Sói Vương Bất Bại

Chương 268: Người tới không tốt, muốn chạy đã muộn




Muốn gì chứ!

Đến làm gi!

Tô Tử Lam vừa muốn nói sẽ đến kinh thành một chuyến, phía kinh

thành luôn có người đến!

Nhưng!

Ngoài kinh ngạc ra, Tô Tử Lam lại không vui nối, càng nhiều lo nghĩ hơn nữa, tập đoàn nhà họ Tô và phía kinh thành không có bất kỳ qua lại về chuyện làm ăn, có người từ kinh thành đến, nhất định liên quan đến Tiêu Nhất Thiên!

Vậy thì!

Là báo tin vui?

Hay là tin buồn?

Tô Tử Lam cảm thấy, chuyện sau có khả năng hơn, nếu là chuyện vui, Tiêu Nhất Thiên sẽ trực tiếp nói cho cô biết, đâu cần cho người từ ngàn dặm xa xôi đến thành phố Hải Phòng?

Tay run lên, điện thoại suýt nữa rớt khỏi bàn làm việc!

Tô Tử Lam hỏi: "Là ai?"

"Có nói rõ thân phận và mục đích không?” Nhìn phản ứng khác thường của Tô Tử Lam, Lâm Hoa lập tức

đứng dậy

"Không có..."

Giọng nói người phụ nữ đó có chút lo lång: "Tổng cộng có năm người, rất hung dữ, thái độ cứng rắn, Nhất định đòi gặp chủ tịch Tô, xem ra thân phận không tầm thường!”.

“Mấy người Sói Ảnh, còn có bảo vệ công ty, e rằng không ngăn được...”

Những người đó!

Tự nhiên lấy Đoàn Anh Tú gia chủ nhà họ Đoàn làm đầu!

Theo dặn dò của Để Hạo, những gia tộc còn lại trong kinh thành phái một ông lão ám cảnh viên mãn đi theo, một nhóm năm người. Chỉ có Đoàn Anh Tú là ám cảnh trung kỳ! Để bảo đảm an toàn cho nhóm người Tô Tử Lam, cho dù cục diện thành phố Hải Phòng về cơ bản đã ổn định, thành viên đội huyết lang lấy Sói Ảnh làm đầu cũng không dám sơ suất, phân thành năm nhóm nhỏ, lần lượt phụ trách bảo vệ cho Tô Tử Lam, Tô An Nhiên, Lâm Hoa, Đỗ Tuyết Mai và Đỗ Thiết Sơn, Liễu Như Phương và Tô Thanh Cường!

Vốn dĩ có hai mươi mốt thành viên đội huyết lang rút lui, Sói Đồng và Sói Hồn đi cùng Tiêu Nhất Thiên đến kinh thành, chỉ còn lại mười chín người!

Bốn người một nhóm!

Chỉ có bên cạnh Liễu Như Phương và Tô Thanh Cường là ba người!

Dù sao!

Nếu nói quan hệ thân mật với Tiêu Nhất Thiên, Tô Tử Lam là vợ, Tô An Nhiên là con gái, Lâm Hoa là dì nhỏ, Đỗ Tuyết Mai và Đỗ Thiết Sơn là bà ngoại, ông ngoại, đều là họ hàng trực hệ. Chỉ có Liễu Như Phương và Tô Thanh Cường là mẹ vợ bố vợ, tính ra là xa lạ nhất!

Cho dù có người muốn ra tay với người thân của Tiêu Nhất Thiên, xác suất lựa chọn Liễu Như Phương và Tô Thanh Cường là nhỏ nhất!

Huống hồ!

Bây giờ Liễu Như Phương chưa bớt giận, còn muốn chia rẽ Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam, thường nói xấu Tiêu Nhất Thiên, trước mặt Tô Tử Lam, cho nên, bao gồm Sói Ảnh, các thành viên của đội huyết lang đều có ác cảm với Liễu Như Phương!

Vừa rồi khi Lâm Hoa đến, bốn thành viên đội huyết lang phụ trách bảo vệ cho cô ta cũng đi theo, đang ở dưới lầu! Thêm vào bốn người nhóm Sói Ảnh bảo vệ Tô Tử Lam, tổng cộng có tám người!

