Sói Vương Bất Bại

Chương 115: Tự tìm đường chết, vậy thì như cậu mong muốn




"Di à..."

"Tiêu Nhất Thiên, là anh sao?"

Điện thoại vừa được kết nối, Tiêu Nhất Thiên vội vàng hỏi thì bị giọng nói gấp gáp của Lâm Hoa lấp đi, giọng nói cô ta sụt sịt: "Anh lên máy bay rồi sao,

huhuhu...."

Nói được câu thì khóc thút thít.

Tiêu Nhất Thiên bỗng nhiên có cảm giác vô cùng bất an, liền hỏi: “Dì nhỏ, đừng khóc nữa, từ từ nói, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"

"Bố nuôi và mẹ nuôi, bọn họ..."

"Bọn họ bị bắt đi mất rồi!"

Lâm Hoa vừa khóc vừa nói: "Đều trách dì! Trách dì không chăm sóc bọn họ cho tốt, vì vậy mới bị người khác bắt đi."

Câu nói của Lâm Hoa như sét đánh giữa trời quang, khiến Tiêu Nhất Thiên trấn động, nhất thời sắc mặt anh lạnh lẽo như hàn băng vậy, ánh mắt sắc như dao, lồng ngực như sắp bùng nổ, nhiệt độ trong xe như thể giảm mấy

chục độ.

Quả nhiên!

Nghe thấy tiếng khóc thút thít của Lâm Hoa, Tiêu Nhất Thiên ý thức được, rất có thể là Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai xảy ra chuyện, dù sao thì Lâm Hoa và bọn họ luôn ở cạnh nhau, chỉ có thể là việc liên quan tới hai ông

10:11

1/10(Sói Vương Bất Bại)

bà mới khiến cô ta lo lắng đến vậy.

"Là ai?"

Giọng nói của Tiêu Nhất Thiên như thể là được rít ra từ kẽ răng: "Là ai

làm?"

"Không biết, tôi không biết gì cả, hu hu hu.."

Lâm Hoa vừa khóc vừa lắc đầu, nói: "Hôm nay ở sân bay, dì đi rửa tay một lúc, không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên bị hôn mê, sau khi tỉnh lại, một mình dì ngồi trong WC, máy bay đã hạ cánh rồi, tôi quay về, thì không thấy bố mẹ nuôi đâu nữa..."

"Người của ông Đoàn đã đi đón bọn họ, cũng giúp đỡ tìm người, nhưng mà đã tìm toàn bộ sân bay, cũng không tìm thấy bố mẹ nuôi đâu cả, bọn họ đưa dì về biệt thự nhà chú Đoàn rồi, bảo sẽ cho người đi tra."

"Điều tra đến bây giờ, cũng không có kết quả."

Lâm Hoa nói hết mọi chuyện đã xảy ra với Tiêu Nhất Thiên.

Nghe xong, trong lòng Tiêu Nhất Thiên khẽ động.

Cho dù bọn họ là ai đi chăng nữa, bọn họ bắt Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai đi, chỉ để lại một mình Lâm Hoa, đây rõ ràng là không bình thường, hơn nữa tại sao lại phí sức làm Lâm Hoa hôn mê trong phòng vệ sinh?

Là lo lắng Lâm Hoa sẽ phát hiện ra bọn họ?

Hay là lo lắng bọn người kia sẽ phát hiện Lâm Hoa?

Tiêu Nhất Thiên suy đi tính lại, phút chốc nghĩ đến rất nhiều trường hợp, có thể, vẫn còn kẻ thứ ba!

Kẻ bắt Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai, lại làm cho Lâm Hoa hôn mê, có thể là không cùng một nhóm người!

Nếu như cùng một nhóm, có thể trực tiếp bắt Lâm Hoa đi cùng rồi? Thêm một Lâm Hoa đối với bọn họ mà nói cũng không tốn chút sức lực nào, đồng thời còn có thể giấu giếm thân phận của bản thân!

Nhưng lại cố ý để Lâm Hoa lại, là muốn để Lâm Hoa nói cho Tiêu Nhất

Thiên biết chuyện này?

