Soán Đường

Quyển 9 - Chương 55: Mạch Tử Trọng suy tư




Người này thật không đơn giản.

Rõ ràng chỉ dựa vào chút manh mối mà đã đoán ra ý nghĩ của mình.

- Ta nghe nói Lý liêu này cũng không phải bền chắc như thép cho nên muốn nhờ Mã chưởng quỹ tìm hiểu một chút phương pháp.

Lý Ngôn Khánh cũng không giấu diếm Ngư Bài Quân khiến cho Ngư Bài Quân cao hứng vô cùng.

Hắn và Ngư Bách Nhân nhìn nhau sau đó gật đầu Ngư Bách Nhân lập tức đứng dậy đi ra khỏi gian phòng.

- Mã thọt có phương pháp gì?

- Hắn chỉ nhận thức một ít Lý Liêu mà thôi, tuy nhiên tất cả đều là bại tướng năm đó của Vương Tuyên Nhân cộng lại chỉ đáng hai ba đội ngũ.

- Những người kia vốn bị Đàm Quốc phu nhân đánh cho run sợ về sau lại bị Ninh Trường Chân thu thập trốn ở trong rừng sâu núi thẳm không dám tiến ra, giết người cướp của có lẽ có chút tác dụng nhưng mà chỉ sợ gánh không nổi mong muốn của công tử.

- Hẳn là Ngư đại ca có phương pháp?

- Công tử có biết tình hình của Khâm Ung châu này không?

- Ta biết một chút.

Ngư Bài Quân nghiêm mặt nói:

- Đất Khâm Ung hơn phân nửa là của Ninh Trường Chân gọi là Ninh Lý tuy nhiên còn có La Lý, hắn tên là La Hoàn kiêu ngạo bướng bỉnh trong tay của hắn có gần bốn mươi động đội ngũ, khoảng hai ba vạn người, đòng thời hắn là một cỗ lực lượng mạnh thứ hai ở khu vực Khâm Ung Châu sau Ninh Trường Chân.

Còn lại những lý liêu trong lời tên Mã thọt thì chỉ là đám ô hợp thực lực bạc nhược mà thôi.

- Công tử muốn lấy Khâm Châu thì phải liên hợp với La Hoàn nếu không rất khó vững chân ở đây.

- La Hoàn sao?

Lý Ngôn Khánh khẽ gật nhẹ đầu.

Đến Đô Lăng trấn không phải một hai ngày Lý Ngôn Khánh dĩ nhiên nghe tới danh tự của La Hoàn.

Lý Ngôn Khánh biết rõ La Hoàn chính là lý suất ở Việt Tây nhưng không hiểu rõ lắm.

Dù sao khu vực Việt Tây này là của Ninh Trường Chân mà La Hoàn bất hòa với Ninh Trường Chân nên không có nhiều người đề cập.

Mã Đấu tuy cũng biết chút chuyện nhưng Ngư Bài Quân đã nói như vậy thì cũng thôi, hơn nữa hắn tuy biết một chút lý suất nhưng không có cách dẫn tiến.

- Nếu quả thật có thể liên hợp với La Hoàn.

- Bài Quân đại ca huynh có thể dẫn kiến ta được không?

Lý Ngôn Khánh chưa dứt lời thì đã nghe thấy cửa phòng có tiếng cộc cộc gõ vang.

Ở Tuyên Hóa phủ Mạch Tử Trọng mệt mỏi duỗi cái lưng ra, thở ra một nhơi dài.

Từ Huỳnh Dương đi tới Lĩnh Nam trong nháy mắt bốn mùa xuân đã trôi qua.

Mạch Tử Trọng tuyệt đối không ngờ trong bốn năm này thời cuộc lại biến hóa nhanh như vậy trong chớp mắt Tùy Dạng Đế đã chết Lý Đường quật khởi, thiên hạ trong nháy mắt cũng muốn sửa họ, Mạch Tử Trọng cũng không phải là người đa sầu đa cảm nhưng cũng không nhịn được mà cảm khái.

Tuy Tùy Dạng Đế chết rồi nhưng nhà Tùy vẫn còn.

Tiêu thái hậu còn sống, cháu trai của Tùy Dạng Đế đăng cơ đã bốn năm.

Tinh thần của Mạch Tử Trọng trở nên phấn chấn, hắn quyết ý vì tùy thất thủ vững Lĩnh Nam này hắn cũng biết nếu như mình đi tới Giang Đô nhất định sẽ được Tiêu thái hậu trọng dụng nhưng mà hắn không đi nguyên nhất rất phức tạp cả về công và về tư.

Về tư vợ của hắn là Vũ Văn Phượng người nhà của Vũ Văn gia.

Tùy Dạng Đế chết ở trong tay của Vũ Văn Hóa Cập Tiêu thái hậu đối với một nhà Vũ Văn gia đều hận thấu xương.