Thực lực của họ, Tô Tử Lam rất rõ!

Mà bây giờ!

Tám đấu năm, người phụ nữ kia lại nói, nhóm Sói Ảnh cũng không ngăn được đối phương. Điều này khiến trái tim Tô Tử Lam, không khỏi chìm xuống!

Xem ra!

Thân phận đối phương quả thật không tầm thường!

"Tôi sẽ đến ngay!"

Tô Tử Lam suy nghĩ, trầm giọng nói: “Sắp xếp cho họ ở phòng họp chờ tôi!”

“Tử Lam!”

Tô Tử Lam vừa gác máy. Lâm Hoa đã tiến đến hỏi: "Chuyện gì vậy?”

Tô Tử Lam nói thật: "Có người từ kinh thành đến!" "Muốn gặp tôi!"

Sắc mặt Lâm Hoa cũng biến đổi!

Có điều!

Lâm Hoa không hỏi nhiều, trực tiếp nói: "Tôi đi cùng cô!"

“Được!”

Tô Tử Lam không từ chối!

Việc liên quan đến an nguy của Tiêu Nhất Thiên, Lâm Hoa là di nhỏ của Tiêu Nhất Thiên, cô ta có quyền được biết, cũng có nghĩa vụ

giúp đỡ! Hai người rời khói phòng làm việc chủ tịch, đi đến phòng họp!

Trong phòng họp!

Sau khi nữ nhân viên đưa nhóm người Đoàn Anh Tú vào trong, nhóm Sói Ảnh đứng canh trước cửa phòng họp, đợi Tô Tử Lam và Lâm Hoa, thuận tiện gọi điện cho các thành viên khác của đội huyết

lang, bảo họ nhanh chóng đến đây!

Bốn ông lão ám cảnh viên mãn kia, thêm một Đoàn Anh Tú ám cảnh trung kỳ, khiến nhóm Sói Ảnh áp lực như núi. Nếu thật sự ra tay,

cho dù mười chín thành viên đội chiến lang toàn bộ đến đây, cũng chưa chắc bảo vệ được Tô Tử Lam và Lâm Hoa!

Dù sao!

Khoảng cách cảnh giới vẫn bày ra đó!

Nếu là đối thủ ám cảnh hậu kỳ, lấy số lượng làm ưu thế, còn có thể bù đắp, nhưng ám cảnh viên mãn, một lúc bốn người, đã không thể dựa vào người đông thế mạnh để giải quyết nữa!

Cho nên!

Sói Ảnh dứt khoát gọi điện, gọi bác Phúc đến đây!

"Sói Tẩu!”

"Sói Di!"

Nhìn thấy Tô Tử Lam và Lâm Hoa đến, nhóm người Sói Ảnh xôn xao bước qua, Tô Tử Lam gật đầu hỏi: “Tình hình thế nào?”

"Người dẫn đội là gia chủ nhà họ Đoàn ở kinh thành, Đoàn Anh Tú!”

"Ám cánh trung kỳ!”

Sói Ảnh nói: “Bên cạnh còn có bốn ông lão ám cảnh viên mãn. Chỉ dựa vào mấy người chúng tôi, e rằng không thể đánh trả!” "Theo tôi biết."

"Nhà họ Đoàn ở kinh thành, hån thuộc phe phái thái tử, là người ủng hộ thái tử Đế Hạo!"

Sói Ảnh nói tình hình mình biết, cho Tô Tử Lam và Lâm Hoa nghe

một lượt, Lâm Hoa không biết gì về việc phân bố thế lực ở kinh thành,

cũng chẳng biết là phúc hay họa, mà sắc mặt Tô Tử Lam, càng thêm khó coi!

Thái tử!

Để Hạo!

Trước khi Tiêu Nhất Thiên mất tích, từng gọi điện nói cho Tô Tử

Lam, ngày đầu tiên anh vào kinh, đã diệt nhà họ Lưu dưới trướng thái

tử, là địch không phải bạn của thái tử, quan hệ phá vỡ!

Mà bây giờ!

Đế Hạo phái người đến, làm sao có chuyện tốt được?

"Người tới không tốt!”

