Soán Đường

Quyển 8 - Chương 172: Kết duyên tấn tần




Ngôn Hổ với tư cách là anh vợ của cha hắn, theo thân sơ mà nói, chính là người thân cận nhất của Lý Hiếu Cơ.

Đúng thế, Ngôn Hổ tuy không phải là thế trụ đệ tử nhưng hắn nổi tiếng là chế giáo đại sư, kết giao với không ít người, ví dự như là Phùng Áng, mà Ngôn Hổ lại là cha của Phùng Vinh, thê tử của Trịnh Hoành Nghị, từ điều này cho thấy Lý Ngôn Khánh có thể thừa cơ đem Kinh Đường của Huỳnh Dương nắm vào trong tay.

Lão bà của Lý Kiến Thành chính là con gái của Trịnh Nguyên Thọ.

Nói cách khác về sau con của nàng ta chính là đích tôn của Lý thị, Lý Uyên có thể nắm giữ quyền hành của Trịnh thị.

Điều này khiến cho địa vị của Trịnh Nhân Cơ cũng không thể ổn định, Trịnh Nhân Cơ sau lưng có hai minh hữu, nếu như có thể cùng với Lý Hiếu Cơ thành thân gia thì chắc chẳn Trịnh Nhân Cơ cũng vô cùng tình nguyện vì như vậy quyền lực của hắn ở Trịnh gia cũng thêm vững chắc.

Ngôn Hổ chính là mấu chốt trọng yếu giữa hai nhà Lý Trịnh.

Tâm tư này của Lý Ngôn Khánh không có ai biết, tuy nhiên Tư Mã Đạo Tín cũng thoáng cảm thấy chút ẩn tình, cho nên khi Lý Ngôn Khánh đòi hỏi võ tăng, Tư Mã Đạo Tín không hề do dự mà gật đầu, dù sao so với các tông phái khác thì phật môn hiện tại vẫn hơi yếu kém.

Thiên hạ này rộn ràng về lợi ích.

Hòa thượng mặc dù không ở trong hồng trần nhưng không cách nào thoát khỏi sự hấp dẫn của hồng trần.

Lý Ngôn Khánh và Đạo Tín cả hai đều biết rõ lòng dạ của nhau tuy nhiên không nói thẳng sự áo diệu bên trong cho nhau nghe.

Nương theo tiếng chuông, đoàn người của Lý Ngôn Khánh đạp lên ánh sáng mặt trời nhanh chóng rời khiỏ, Ngôn Khánh ở trên ngựa nhìn lại thì thấy bóng lưng của Ngôn Hổ phía xa xa, đứng sừng sững ở trước sơn khẩu, vẫy vẫy tay với hắn.

Tháng giêng năm Võ Đức, Lý Thần Thông chiêu hàng Ngõa Cương Trương Thiện.

Lý Mật chết Ngõa Cương giống như cát vụn, lòng người bàng hoàng, cho nên lúc này Lý Thần Thông xuất hiện, nương theo uy vọng của Phạm Dương Lô thị nhanh chóng được cựu thần Ngõa Cương tín nhiệm, quy phục Lý Đường. Tuy có một số thành trấn không chịu nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều đến đại cục.

Lý Thần Thông mệnh cho Trịnh Nguyên Thọ Trịnh Nguyên Tống hai huynh đệ chiêu binh mãi mã, trong ngắn ngủi đã chiêu mộ được ba vạn đại quân, Nguyên Thọ dẫn binh tới gần Giang Hoài, khiến cho khu vực Giang Hoài đã loạn lại càng thêm loạn.

Vương Thế Sung sau khi biết được tin tức thì sợ hãi.

Hắn tuyệt đối không ngờ rằng Lý Uyên sẽ đột nhiên ra tay ở thời điểm này.

Năm ngoái Lý Uyên còn đáp ứng minh ước, nạp con gái của Vương Thế Sung làm phi tử, mà năm nay đã ra tay, trong vòng một tháng, thực lực tăng vọt, mà Vương Thế Sung thì sao, bị Lý Ngôn Khánh ngăn cản ở Huỳnh Dương.

Đầu tháng hai, Vương Thế Sung mệnh cho Đông quân Vương Đức Nhân xuất kích, có ý đồ ngăn cản Lý Thần Thông.

Sau đó hắn mệnh cho tộc huynh Vương Tố tiến về Hà Bắc, du thuyết Đậu Kiến Đức và Vũ Văn Hóa Cập. Lúc này Vũ Văn Hóa Cập bị Đậu Kiến Đức đánh cho nghiêng ngả, tổng thể mà nói Vũ Văn Hóa Cập rơi vào hạ phong nhưng Đậu Kiến Đức muốn chiến thắng cũng là điều khó có thể xảy ra.

Vương Thế Sung một mặt điều đình cho Đậu Kiến Đức có cơ hội thu binh.