Đột nhiên, Tiêu Nhất Thiên nhớ tới trong khách sạn Duyệt Lai, tối hôm trước, khi anh rời khỏi phòng riêng, người phục vụ đã ra tay giết Triệu Bân giá họa cho anh, chọc giận Triệu Lâm Hùng, châm ngòi ly gián và khiến anh cùng nhà họ Triệu xảy ra mâu thuẫn!

Có lẽ, đây là phần tiếp theo!

Làm cho cừu hận giữa nhà họ Triệu và anh lại càng tăng thêm nữa!

Nếu đúng là như vậy, vậy thì người mà đánh ngất Lâm Hoa sau đó lại bắt Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai đi có lẽ là người của nhà họ Triệu!

“Dì à, dì đừng gấp, tôi đang trên đường về, rất nhanh về tới nơi rồi."

Tiêu Nhất Thiên an ủi Lâm Hoa vài câu, trầm giọng nói: “Dì yên tâm, tôi đã đoán ra là ai đã bắt bà ngoại và ông ngoại đi rồi, hai ông bà sẽ không có

chuyện gì đâu."

Nói xong, trực tiếp cúp máy.

Sau đó gọi điện cho Đoàn Minh Triết hỏi xem có đúng người nhà họ Triệu động tay động chân hay không, dựa vào thế lực nhà họ Đoàn ở tình này, có thể sẽ dễ dàng tra ra được.

Mà lúc này, Đoàn Minh Triết cũng đang nghe điện thoại....

Trong chiếc Mercedes phía sau, dường như cùng lúc Tiêu Nhất Thiên gọi điện cho Lâm Hoa, Đoàn Minh Triết cũng nhận được điện thoại từ nhà họ Đoàn. Hơn nữa, cũng như những gì mà Tiêu Nhất Thiên đoán, nhà họ Đoàn muốn điều tra ra vụ này, không hề khó!

Đã ba giờ trôi qua kể từ khi Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai xảy ra chuyện, kì thực nhà họ Đoàn đã sớm tra ra được tung tích của hai ông bà, chỉ là không nói cho Lâm Hoa biết mà thôi.

Nguyên nhân rất đơn giản, không có lệnh của Đoàn Minh Triết, bọn họ

không dán tự ý quyết định có cứu người hay không?

"Triệu Lâm Hùng?"

Nghe thấy thuộc hạ báo cáo, Đoàn Minh Triết tức giận vô cùng, giọng nói

cũng lạnh đi: “Tên khốn này! Thật sự là to gan, chết không biết hối cải, ngu ngốc vô cùng! Tình huống như vậy mà còn không nhìn ra được, còn dám xuống tay với người thân của Nhất Thiên!"

"Đúng là tự tìm đường chết!"

Nếu như chỉ dựa vào thực lực Ám cảnh viên mãn của Tiêu Nhất Thiên, nhà họ Triệu chỉ có thể dựa vào lão quái nhân đã mất tích hơn mười năm trước, thực sự có thể đấu với Tiêu Nhất Thiên một trận, thậm chí, có thể sẽ giết được Tiêu Nhất Thiên báo thù cho Triệu Bân.

Nhưng bây giờ đã khác rồi!

Ban nãy trong hội trường bán đấu giá, khi nghe thấy Tiêu Nhất Thiên có thẻ đen của ngân hàng Toàn Cầu, Đoàn Minh Triết liền ý thức được một cách sâu sắc rằng, con át chủ bài của Tiêu Nhất Thiên không chỉ đơn giản là Ám cảnh viên mãn.

Xin làm thẻ đen đã khó rồi, đừng nói tới Tiêu Nhất Thiên vậy mà có thể khiến cho Bảng Huyền Thiên chú ý tới, trong mười phút ngắn ngủi, mở được

giới hạn cấp VIP của thẻ đen!

Đấy là chuyện mà người thường có thể làm được hay sao?

Mãi đến lúc này, Đoàn Minh Triết mới hiểu được, tại sao Tiêu Nhất Thiên lại dám giết Hoắc Đình Kiên, hơn nữa đưa đầu Hoắc Đình Kiên tới thủ đô, mang tới nhà họ Tiêu, trắng trợn tuyên chiến với nhà họ Tiêu ở thủ đô!

