngao Tuấn Thần cũng nói: "Bản thân tôi cũng có mấy nguyện vọng nho nhỏ. Hi vọng hoàng chủ bệ hạ nước Đại Hạ có thể đáp ứng!" "Chuyện gì?"

Đế Uyên nói: "Ngao tướng quân cứ nói đi, không sao cả!"

Ngao Tuấn Thần suy nghĩ một lát rồi cười nói: "Tôi và Sói vương Tiêu Nhất Thiên, chém giết mấy năm ở chiến trường Bắc Cảnh, thắng bại chưa phân. Cũng coi là không đánh nhau thì không quen biết, bây giờ Tiêu Nhất Thiên thành phản nghịch, tính mệnh khó đảm bảo, nếu như có thể, đợi Tiêu Nhất Thiên vào thủ đô thì tôi muốn gặp mặt anh ta một lần!” "Cũng xem như là!" "Chấm dứt ân oán!" "Đương nhiên!" "Cũng không phải là gặp riêng, chỉ nói mấy câu nói mà thôi!" Ngao Tuấn Thần và Tiêu Nhất Thiên chính là kẻ địch, bây giờ Tiêu Nhất Thiên sắp sửa chết, mà vừa hay Ngao Tuấn Thần lại ở trong thủ đô, cơ hội tốt như vậy, đương nhiên Ngao Tuấn Thần sẽ không bỏ lỡ! "Có thể!"

Đế Uyên trầm ngâm một lát, đồng ý! "Mặt khác!"

Ngao Tuấn Thần lại nói tiếp: "Bản tướng quân nghe nói, vợ và con gái của Tiêu Nhất Thiên, còn có những thành viên xuất ngũ của đoàn Huyết Lang từ Bắc Cảnh cũng đang ở trong phủ Sói Vương cách hoàng thành mười ki lô mét về phía tây!" "Hơn nữa!" "Ngày 20 tháng 5, cũng chính là ngày mai. Vốn Tiêu Nhất Thiên muốn cử hành hôn lễ giữa anh ta và Tô Tử Lam!" "Đúng không?"

Không đợi Đế Uyên mở miệng, Yến Đông Dương đã trầm giọng nói ra: "Không sai!"

Ngao Tuấn Thần nở nụ cười!

Nói: "Lần này tới tương đối vội vàng, bản tướng quân cũng chưa kịp mang lễ vật gì, theo tôi thấy. Không bằng ngày mai vẫn cử hành hôn lễ như thường, nhưng hãy để cho tôi thay thế Tiêu Nhất Thiên, cưới vợ của anh ta!" "Còn phần nghịch đảng đoàn Huyết Lang.." "Thì dùng máu tươi của bọn họ để phụ thêm cho không khí vui mừng ngày mai!" "Dùng cái này!" "Làm lễ gặp mặt tặng cho Tiêu Nhất Thiên!" "Không biết!" "Hoàng chủ bệ hạ nghĩ như thế nào?"