Lý Thần Thông ở khu vực Tề Lỗ cử động khiến cho Đậu Kiến Đức có áp lực rất lớn.

Về phần Vũ Văn Hóa Cập hắn chưa ngồi yên trên cương vị hoàng đế, mông vẫn chưa ấm trên ngai vàng dĩ nhiên hi cọng có thể làm dài hơn một chút.

Vương Thế Sung nguyện y ra mặt điều đình, Vũ Văn Hóa Cập đương nhiên không có ý kiến. Đối với cuộc chiến với Đậu Kiến Đức hắn cũng không chiếm thượng phong nếu không phải nhờ Vũ Văn Thành Đô thiện chiến tinh thông binh pháp thì chỉ sợ không cách nào chống lại Đậu Kiến Đức.

Mà Đậu Kiến Đức thì sao?

Hắn biết rõ muốn diệt Vũ Văn Hóa Cập thì trước hết phải tiêu diệt Vũ Văn Thành Đô.

Nhưng Vũ Văn Thành Đô đường đường là Thiên Bảo tướng quân, làm sao có thể dễ dàng tiêu diệt được? Mấu chốt nhất là Vũ Văn Thành Đô là con ruột của Vũ Văn Hóa Cập, là người thừa kế của Vũ Văn Hóa Cập, được Vũ Văn Hóa Cập vô cùng yêu thích muốn dùng kế ly gián cũng không dễ dàng.

Cứ như vậy Vương Thế Sung dễ dàng điều đình thế cục ở Hà Bắc, đạt được hai vị minh hữu.

Nhưng nước xa không cứu được lửa gần, Huỳnh Dương Lý Ngôn Khánh còn sống thì Vương Thế Sung vẫn còn phải lo sợ, muốn giao phong Lý Ngôn Khánh, nói thật Vương Thế Sung trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Lạc Dương Hàm gia điện.

Vương Thế Sung thiết triều, lải nhải thương nghị chính vụ với chúng triều thần.

Hắn nói lảm nhảm dài dòng khiến cho cả triều đình văn võ cảm thấy buồn ngủ.

- Bệ hạ, xin hãy nói thẳng trọng điểm.

Tả kiêu vệ đại tướng quân Trương Trấn Chu nhịn không được tiến lên nhắc nhở Vương Thế Sung.

Mà Vương Thế Sung cũng biết tật xấu của mình, hắn lập tức sửa lại.

- Ta muốn lấy Huỳnh Dương các khanh có diệu kế gì không?

Ngươi sớm nói như vậy không phải là được sao?

- Bệ hạ tại sao lại muốn lấy Huỳnh Dương?

Trương Trấn Chu lại hỏi một lần nữa.

Vương Thế Sung sửng sốt một chút:

- Không lấy Huỳnh Dương thì là sao có thể đánh chiếm Tề Lỗ?

- Đánh chiếm Tề Lỗ không nhất định phải cùng với Lý Hà Nam đối địch.

Lý Ngôn Khánh là Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ, tuy rằng sau đó Vương Thế Sung cũng ủy nhiệm cho Vương Đức Nhân chức vụ này tuy nhiên trong mắt văn võ bá quan Lý Ngôn Khánh vẫn hoàn toàn xứng đáng.

Trương Trấn Chu vốn là một lão thần, về sau quy hàng Dương Công Khanh, được Vương Thế Sung vô cùng tín nhiệm.

Dương Công Khanh là tả bị thân phủ đại tướng quân mà Trương Trấn Chu chính là hữu bị thân phủ đại tướng quân, đóng quân ở Cốc thành, phòng vệ binh mã Quan trung.

Thấy khuôn mặt Vương Thế Sung tràn ngập sương mù, Trương Trấn Chu cũng bất đắc dĩ nở ra một nụ cười.

- Bệ hạ kỳ thực sách lược lúc đầu của bệ hạ đối với Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ là chính xác. Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ tài hoa hơn người, tâm cao khí ngạo, nhưng lại rất nặng tình nặng nghĩa, năm đó Tùy hoàng dùng hắn là Hắc Thạch quan Ưng Dương Lang Tướng, cho thấy sự tín nhiệm với hắn, từ đó đến nay hắn vẫn hết lòng cung phùng Tùy hoàng.

Bệ hạ trước khi đăng cơ đã từng muốn kết duyên Tấn Tần với Lý Hà Nam.

Lúc đó bệ hạ truyền ra chiếu lệnh tất cả Lạc Dương ai cũng hoan nghênh, cả triều đình văn võ có ai phản đối đâu?

Nhưng mà bệ hạ lại chỉ vẻn vẹn phái người đi một lần, sau đó lại kết thân với Đột Quyết, bệ hạ, Đột Quyết tính tình như lang sói há có thể tin tưởng? Không nói đến chuyện bọn họ cách chúng ta ngàn dặm, nếu như sông Lạc có biến thì bọn họ có thể xuất binh trợ giúp sao?