Không phải là liều lĩnh mà là tự tin!

Đứng trước nhà họ Tiêu ở thủ đô, thì nhà họ Triệu chỉ bé như muỗi! Tiêu Nhất Thiên đã có đủ tự tin để tuyên chiến với nhà họ Tiêu ở thủ đô,

nhà họ Triệu lại muốn động vào vảy ngược trên người Tiêu Nhất Thiên, thật sự

là từ tìm đường chết.

"Ông chủ, bây giờ chúng ta phải làm gì?"

Người nhà họ Đoàn hỏi: "Hay là chúng ta nói cho Lâm Hoa biết thông tin

của Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai? Ân oán giữa Tiêu Nhất Thiên và nhà họ Triệu chúng ta tham gia hay không?"

10:12

4/10Sói Vương Bất Bại)

"Có, có chứ!"

Đoàn Minh Triết phân phó: "Lập tức điều động toàn bộ cao thủ ám cảnh trung kỳ và ám ảnh hậu kì có trong biệt thự, dẫn theo Lâm Hoa tới Duyệt Lại

khách sạn đợi tôi."

"Vâng!"

Đoàn Minh Triết đột nhiên hạ lệnh, đám thuộc hạ không dám hoài nghi,

thậm chí không hỏi vì sao làm vậy.

Sau đó, Đoàn Minh Triết chủ động gọi điện thoại cho Tiêu Nhất Thiên, nói: “Nhất Thiên, chuyện của ông bà ngoại cháu, chú đều biết rồi."

"Là Triệu Lâm Hùng?"

Tiêu Nhất Thiên trực tiếp hỏi, anh không tin, nhà họ Đoàn không tra được

gì trong ba giờ đó.

"Đúng vậy"

Đoàn Minh Triết gật đầu: "Đúng là Triệu Lâm Hùng cho người làm, ở sân bay bắt ông bà ngoại của cháu, nhìn thời gian, Triệu Lâm Hùng có lẽ đã biết được thông tin của ông bà ngoại cháu từ hôm qua, cho người đến trước để theo dõi, vừa lúc cháu để Lâm Hoa đưa hai người họ đến tỉnh này, vì vậy, Triệu Lâm Hùng mới cho người ra tay ở sân bay.."

"Triệu Lâm Hùng làm như vậy, có lẽ là muốn mạng đổi mạng, muốn cháu

phải chết!"

Tiêu Nhất Thiên là cao thủ Ám cảnh viên mãn, chỉ cần Triệu Phong lão quái nhân kia không xuất hiện, dựa vào đám Ám cảnh chu kì, trung kì và hậu kì mà nhà họ Triệu nuôi, cùng lúc xông lên, muốn bắt Tiêu Nhất Thiên, cũng chỉ là giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm.

Hơn nữa, chỉ có một mình Tiêu Nhất Thiên?

Vì muốn giết Tiêu Nhất Thiên, mà trả giá toàn bộ mạng sống cao thủ Ám cảnh của nhà họ Triệu, cuộc mua bán này rõ ràng là không có lợi nhuận, vì vậy, bắt Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai, ép Tiêu Nhất Thiên tự nạp mạng, quả thật là chiến lược hợp lý.

"Cháu biết rồi."

Tiêu Nhất Thiên giọng nói trầm xuống đáp lại một câu.

Đoàn Minh Triết hỏi: “Nhất Thiên, cháu định làm thế nào?"

Tiêu Nhất Thiên hừ nói: “Dĩ nhiên là tới nhà họ Triệu, đón ông bà ngoại

cháu về"

"Ừm."

Đoàn Minh Triết gật đầu, nói: "Chú đã tập hợp toàn bộ cao thủ Ám cảnh trung kỳ và hậu kỳ đến Duyệt Lai khách sạn đợi lệnh."

"Còn nữa, vẫn còn một chuyện."

Tiêu Nhất Thiên hỏi: “Chuyện gì?"

"Bị bắt đi cùng với ông bà ngoại cháu còn có con trai của Phạm Đức Thành là Phạm Nhất Minh, cũng không biết Triệu Lâm Hùng làm sao biết được vị trí của Phạm Nhất Minh."

