Soán Đường

Quyển 9 - Chương 42: Phùng áng




Dương Lượng binh bại Lý Đoan nhận lấy liên lụy.

Nhưng Dương Tố ra mặt tiến cử hiền tài khiến cho Lý Đoan thoát khỏi tai ương tù ngục.

Cho dù như vậy Dương Quảng cũng không dùng hắn, Lý Đoan rất thông minh tiếp tục dưỡng bệnh trong nhà tuyệt đối không đàm chính sự, đến khi Dương Tố ốm chết Dương Quảng cũng không để ý tới Lý Đoan nữa, vì vậy Lý Đoan dứt khoát cáo lão về quê Dương Quảng cũng thuận thế nhận lời.

Cho nên nói huynh đệ Lý Đoan liên quan tới Dương Tố rất lớn.

Lý Đoan năm hơn bốn mươi tuổi phải cáo lão về quê, mà Lý Tịnh chìm nổi trên quan trường hai mự năm cũng chỉ là quận thừa Mã Ấp.

Tùy Dạng Đế sau ba lần chinh phạt Cao Ly thời cuộc rung chuyển .

Lý Đoan mang theo người nhà trốn trong núi tị nạn.

Mãi đến khi Lý Uyên khởi binh ở Thái Nguyên, Lý Đoan mới trở về gia viên.

Sau đó Lý Ngôn Khánh khởi động cuộc chiến ở Hà Bắc dùng thế dễ như trở bàn tay nhanh chóng giải quyết Đậu Kiến Đức.

Từ Thế Tích đóng ở Hà Gian cũng đúng là lúc Vương Hoàng không làm Kỳ Lân đài nữa mà sang tác Đại Nghiệp Khuyết Thất lục.

Ở Hà Gian Từ Thế Tích tình cờ nhắc tới Lý Tịnh.

Bởi vì Ngôn Khánh trong thư từng viết cho hắn biết, nếu bàn về người thiện chiến trên điều đình không phải thân vương không phải Lý Ngôn Khánh cũng không phải Từ Thế Tích hắn.

Mà chính thức được xưng thiện chiến binh pháp đệ nhất thì không có ai có thể hơn Lý Dược Sư

Từ Thế Tích dĩ nhiên không phục lắm, vì vậy hắn cùng với Vương Hoàng đề cập tới Lý Tịnh, Vương Hoàng thì biết rõ Lý Tịnh, đồng thời đối với Lý Đoan cũng rất hiểu rõ.

Hắn nói với Từ Thế Tích:

- Nói tới binh pháp đệ nhất vương thượng cũng không nói ngoa, mưu của Lý Dược Sư tuyệt đối không thua bất kỳ người nào, nhưng mà trong cuộc đời của hắn lại sợ một người chính là huynh trưởng của hắn Lý Đoan Lý Dược Vương. Mười lý Đoan không so được Lý Tịnh nhưng mà tính toán của Lý Tịnh chưa bao giờ qua được mắt của Lý Đoan, nếu như Hà Nam vương muốn đề phòng Lý Tịnh mà không có Dược Vương trợ giúp sẽ gặp thiệt thòi.

Cái này chính là đạo lý vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Vương Hoàng cùng với Lý Đoan nhận thức nhau hơn nữa giao tình cũng rất sâu.

Vì vậy sau khi hắn trở về Thái Nguyên liền thuyết phục Lý Đoan trước hết hiệu lực dưới trướng Từ Thế Tích sau đó tận dụng cơ hội mà đề cử.

Lý Tịnh chọn Lý Thế Dân nhưng không có nghĩa là Lý Đoan cũng chọn Lý Thế Dân.

Các gia tộc đều không bỏ trứng vào chung một giỏ, đây là cách sinh tồn của bọn họ, Lý Đoan không hề do dự chọn Lý Ngôn Khánh không phải hắn không muốn quy phụ Lý Kiến Thành mà là Lý Kiến Thành tuyệt đối không coi trọng hắn ở tình huống hiện tại.

Mà Lý Ngôn Khánh với thanh danh ở bên ngoài cũng không khiến Lý Đoan phải ủy khuất.

Nghe nói Lý Ngôn Khánh tiến về Lĩnh Nam, Từ Thế Tích cùng Lý Đoan thương nghị cho rằng thời cơ đã tới Lý Đoan liền tới Trường An.

Lý công vương lần này đi Lĩnh Nam, may rủi chưa biết.

Ở Lĩnh Nam hoàn cảnh vô cùng ác liệt, vương gia cần phải cẩn thận, đồng thời vương phủ ở Trường An cũng cần có người tọa trấn.

Lý Ngôn Khánh không rõ Lý Đoan này có bản lãnh gì.

Tuy nhiên có thể làm một đại tướng quân ở nhà Tùy nghĩ lại cũng không hề kém, phải biết rằng trong năm Khai Hoàng cho dù lão quái vật như Trịnh Đại Sĩ cũng chỉ được làm tới xa kỵ tướng quân, tương ứng với Ưng Kích Lang Tướng trong năm Đại Nghiệp cho nên cho thấy Lý Đoan này cũng không hề tầm thường.