Tô Tử Lam đè thấp giọng, nhỏ tiếng nói: “Tiêu Nhất Thiên có thù

với thái tử!”

"A?"

“Đây..”

Nghe vậy, nhóm người Sói Ảnh cũng vậy, Lâm Hoa cũng thế, sắc mặt biến đổi, theo bản năng nói: "Tiêu Nhất Thiên không rõ tung tích, mấy người này đột nhiên đến thành phố Hải Phòng, là muốn nhân cháy nhà hôi của, diệt cỏ tận gốc sao?”

Cực ký chấn động!

Sói Ảnh ngay lập tức, trầm giọng nói: “Tôi đã liên lạc những anh em khác, còn có bác Phúc, nội trong năm phút họ sẽ đến đây!"

"Theo tôi thấy!”

"Sói Tẩu và Sói Di đi trước, chúng tôi cắt đuôi sau!”

Biết rõ không phải đối thủ của nhóm Đoàn Anh Tú, nhưng vì bảo vệ an toàn cho Tô Tử Lam và Lâm Hoa, thành viên đội huyết lang không sợ hãi!

"Không được!"

Tô Tử Lam nghĩ cũng không cần nghĩ, lắc đầu nói: “Tôi..."

Nhưng!

Tô Tử Lam còn chưa nói xong, trong phòng họp đột nhiên truyền đến tiếng nói của Đoàn Anh Tú: "Cô Tô!"

"Chúng tôi từ xa đến đây, cô lại tránh né không gặp!”

"Haha!"

"Hình như đây không phải đạo đãi khách?”

Tô Tử Lam lúc này đứng trong hành lang trước cửa phòng họp, cách cửa phòng họp chỉ có mấy mét, tự nhiên không giấu được cảm ứng của cao thủ ám cảnh!

Muốn chạy?

E rằng không dễ dàng như vậy!

Tô Tử Lam nhìn về phía phòng họp, cắn răng nói: "Là phúc không phải hoa, là hoa tránh không khỏi!"

"Tôi đi gặp ông ta!”

"Trước tiên làm rõ ý định của họ, rồi tính sau!”

Nói xong!

Hít sâu một hơi!

Sau đó bước nhanh về phía phòng họp!

"Đợi tôi!"

Lâm Hoa cũng không chút do dự theo sau, lấy dũng khí nói: “Tử Lam, tôi đi cùng cô!”

"Cám ơn dì nhỏ!”

Tô Tử Lam miễn cưỡng cười.

Nhóm người Sói Ảnh nhìn nhau, không ngăn cản, mà cùng theo phía sau Tô Tử Lam và Lâm Hoa, tiến vào phòng họp, vì trong lòng họ rất rõ ràng, bây giờ muốn chạy, thực ra đã muộn!

Đấy cửa phòng họp ra, Tô Tử Lam nhìn nhóm người Đoàn Anh Tú ngồi trước bàn tròn, sau đó ra hiệu cho nữ nhân viên phụ trách tiếp đãi: “Cô ra ngoài trước đi"

“Vâng.”

Nữ nhân viên kia xoay người rời khỏi!

Nhóm người Sói Ánh không nói câu nào, đứng sau lưng Tô Tử Lam và Lâm Hoa, thần sắc cảnh giác, nhìn chằm chằm nhóm người Đoàn Anh Tú, ám kình mạnh mẽ sớm đã rót vào tay chân, bất kỳ lúc nào cũng chuẩn bị liều mạng tử chiến!

"Cô Tô, xin chào."

Đoàn Anh Tú trực tiếp ngó lơ sự tồn tại của nhóm người Sói Ảnh, nhìn cũng không thèm nhìn họ, đứng lên, cách bàn họp vươn tay với Tô Tử Lam, cười nói: “Tôi là...”

“Gia chủ nhà họ Đoàn!”

Tô Tử Lam ngắt lời Đoàn Anh Tú, cúi đầu nhìn tay Đoàn Anh Tú, lại không có ý định bắt tay ông ta, hỏi thắng: “Gia chủ nhà họ Đoàn từ xa đến đây, dẫn theo người đến gặp tôi!”

"Không biết!"

"Là muốn làm gì?"