Đoàn Minh Triết nói: “Anh ta làm như thế, là muốn bẻ gãy cách của cháu,

lấy mạng của Phạm Nhất Minh, ép Phạm Đức Thành, đến lúc đó, bác Phúc

không thể giúp cháu."

Sự việc liên quan đến sự an nguy của Phạm Nhất Minh, giữa Phạm Nhất Minh và Tiêu Nhất Thiên, dĩ nhiên Phạm Đức Thành sẽ chọn con trai của

mình.

Đây cũng là điều đương nhiên.

"Cháu biết rồi."

Tiêu Nhất Thiên gật đầu, giọng không lớn, nhưng dù qua là qua điện thoại, Đoàn Minh Triết vẫn có thể cảm nhận một cách rõ ràng, giọng nói này

tràn đầy lạnh lẽo và sát khí.

Rồng có nghịch lân, động vào tất chết!

Lần trước, ở cửa lớn biệt thự Vân Đỉnh, Tiêu Nhất Thiên chỉ bằng một cú đấm, đấm nát cánh tay của Quỷ Thủ, vốn nghĩ có thể lợi dụng cơ hội này lấy mạng của Triệu Lâm Hùng, nhưng nghĩ đến đại cục, anh đã tha cho Triệu Lâm

Hùng một mạng!

Mà lần này, sợ là khó mà tha cho ông ta được!

Cho dù Triệu Lâm Hùng bị người lợi dụng, hay là có người âm thầm li gián, hoặc là ông ta đã cắt đứt với nhà họ Triệu, dù biết kẻ đứng sau sẽ ngư ông đắc lợi, vậy thì sao?

Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai xác thực là bị Triệu Lâm Hùng bắt đi!

Và Triệu Lâm Hùng xác thực là muốn lấy mạng Tiêu Nhất Thiên!

Đó là đủ rồi!

Bất kể là xuất phát từ nguyên nhân hoặc động cơ gì, con người khi đã làm

sai, sẽ phải tự trả giá cho sai lầm của mình! Mười phút trôi qua chiếc Mercedes màu đen đã trở lại trung tâm thành

phố và từ từ dừng lại ở trước khách sạn Duyệt Lai.

Lúc này trước của khách sạn đã kín người.

Tiêu Nhất Thiên và Đoàn Minh Triết vội vàng đuổi tới, vốn dĩ muốn đuổi theo người thanh niên số 12, nhưng hiện giờ, lại có việc chen ngang, làm gì có thời gian mà đi tìm người thanh niên đó?

"Ông chủ."

Lúc này, người bên nhà họ Đoàn tiến tới, tổng cộng có hơn chục người, toàn bộ đều là cao thủ Ám cảnh trung kỳ và sơ kỳ.

"Tiêu Nhất Thiên!"

Tiêu Nhất Thiên vừa mới xuống xe, Lâm Hoa đi theo đám người nhà họ Đoàn vội vàng lao vào vòng tay anh, ôm anh khóc lớn, vừa khóc vừa nói: "Xin lỗi! Xin lỗi! Đều là lỗi của tôi, là tôi vô dụng, hu hu hu.."

Nói cho cùng thì Lâm Hoa cũng chỉ là con gái nuôi của Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai mà thôi, còn Tiêu Nhất Thiên, lại là cháu ngoại của hai ông bà, một nửa dòng máu chảy trong người anh là của nhà họ Đỗ.

Cho nên, đứng trước Tiêu Nhất Thiên, Lâm Hoa vô cùng tự trách.

Tiêu Nhất Thiên đưa tay lên vô vỗ vai Lâm Hoa, đỡ cô ra, nói: "Có tôi ở đây, ông bà ngoại sẽ không có chuyện gì cả, tôi hứa!"

Sau đó, Tiêu Nhất Thiên đưa hộp gấm bên trong có cỏ Xán Tinh mà anh đấu giá được cho Sói Đồng, phân phó cô ta: "Cô cầm lấy cỏ Xán Tinh, nhanh chóng trở về thành phố Hải Phòng, bảo Sói Quỷ nhanh chóng chữa cho Tô An Nhiên."