Thậm chí ngay cả hài tử của Nam Dương công chúa cũng bị Tiêu thái hậu sửa họ vì trượng phu của nàng chính là Vũ Văn Sĩ Cập lúc giao phong với Lý Ngôn Khánh và Đậu Kiến Đức Vũ Văn Sĩ Cập phụng mệnh đi chinh phạt Vệ châu, gặp phục kích của Từ Thế Tích và Tô Định Phương bỏ chạy tới Trường An, tìm Lý Uyên nương tựa.

Nam Dương công chúa từ khi Lý Thần Thông qua sông liền dẫn hai đứa con trai mai danh ẩn tích chịu nhiều đau khổ nương tựa Tiêu thái hậu.

Hôm nay Nam Dương công chúa vẫn là công chúa như trước nhưng đước Tiêu thái hậu khuyên bảo tái giá với Trương Trọng Kiên.

Đây cũng là một bước để tăng thân mật giữa Trương thị và Tiêu Tùy, Nam Dương công chúa cũng không từ chối, tuy nhiên hai hài tử phải lưu lại bên cạnh Tiêu thái hậu từ đó về sau không mang họ Vũ Văn nữa.

Tình huống này khiến cho Mạch Tử Trọng cảm tưởng nếu như mình đi qua Vũ Văn Phượng sẽ gặp phải vnậ mệnh gì.

Vũ Văn Phượng với hai hài tử của công chúa không giống nhau, hai hài tử này tốt xấu gì cũng có huyết mạch của Tùy Dương Tiêu thái hậu đối với Vũ Văn gia tộc hận thấu xương nhưng không phải không thể tha thứ cho hai chúng nó.

Nhưng Vũ Văn Phượng thì sao đây?

Nàng chính là hậu nhân của Vũ Văn gia tộc.

cha của Vũ Văn Phượng chính là Vũ Văn Trí Cập, là một trong những chủ mưu hành thích vua.

Tiêu thái hậu há có thể bỏ qua cho Vũ Văn Phượng?

Đồng thời về công mà nói, Mạch Tử Trọng là lưu thủ Ung châu, ảnh hưởng quá nhiều, hắn có thể liên thủ với Ninh Trường Chân, đối với Phùng thị gia tộc hình thành uy hiếp, Tiêu thái hậu không muốn giết chết Phùng gia nhưng Phùng gia ở Lĩnh Nam căn cơ quả thực quá sâu, cho tới bây giờ vẫn ở trạng thái lắc lư không rõ, Mạch Tử Trọng cùng với Phùng Trí Đại quan hệ không tệ có thể bảo trì áp lực với Phùng gia, đảm bảo cho Phùng gia không quy phụ Lý Đường.

Tiêu thái hậu thấy rõ Phùng gia có quy phụ mình hay không ý nghĩa cũng không lớn.

Mấu chốt ở chỗ Phùng gia không thể quy phụ Lý Đường nếu không một khi xuất binh, Tiêu Tùy sẽ gặp cục diện hai mặt thụ địch.

Mạch Tử Trọng thủ ở Ung châu đúng là thủ đoạn cao minh để tiết chế Phùng thị.

Vể phần Ninh Trường Chân? Tiêu thái hậu cũng không tín nhiệm, cho dù hai đại quân vương nhà Tùy vẫn giữ gìn lễ ngọ với Ninh Trường Chân nhưng đối với một người xuất thân từ thế gia đại tộc như Tiêu thái hậu mà nói, không phải tộc của mình nhất định sẽ sinh ra dị tâm.

Cho nên Mạch Tử Trọng còn có một nhiệm vụ khác là giám thị Ninh Trường Chân.

Tổng thể mà nói, từ năm đầu Vũ Đức Mạch Tử Trọng ở Ung châu đã làm việc vô cùng xuất sắc trong mắt thái hậu Mạch Tử Trọng có thể nói là tận tâm tận lực, hơn nữa hán nhân ở Ung châu bắt đầu gia tăng, Ung châu bắt đầu hướng về phía triều đình vận chuyển thuế má trong tình huống như bây giờ Mạch Tử Trọng làm được điều này thật là đáng quý cho thấy hắn đã bỏ ra biết bao nhiêu tâm huyết vào đây.

Là một viên võ tướng nếu như không có Vũ Văn Phượng bày mưu tính kế thì mười Mạch Tử Trọng cũng chưa có thành tựu như vậy được, mặc dù vậy Mạch Tử Trọng cũng vẫn tốn rất nhiều sức, hắn chưa tới ba mươi tuổi mà tóc mai đã hoa râm, điều này cũng khiến cho Mạch Tử Trọng tăng thêm vài phần ổn trọng và khí chất ta thương.

Dọc theo phủ nha Mạch Tử Trọng mang theo tâm sự nặng nề tới hậu trạch hoa viên.

Hoa viên cũng không lớn trước tòa lương đình là một khoảng đất trống.