Hơn nữa Lý Ngôn Khánh cũng không phải ghét bỏ.

Lý Đoan nhìn có vẻ năm mươi sáu mươi tuổi.

Ở Trường An thì còn được nếu như tới Lĩnh Nam ác liệt, có chuyện bất ngờ thì Lý Ngôn Khánh làm sao có thể yên tâm được.

Tuy nhiên không lập công thật không có mặt mũi nào ở Trường An, nếu như Hà Nam vương cho rằng lão hủ già nua không chịu trọng dụng thì lão hủ dứt khoát về nhà.

- Lý công nói quá lời quá lời rồi.

Lý Ngôn Khánh không ngờ Lý Đoan lại là người quyết liệt như thế.

Hắn sửng sốt sau đó liền cười cười:

- Lý công đã nguyện ý như vậy, tiểu vương cầu còn không được.

Lý Đoan là người mạnh mẽ.

Đây là cảm thụ ban đầu của Lý Ngôn Khánh.

Nếu như Lý Tịnh là trí soái thì Lý Đoan chính là thuần túy quân nhân có một cảm giác mạnh mẽ mãnh liệt.

- Lý Tịnh lúc học ở trường cũng là thời kỳ vinh quang nhất của Hàn Cầm Hổ Hàn lão trụ quốc.

Cho nên Lý Tịnh chưa bao giờ ở trong quân sinh hoạt, hơn nữa được Hàn lão trụ quốc ủng hộ tầm mắt vô cùng rộng lớn về sau hắn lại được Dương Tố coi trọng thiếu niên có thể nói là thuận buồm xuôi gió về sau bởi vì chuyện của Dương Tố mà liên quan, một mực không được trọng dụng cũng coi như ở trong quan trường lịch lãm một phen.

Đêm đó Lý Ngôn Khánh cùng với Trưởng Tôn Vô Kỵ ở trong trúc lâu nói chuyện phiếm, đừng nhìn Lý Ngôn Khánh danh vọng cao hơn so với Trưởng Tôn Vô Kỵ, Vô Kỵ sinh trưởng trong gia đình quan lại đã lâu, đối với bí mật ở trong các nhà quan lại đều nắm rõ như lòng bàn tay, mà Lý Ngôn Khánh đàm luận với Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng đặc biệt hưng phấn.

- Tình huống của Lý Đoan thúc phụ không giống như Lý Tịnh.

Hắn già hơn Lý Tịnh gần mười tuổi cho nên thiếu niên không giống như Lý Tịnh, năm mười bốn tuổi tòng quân từ một đội trưởng từ từ lên chức.

Lý Đoan chính thức lập nghiệp là lúc Hàn Cầm Hổ mất được Sử Vạn Tuế đề cử trở thành thống soái trong quân, về sau Theo Dương Tố, Sử Vạn Tuế Cao Dĩnh Hạ Nhược Bật bọn họ cuối cùng đạt được vị trí đại tướng quân.

Cũng vì nguyên nhân này mà Lý Dược Vương không giống như Lý Tịnh tầm mắt không rộng lớn mưu lược cũng không xuất chúng lắm.

Nhưng người này làm chủ soái rất tốt phàm là chuyện đã an bài hắn hoàn thành vô cùng xuất sắc, Vương Hoàng tiên sinh nói rằng hắn có thể chế trụ Lý Tịnh có lẽ cũng xuất phát từ điểm này.

Chi tiết tỉ mỉ quyết định thắng bại.

Lý Ngôn Khánh cũng kết luận cuối cùng là như vậy.

Đồng thời lần này hắn tiến về Lĩnh Nam, có một lão nhân kinh nghiệm phong phú như vậy đi theo cũng tránh cho rất nhiều phiền toái.

Quan trọng nhất là Lý Đoan cùng với Phùng gia có giao tình.

Phùng Áng lúc đến Trung Nguyên đã từng hiệu lực dưới trướng của Lý Đoan.

Nói một cách khác, Lý Đoan chính là lão thượng cấp của Phùng ÁnPhùng Áng đến tột cùng lựa chọn thế nào hiện tại không rõ ràng.

Tuy nhiên có Lý Đoan ở đây Lý Ngôn Khánh có thêm vài phần nắm chắc.

- Nhà có một lão nhân như thế cũng như có một bảo bối.

Trưởng Tôn Vô Kỵ biết rõ, Lý Ngôn Khánh cũng không phải là đơn thuần tán thưởng Lý Đoan như vậy.

Nếu không phải Vương Hoàng đề cử chỉ sợ Lý Đoan cũng không dễ dàng tới đây.

Lý Uyên ủy nhiệm Lý Ngôn Khánh xong nhanh chóng ra một đạo sắc lệnh, cho Lý Thế Dân tiết chế binh mã trong thiên hạ, tổng đống cuộc chiến Bình Nam.

Cuối tháng chín Lý Thế Dân suất bộ lên đường tiến về phía Tô Châu.

Trong nhất thời ánh mắt của thiên hạ đều tập trung trên người của Lý Thế Dân.

Mà Lý Thế Dân rời khỏi Trường An đến ngày thứ ba, một đội nhân mã cũng từ sáng sớm lặng yên xuôi nam.