"Nhưng mà..."

Chuyện của Đỗ Thiết Sơn và Đỗ Tuyết Mai, Sói Đồng vừa mới biết, để Tiêu Nhất Thiên một mình ở lại thành phố Hồ Chí Minh, đối mặt với nhà họ Triệu, cô có chút không yên tâm.

Tiêu Nhất Thiên an ủi nói: "Yên tâm, chỉ là một nhà họ Triệu nhỏ bé, không thể làm gì được tôi."

Phạm Đức Thành cũng phụ họa: “Cô đi đi, ở đây còn có tôi, bác Phúc cũng có thể giúp Tiêu Nhất Thiên"

“Vậy... thôi được rồi."

Sói Đồng biết, cứu người như cứu hỏa, so với việc Tiêu Nhất Thiên phụ thuộc vào cô, lúc này, Tô An Nhiên ở thành phố Hải Phòng xa xôi càng cần có Xán Tinh hơn, vì vậy cô chỉ đành gật đầu đồng ý, nhận cỏ Xán Tinh, lên chiếc xe Bentley của Tiêu Nhất Thiên.

Tiêu Nhất Thiên mở cốp sau, đưa tay lấy ra bảo đao Lang Đồ.

Lang Đồ đã tắm qua máu, hôm nay, nói lại được ra trận rồi!

“Cỏ Xán Tinh rất quan trọng, để tránh có người cướp giữa đường, chúng ta phái hai người theo cô ấy."

Đoàn Minh Triết nghĩ ngợi, vẫy tay ra chỉ thị, để cho hai người trong số người ở nhà họ Đoàn cùng lên chiếc xe Bentley. Giọng ông trầm lại, nói: "Tình thế hiện giờ vô cùng phức tạp, cần thận chút, đừng gây chuyện lớn."

"Vâng."

Tiêu Nhất Thiên không cự tuyệt, gật dầu: “Sau khi đến thành phố Hải Phòng, xử lý đám theo dõi, mặc kệ bọn chúng thuộc nhà nào, đều không

10:13

8/10(Sói Vương Bất Bại)

tha!"

"Tôi hiểu." Lang Đồng gặt đầu.

Hôm qua, Đoàn Minh Triết đã phái hai cao thủ Ám cảnh hậu kỳ đi trước đến thành phố Hải Phòng bảo vệ toàn bộ gia đình Tô Tử Lam, hơn nữa lại thêm Sói Đồng và đám người. Cho dù đối phương thuộc nhà nào ở thủ đô, người nhà họ Lâm, hay là nhà họ Triệu, chỉ cần lão quái nhân Ám cảnh viên mãn kia không xuất hiện, đều dư sức đối phó.

Sau khi Lang Đồng lái xe rời đi, Đoàn Minh Triết có nhận một cuộc điện thoại, sau đó nói: “Nội gián ở trong biệt thự nhà họ Triệu báo cáo, Triệu Lâm Hùng đã cho gọi những cao thủ Ám cảnh đã phái đi trước đó trở về, tập hợp ở trong biệt thự, đồng thời cũng mở lớn của chính, như thể đã sớm đoán được, chúng ta sẽ qua đó..."

"Vậy sao?"

Tiêu Nhất Thiên nắm chặt Lang Đồ, xoay người hướng tới chiếc xe Rolls Royce của Phạm Đức Thành, nói một cách mia mai: “Nếu như bọn họ đang gấp gáp đào hố tự chôn đến vậy, vậy thì..."

"Theo ý bọn họ đi!"

Nói xong, mở cửa lên xe.

Lâm Hoa lau sạch nước mắt. theo sát sau, Tiêu Nhất Thiên vốn muốn để cô ở lại khách sạn chờ, dù sao thì những cảnh tượng như vậy cũng không thích hợp với cô, nhưng cô cứ nằng nặc muốn đi cùng, vì vậy chỉ đành để cô ta đi.

Bác Phúc lái xe, theo sau chiếc xe nhà họ Đoàn, đoàn người chạy nhanh như gió, khí thế dũng mãnh, đi thẳng tới biết thư nhà ho Triêu.